古诗词

寄景贤一十首

耶律楚材

广文怜我失清欢,每著琴书伴我闲。guǎng wén lián wǒ shī qīng huān,měi zhù qín shū bàn wǒ xián。
痛忆金声并玉振,酷思流水与高山。tòng yì jīn shēng bìng yù zhèn,kù sī liú shuǐ yǔ gāo shān。
诗坛吝啬犹深闭,琴债迁延未肯还。shī tán lìn sè yóu shēn bì,qín zhài qiān yán wèi kěn hái。
一状如今都领过,龙冈须破两重悭。yī zhuàng rú jīn dōu lǐng guò,lóng gāng xū pò liǎng zhòng qiān。
耶律楚材

耶律楚材

金元间义州弘政人,字晋卿,号湛然居士。契丹族。耶律履子。博极群书,旁通天文、地理、律历、术数及释老、医卜之说。金末辟为左右司员外郎。元太祖定燕,召见,处之左右。呼为长髯人(蒙语:吾图撒合里),每征讨,必命之卜。太宗即位,命为主管汉人文书之必阇赤,汉称中书令,事无巨细,皆先白之。定君臣礼仪;反对以汉地为牧场之议,立燕京等十路征收课税使,建立赋税制度;请军民分治,州县长吏治民事,万户府理军政,课税所管钱谷。太宗五年入汴时,请废“攻城不降,矢石一发即屠城”之制。九年,定以经义、词赋、策论取士之制。乃马真后称制时,渐失信任,抑郁而死。卒谥文正。有《湛然居士集》等。 耶律楚材的作品>>

猜您喜欢

和张善长韵

耶律楚材

下马如虹气焰雄,惊人诗笔有谁同。xià mǎ rú hóng qì yàn xióng,jīng rén shī bǐ yǒu shuí tóng。
银钩老字学颜体,玉振奇辞类国风。yín gōu lǎo zì xué yán tǐ,yù zhèn qí cí lèi guó fēng。
今日白衣聊养素,他年皇屋好推忠。jīn rì bái yī liáo yǎng sù,tā nián huáng wū hǎo tuī zhōng。
经营江左须豪哲,占取云台第一功。jīng yíng jiāng zuǒ xū háo zhé,zhàn qǔ yún tái dì yī gōng。

从万松老师乞玉博山

耶律楚材

吾师珍惜玉山炉,可叹雕纹朴丧初。wú shī zhēn xī yù shān lú,kě tàn diāo wén pǔ sàng chū。
无党无偏三足峙,不缁不磷一心虚。wú dǎng wú piān sān zú zhì,bù zī bù lín yī xīn xū。
礼佛诵课须资汝,示众拈香正起予。lǐ fú sòng kè xū zī rǔ,shì zhòng niān xiāng zhèng qǐ yǔ。
对此好弹三涧雪,因风远寄万松书。duì cǐ hǎo dàn sān jiàn xuě,yīn fēng yuǎn jì wàn sōng shū。

寄万寿润公禅师用旧韵

耶律楚材

懒答禅师一纸书,禅师佳句古谁如。lǎn dá chán shī yī zhǐ shū,chán shī jiā jù gǔ shuí rú。
不才叹我垂垂老,美裕怜君绰绰馀。bù cái tàn wǒ chuí chuí lǎo,měi yù lián jūn chuò chuò yú。
断臂志能如慧祖,点胸终不似云居。duàn bì zhì néng rú huì zǔ,diǎn xiōng zhōng bù shì yún jū。
三关参到纵横处,识破黄龙脚似驴。sān guān cān dào zòng héng chù,shí pò huáng lóng jiǎo shì lǘ。

