古诗词

李千户至自南海分遗椰实戏赋

何中

乱馀乏佳实,贱者犹贵之。luàn yú fá jiā shí,jiàn zhě yóu guì zhī。
招呼梨栗辈,已作席珍推。zhāo hū lí lì bèi,yǐ zuò xí zhēn tuī。
岂无仙人枣,无胫至山蹊。qǐ wú xiān rén zǎo,wú jìng zhì shān qī。
桓桓李将军,色映海峤奇。huán huán lǐ jiāng jūn,sè yìng hǎi jiào qí。
归马驼椰子,濩落魏瓠垂。guī mǎ tuó yē zi,huò luò wèi hù chuí。
徇华壳初剖,濯濯脍玉肥。xùn huá ké chū pōu,zhuó zhuó kuài yù féi。
来饷山中人,意重千金遗。lái xiǎng shān zhōng rén,yì zhòng qiān jīn yí。
香酽□石髓,味腴轻肉芝。xiāng yàn shí suǐ,wèi yú qīng ròu zhī。
尊前有南海,顿压众果卑。zūn qián yǒu nán hǎi,dùn yā zhòng guǒ bēi。
向当逋子龄,待亲曲江湄。xiàng dāng bū zi líng,dài qīn qū jiāng méi。
啖此不知厌,亦与槟榔宜。dàn cǐ bù zhī yàn,yì yǔ bīn láng yí。
既别十五年,犹有梦往时。jì bié shí wǔ nián,yóu yǒu mèng wǎng shí。
故人忽相见,唤起三生悲。gù rén hū xiāng jiàn,huàn qǐ sān shēng bēi。
遇难心易快,感至情还移。yù nán xīn yì kuài,gǎn zhì qíng hái yí。
百年能有此,再见安可期。bǎi nián néng yǒu cǐ,zài jiàn ān kě qī。
子西忧蜜果,东坡叹荔支。zi xī yōu mì guǒ,dōng pō tàn lì zhī。
虽云供贡劳,吾念君臣仪。suī yún gōng gòng láo,wú niàn jūn chén yí。
安得白玉盘,登之白玉墀。ān dé bái yù pán,dēng zhī bái yù chí。
万古还纲常,不令世愈衰。wàn gǔ hái gāng cháng,bù lìng shì yù shuāi。
苍茫叫虞舜,魂绕天南维。cāng máng jiào yú shùn,hún rào tiān nán wéi。
梅花满庭净,香烟一帘迟。méi huā mǎn tíng jìng,xiāng yān yī lián chí。
椰杯更自酌,聊欲捐余思。yē bēi gèng zì zhuó,liáo yù juān yú sī。

何中

元抚州乐安人,字太虚,一字养正。少颖拔,以古学自任,学弘深该博。文宗至顺间,应行省之请,讲授于龙兴路东湖、宗濂二书院。有《通鉴纲目测海》、《通书问》、《知非堂稿》。 何中的作品>>

猜您喜欢

穆山

何中

一陂凝绿倒垂天,直上层峰积翠边。yī bēi níng lǜ dào chuí tiān,zhí shàng céng fēng jī cuì biān。
迢递烟云三百曲,水声徐出石门前。tiáo dì yān yún sān bǎi qū,shuǐ shēng xú chū shí mén qián。

邗沟

何中

衰柳残荷并惨然,青山隔岸弄婵娟。shuāi liǔ cán hé bìng cǎn rán,qīng shān gé àn nòng chán juān。
多情唯有邗沟水,长送江南过客船。duō qíng wéi yǒu hán gōu shuǐ,zhǎng sòng jiāng nán guò kè chuán。

微雨

何中

一天微雨湿芳尘,红绿相依几聚春。yī tiān wēi yǔ shī fāng chén,hóng lǜ xiāng yī jǐ jù chūn。
家在海棠花下住,伤心长是未归人。jiā zài hǎi táng huā xià zhù,shāng xīn zhǎng shì wèi guī rén。

