古诗词

赠抟霄笔

耶律楚材

一札霜毫缀玉枝,管城家世出东涯。yī zhá shuāng háo zhuì yù zhī,guǎn chéng jiā shì chū dōng yá。
锋端有口能谈景,纸上无声解写诗。fēng duān yǒu kǒu néng tán jǐng,zhǐ shàng wú shēng jiě xiě shī。
免向江淹求彩管,莫学班氏弃毛锥。miǎn xiàng jiāng yān qiú cǎi guǎn,mò xué bān shì qì máo zhuī。
赠君聊助文房用,赋就离骚寄我知。zèng jūn liáo zhù wén fáng yòng,fù jiù lí sāo jì wǒ zhī。
耶律楚材

耶律楚材

金元间义州弘政人,字晋卿,号湛然居士。契丹族。耶律履子。博极群书,旁通天文、地理、律历、术数及释老、医卜之说。金末辟为左右司员外郎。元太祖定燕,召见,处之左右。呼为长髯人(蒙语:吾图撒合里),每征讨,必命之卜。太宗即位,命为主管汉人文书之必阇赤,汉称中书令,事无巨细,皆先白之。定君臣礼仪;反对以汉地为牧场之议,立燕京等十路征收课税使,建立赋税制度;请军民分治,州县长吏治民事,万户府理军政,课税所管钱谷。太宗五年入汴时,请废“攻城不降,矢石一发即屠城”之制。九年,定以经义、词赋、策论取士之制。乃马真后称制时,渐失信任,抑郁而死。卒谥文正。有《湛然居士集》等。 耶律楚材的作品>>

猜您喜欢

和王正夫忆琴

耶律楚材

道人尘世厌嚣尘,白雪阳春雅意深。dào rén chén shì yàn xiāo chén,bái xuě yáng chūn yǎ yì shēn。
万顷松风皆有趣,一溪流水本无心。wàn qǐng sōng fēng jiē yǒu qù,yī xī liú shuǐ běn wú xīn。
忘机触处成佳谱,信手拈来总妙音。wàng jī chù chù chéng jiā pǔ,xìn shǒu niān lái zǒng miào yīn。
陶老无弦犹是剩,何如居士更无琴?táo lǎo wú xián yóu shì shèng,hé rú jū shì gèng wú qín?

继宋德懋韵三首

耶律楚材

圣人开运忆斯年,睿智文明禀自天。shèng rén kāi yùn yì sī nián,ruì zhì wén míng bǐng zì tiān。
旁午衣冠游北海,纵横耕钓满居延。páng wǔ yī guān yóu běi hǎi,zòng héng gēng diào mǎn jū yán。
月氏入贡称属国,日本观光列户编。yuè shì rù gòng chēng shǔ guó,rì běn guān guāng liè hù biān。
威震西溟千万里,汉唐鸿业亦虚传。wēi zhèn xī míng qiān wàn lǐ,hàn táng hóng yè yì xū chuán。

继宋德懋韵三首

耶律楚材

笑我区区亦强为,故园荒矣欲何之。xiào wǒ qū qū yì qiáng wèi,gù yuán huāng yǐ yù hé zhī。
读书测海持螺测,学道窥天以管窥。dú shū cè hǎi chí luó cè,xué dào kuī tiān yǐ guǎn kuī。
疲俗不禁新疾苦,滥官难抚旧疮痍。pí sú bù jìn xīn jí kǔ,làn guān nán fǔ jiù chuāng yí。
才微任重宜求退,自有当途国手医。cái wēi rèn zhòng yí qiú tuì,zì yǒu dāng tú guó shǒu yī。