寄圣安澄公禅师

耶律楚材

澄公屡有寄来书,不着寒温问讯予。chéng gōng lǚ yǒu jì lái shū,bù zhe hán wēn wèn xùn yǔ。
老柏依然笼古殿,旃檀无恙锁精庐。lǎo bǎi yī rán lóng gǔ diàn,zhān tán wú yàng suǒ jīng lú。
金鳞透网三乘外,大隐居廛千载馀。jīn lín tòu wǎng sān chéng wài,dà yǐn jū chán qiān zài yú。
只有些儿堪恨处,向人刚觅护身符。zhǐ yǒu xiē ér kān hèn chù,xiàng rén gāng mì hù shēn fú。

从龙溪乞西岩香并方

耶律楚材

我爱龙溪新样香,西岩风韵卒难忘。wǒ ài lóng xī xīn yàng xiāng,xī yán fēng yùn zú nán wàng。
深玄欲说舌头短,妙观先通鼻孔长。shēn xuán yù shuō shé tóu duǎn,miào guān xiān tōng bí kǒng zhǎng。
秋水弹时宜受用,碧岩读处更相当。qiū shuǐ dàn shí yí shòu yòng,bì yán dú chù gèng xiāng dāng。
清香妙谱都拈出,莫惜十年旧药方。qīng xiāng miào pǔ dōu niān chū,mò xī shí nián jiù yào fāng。

旦日遗从祖

耶律楚材

尘世春风岁又迁,僚属来贺古川前。chén shì chūn fēng suì yòu qiān,liáo shǔ lái hè gǔ chuān qián。
谁知万法生心上,不觉双毛落鬓边。shuí zhī wàn fǎ shēng xīn shàng,bù jué shuāng máo luò bìn biān。
人生能得几緉屐,文章不直一文钱。rén shēng néng dé jǐ liǎng jī,wén zhāng bù zhí yī wén qián。
威音那畔乾坤别,且道而今是几年。wēi yīn nà pàn qián kūn bié,qiě dào ér jīn shì jǐ nián。

寄东林

耶律楚材

同参万里寄书来,盥手缄封手自开。tóng cān wàn lǐ jì shū lái,guàn shǒu jiān fēng shǒu zì kāi。
没骨舌头我难说,无根树子若能栽。méi gǔ shé tóu wǒ nán shuō,wú gēn shù zi ruò néng zāi。
金鹏手段平翻海,任老钩竿不钓能。jīn péng shǒu duàn píng fān hǎi,rèn lǎo gōu gān bù diào néng。
何日万松轩侧畔,笑谈抵掌一开怀。hé rì wàn sōng xuān cè pàn,xiào tán dǐ zhǎng yī kāi huái。

寄景贤

耶律楚材

湛然有过必人知,笑寄龙冈自讼诗。zhàn rán yǒu guò bì rén zhī,xiào jì lóng gāng zì sòng shī。
阎浮众生苦为乐,华严皇觉药能医。yán fú zhòng shēng kǔ wèi lè,huá yán huáng jué yào néng yī。
十年擐甲足疾作,三月弹琴臂力衰。shí nián huàn jiǎ zú jí zuò,sān yuè dàn qín bì lì shuāi。
因病得闲闲却病,闲中虽病也便宜。yīn bìng dé xián xián què bìng,xián zhōng suī bìng yě biàn yí。

再用知字韵戏景贤

耶律楚材

薄德从来总畏知,龙冈又有和来诗。báo dé cóng lái zǒng wèi zhī,lóng gāng yòu yǒu hé lái shī。
机关不解活龙弄,癖疾还如死马医。jī guān bù jiě huó lóng nòng,pǐ jí hái rú sǐ mǎ yī。
大舜再逢难永诀,周公不梦觉吾衰。dà shùn zài féng nán yǒng jué,zhōu gōng bù mèng jué wú shuāi。
凤池元是夔龙宅,山鹿野麋终不宜。fèng chí yuán shì kuí lóng zhái,shān lù yě mí zhōng bù yí。

