古诗词

万户张公庙堂诗

虞集

于赫世皇,并用豪杰。yú hè shì huáng,bìng yòng háo jié。
一定宇内,櫜厥戈甲。yī dìng yǔ nèi,gāo jué gē jiǎ。
既久既安,成宗继之。jì jiǔ jì ān,chéng zōng jì zhī。
祖功莫加,道在守持。zǔ gōng mò jiā,dào zài shǒu chí。
狂夫兴谋,以动相国。kuáng fū xīng móu,yǐ dòng xiāng guó。
曰昔祖宗,咸尚战克。yuē xī zǔ zōng,xián shàng zhàn kè。
万方悉来,史皆前能。wàn fāng xī lái,shǐ jiē qián néng。
我独无名,曷称继承。wǒ dú wú míng,hé chēng jì chéng。
蠢彼西南,翳丛负固。chǔn bǐ xī nán,yì cóng fù gù。
聚落八百,各统女妇。jù luò bā bǎi,gè tǒng nǚ fù。
人强善骄,马具竞豪。rén qiáng shàn jiāo,mǎ jù jìng háo。
豢豕于牢,黄金饰槽。huàn shǐ yú láo,huáng jīn shì cáo。
取而有之,富可足用。qǔ ér yǒu zhī,fù kě zú yòng。
赫乎功多,以世智勇。hè hū gōng duō,yǐ shì zhì yǒng。
相臣以闻,天子曰嘻!xiāng chén yǐ wén,tiān zi yuē xī!
有是言哉,汝其试之。yǒu shì yán zāi,rǔ qí shì zhī。
狂谋既售,谏言不入。kuáng móu jì shòu,jiàn yán bù rù。
既赋军实,弓钺仍戢。jì fù jūn shí,gōng yuè réng jí。
馈饟启行,万里骚然。kuì xiǎng qǐ xíng,wàn lǐ sāo rán。
饥危蹈毒,未战已捐。jī wēi dǎo dú,wèi zhàn yǐ juān。
番番名将,天子爪士。fān fān míng jiāng,tiān zi zhǎo shì。
镇于江浒,天子所使。zhèn yú jiāng hǔ,tiān zi suǒ shǐ。
狂夫忌之,承制驱之。kuáng fū jì zhī,chéng zhì qū zhī。
讵思国谋,徒逞厥私。jù sī guó móu,tú chěng jué sī。
将军慨言,死我臣职。jiāng jūn kǎi yán,sǐ wǒ chén zhí。
可陷者身,不陷吾直。kě xiàn zhě shēn,bù xiàn wú zhí。
见制鄙庸,岂我召凶。jiàn zhì bǐ yōng,qǐ wǒ zhào xiōng。
心知无还,况冀立功。xīn zhī wú hái,kuàng jì lì gōng。
与其矫诬,死彼狂手。yǔ qí jiǎo wū,sǐ bǐ kuáng shǒu。
孰与奋击,不丧吾守。shú yǔ fèn jī,bù sàng wú shǒu。
孤旅转战,身入不回。gū lǚ zhuǎn zhàn,shēn rù bù huí。
杀戮既多,身卒死之。shā lù jì duō,shēn zú sǐ zhī。
三军失声,万士丧气。sān jūn shī shēng,wàn shì sàng qì。
孰明公心,君门万重。shú míng gōng xīn,jūn mén wàn zhòng。
裹革东归,遥遥江壖。guǒ gé dōng guī,yáo yáo jiāng ruán。
部曲候迎,悲风旆缠。bù qū hòu yíng,bēi fēng pèi chán。
民怀其忠,士感其义。mín huái qí zhōng,shì gǎn qí yì。
虎奋鹰扬,如见其至。hǔ fèn yīng yáng,rú jiàn qí zhì。
卜庙得吉,东望际海。bo miào dé jí,dōng wàng jì hǎi。
神来妥之,有永无坏。shén lái tuǒ zhī,yǒu yǒng wú huài。
狂夫辱国,天子震怒。kuáng fū rǔ guó,tiān zi zhèn nù。
立呼狂竖,斩以大斧。lì hū kuáng shù,zhǎn yǐ dà fǔ。
狂罪则诛,死事奈何。kuáng zuì zé zhū,sǐ shì nài hé。
褒封哀荣,百世不磨。bāo fēng āi róng,bǎi shì bù mó。
岂惟不磨,元嗣御史。qǐ wéi bù mó,yuán sì yù shǐ。
既有兄弟,又多孙子。jì yǒu xiōng dì,yòu duō sūn zi。
奕奕勋门,秩秩良材。yì yì xūn mén,zhì zhì liáng cái。
天之报忠,岂有涯哉。tiān zhī bào zhōng,qǐ yǒu yá zāi。
虞集

