古诗词

雪中度崇仁望仙峰

何中

游乐之溪清可沿,天风剡剡山盘盘。yóu lè zhī xī qīng kě yán,tiān fēng shàn shàn shān pán pán。
愈行愈深愈幽邃,疑有仙者栖神丹。yù xíng yù shēn yù yōu suì,yí yǒu xiān zhě qī shén dān。
樛木怪藤鸟鸣答,绿潭青壁龙嬉蟠。jiū mù guài téng niǎo míng dá,lǜ tán qīng bì lóng xī pán。
徘徊赏爱不能已,步步驻目摇荒寒。pái huái shǎng ài bù néng yǐ,bù bù zhù mù yáo huāng hán。
寒云平凝帟帷妥,急霰乱下珠玑完。hán yún píng níng yì wéi tuǒ,jí xiàn luàn xià zhū jī wán。
忽而两厓苍苍散花雪,板桥石路浮霎乾。hū ér liǎng yá cāng cāng sàn huā xuě,bǎn qiáo shí lù fú shà qián。
交迎密扑迷欲眩,怯下疑高行自难。jiāo yíng mì pū mí yù xuàn,qiè xià yí gāo xíng zì nán。
凭涧茅房所居雅,叩门烟火相依安。píng jiàn máo fáng suǒ jū yǎ,kòu mén yān huǒ xiāng yī ān。
澄渟夜气造宁极,婴冒晓冻追殊观。chéng tíng yè qì zào níng jí,yīng mào xiǎo dòng zhuī shū guān。
忍触珑璁纵健踏,喜聆环朗藏鸣湍。rěn chù lóng cōng zòng jiàn tà,xǐ líng huán lǎng cáng míng tuān。
垂蕤不动偃杉竹,悬柱偶脱争岩峦。chuí ruí bù dòng yǎn shān zhú,xuán zhù ǒu tuō zhēng yán luán。
前源未穷取危磴,直上百折陵巑岏。qián yuán wèi qióng qǔ wēi dèng,zhí shàng bǎi zhé líng cuán wán。
新爪痕痕过饥虎,高翰叶叶游飞鸾。xīn zhǎo hén hén guò jī hǔ,gāo hàn yè yè yóu fēi luán。
□然独立倚霄汉,波涛翻海镕银宽。rán dú lì yǐ xiāo hàn,bō tāo fān hǎi róng yín kuān。
双瞳四彻洞万境,肯与尘界循忧端。shuāng tóng sì chè dòng wàn jìng,kěn yǔ chén jiè xún yōu duān。
蹇余看雪知几处?何如此时望仙峰上看。jiǎn yú kàn xuě zhī jǐ chù?hé rú cǐ shí wàng xiān fēng shàng kàn。
仙之人兮来不来,浩浩元气与我同朝餐。xiān zhī rén xī lái bù lái,hào hào yuán qì yǔ wǒ tóng cháo cān。

何中

元抚州乐安人,字太虚,一字养正。少颖拔,以古学自任,学弘深该博。文宗至顺间,应行省之请,讲授于龙兴路东湖、宗濂二书院。有《通鉴纲目测海》、《通书问》、《知非堂稿》。 何中的作品>>

猜您喜欢

留金溪夜雨达旦有怀

何中

忽见干戈动,他乡隔老亲。hū jiàn gàn gē dòng,tā xiāng gé lǎo qīn。
一窗如此雨,两地未归人。yī chuāng rú cǐ yǔ,liǎng dì wèi guī rén。
雁度关山暗,鸡催海宇晨。yàn dù guān shān àn,jī cuī hǎi yǔ chén。
谁能更敧枕,聊挹曙光新。shuí néng gèng jī zhěn,liáo yì shǔ guāng xīn。

陈家源

何中

翠雾断厓侧,丹霞流水西。cuì wù duàn yá cè,dān xiá liú shuǐ xī。
竹从幽处密,松自古来敧。zhú cóng yōu chù mì,sōng zì gǔ lái jī。
落叶半藏路,清风时满溪。luò yè bàn cáng lù,qīng fēng shí mǎn xī。
仙家元不远,未许众人知。xiān jiā yuán bù yuǎn,wèi xǔ zhòng rén zhī。

龙池寺蒲石

何中

底有贪奇意,吾行亦偶然。dǐ yǒu tān qí yì,wú xíng yì ǒu rán。
寻泉经绝壑,看石到幽禅。xún quán jīng jué hè,kàn shí dào yōu chán。
鸟语前林日,鸡声曲巷烟。niǎo yǔ qián lín rì,jī shēng qū xiàng yān。
偶逢樵客歇,共坐偃松边。ǒu féng qiáo kè xiē,gòng zuò yǎn sōng biān。

