古诗词

用万松老人韵作十诗寄郑景贤

耶律楚材

玄珠罗帐密,寒鼎篆烟沈。xuán zhū luó zhàng mì,hán dǐng zhuàn yān shěn。
翡翠疏帘隔,琉璃古殿深。fěi cuì shū lián gé,liú lí gǔ diàn shēn。
本来无垢体,何必拂尘襟。běn lái wú gòu tǐ,hé bì fú chén jīn。
斫却蟾中桂,方成假若林。zhuó què chán zhōng guì,fāng chéng jiǎ ruò lín。
耶律楚材

耶律楚材

金元间义州弘政人,字晋卿,号湛然居士。契丹族。耶律履子。博极群书,旁通天文、地理、律历、术数及释老、医卜之说。金末辟为左右司员外郎。元太祖定燕,召见,处之左右。呼为长髯人(蒙语:吾图撒合里),每征讨,必命之卜。太宗即位,命为主管汉人文书之必阇赤,汉称中书令,事无巨细,皆先白之。定君臣礼仪;反对以汉地为牧场之议,立燕京等十路征收课税使,建立赋税制度;请军民分治,州县长吏治民事,万户府理军政,课税所管钱谷。太宗五年入汴时,请废“攻城不降,矢石一发即屠城”之制。九年,定以经义、词赋、策论取士之制。乃马真后称制时,渐失信任,抑郁而死。卒谥文正。有《湛然居士集》等。 耶律楚材的作品>>

猜您喜欢

寄贾抟霄乞马乳

耶律楚材

天马西来酿玉浆,革囊倾处酒微香。tiān mǎ xī lái niàng yù jiāng,gé náng qīng chù jiǔ wēi xiāng。
长沙莫吝西江水,文举休空北海觞。zhǎng shā mò lìn xī jiāng shuǐ,wén jǔ xiū kōng běi hǎi shāng。
浅白痛思琼液冷,微甘酷爱蔗浆凉。qiǎn bái tòng sī qióng yè lěng,wēi gān kù ài zhè jiāng liáng。
茂陵要洒尘心渴,愿得朝朝赐我尝。mào líng yào sǎ chén xīn kě,yuàn dé cháo cháo cì wǒ cháng。

赠抟霄笔

耶律楚材

一札霜毫缀玉枝,管城家世出东涯。yī zhá shuāng háo zhuì yù zhī,guǎn chéng jiā shì chū dōng yá。
锋端有口能谈景,纸上无声解写诗。fēng duān yǒu kǒu néng tán jǐng,zhǐ shàng wú shēng jiě xiě shī。
免向江淹求彩管,莫学班氏弃毛锥。miǎn xiàng jiāng yān qiú cǎi guǎn,mò xué bān shì qì máo zhuī。
赠君聊助文房用,赋就离骚寄我知。zèng jūn liáo zhù wén fáng yòng,fù jiù lí sāo jì wǒ zhī。

和抟霄韵代水陆疏文因其韵为诗十首

耶律楚材

资生无畏济人深,便见能仁六度心。zī shēng wú wèi jì rén shēn,biàn jiàn néng rén liù dù xīn。
尘世捐财矜苦厄,寒林洒饭拔幽沈。chén shì juān cái jīn kǔ è,hán lín sǎ fàn bá yōu shěn。
既临巨海钩神物,试叩洪钟伺好音。jì lín jù hǎi gōu shén wù,shì kòu hóng zhōng cì hǎo yīn。
今日湛然攀旧例,珠缨休惜挂祗林。jīn rì zhàn rán pān jiù lì,zhū yīng xiū xī guà zhī lín。

和抟霄韵代水陆疏文因其韵为诗十首

耶律楚材

新朝威德感人深,渴望云霓四海心。xīn cháo wēi dé gǎn rén shēn,kě wàng yún ní sì hǎi xīn。
东夏再降烽火灭,西门一战塞烟沈。dōng xià zài jiàng fēng huǒ miè,xī mén yī zhàn sāi yān shěn。
颙观颁朔施仁政,伫待更元布德音。yóng guān bān shuò shī rén zhèng,zhù dài gèng yuán bù dé yīn。
好放湛然云水去,庙堂英俊正如林。hǎo fàng zhàn rán yún shuǐ qù,miào táng yīng jùn zhèng rú lín。

