古诗词

宛委山

韩性

秦山几千仞,翠入蓬莱城。qín shān jǐ qiān rèn,cuì rù péng lái chéng。
城中望山色,明暗分阴晴。chéng zhōng wàng shān sè,míng àn fēn yīn qíng。
老夫散策山前路,为爱看云不归去。lǎo fū sàn cè shān qián lù,wèi ài kàn yún bù guī qù。
仰看惊怪鹭飞来,回头忽见云生处。yǎng kàn jīng guài lù fēi lái,huí tóu hū jiàn yún shēng chù。
崦中孤起如炊烟,乘风腾上苍厓巅。yān zhōng gū qǐ rú chuī yān,chéng fēng téng shàng cāng yá diān。
厓巅宿云喜迎接,横空一幅兜罗绵。yá diān sù yún xǐ yíng jiē,héng kōng yī fú dōu luó mián。
天风吹散银千缕,淡处是烟浓是雨。tiān fēng chuī sàn yín qiān lǚ,dàn chù shì yān nóng shì yǔ。
云师拗怒不肯回,露出峰头尺来许。yún shī ǎo nù bù kěn huí,lù chū fēng tóu chǐ lái xǔ。
一雨三日溪水肥,老夫欲归不成归。yī yǔ sān rì xī shuǐ féi,lǎo fū yù guī bù chéng guī。
云师知我惨不乐,故出小谲相娱嬉。yún shī zhī wǒ cǎn bù lè,gù chū xiǎo jué xiāng yú xī。
老夫作诗一笑领,举袖收云散空迥。lǎo fū zuò shī yī xiào lǐng,jǔ xiù shōu yún sàn kōng jiǒng。
倚松绝叫山下人,仰看云峰起山顶。yǐ sōng jué jiào shān xià rén,yǎng kàn yún fēng qǐ shān dǐng。

韩性

元绍兴人,字明善。博综群籍,尤邃于性理之学。为文博达俊伟,自成一家。居家教授,受业者甚众。巷夫街叟,童稚厮役,咸称为韩先生。宪府尝举为教官,不赴。卒谥庄节。 韩性的作品>>

猜您喜欢

题龚翠岩中山出游图

韩性

是为伯强为谲狂,睢盱鬼伯髯怒张。shì wèi bó qiáng wèi jué kuáng,suī xū guǐ bó rán nù zhāng。
空山无人日昏黄,回风阴火随幽篁。kōng shān wú rén rì hūn huáng,huí fēng yīn huǒ suí yōu huáng。
辟邪作字魏迄唐,殿前吹笛行踉蹡。pì xié zuò zì wèi qì táng,diàn qián chuī dí xíng liáng qiāng。
飞来武士蓝衣裳,梦境胡为在缣缃。fēi lái wǔ shì lán yī shang,mèng jìng hú wèi zài jiān xiāng。
中山九首弥荒唐,犹可为人祓不祥。zhōng shān jiǔ shǒu mí huāng táng,yóu kě wèi rén fú bù xiáng。
是心画师谁能量,笔端正尔分毫芒。shì xīn huà shī shuí néng liàng,bǐ duān zhèng ěr fēn háo máng。
清都紫府昭回光,三十六帝参翱翔。qīng dōu zǐ fǔ zhāo huí guāng,sān shí liù dì cān áo xiáng。
阴气惨澹熙春阳,谓君阁笔试两忘,一念往复如康庄。yīn qì cǎn dàn xī chūn yáng,wèi jūn gé bǐ shì liǎng wàng,yī niàn wǎng fù rú kāng zhuāng。

东山

韩性

远山倚空青蒙蒙,剡溪白匝来天东。yuǎn shān yǐ kōng qīng méng méng,shàn xī bái zā lái tiān dōng。
天机不卷芳草碧,中有行地双蟠龙。tiān jī bù juǎn fāng cǎo bì,zhōng yǒu xíng dì shuāng pán lóng。
扶藜欲出人间世,俯仰明河在平地。fú lí yù chū rén jiān shì,fǔ yǎng míng hé zài píng dì。
长松忽动鹤飞来,万里刚风起衣袂。zhǎng sōng hū dòng hè fēi lái,wàn lǐ gāng fēng qǐ yī mèi。
蔷薇开落春复秋,洗屐何人继清游。qiáng wēi kāi luò chūn fù qiū,xǐ jī hé rén jì qīng yóu。
凭阑一笑众山小,遥指云气看齐州。píng lán yī xiào zhòng shān xiǎo,yáo zhǐ yún qì kàn qí zhōu。

阳明洞二首

韩性

洞天深窅行客疑,飙轮碧简谁能稽?dòng tiān shēn yǎo xíng kè yí,biāo lún bì jiǎn shuí néng jī?
倚松长啸岩壑动,放怀未必今人非。yǐ sōng zhǎng xiào yán hè dòng,fàng huái wèi bì jīn rén fēi。
石气盘空散成雾,桧子无风落青雨。shí qì pán kōng sàn chéng wù,guì zi wú fēng luò qīng yǔ。
草间欲问苗龙坛,薜荔鳞鳞络铜虎。cǎo jiān yù wèn miáo lóng tán,bì lì lín lín luò tóng hǔ。

