古诗词

战城南

耶律铸

自来古战场,多在长城南,少在长城北。zì lái gǔ zhàn chǎng,duō zài zhǎng chéng nán,shǎo zài zhǎng chéng běi。
茫茫白骨甸,如何直接黄龙碛。máng máng bái gǔ diān,rú hé zhí jiē huáng lóng qì。
或云自从汉武开西域,耗折十万众,博得善马数十匹。huò yún zì cóng hàn wǔ kāi xī yù,hào zhé shí wàn zhòng,bó dé shàn mǎ shù shí pǐ。
奋军势务鏖击往来谁,洗兵赤河水犹赤。fèn jūn shì wù áo jī wǎng lái shuí,xǐ bīng chì hé shuǐ yóu chì。
终弃轮台地,其地于中国。zhōng qì lún tái dì,qí dì yú zhōng guó。
失之且何损,得之本无益。shī zhī qiě hé sǔn,dé zhī běn wú yì。
历计其所得,皆不偿所失。lì jì qí suǒ dé,jiē bù cháng suǒ shī。
虽下哀痛诏,追悔将何及。suī xià āi tòng zhào,zhuī huǐ jiāng hé jí。
此是万万古,华夏覆车辙。cǐ shì wàn wàn gǔ,huá xià fù chē zhé。
底事夤缘其轨迄季唐,竞喜边功好大矜英哲。dǐ shì yín yuán qí guǐ qì jì táng,jìng xǐ biān gōng hǎo dà jīn yīng zhé。
明皇不虑渔阳厄,万里孤军征碎叶。míng huáng bù lǜ yú yáng è,wàn lǐ gū jūn zhēng suì yè。
只轮曾不返,得无五情热。zhǐ lún céng bù fǎn,dé wú wǔ qíng rè。
暴殄生灵涂草莽,忍徇虚名为盛烈。bào tiǎn shēng líng tú cǎo mǎng,rěn xùn xū míng wèi shèng liè。
君不见世间人心固结,是谓帝王真统业。jūn bù jiàn shì jiān rén xīn gù jié,shì wèi dì wáng zhēn tǒng yè。
君不闻四海内有美谈,至元天子平江南,何曾漂杵与溺骖。jūn bù wén sì hǎi nèi yǒu měi tán,zhì yuán tiān zi píng jiāng nán,hé céng piāo chǔ yǔ nì cān。
圣人有金城,贵谋贱战,不战屈人兵。shèng rén yǒu jīn chéng,guì móu jiàn zhàn,bù zhàn qū rén bīng。

耶律铸

元义州弘政人,字成仲,号双溪。耶律楚材子。幼聪敏,善属文,尤工骑射。父卒,嗣领中书省事,上言宜疏禁网,采历代德政合于时宜者八十一章以进。宪宗攻蜀,诏领侍卫骁果以从,屡出奇计,攻下城邑。世祖即位,拜中书左丞相,征兵扈从,败阿里不哥于上都。加光禄大夫,奏定法令三十七章,吏民便之。后坐事罢免,徙居山后。卒谥文忠。有《双溪醉隐集》。 耶律铸的作品>>

猜您喜欢

忆尊大人领省二首

耶律铸

一上居庸万里心,居庸关上望和林。yī shàng jū yōng wàn lǐ xīn,jū yōng guān shàng wàng hé lín。
和林城远望不见,日落云明山水深。hé lín chéng yuǎn wàng bù jiàn,rì luò yún míng shān shuǐ shēn。

忆尊大人领省二首

耶律铸

欲回兰棹更夷犹,事出沉思得自求。yù huí lán zhào gèng yí yóu,shì chū chén sī dé zì qiú。
霜雁不来书断绝,水寒烟淡倚高楼。shuāng yàn bù lái shū duàn jué,shuǐ hán yān dàn yǐ gāo lóu。

晓闻行宫迁居

耶律铸

曙色将分梦欲残,一天星斗冷阑干。shǔ sè jiāng fēn mèng yù cán,yī tiān xīng dòu lěng lán gàn。
揽衣推枕出门去,扬子江豪怒晓寒。lǎn yī tuī zhěn chū mén qù,yáng zi jiāng háo nù xiǎo hán。