和抟霄韵代水陆疏文因其韵为诗十首

耶律楚材

论道西庵爱慕深,推诚片片露丹心。lùn dào xī ān ài mù shēn,tuī chéng piàn piàn lù dān xīn。
瑶琴莫抚相如引,宝鼎休焚韩寿沈。yáo qín mò fǔ xiāng rú yǐn,bǎo dǐng xiū fén hán shòu shěn。
花气浑如三角串,松风全似五弦音。huā qì hún rú sān jiǎo chuàn,sōng fēng quán shì wǔ xián yīn。
清谈终日忘归思,不觉昏鸦噪晚林。qīng tán zhōng rì wàng guī sī,bù jué hūn yā zào wǎn lín。

和抟霄韵代水陆疏文因其韵为诗十首

耶律楚材

五派分流道愈深,尘中谁识本来心。wǔ pài fēn liú dào yù shēn,chén zhōng shuí shí běn lái xīn。
穿心土碗元无漏,没底胶船却不沈。chuān xīn tǔ wǎn yuán wú lòu,méi dǐ jiāo chuán què bù shěn。
山色水光呈妙相,鸟啼猿啸露圆音。shān sè shuǐ guāng chéng miào xiāng,niǎo tí yuán xiào lù yuán yīn。
云霞活计无求饱,何事狂童作肉林。yún xiá huó jì wú qiú bǎo,hé shì kuáng tóng zuò ròu lín。

和抟霄韵代水陆疏文因其韵为诗十首

耶律楚材

前生未了妄缘深,薄宦相萦负夙心。qián shēng wèi le wàng yuán shēn,báo huàn xiāng yíng fù sù xīn。
只见渊明能印弃,谁知居士解舟沈。zhǐ jiàn yuān míng néng yìn qì,shuí zhī jū shì jiě zhōu shěn。
穷通荣辱皆真梦,毁誉称讥尽假音。qióng tōng róng rǔ jiē zhēn mèng,huǐ yù chēng jī jǐn jiǎ yīn。
中隐冷官闲况味,归心无日不山林。zhōng yǐn lěng guān xián kuàng wèi,guī xīn wú rì bù shān lín。

和抟霄韵代水陆疏文因其韵为诗十首

耶律楚材

居士才微学未深,静思宁不愧中心。jū shì cái wēi xué wèi shēn,jìng sī níng bù kuì zhōng xīn。
难忘北海千钟酒,虚负西庵一炷沈。nán wàng běi hǎi qiān zhōng jiǔ,xū fù xī ān yī zhù shěn。
绮语效颦赓险韵,瑶琴学步鼓纯音。qǐ yǔ xiào pín gēng xiǎn yùn,yáo qín xué bù gǔ chún yīn。
此番公案休拈出,只恐相传入笑林。cǐ fān gōng àn xiū niān chū,zhǐ kǒng xiāng chuán rù xiào lín。

和抟霄韵代水陆疏文因其韵为诗十首

耶律楚材

新诗欬玉起予深,独有抟霄我许心。xīn shī kài yù qǐ yǔ shēn,dú yǒu tuán xiāo wǒ xǔ xīn。
真迹居尘聊俯仰,高名与世任浮沉。zhēn jì jū chén liáo fǔ yǎng,gāo míng yǔ shì rèn fú chén。
同成雅会清茶话,共赏枯桐白雪音。tóng chéng yǎ huì qīng chá huà,gòng shǎng kū tóng bái xuě yīn。
他日归休约何处,燕山参谒万松林。tā rì guī xiū yuē hé chù,yàn shān cān yè wàn sōng lín。

