古诗词

用前韵送王君玉西征二首

耶律楚材

湛然送客河中西,乘兴何妨过虎溪。zhàn rán sòng kè hé zhōng xī,chéng xīng hé fáng guò hǔ xī。
清茶佳果饯行路,远胜浊酒烹驼蹄。qīng chá jiā guǒ jiàn xíng lù,yuǎn shèng zhuó jiǔ pēng tuó tí。
结交须结真君子,君子之交淡如水。jié jiāo xū jié zhēn jūn zi,jūn zi zhī jiāo dàn rú shuǐ。
一从西域识君侯,倾盖交欢忘彼此。yī cóng xī yù shí jūn hóu,qīng gài jiāo huān wàng bǐ cǐ。
当年君卧东山重,守雌默默元知雄。dāng nián jūn wò dōng shān zhòng,shǒu cí mò mò yuán zhī xióng。
五车书史岂劳力,六韬三略无不通。wǔ chē shū shǐ qǐ láo lì,liù tāo sān lüè wú bù tōng。
诗咏珠玑无价直,青囊更有琴三尺。shī yǒng zhū jī wú jià zhí,qīng náng gèng yǒu qín sān chǐ。
奉命西来典重兵,不得茅斋乐真寂。fèng mìng xī lái diǎn zhòng bīng,bù dé máo zhāi lè zhēn jì。
鱼丽大阵兵成行,行师布置非寻常。yú lì dà zhèn bīng chéng xíng,xíng shī bù zhì fēi xún cháng。
先生应诏入西域,一军骇异皆惊惶。xiān shēng yīng zhào rù xī yù,yī jūn hài yì jiē jīng huáng。
武皇习战昆明上,欲讨昆明致犀象。wǔ huáng xí zhàn kūn míng shàng,yù tǎo kūn míng zhì xī xiàng。
吾皇兵过海西边,气压炎刘千万丈。wú huáng bīng guò hǎi xī biān,qì yā yán liú qiān wàn zhàng。
先生一展才略穷,百蛮冠带文轨同。xiān shēng yī zhǎn cái lüè qióng,bǎi mán guān dài wén guǐ tóng。
威德洋洋震天下,大功不宰方为功。wēi dé yáng yáng zhèn tiān xià,dà gōng bù zǎi fāng wèi gōng。
隐居自有东山月,风拂松花落香雪。yǐn jū zì yǒu dōng shān yuè,fēng fú sōng huā luò xiāng xuě。
退身参到未生前,方信秤锤原是铁。tuì shēn cān dào wèi shēng qián,fāng xìn chèng chuí yuán shì tiě。
耶律楚材

耶律楚材

金元间义州弘政人,字晋卿,号湛然居士。契丹族。耶律履子。博极群书,旁通天文、地理、律历、术数及释老、医卜之说。金末辟为左右司员外郎。元太祖定燕,召见,处之左右。呼为长髯人(蒙语:吾图撒合里),每征讨,必命之卜。太宗即位,命为主管汉人文书之必阇赤,汉称中书令,事无巨细,皆先白之。定君臣礼仪;反对以汉地为牧场之议,立燕京等十路征收课税使,建立赋税制度;请军民分治,州县长吏治民事,万户府理军政,课税所管钱谷。太宗五年入汴时,请废“攻城不降,矢石一发即屠城”之制。九年,定以经义、词赋、策论取士之制。乃马真后称制时,渐失信任,抑郁而死。卒谥文正。有《湛然居士集》等。 耶律楚材的作品>>

猜您喜欢

寄景贤一十首

耶律楚材

闲人闲里竟闲欢,未得回光未是闲。xián rén xián lǐ jìng xián huān,wèi dé huí guāng wèi shì xián。
叩道一螺斟巨海,参玄千里望恒山。kòu dào yī luó zhēn jù hǎi,cān xuán qiān lǐ wàng héng shān。
但能透镞穿三句,何必拖泥辨八还。dàn néng tòu zú chuān sān jù,hé bì tuō ní biàn bā hái。
个事人人皆富有,含生休怨释迦悭。gè shì rén rén jiē fù yǒu,hán shēng xiū yuàn shì jiā qiān。