阳明洞二首

韩性

蕙草雪消蜂蝶疑,游子挈榼来何稽?huì cǎo xuě xiāo fēng dié yí,yóu zi qiè kē lái hé jī?
少待山桃缀红糁,回首已怜春事非。shǎo dài shān táo zhuì hóng sǎn,huí shǒu yǐ lián chūn shì fēi。
青风成云湿成雾,洞天深沉百花雨。qīng fēng chéng yún shī chéng wù,dòng tiān shēn chén bǎi huā yǔ。
山深玉殿锁碧苔,天上通明罗九虎。shān shēn yù diàn suǒ bì tái,tiān shàng tōng míng luó jiǔ hǔ。

集杜句题五马图

韩性

使君五马一马骢,声价歘然来向东。shǐ jūn wǔ mǎ yī mǎ cōng,shēng jià chuā rán lái xiàng dōng。
飞电流云绝潇洒,迥立阊阖生长风。fēi diàn liú yún jué xiāo sǎ,jiǒng lì chāng hé shēng zhǎng fēng。
肉鬉磊块连钱动,大宛立仗青丝鞚。ròu zōng lěi kuài lián qián dòng,dà wǎn lì zhàng qīng sī kòng。
不须对此成叹嗟,古来才大难为用。bù xū duì cǐ chéng tàn jiē,gǔ lái cái dà nán wèi yòng。

葛仙井

韩性

凤凰不栖枳,天马肯就闲。fèng huáng bù qī zhǐ,tiān mǎ kěn jiù xián。
胡为九渊龙,卧此数仞山。hú wèi jiǔ yuān lóng,wò cǐ shù rèn shān。
苟无风霆威,何异蛙蠙繁。gǒu wú fēng tíng wēi,hé yì wā pín fán。
世网易婴人,有如百尺澜。shì wǎng yì yīng rén,yǒu rú bǎi chǐ lán。
悠哉志士怀,直欲苏人寰。yōu zāi zhì shì huái,zhí yù sū rén huán。
一朝蹑浮云,游戏穷玄间。yī cháo niè fú yún,yóu xì qióng xuán jiān。
宁知天瓢侧,不及眢井蟠。níng zhī tiān piáo cè,bù jí yuān jǐng pán。
百年抚陈迹,老木亦已刊。bǎi nián fǔ chén jì,lǎo mù yì yǐ kān。
名高虽易毁,志远终难攀。míng gāo suī yì huǐ,zhì yuǎn zhōng nán pān。
山中白头僧,笑我发浩叹!shān zhōng bái tóu sēng,xiào wǒ fā hào tàn!

歌风台

韩性

武帐如星连钜鹿,重瞳谁敢相驰逐。wǔ zhàng rú xīng lián jù lù,zhòng tóng shuí gǎn xiāng chí zhú。
刘郎深闭函谷关,坐听城南新鬼哭。liú láng shēn bì hán gǔ guān,zuò tīng chéng nán xīn guǐ kū。
赤鳞半月天无光,阴陵匹马虚彷徨。chì lín bàn yuè tiān wú guāng,yīn líng pǐ mǎ xū páng huáng。
百二山河笑谭取,殿前上寿称明良。bǎi èr shān hé xiào tán qǔ,diàn qián shàng shòu chēng míng liáng。
榆社归来故庐在,山川不改风光改。yú shè guī lái gù lú zài,shān chuān bù gǎi fēng guāng gǎi。
酒酣自作三侯章,儿童拍手声翻海。jiǔ hān zì zuò sān hóu zhāng,ér tóng pāi shǒu shēng fān hǎi。
君不见帐中悲歌愁美人,乐府千载传授新。jūn bù jiàn zhàng zhōng bēi gē chóu měi rén,lè fǔ qiān zài chuán shòu xīn。
英雄吐气天为窄,便肯变灭随飞尘。yīng xióng tǔ qì tiān wèi zhǎi,biàn kěn biàn miè suí fēi chén。
高台古碑字盈尺,神呵鬼护蛟龙石。gāo tái gǔ bēi zì yíng chǐ,shén hē guǐ hù jiāo lóng shí。
四顾铜雀叹凄凉,堕瓦无声土花碧。sì gù tóng què tàn qī liáng,duò wǎ wú shēng tǔ huā bì。
远山横空暮烟起,行客徘徊殊不已。yuǎn shān héng kōng mù yān qǐ,xíng kè pái huái shū bù yǐ。
当年遗事尚可寻,断云飞度香城水。dāng nián yí shì shàng kě xún,duàn yún fēi dù xiāng chéng shuǐ。
2212