虞集

虞集(1272~1348)元代著名学者、诗人。字伯生,号道园,人称邵庵先生。少受家学,尝从吴澄游。成宗大德初,以荐授大都路儒学教授,李国子助教、博士。仁宗时,迁集贤修撰,除翰林待制。文宗即位,累除奎章阁侍书学士。领修《经世大典》,著有《道园学古录》、《道园遗稿》。虞集素负文名,与揭傒斯、柳贯、黄溍并称“元儒四家”;诗与揭傒斯、范梈、杨载齐名,人称“元诗四家”。 虞集的作品>>

猜您喜欢

寄海南故将军

虞集

海上风来五月秋,晚凉应上木兰舟。hǎi shàng fēng lái wǔ yuè qiū,wǎn liáng yīng shàng mù lán zhōu。
金盘丹荔生南国,玉碗清冰出北州。jīn pán dān lì shēng nán guó,yù wǎn qīng bīng chū běi zhōu。
狂客醉时花作阵,美人歌罢月如钩。kuáng kè zuì shí huā zuò zhèn,měi rén gē bà yuè rú gōu。
期门旧识将军面,从猎还披翠羽裘。qī mén jiù shí jiāng jūn miàn,cóng liè hái pī cuì yǔ qiú。

次韵宋诚甫学士城南访病暮归

虞集

骑马城南觅旧题,飘萧席帽碧云低。qí mǎ chéng nán mì jiù tí,piāo xiāo xí mào bì yún dī。
东风花柳过韦曲,落日儿童唱大堤。dōng fēng huā liǔ guò wéi qū,luò rì ér tóng chàng dà dī。
绣阁岂无和玉髓,锦囊还有铸金蹄。xiù gé qǐ wú hé yù suǐ,jǐn náng hái yǒu zhù jīn tí。
归来吟转楼头月,池冷芙蓉翡翠栖。guī lái yín zhuǎn lóu tóu yuè,chí lěng fú róng fěi cuì qī。

抚郡天宁明极觉讲主陪敬斋监郡奉祠华盖特有高咏三读敬叹仆偶共清游辄复次韵衰退不工聊资笑粲

虞集

三峰宫殿接新桥,十月长斋陟翠峣。sān fēng gōng diàn jiē xīn qiáo,shí yuè zhǎng zhāi zhì cuì yáo。
朝步仍垂苍玉佩,登歌还引紫琼箫。cháo bù réng chuí cāng yù pèi,dēng gē hái yǐn zǐ qióng xiāo。
千枝绛蜡连虹贯,五色香云向日飘。qiān zhī jiàng là lián hóng guàn,wǔ sè xiāng yún xiàng rì piāo。
赖有高人陪后乘,轻清诗句似参寥。lài yǒu gāo rén péi hòu chéng,qīng qīng shī jù shì cān liáo。

秋日同朋游北塔山

虞集

归田多病故人疏,好客相逢乐有馀。guī tián duō bìng gù rén shū,hǎo kè xiāng féng lè yǒu yú。
老去深杯那解饮,诗成大字尚能书。lǎo qù shēn bēi nà jiě yǐn,shī chéng dà zì shàng néng shū。
门生去上青骢马,道士归骑赤鲤鱼。mén shēng qù shàng qīng cōng mǎ,dào shì guī qí chì lǐ yú。
如此馀闲多乐事,谁能七十始悬车。rú cǐ yú xián duō lè shì,shuí néng qī shí shǐ xuán chē。