立秋夕作

何中

但觉焦原苦,何当沛泽流。dàn jué jiāo yuán kǔ,hé dāng pèi zé liú。
夕风微报响,古木暗藏秋。xī fēng wēi bào xiǎng,gǔ mù àn cáng qiū。
未事冥难测,闲心远作愁。wèi shì míng nán cè,xián xīn yuǎn zuò chóu。
乱山高下碧,烟霭澹浮浮。luàn shān gāo xià bì,yān ǎi dàn fú fú。

雨馀桂花盛开

何中

搔首发清磬,开扉啼早鸦。sāo shǒu fā qīng qìng,kāi fēi tí zǎo yā。
西风一夜雨,丹桂满林花。xī fēng yī yè yǔ,dān guì mǎn lín huā。
老托心犹壮,愚云识有加。lǎo tuō xīn yóu zhuàng,yú yún shí yǒu jiā。
平生读书眼,闲送晓天霞。píng shēng dú shū yǎn,xián sòng xiǎo tiān xiá。

刘太博挽词三首

何中

恳款忧危国,从容友大臣。kěn kuǎn yōu wēi guó,cóng róng yǒu dà chén。
竟孤婴臼志,遂作绮园身。jìng gū yīng jiù zhì,suì zuò qǐ yuán shēn。
名节非无寿,乾坤更有人。míng jié fēi wú shòu,qián kūn gèng yǒu rén。
堂堂天下士,何必画麒麟。táng táng tiān xià shì,hé bì huà qí lín。

刘太博挽词三首

何中

妙悟通群圣,微言刺六经。miào wù tōng qún shèng,wēi yán cì liù jīng。
千年遗此老,四海□先生。qiān nián yí cǐ lǎo,sì hǎi xiān shēng。
文字空传迹,知闻谩敬名。wén zì kōng chuán jì,zhī wén mán jìng míng。
岂无房杜者,犹足致隆平。qǐ wú fáng dù zhě,yóu zú zhì lóng píng。

刘太博挽词三首

何中

如许龙门近,胡宁忍阔疏。rú xǔ lóng mén jìn,hú níng rěn kuò shū。
不为终古别,讵信此生虚。bù wèi zhōng gǔ bié,jù xìn cǐ shēng xū。
未始壶丘学,颇知扬子书。wèi shǐ hú qiū xué,pǒ zhī yáng zi shū。
向来香一瓣,薄命竟何如。xiàng lái xiāng yī bàn,báo mìng jìng hé rú。

槎溪

何中

岸断风敧柳,村寒雨病花。àn duàn fēng jī liǔ,cūn hán yǔ bìng huā。
妄心贪自适,危路得长嗟。wàng xīn tān zì shì,wēi lù dé zhǎng jiē。
别壑乱云散,危滩归鹭斜。bié hè luàn yún sàn,wēi tān guī lù xié。
平生谢康乐,幽意满天涯。píng shēng xiè kāng lè,yōu yì mǎn tiān yá。

即事

何中

落红瑟瑟叠苍苔,古径无人独到来。luò hóng sè sè dié cāng tái,gǔ jìng wú rén dú dào lái。
野蝶山蜂浑不见,春风更许草花开。yě dié shān fēng hún bù jiàn,chūn fēng gèng xǔ cǎo huā kāi。

夕阳

何中

夕阳尽入笛声中,两岸樵渔一水通。xī yáng jǐn rù dí shēng zhōng,liǎng àn qiáo yú yī shuǐ tōng。
杨柳已疏枫渐落,黄花浑未识秋风。yáng liǔ yǐ shū fēng jiàn luò,huáng huā hún wèi shí qiū fēng。

绝句

何中

山似芙蓉向晚开,水如罗带束林回。shān shì fú róng xiàng wǎn kāi,shuǐ rú luó dài shù lín huí。
世间只有闲鸥鹭,立尽寒空待我来。shì jiān zhǐ yǒu xián ōu lù,lì jǐn hán kōng dài wǒ lái。

次史药房池上即事韵

何中

万蕊飞香百草芽,帘旌不动柳阴斜。wàn ruǐ fēi xiāng bǎi cǎo yá,lián jīng bù dòng liǔ yīn xié。
幽禽还识栏边客,曾立东风仗外花。yōu qín hái shí lán biān kè,céng lì dōng fēng zhàng wài huā。

登高

何中

数峰高耸万峰低,看到斜阳意欲迷。shù fēng gāo sǒng wàn fēng dī,kàn dào xié yáng yì yù mí。
一朵碧云深浅碧,殷勤只在数峰西。yī duǒ bì yún shēn qiǎn bì,yīn qín zhǐ zài shù fēng xī。

小斋独坐

何中

老苏朱墨十分工,应笑林间远世踪。lǎo sū zhū mò shí fēn gōng,yīng xiào lín jiān yuǎn shì zōng。
翠树玄蝉秋满院,更添何处一声钟?cuì shù xuán chán qiū mǎn yuàn,gèng tiān hé chù yī shēng zhōng?
1621234567»