古诗词

战城南

耶律铸

自来古战场,多在长城南,少在长城北。zì lái gǔ zhàn chǎng,duō zài zhǎng chéng nán,shǎo zài zhǎng chéng běi。
茫茫白骨甸,如何直接黄龙碛。máng máng bái gǔ diān,rú hé zhí jiē huáng lóng qì。
或云自从汉武开西域,耗折十万众,博得善马数十匹。huò yún zì cóng hàn wǔ kāi xī yù,hào zhé shí wàn zhòng,bó dé shàn mǎ shù shí pǐ。
奋军势务鏖击往来谁,洗兵赤河水犹赤。fèn jūn shì wù áo jī wǎng lái shuí,xǐ bīng chì hé shuǐ yóu chì。
终弃轮台地,其地于中国。zhōng qì lún tái dì,qí dì yú zhōng guó。
失之且何损,得之本无益。shī zhī qiě hé sǔn,dé zhī běn wú yì。
历计其所得,皆不偿所失。lì jì qí suǒ dé,jiē bù cháng suǒ shī。
虽下哀痛诏,追悔将何及。suī xià āi tòng zhào,zhuī huǐ jiāng hé jí。
此是万万古,华夏覆车辙。cǐ shì wàn wàn gǔ,huá xià fù chē zhé。
底事夤缘其轨迄季唐,竞喜边功好大矜英哲。dǐ shì yín yuán qí guǐ qì jì táng,jìng xǐ biān gōng hǎo dà jīn yīng zhé。
明皇不虑渔阳厄,万里孤军征碎叶。míng huáng bù lǜ yú yáng è,wàn lǐ gū jūn zhēng suì yè。
只轮曾不返,得无五情热。zhǐ lún céng bù fǎn,dé wú wǔ qíng rè。
暴殄生灵涂草莽,忍徇虚名为盛烈。bào tiǎn shēng líng tú cǎo mǎng,rěn xùn xū míng wèi shèng liè。
君不见世间人心固结,是谓帝王真统业。jūn bù jiàn shì jiān rén xīn gù jié,shì wèi dì wáng zhēn tǒng yè。
君不闻四海内有美谈,至元天子平江南,何曾漂杵与溺骖。jūn bù wén sì hǎi nèi yǒu měi tán,zhì yuán tiān zi píng jiāng nán,hé céng piāo chǔ yǔ nì cān。
圣人有金城,贵谋贱战,不战屈人兵。shèng rén yǒu jīn chéng,guì móu jiàn zhàn,bù zhàn qū rén bīng。

耶律铸

元义州弘政人,字成仲,号双溪。耶律楚材子。幼聪敏,善属文,尤工骑射。父卒,嗣领中书省事,上言宜疏禁网,采历代德政合于时宜者八十一章以进。宪宗攻蜀,诏领侍卫骁果以从,屡出奇计,攻下城邑。世祖即位,拜中书左丞相,征兵扈从,败阿里不哥于上都。加光禄大夫,奏定法令三十七章,吏民便之。后坐事罢免,徙居山后。卒谥文忠。有《双溪醉隐集》。 耶律铸的作品>>

猜您喜欢

经丽珍园卫绍王兰香殿故基

耶律铸

国橐危时足藉辞,国香消歇自当时。guó tuó wēi shí zú jí cí,guó xiāng xiāo xiē zì dāng shí。
教人普结司花恨,恨不留心植佞枝。jiào rén pǔ jié sī huā hèn,hèn bù liú xīn zhí nìng zhī。

游玉泉山废宫故基口号

耶律铸

殿阁人稀树草荒,旧游空记五云乡。diàn gé rén xī shù cǎo huāng,jiù yóu kōng jì wǔ yún xiāng。
劫前天地兴亡梦,借问山灵是几场。jié qián tiān dì xīng wáng mèng,jiè wèn shān líng shì jǐ chǎng。

春日游玉泉道院

耶律铸

露桃香泛冷胭脂,低映相思玉树枝。lù táo xiāng fàn lěng yān zhī,dī yìng xiāng sī yù shù zhī。
看取广寒宫殿去,涌金香泛月来时。kàn qǔ guǎng hán gōng diàn qù,yǒng jīn xiāng fàn yuè lái shí。