仙游道士余岫云为从珠溪余隐士求得华山下黄茅冈一曲规作丹室喜而赋之不觉五首

虞集

华山东下有茅冈,云是毛公旧隐场。huá shān dōng xià yǒu máo gāng,yún shì máo gōng jiù yǐn chǎng。
清露尚馀丹满臼,白云今许草为堂。qīng lù shàng yú dān mǎn jiù,bái yún jīn xǔ cǎo wèi táng。
冬凭野烧开畬陇,春托山雷净石床。dōng píng yě shāo kāi shē lǒng,chūn tuō shān léi jìng shí chuáng。
从此便为千载计,洞天先拜紫玄章。cóng cǐ biàn wèi qiān zài jì,dòng tiān xiān bài zǐ xuán zhāng。

仙游道士余岫云为从珠溪余隐士求得华山下黄茅冈一曲规作丹室喜而赋之不觉五首

虞集

茅冈地主古醇儒,乞我冈头作隐居。máo gāng dì zhǔ gǔ chún rú,qǐ wǒ gāng tóu zuò yǐn jū。
岭上闲云从管领,涧中流水听开除。lǐng shàng xián yún cóng guǎn lǐng,jiàn zhōng liú shuǐ tīng kāi chú。
刀耕火种从兹始,雨笠风瓢便有馀。dāo gēng huǒ zhǒng cóng zī shǐ,yǔ lì fēng piáo biàn yǒu yú。
自古诗人多会合,浮丘毛氏不愁予。zì gǔ shī rén duō huì hé,fú qiū máo shì bù chóu yǔ。

仙游道士余岫云为从珠溪余隐士求得华山下黄茅冈一曲规作丹室喜而赋之不觉五首

虞集

石人屹立古仙坛,双涧交流拱一盘。shí rén yì lì gǔ xiān tán,shuāng jiàn jiāo liú gǒng yī pán。
临水种松须匼匝,就中作室要宽安。lín shuǐ zhǒng sōng xū kē zā,jiù zhōng zuò shì yào kuān ān。
洞经即日修真诀,玉臼逢春浴旧丹。dòng jīng jí rì xiū zhēn jué,yù jiù féng chūn yù jiù dān。
却恐山中添故事,题诗莫与世传看。què kǒng shān zhōng tiān gù shì,tí shī mò yǔ shì chuán kàn。

仙游道士余岫云为从珠溪余隐士求得华山下黄茅冈一曲规作丹室喜而赋之不觉五首

虞集

仙游办得茅千束,华盖须分屋数间。xiān yóu bàn dé máo qiān shù,huá gài xū fēn wū shù jiān。
微咏玉经忘我老,谩调金鼎胜于闲。wēi yǒng yù jīng wàng wǒ lǎo,mán diào jīn dǐng shèng yú xián。
龙雷变化从舒卷,鹤露清寒自往还。lóng léi biàn huà cóng shū juǎn,hè lù qīng hán zì wǎng hái。
何似绮园诸老者,采芝初不离南山。hé shì qǐ yuán zhū lǎo zhě,cǎi zhī chū bù lí nán shān。

仙游道士余岫云为从珠溪余隐士求得华山下黄茅冈一曲规作丹室喜而赋之不觉五首

虞集

茅冈初割一溪云,玄契华阳旧隐文。máo gāng chū gē yī xī yún,xuán qì huá yáng jiù yǐn wén。
谒简自题香案吏,封章先报大茅君。yè jiǎn zì tí xiāng àn lì,fēng zhāng xiān bào dà máo jūn。
种成和露桃千树,借与摩霄鹤数群。zhǒng chéng hé lù táo qiān shù,jiè yǔ mó xiāo hè shù qún。
便是宸清真洞府,不烦梦想托纷纭。biàn shì chén qīng zhēn dòng fǔ,bù fán mèng xiǎng tuō fēn yún。