继宋德懋韵三首

耶律楚材

广平流落寓平城,亲老家贫强苟生。guǎng píng liú luò yù píng chéng,qīn lǎo jiā pín qiáng gǒu shēng。
炎汉萧曹贤政事,李唐房杜美声名。yán hàn xiāo cáo xián zhèng shì,lǐ táng fáng dù měi shēng míng。
进求高誉千金重,退隐闲身一叶轻。jìn qiú gāo yù qiān jīn zhòng,tuì yǐn xián shēn yī yè qīng。
应继开元旧勋业,华堂钟鼓对长檠。yīng jì kāi yuán jiù xūn yè,huá táng zhōng gǔ duì zhǎng qíng。

用秀玉韵

耶律楚材

七尺乌虬乳节坚,清溪寄我我忻然。qī chǐ wū qiú rǔ jié jiān,qīng xī jì wǒ wǒ xīn rán。
敢轻黑铁三十两,远胜黄金百万钱。gǎn qīng hēi tiě sān shí liǎng,yuǎn shèng huáng jīn bǎi wàn qián。
好句君堪坡老敌,清诗予负定公先。hǎo jù jūn kān pō lǎo dí,qīng shī yǔ fù dìng gōng xiān。
他年携此林泉去,静倚松轩诵大全。tā nián xié cǐ lín quán qù,jìng yǐ sōng xuān sòng dà quán。

送西方子尚

耶律楚材

西方子尚气凌云,一见忘年各任真。xī fāng zi shàng qì líng yún,yī jiàn wàng nián gè rèn zhēn。
阴德传家宜有庆,义方垂训不违仁。yīn dé chuán jiā yí yǒu qìng,yì fāng chuí xùn bù wéi rén。
雄文固可魁天下,确论曾无诡圣人。xióng wén gù kě kuí tiān xià,què lùn céng wú guǐ shèng rén。
天产英才须有意,好将吾道济斯民。tiān chǎn yīng cái xū yǒu yì,hǎo jiāng wú dào jì sī mín。

和邦瑞韵送行

耶律楚材

幸有和林酒一樽,地炉煨火为君温。xìng yǒu hé lín jiǔ yī zūn,dì lú wēi huǒ wèi jūn wēn。
昔年相见兴三叹,此日临行赠一言。xī nián xiāng jiàn xīng sān tàn,cǐ rì lín xíng zèng yī yán。
士行莫忘直报怨,人情须信害生恩。shì xíng mò wàng zhí bào yuàn,rén qíng xū xìn hài shēng ēn。
而今跃入惊人浪,珍重风涛过禹门。ér jīn yuè rù jīng rén làng,zhēn zhòng fēng tāo guò yǔ mén。

和非熊韵

耶律楚材

蔼蔼英声镇北州,非熊人物本风流。ǎi ǎi yīng shēng zhèn běi zhōu,fēi xióng rén wù běn fēng liú。
时逢佳客开青眼,久领元戎尚黑头。shí féng jiā kè kāi qīng yǎn,jiǔ lǐng yuán róng shàng hēi tóu。
已发丰城神剑出,休嗟暗室夜光投。yǐ fā fēng chéng shén jiàn chū,xiū jiē àn shì yè guāng tóu。
驱兵经略关中了,题遍长安旧酒楼。qū bīng jīng lüè guān zhōng le,tí biàn zhǎng ān jiù jiǔ lóu。

过深州慈氏院

耶律楚材

今年扈从次饶沟,暂解征鞍慈氏游。jīn nián hù cóng cì ráo gōu,zàn jiě zhēng ān cí shì yóu。
世变劫灰何所有,人随兵火鲜能留。shì biàn jié huī hé suǒ yǒu,rén suí bīng huǒ xiān néng liú。
堂堂圣像孰曾识,烨烨真诠讵可求。táng táng shèng xiàng shú céng shí,yè yè zhēn quán jù kě qiú。
醉墨淋漓洒尘壁,使人知我过深州。zuì mò lín lí sǎ chén bì,shǐ rén zhī wǒ guò shēn zhōu。