忆尊大人领省二首

耶律铸

一声长笛野云秋,思上高台最上头。yī shēng zhǎng dí yě yún qiū,sī shàng gāo tái zuì shàng tóu。
红叶暮烟人北望,青山落日水东流。hóng yè mù yān rén běi wàng,qīng shān luò rì shuǐ dōng liú。

忆尊大人领省二首

耶律铸

一度思量一度秋,一回伤极一低头。yī dù sī liàng yī dù qiū,yī huí shāng jí yī dī tóu。
踌蹰搔首无人会,待下楼来却上楼。chóu chú sāo shǒu wú rén huì,dài xià lóu lái què shàng lóu。

惜别

耶律铸

忆昔相逢各少年,几临风月醉华筵。yì xī xiāng féng gè shǎo nián,jǐ lín fēng yuè zuì huá yán。
悠悠别后空回首,风起杨花雪满天。yōu yōu bié hòu kōng huí shǒu,fēng qǐ yáng huā xuě mǎn tiān。

漫兴

耶律铸

谁曾煎得胶黏日,谁解拽将绳系风。shuí céng jiān dé jiāo nián rì,shuí jiě zhuāi jiāng shéng xì fēng。
岂道花枝与人面,大都都得几时红。qǐ dào huā zhī yǔ rén miàn,dà dōu dōu dé jǐ shí hóng。

信笔

耶律铸

自从得践老成域,曾不更登年少场。zì cóng dé jiàn lǎo chéng yù,céng bù gèng dēng nián shǎo chǎng。
空赋乌栖夜啼曲,可怜谁是贺知章。kōng fù wū qī yè tí qū,kě lián shuí shì hè zhī zhāng。

感怀

耶律铸

屈尽人闲薄宦情,千钟从此一毫轻。qū jǐn rén xián báo huàn qíng,qiān zhōng cóng cǐ yī háo qīng。
人心直要平如水,水面风来更不平。rén xīn zhí yào píng rú shuǐ,shuǐ miàn fēng lái gèng bù píng。

所思

耶律铸

望外青山断复连,望中明月缺还圆。wàng wài qīng shān duàn fù lián,wàng zhōng míng yuè quē hái yuán。
碧云暮合横长笛,目送归鸿不尽天。bì yún mù hé héng zhǎng dí,mù sòng guī hóng bù jǐn tiān。

述所思

耶律铸

忍竭声华足笑林,也须当问若为心。rěn jié shēng huá zú xiào lín,yě xū dāng wèn ruò wèi xīn。
可怜一自施行马,更说重门似海深。kě lián yī zì shī xíng mǎ,gèng shuō zhòng mén shì hǎi shēn。

自笑

耶律铸

独醉仙居独醉亭,只缘耽味洗心经。dú zuì xiān jū dú zuì tíng,zhǐ yuán dān wèi xǐ xīn jīng。
可能却使谈天口,唯诵金人背上铭。kě néng què shǐ tán tiān kǒu,wéi sòng jīn rén bèi shàng míng。

青山

耶律铸

青山不伴青春老,万古千秋色自新。qīng shān bù bàn qīng chūn lǎo,wàn gǔ qiān qiū sè zì xīn。
休去西园桃李醉,晚来风起易愁人。xiū qù xī yuán táo lǐ zuì,wǎn lái fēng qǐ yì chóu rén。

无何醉隐

耶律铸

白石先生何日老,青莲居士几时醒。bái shí xiān shēng hé rì lǎo,qīng lián jū shì jǐ shí xǐng。
若须要得留灵景,索与除忧旧福庭。ruò xū yào dé liú líng jǐng,suǒ yǔ chú yōu jiù fú tíng。

对酒吟

耶律铸

莫劳邹律唤春回,雪尽北山空自来。mò láo zōu lǜ huàn chūn huí,xuě jǐn běi shān kōng zì lái。
还笑独醒成底事,壮怀须对酒杯开。hái xiào dú xǐng chéng dǐ shì,zhuàng huái xū duì jiǔ bēi kāi。