送易用昭

虞集

诗成长是倩人书,最爱东家织翠裾。shī chéng zhǎng shì qiàn rén shū,zuì ài dōng jiā zhī cuì jū。
远树断云春雨外,华星明月晚凉初。yuǎn shù duàn yún chūn yǔ wài,huá xīng míng yuè wǎn liáng chū。
满窗柿叶题都遍,短帽梅花画不如。mǎn chuāng shì yè tí dōu biàn,duǎn mào méi huā huà bù rú。
莫向墨池成久别,鹅群还欲谢崇虚。mò xiàng mò chí chéng jiǔ bié,é qún hái yù xiè chóng xū。

己卯腊八日雪为魏伯亮赋

虞集

官桥柳外雪飞绵,客舍樽前急管弦。guān qiáo liǔ wài xuě fēi mián,kè shě zūn qián jí guǎn xián。
僧粥晓分惊腊日,猎围晨出忆残年。sēng zhōu xiǎo fēn jīng là rì,liè wéi chén chū yì cán nián。
白头长与青山对,华屋谁为翠黛怜。bái tóu zhǎng yǔ qīng shān duì,huá wū shuí wèi cuì dài lián。
惟有寒梅能老大,独将清艳向江天。wéi yǒu hán méi néng lǎo dà,dú jiāng qīng yàn xiàng jiāng tiān。

某与胡伯友书问疏阔稍久因楚石藏主待谒翘仰高谊赋寄此诗

虞集

乔木千章万壑秋,使君清兴在危楼。qiáo mù qiān zhāng wàn hè qiū,shǐ jūn qīng xīng zài wēi lóu。
星沈夜水神鱼化,霜落寒汀宿雁留。xīng shěn yè shuǐ shén yú huà,shuāng luò hán tīng sù yàn liú。
红袖乌丝酣楚客,画屏银烛看吴钩。hóng xiù wū sī hān chǔ kè,huà píng yín zhú kàn wú gōu。
不知肯著枯藤杖,采采芙蓉涉远洲。bù zhī kěn zhù kū téng zhàng,cǎi cǎi fú róng shè yuǎn zhōu。

集自郡城归溪山翁寄诗并和申字韵垂教依韵再呈殊愧迟拙

虞集

暮春长日雨兼风,买得江船未及东。mù chūn zhǎng rì yǔ jiān fēng,mǎi dé jiāng chuán wèi jí dōng。
出郭故人邀杜老,辍耕田父讶庞公。chū guō gù rén yāo dù lǎo,chuò gēng tián fù yà páng gōng。
谩从修禊忘溪曲,何用安车遍洛中。mán cóng xiū xì wàng xī qū,hé yòng ān chē biàn luò zhōng。
旦起紫芝行复长,咏归先与谢崆峒。dàn qǐ zǐ zhī xíng fù zhǎng,yǒng guī xiān yǔ xiè kōng dòng。

集自郡城归溪山翁寄诗并和申字韵垂教依韵再呈殊愧迟拙

虞集

待客花阴午过申,茶香榆火一时新。dài kè huā yīn wǔ guò shēn,chá xiāng yú huǒ yī shí xīn。
千竿嫩绿摇轻暑,数萼馀红坠晚春。qiān gān nèn lǜ yáo qīng shǔ,shù è yú hóng zhuì wǎn chūn。
坐忆云林行道迹,梦游仙岛意生身。zuò yì yún lín xíng dào jì,mèng yóu xiān dǎo yì shēng shēn。
连根分种如冰雪,来向清池对玉真。lián gēn fēn zhǒng rú bīng xuě,lái xiàng qīng chí duì yù zhēn。

赠楚石藏主谒饶心道六有先生

虞集

不识南塘第几桥,翠楼华屋上岧峣。bù shí nán táng dì jǐ qiáo,cuì lóu huá wū shàng tiáo yáo。
古文独许扬雄识,幽兴谁为杜甫邀。gǔ wén dú xǔ yáng xióng shí,yōu xīng shuí wèi dù fǔ yāo。
伐木春声生涧谷,涉江秋影荡兰苕。fá mù chūn shēng shēng jiàn gǔ,shè jiāng qiū yǐng dàng lán sháo。
散花如雨携双履,解与高人话寂寥。sàn huā rú yǔ xié shuāng lǚ,jiě yǔ gāo rén huà jì liáo。