用李君实韵

耶律楚材

多病逢秋苦未宜,天涯屈指故人稀。duō bìng féng qiū kǔ wèi yí,tiān yá qū zhǐ gù rén xī。
尘飞沧海悲人世,梦断黄粱笑锦衣。chén fēi cāng hǎi bēi rén shì,mèng duàn huáng liáng xiào jǐn yī。
静乐浮荣难两得,宦情归兴本相违。jìng lè fú róng nán liǎng dé,huàn qíng guī xīng běn xiāng wéi。
高山流水无穷思,抚弄丝桐为发挥。gāo shān liú shuǐ wú qióng sī,fǔ nòng sī tóng wèi fā huī。

继崔子文韵

耶律楚材

崔子龙钟亦可怜,临风相送我胡然。cuī zi lóng zhōng yì kě lián,lín fēng xiāng sòng wǒ hú rán。
君来玉塞三千里,余隐龙沙二十年。jūn lái yù sāi sān qiān lǐ,yú yǐn lóng shā èr shí nián。
美玉讵容藏韫椟,精金到底入钧甄。měi yù jù róng cáng yùn dú,jīng jīn dào dǐ rù jūn zhēn。
他时定下搜贤诏,先到河东汾水边。tā shí dìng xià sōu xián zhào,xiān dào hé dōng fén shuǐ biān。

继武善夫韵

耶律楚材

老子年来酷爱闲,不堪白发映苍颜。lǎo zi nián lái kù ài xián,bù kān bái fā yìng cāng yán。
十年兴废悲歌里,半世干戈寤寐间。shí nián xīng fèi bēi gē lǐ,bàn shì gàn gē wù mèi jiān。
北阙欲辞新凤阁,东州元有旧闾山。běi quē yù cí xīn fèng gé,dōng zhōu yuán yǒu jiù lǘ shān。
熊经鸟引聊终老,嵓下疏松正好攀。xióng jīng niǎo yǐn liáo zhōng lǎo,yán xià shū sōng zhèng hǎo pān。

寄冰室散人

耶律楚材

佳人元不是摩澄,幻术因循污此生。jiā rén yuán bù shì mó chéng,huàn shù yīn xún wū cǐ shēng。
对雪解歌吟飞絮,灭灯能审断弦声。duì xuě jiě gē yín fēi xù,miè dēng néng shěn duàn xián shēng。
凤楼潇洒闲琼馆,冰室深沈冷玉笙。fèng lóu xiāo sǎ xián qióng guǎn,bīng shì shēn shěn lěng yù shēng。
好访龙溪善知识,传灯何啻总持名。hǎo fǎng lóng xī shàn zhī shí,chuán dēng hé chì zǒng chí míng。

寄平阳润和尚

耶律楚材

十首新词寄我时,净名手段我独知。shí shǒu xīn cí jì wǒ shí,jìng míng shǒu duàn wǒ dú zhī。
解将没孔铁锤子,打就无声金盏儿。jiě jiāng méi kǒng tiě chuí zi,dǎ jiù wú shēng jīn zhǎn ér。
言外翻腾闲曲调,劫前拈弄古钤锤。yán wài fān téng xián qū diào,jié qián niān nòng gǔ qián chuí。
清河露布殽公案,赚得衰翁一首诗。qīng hé lù bù xiáo gōng àn,zhuàn dé shuāi wēng yī shǒu shī。

吟醉轩

耶律楚材

修竹千竿五亩宫,幽居活计兴无穷。xiū zhú qiān gān wǔ mǔ gōng,yōu jū huó jì xīng wú qióng。
清词丽句梅诗老,白发苍颜欧醉翁。qīng cí lì jù méi shī lǎo,bái fā cāng yán ōu zuì wēng。
洒墨疾书千首敏,浮白痛饮百樽空。sǎ mò jí shū qiān shǒu mǐn,fú bái tòng yǐn bǎi zūn kōng。
醉吟闻有香山老,倒用颠拈意暗同。zuì yín wén yǒu xiāng shān lǎo,dào yòng diān niān yì àn tóng。