古诗词

大川行

耶律铸

屯云黑色日将莫,晦明挥霍雨如注。tún yún hēi sè rì jiāng mò,huì míng huī huò yǔ rú zhù。
水声夜半摇匡床,平旦出门吁可畏。shuǐ shēng yè bàn yáo kuāng chuáng,píng dàn chū mén xū kě wèi。
盘涡溔瀁天边旁,悍流汹涌行中央。pán wō yǎo yàng tiān biān páng,hàn liú xiōng yǒng xíng zhōng yāng。
日中雨复绠縻下,沟塍水跃皆浑黄。rì zhōng yǔ fù gěng mí xià,gōu chéng shuǐ yuè jiē hún huáng。
黑风拗怒雷击地,浪头起立三尺强。hēi fēng ǎo nù léi jī dì,làng tóu qǐ lì sān chǐ qiáng。
杈枒老木根株拔,崚嶒古屋椽桷裂。chā yā lǎo mù gēn zhū bá,léng céng gǔ wū chuán jué liè。
快马万蹄迸突而凭淩,灵龟百面澒洞而砯砰。kuài mǎ wàn tí bèng tū ér píng líng,líng guī bǎi miàn hòng dòng ér pīng pēng。
锐兵鏖战城栅倒,猛虎嗥吼崖谷崩。ruì bīng áo zhàn chéng zhà dào,měng hǔ háo hǒu yá gǔ bēng。
旁观气夺目力眩,濒流上下俱不宁。páng guān qì duó mù lì xuàn,bīn liú shàng xià jù bù níng。
升高避害叫舟楫,篙工倚柂不敢行。shēng gāo bì hài jiào zhōu jí,gāo gōng yǐ yí bù gǎn xíng。
寂寥向晓颇衰落,断霞返照回新晴。jì liáo xiàng xiǎo pǒ shuāi luò,duàn xiá fǎn zhào huí xīn qíng。
鸟飞不尽天界阔,苍烟淡淡山青青。niǎo fēi bù jǐn tiān jiè kuò,cāng yān dàn dàn shān qīng qīng。
衔杯引满幸无恙,收召魂魄犹屏营。xián bēi yǐn mǎn xìng wú yàng,shōu zhào hún pò yóu píng yíng。
往年秋水沈半壁,阖门九死得一生。wǎng nián qiū shuǐ shěn bàn bì,hé mén jiǔ sǐ dé yī shēng。
今日思之痛方定,一见洪波心震惊。jīn rì sī zhī tòng fāng dìng,yī jiàn hóng bō xīn zhèn jīng。
吾闻山挟河回冲底柱,东峡江盘束滟滪。wú wén shān xié hé huí chōng dǐ zhù,dōng xiá jiāng pán shù yàn yù。
鱼龙百怪家其中,风涛暴横无终穷。yú lóng bǎi guài jiā qí zhōng,fēng tāo bào héng wú zhōng qióng。
小溪常时清且浅,漪涟不动平于板。xiǎo xī cháng shí qīng qiě qiǎn,yī lián bù dòng píng yú bǎn。
浅津可涉涉可梁,一旦沸腾能漭茫。qiǎn jīn kě shè shè kě liáng,yī dàn fèi téng néng mǎng máng。
传闻溃渱山裂破,黑蛟夜出作奇祸。chuán wén kuì hóng shān liè pò,hēi jiāo yè chū zuò qí huò。
抉崖走石势力粗,十家六七无空庐。jué yá zǒu shí shì lì cū,shí jiā liù qī wú kōng lú。
百年枯冢尚漂泊,变生仓卒人为鱼。bǎi nián kū zhǒng shàng piāo pō,biàn shēng cāng zú rén wèi yú。
君不见去年四月不雨至七月,涧溪一线皆断绝。jūn bù jiàn qù nián sì yuè bù yǔ zhì qī yuè,jiàn xī yī xiàn jiē duàn jué。
川居人曾死于暍,山居人今死于溺。chuān jū rén céng sǐ yú yē,shān jū rén jīn sǐ yú nì。
下田黄尘曾蓬勃,高田白沙全障没。xià tián huáng chén céng péng bó,gāo tián bái shā quán zhàng méi。
呜呼灾变何其频,剿民之命谁肯任,苍天苍天实照临。wū hū zāi biàn hé qí pín,jiǎo mín zhī mìng shuí kěn rèn,cāng tiān cāng tiān shí zhào lín。

耶律铸

元义州弘政人,字成仲,号双溪。耶律楚材子。幼聪敏,善属文,尤工骑射。父卒,嗣领中书省事,上言宜疏禁网,采历代德政合于时宜者八十一章以进。宪宗攻蜀,诏领侍卫骁果以从,屡出奇计,攻下城邑。世祖即位,拜中书左丞相,征兵扈从,败阿里不哥于上都。加光禄大夫,奏定法令三十七章,吏民便之。后坐事罢免,徙居山后。卒谥文忠。有《双溪醉隐集》。 耶律铸的作品>>

猜您喜欢

日日亭午大风树杪忽见桃花一枝

耶律铸

赢得夭桃炫丽姿,渐教开上最高枝。yíng dé yāo táo xuàn lì zī,jiàn jiào kāi shàng zuì gāo zhī。
司花未必能为地,便是颓风欲起时。sī huā wèi bì néng wèi dì,biàn shì tuí fēng yù qǐ shí。