和抟霄韵代水陆疏文因其韵为诗十首

耶律楚材

贤帅文章蕴藉深,云川倾盖便同心。xián shuài wén zhāng yùn jí shēn,yún chuān qīng gài biàn tóng xīn。
掀髯谈道檠灯灺,抵足论文塞月沈。xiān rán tán dào qíng dēng xiè,dǐ zú lùn wén sāi yuè shěn。
有眼句中君得意,无弦琴上我知音。yǒu yǎn jù zhōng jūn dé yì,wú xián qín shàng wǒ zhī yīn。
乘舟误捉波中月,莫学当年李翰林。chéng zhōu wù zhuō bō zhōng yuè,mò xué dāng nián lǐ hàn lín。

和抟霄韵代水陆疏文因其韵为诗十首

耶律楚材

浪迹西游岁月深,临风谁识湛然心。làng jì xī yóu suì yuè shēn,lín fēng shuí shí zhàn rán xīn。
斯文将丧儒风歇,真智难明佛日沈。sī wén jiāng sàng rú fēng xiē,zhēn zhì nán míng fú rì shěn。
佳茗暂尝轰雪浪,正声聊作鼓雷音。jiā míng zàn cháng hōng xuě làng,zhèng shēng liáo zuò gǔ léi yīn。
年来逸兴十分切,准备求真入道林。nián lái yì xīng shí fēn qiè,zhǔn bèi qiú zhēn rù dào lín。

和抟霄韵代水陆疏文因其韵为诗十首

耶律楚材

渔矶旧隐荻花深,尘世宁忘昔日心。yú jī jiù yǐn dí huā shēn,chén shì níng wàng xī rì xīn。
两岸清风单舸稳,满江明月一钩沈。liǎng àn qīng fēng dān gě wěn,mǎn jiāng míng yuè yī gōu shěn。
饥来煮稻无兼味,醉后鸣榔笑五音。jī lái zhǔ dào wú jiān wèi,zuì hòu míng láng xiào wǔ yīn。
闲卧烟蓑春梦断,不知潮起没青林。xián wò yān suō chūn mèng duàn,bù zhī cháo qǐ méi qīng lín。

再用韵别非熊

耶律楚材

灵木垂芳桂两枝,非熊佳誉动西涯。líng mù chuí fāng guì liǎng zhī,fēi xióng jiā yù dòng xī yá。
倦听琴阮嫌狂客,饱看经书厌小诗。juàn tīng qín ruǎn xián kuáng kè,bǎo kàn jīng shū yàn xiǎo shī。
成德羡君垂竹帛,虚名嗟我类刀锥。chéng dé xiàn jūn chuí zhú bó,xū míng jiē wǒ lèi dāo zhuī。
会难别易堪惆怅,何日重来谁得知。huì nán bié yì kān chóu chàng,hé rì zhòng lái shuí dé zhī。

谢马乳复用韵二首

耶律楚材

生涯箪食与囊浆,空忆朝回衣惹香。shēng yá dān shí yǔ náng jiāng,kōng yì cháo huí yī rě xiāng。
笔去馀才犹可赋,酒来多病不能觞。bǐ qù yú cái yóu kě fù,jiǔ lái duō bìng bù néng shāng。
松窗雨细琴书润,槐馆风微枕簟凉。sōng chuāng yǔ xì qín shū rùn,huái guǎn fēng wēi zhěn diàn liáng。
正与文君谋此渴,长沙美湩送予尝。zhèng yǔ wén jūn móu cǐ kě,zhǎng shā měi dòng sòng yǔ cháng。

谢马乳复用韵二首

耶律楚材

肉食从容饮酪浆,差酸滑腻更甘香。ròu shí cóng róng yǐn lào jiāng,chà suān huá nì gèng gān xiāng。
革囊旋造逡巡酒,桦器频倾潋滟觞。gé náng xuán zào qūn xún jiǔ,huà qì pín qīng liàn yàn shāng。
顿解老饥能饱满,偏消烦渴变清凉。dùn jiě lǎo jī néng bǎo mǎn,piān xiāo fán kě biàn qīng liáng。
长沙严令君知否,只许诗人合得尝。zhǎng shā yán lìng jūn zhī fǒu,zhǐ xǔ shī rén hé dé cháng。