莫春过故宫

耶律铸

柳陌风来雪满沙,锦宫春老野人家。liǔ mò fēng lái xuě mǎn shā,jǐn gōng chūn lǎo yě rén jiā。
莺莺燕燕空饶舌,明日西园自落花。yīng yīng yàn yàn kōng ráo shé,míng rì xī yuán zì luò huā。

过庖丁故居

耶律铸

青山坐对幽人老,依旧春风绿庭草。qīng shān zuò duì yōu rén lǎo,yī jiù chūn fēng lǜ tíng cǎo。
骑鲸一去不再来,愁看落花曾未扫。qí jīng yī qù bù zài lái,chóu kàn luò huā céng wèi sǎo。

过万松老人故居有感

耶律铸

忆扫香云谒上方,一天花雨扑禅床。yì sǎo xiāng yún yè shàng fāng,yī tiān huā yǔ pū chán chuáng。
云归雨敛香花冷,窣堵波沈替戾冈。yún guī yǔ liǎn xiāng huā lěng,sū dǔ bō shěn tì lì gāng。

过刘氏园

耶律铸

黄鸟含啼怨未休,露桃倾泪洗凝愁。huáng niǎo hán tí yuàn wèi xiū,lù táo qīng lèi xǐ níng chóu。
多情好在今成燕,双宿双飞直到头。duō qíng hǎo zài jīn chéng yàn,shuāng sù shuāng fēi zhí dào tóu。

莫春过刘氏亭

耶律铸

垂垂帘箔映重门,不避贪飞燕子嗔。chuí chuí lián bó yìng zhòng mén,bù bì tān fēi yàn zi chēn。
桃李晚来无藉在,乱随风雨并残春。táo lǐ wǎn lái wú jí zài,luàn suí fēng yǔ bìng cán chūn。

太极宫

耶律铸

步虚声入海山寒,并觉空香绕露盘。bù xū shēng rù hǎi shān hán,bìng jué kōng xiāng rào lù pán。
天浸月波秋似水,翠鸾飞满玉华坛。tiān jìn yuè bō qiū shì shuǐ,cuì luán fēi mǎn yù huá tán。

太和宫

耶律铸

故人心事鬓成丝,犹指颓垣语所思。gù rén xīn shì bìn chéng sī,yóu zhǐ tuí yuán yǔ suǒ sī。
元自道陵全盛日,见游麋鹿已多时。yuán zì dào líng quán shèng rì,jiàn yóu mí lù yǐ duō shí。

过大明宫

耶律铸

草展荒凉辇路开,牡丹花谢已葑苔。cǎo zhǎn huāng liáng niǎn lù kāi,mǔ dān huā xiè yǐ fēng tái。
苔钱不买春光住,枉了衔花鹿又来。tái qián bù mǎi chūn guāng zhù,wǎng le xián huā lù yòu lái。

琼华岛

耶律铸

万岁山头万树松,万年基业一朝空。wàn suì shān tóu wàn shù sōng,wàn nián jī yè yī cháo kōng。
如何太液池中水,依旧罗纹起细风。rú hé tài yè chí zhōng shuǐ,yī jiù luó wén qǐ xì fēng。

重题燕都玄都观壁

耶律铸

兔葵燕麦尽风埃,何事消沈不再开。tù kuí yàn mài jǐn fēng āi,hé shì xiāo shěn bù zài kāi。
忆得桃花凝笑处,怨春愁篆满苍苔。yì dé táo huā níng xiào chù,yuàn chūn chóu zhuàn mǎn cāng tái。

重题隗台玄都观壁

耶律铸

洞锁荒烟藉绿苔,桃花红尽更难开。dòng suǒ huāng yān jí lǜ tái,táo huā hóng jǐn gèng nán kāi。
刘郎依旧春风里,又到玄都观里来。liú láng yī jiù chūn fēng lǐ,yòu dào xuán dōu guān lǐ lái。

尝游北禅院鼓子花特盛邻观且有琵琶音后游其所赋此

耶律铸

鼓子花迷香世界,鼙婆声振玉楼台。gǔ zi huā mí xiāng shì jiè,pí pó shēng zhèn yù lóu tái。
郁轮袍竟销沈了,优钵昙空取次开。yù lún páo jìng xiāo shěn le,yōu bō tán kōng qǔ cì kāi。