维扬道中二绝

何中

淮天如水水如秋,叶叶渔郎下钓舟。huái tiān rú shuǐ shuǐ rú qiū,yè yè yú láng xià diào zhōu。
北畔荷花南畔柳,殷勤送我到扬州。běi pàn hé huā nán pàn liǔ,yīn qín sòng wǒ dào yáng zhōu。

维扬道中二绝

何中

香霏满棹渡长沟,浓著秋光浅著愁。xiāng fēi mǎn zhào dù zhǎng gōu,nóng zhù qiū guāng qiǎn zhù chóu。
日暮女郎清唱发,鸳鸯斜拂柳边洲。rì mù nǚ láng qīng chàng fā,yuān yāng xié fú liǔ biān zhōu。

放船

何中

晚色重重放客舟,轻风吹漾落潮流。wǎn sè zhòng zhòng fàng kè zhōu,qīng fēng chuī yàng luò cháo liú。
林峦尽异来时路,知是明朝到福州。lín luán jǐn yì lái shí lù,zhī shì míng cháo dào fú zhōu。

清江道间阻雨

何中

峰影微昏树影明,人烟深浅水纵横。fēng yǐng wēi hūn shù yǐng míng,rén yān shēn qiǎn shuǐ zòng héng。
前时逢雪今逢雨,长在江南画里行。qián shí féng xuě jīn féng yǔ,zhǎng zài jiāng nán huà lǐ xíng。

莆阳歌五绝

何中

两两筠篮湿暖烟,窄衫短鬓袅行肩。liǎng liǎng yún lán shī nuǎn yān,zhǎi shān duǎn bìn niǎo xíng jiān。
到门迎著郎来早,待向街头卖海鲜。dào mén yíng zhù láng lái zǎo,dài xiàng jiē tóu mài hǎi xiān。

莆阳歌五绝

何中

惯得骄骢识妾家,佛桑庭院绣帘斜。guàn dé jiāo cōng shí qiè jiā,fú sāng tíng yuàn xiù lián xié。
镂银合子槟榔片,戏喷猩红散唾花。lòu yín hé zi bīn láng piàn,xì pēn xīng hóng sàn tuò huā。

莆阳歌五绝

何中

天妃庙前斜日时,女郎歌断彩鸳飞。tiān fēi miào qián xié rì shí,nǚ láng gē duàn cǎi yuān fēi。
林花满地瓜船散,城里官人排马归。lín huā mǎn dì guā chuán sàn,chéng lǐ guān rén pái mǎ guī。

莆阳歌五绝

何中

乌石山前飐酒旗,醉来健倒日平西。wū shí shān qián zhǎn jiǔ qí,zuì lái jiàn dào rì píng xī。
蔡家石刻端明字,卖与他人作墓题。cài jiā shí kè duān míng zì,mài yǔ tā rén zuò mù tí。

莆阳歌五绝

何中

丞相堂前草暗阶,尚书池上树生台。chéng xiāng táng qián cǎo àn jiē,shàng shū chí shàng shù shēng tái。
子鱼风起秋芜路,记得谁家甲第开。zi yú fēng qǐ qiū wú lù,jì dé shuí jiā jiǎ dì kāi。

新淦蓝步溪

何中

阴霭通烟翠作霏,春风入雨暖成泥。yīn ǎi tōng yān cuì zuò fēi,chūn fēng rù yǔ nuǎn chéng ní。
女郎挑菜不知湿,调笑相携过水西。nǚ láng tiāo cài bù zhī shī,diào xiào xiāng xié guò shuǐ xī。

山行随兴二首

何中

暖风吹雨湿平沙,远色疑青草欲芽。nuǎn fēng chuī yǔ shī píng shā,yuǎn sè yí qīng cǎo yù yá。
谁是多情能爱我,野梅一路腊前花。shuí shì duō qíng néng ài wǒ,yě méi yī lù là qián huā。

山行随兴二首

何中

金石台前鸦乱飞,空蒙山影出阴霏。jīn shí tái qián yā luàn fēi,kōng méng shān yǐng chū yīn fēi。
野塘水活柳生眼,茅舍聚人迎妇归。yě táng shuǐ huó liǔ shēng yǎn,máo shě jù rén yíng fù guī。
1621234567»