慕乐天

耶律楚材

荆水浑如八节滩,玉泉佳趣类香山。jīng shuǐ hún rú bā jié tān,yù quán jiā qù lèi xiāng shān。
韦编周易忘深意,贝叶佛经送老闲。wéi biān zhōu yì wàng shēn yì,bèi yè fú jīng sòng lǎo xián。
爽我琴书池五亩,侑人诗酒竹千竿。shuǎng wǒ qín shū chí wǔ mǔ,yòu rén shī jiǔ zhú qiān gān。
乐天活计都相似,脂粉独嫌素与蛮。lè tiān huó jì dōu xiāng shì,zhī fěn dú xián sù yǔ mán。

复用前韵戏呈龙冈居士兼善长诗友二首其一

耶律楚材

君有蛮儿我已知,湛然援笔上新诗。jūn yǒu mán ér wǒ yǐ zhī,zhàn rán yuán bǐ shàng xīn shī。
翠眉已惹禅心动,玉颊休教獭髓医。cuì méi yǐ rě chán xīn dòng,yù jiá xiū jiào tǎ suǐ yī。
旧有药炉虽竭底,新来鼎器却扶衰。jiù yǒu yào lú suī jié dǐ,xīn lái dǐng qì què fú shuāi。
隆隆玉准能青眼,不解云霓也自宜。lóng lóng yù zhǔn néng qīng yǎn,bù jiě yún ní yě zì yí。

用刘润之韵

耶律楚材

个中消息本忘言,一念从渠一万年。gè zhōng xiāo xī běn wàng yán,yī niàn cóng qú yī wàn nián。
大地遍开皆是水,顽石不击固无烟。dà dì biàn kāi jiē shì shuǐ,wán shí bù jī gù wú yān。
成佛莫落谢公后,建业从教祖氏先。chéng fú mò luò xiè gōng hòu,jiàn yè cóng jiào zǔ shì xiān。
万法悉从心地起,元来祸福不由天。wàn fǎ xī cóng xīn dì qǐ,yuán lái huò fú bù yóu tiān。

弹琴逾时作解嘲以呈万松老师

耶律楚材

一曲悲风历指寒,昔年曾奉万松轩。yī qū bēi fēng lì zhǐ hán,xī nián céng fèng wàn sōng xuān。
本嫌浮脆删吟抑,为爱轩昂变撞敦。běn xián fú cuì shān yín yì,wèi ài xuān áng biàn zhuàng dūn。
高趣酿成真有味,烦襟洗尽了无痕。gāo qù niàng chéng zhēn yǒu wèi,fán jīn xǐ jǐn le wú hén。
禅人若道声尘妄,孤负观音正法门。chán rén ruò dào shēng chén wàng,gū fù guān yīn zhèng fǎ mén。

用曹桢韵

耶律楚材

征南都护得旋旆,平北将军已罢师。zhēng nán dōu hù dé xuán pèi,píng běi jiāng jūn yǐ bà shī。
寰海讴歌归大舜,明堂钟鼓奏咸池。huán hǎi ōu gē guī dà shùn,míng táng zhōng gǔ zòu xián chí。
咸阳父老倾心日,鲁国书生得志时。xián yáng fù lǎo qīng xīn rì,lǔ guó shū shēng dé zhì shí。
收拾琴书我归去,朝廷人物有皋夔。shōu shí qín shū wǒ guī qù,cháo tíng rén wù yǒu gāo kuí。

怨浩然

耶律楚材

先难后易真交契,醉许醒违盖世情。xiān nán hòu yì zhēn jiāo qì,zuì xǔ xǐng wéi gài shì qíng。
玉涧白输六居士,升元乌有一先生。yù jiàn bái shū liù jū shì,shēng yuán wū yǒu yī xiān shēng。
昔蒙佳句诚欢忭,今得芳缄且叹惊。xī méng jiā jù chéng huān biàn,jīn dé fāng jiān qiě tàn jīng。
一入侯门深似海,骚人空梦帐中声。yī rù hóu mén shēn shì hǎi,sāo rén kōng mèng zhàng zhōng shēng。