冬日桃花同诸公赋

耶律铸

碧桃花拥长春洞,秀出元英独自芳。bì táo huā yōng zhǎng chūn dòng,xiù chū yuán yīng dú zì fāng。
一点香心瞒客笑,探幽何意与刘郎。yī diǎn xiāng xīn mán kè xiào,tàn yōu hé yì yǔ liú láng。

答王澹游冬日二色桃花诗

耶律铸

冻得梅花开不得,笑他和雪倚阑干。dòng dé méi huā kāi bù dé,xiào tā hé xuě yǐ lán gàn。
漫山漫岭知多少,尚对东风怯莫寒。màn shān màn lǐng zhī duō shǎo,shàng duì dōng fēng qiè mò hán。

落花

耶律铸

瘦绿痴肥怨景浓,一帘红雪压晴空。shòu lǜ chī féi yuàn jǐng nóng,yī lián hóng xuě yā qíng kōng。
惊湍飞去无消息,吹折春心不是风。jīng tuān fēi qù wú xiāo xī,chuī zhé chūn xīn bù shì fēng。

圆福院竹甚茂盛幽都一郡所未有起上人云原有桃树百本余悉去之始植此君因为之赋

耶律铸

忍教仪凤箨龙孙,纵酒刘郎道与存。rěn jiào yí fèng tuò lóng sūn,zòng jiǔ liú láng dào yǔ cún。
应说碧桃花解语,可无桃叶代桃根。yīng shuō bì táo huā jiě yǔ,kě wú táo yè dài táo gēn。

晨诣香山禅寺观两阁前后玉簪

耶律铸

玉簪花映清凉国,露泼冰姿日未升。yù zān huā yìng qīng liáng guó,lù pō bīng zī rì wèi shēng。
只是旧时香世界,水沉香气自薰蒸。zhǐ shì jiù shí xiāng shì jiè,shuǐ chén xiāng qì zì xūn zhēng。

杨花

耶律铸

游人枉自怨年华,断送春风是此花。yóu rén wǎng zì yuàn nián huá,duàn sòng chūn fēng shì cǐ huā。
可是东君难管领,一天晴雪过谁家。kě shì dōng jūn nán guǎn lǐng,yī tiān qíng xuě guò shuí jiā。

司春园五月五日梨花是日因事不果

耶律铸

雨迷云梦梦迷春,只自将春认不真。yǔ mí yún mèng mèng mí chūn,zhǐ zì jiāng chūn rèn bù zhēn。
莫笑独醒人索莫,也须曾是洗妆人。mò xiào dú xǐng rén suǒ mò,yě xū céng shì xǐ zhuāng rén。

司春园五月五日梨花是日因事不果

耶律铸

已是春风酿雪香,月波斜浸玉肌凉。yǐ shì chūn fēng niàng xuě xiāng,yuè bō xié jìn yù jī liáng。
如何不入荆王梦,却逼何人要洗妆。rú hé bù rù jīng wáng mèng,què bī hé rén yào xǐ zhuāng。

咏苔

耶律铸

露茵叠翠藉闲园,神篆斑斑世未传。lù yīn dié cuì jí xián yuán,shén zhuàn bān bān shì wèi chuán。
推到东君翻古画,尽输春色买苔钱。tuī dào dōng jūn fān gǔ huà,jǐn shū chūn sè mǎi tái qián。

杨妃菊

耶律铸

追寻秋色到东篱,肠断三郎足别离。zhuī xún qiū sè dào dōng lí,cháng duàn sān láng zú bié lí。
折得一枝香在手,临风何处寄相思。zhé dé yī zhī xiāng zài shǒu,lín fēng hé chù jì xiāng sī。

杨妃菊

耶律铸

醉浮愁颊半朝红,流恨空遗满六宫。zuì fú chóu jiá bàn cháo hóng,liú hèn kōng yí mǎn liù gōng。
睡杀海棠春不管,断魂招得嫁春风。shuì shā hǎi táng chūn bù guǎn,duàn hún zhāo dé jià chūn fēng。

紫菊

耶律铸

浓改新妆压旧妆,留连春色到秋光。nóng gǎi xīn zhuāng yā jiù zhuāng,liú lián chūn sè dào qiū guāng。
渊明老后无归客,篱下而今不孙黄。yuān míng lǎo hòu wú guī kè,lí xià ér jīn bù sūn huáng。

乞花

耶律铸

惜花人草乞花诗,欲得花枝慰所思。xī huā rén cǎo qǐ huā shī,yù dé huā zhī wèi suǒ sī。
计取问花珠玉价,素知都是买花赀。jì qǔ wèn huā zhū yù jià,sù zhī dōu shì mǎi huā zī。

戊午冬十一月二十八日过阆州杨氏献小桃十二月二日又献杏花

耶律铸

谁意严凝运化机,小桃生弩绽芳蕤。shuí yì yán níng yùn huà jī,xiǎo táo shēng nǔ zhàn fāng ruí。
东君枉了为春主,开到杏花犹未知。dōng jūn wǎng le wèi chūn zhǔ,kāi dào xìng huā yóu wèi zhī。