和景贤韵三首其一

耶律楚材

龙冈便腹尽诗书,落笔云烟我不如。lóng gāng biàn fù jǐn shī shū,luò bǐ yún yān wǒ bù rú。
一纸安书思塞雁,十年归兴忆鲈鱼。yī zhǐ ān shū sī sāi yàn,shí nián guī xīng yì lú yú。
托身医隐君谋妙,委迹儒冠我计疏。tuō shēn yī yǐn jūn móu miào,wěi jì rú guān wǒ jì shū。
何日相将归故里,翠微深处卜幽居。hé rì xiāng jiāng guī gù lǐ,cuì wēi shēn chù bo yōu jū。

过夏国新安县

耶律楚材

昔年今日度松关,车马崎岖行路难。xī nián jīn rì dù sōng guān,chē mǎ qí qū xíng lù nán。
瀚海潮喷千浪白,天山风吼万林丹。hàn hǎi cháo pēn qiān làng bái,tiān shān fēng hǒu wàn lín dān。
气当霜降十分爽,月比中秋一倍寒。qì dāng shuāng jiàng shí fēn shuǎng,yuè bǐ zhōng qiū yī bèi hán。
回首三秋如一梦,梦中不觉到新安。huí shǒu sān qiū rú yī mèng,mèng zhōng bù jué dào xīn ān。

和景贤十一首

耶律楚材

龙冈居士得贤君,闻道贤君增所闻。lóng gāng jū shì dé xián jūn,wén dào xián jūn zēng suǒ wén。
节操鹓雏捐鼠饵,风神野鹤立鸡群。jié cāo yuān chú juān shǔ ěr,fēng shén yě hè lì jī qún。
只知辅嗣能谈易,谁识相如善属文。zhǐ zhī fǔ sì néng tán yì,shuí shí xiāng rú shàn shǔ wén。
拟欲赞君言不尽,区区微意见诗云。nǐ yù zàn jūn yán bù jǐn,qū qū wēi yì jiàn shī yún。

和景贤十一首

耶律楚材

天下奇才郑使君,清名不使世人闻。tiān xià qí cái zhèng shǐ jūn,qīng míng bù shǐ shì rén wén。
五车书笥独穷理,三峡词源迥出群。wǔ chē shū sì dú qióng lǐ,sān xiá cí yuán jiǒng chū qún。
未得开怀重话旧,常思抵足共论文。wèi dé kāi huái zhòng huà jiù,cháng sī dǐ zú gòng lùn wén。
自从一识龙冈老,馀子纷纷不足云。zì cóng yī shí lóng gāng lǎo,yú zi fēn fēn bù zú yún。

和景贤十一首

耶律楚材

一圣龙飞敢择君,嗟予潦倒尚无闻。yī shèng lóng fēi gǎn zé jūn,jiē yǔ lǎo dào shàng wú wén。
苍生未识鸿鹄志,皓首甘游麋鹿群。cāng shēng wèi shí hóng gǔ zhì,hào shǒu gān yóu mí lù qún。
黄雀已归奚望报,彩禽飞去不能文。huáng què yǐ guī xī wàng bào,cǎi qín fēi qù bù néng wén。
龙冈特慰孤穷闷,时有新诗报我云。lóng gāng tè wèi gū qióng mèn,shí yǒu xīn shī bào wǒ yún。

和景贤十一首

耶律楚材

试和新诗寄郑君,无言谈道不闻闻。shì hé xīn shī jì zhèng jūn,wú yán tán dào bù wén wén。
治心更索捐中道,养性浑如鞭后群。zhì xīn gèng suǒ juān zhōng dào,yǎng xìng hún rú biān hòu qún。
玄语谆谆非是说,真书历历不关文。xuán yǔ zhūn zhūn fēi shì shuō,zhēn shū lì lì bù guān wén。
儒生刺教嫌虚诞,得意忘言孔子云。rú shēng cì jiào xián xū dàn,dé yì wàng yán kǒng zi yún。

和景贤十一首

耶律楚材

文章自愧不如君,敢以玄言渎所闻。wén zhāng zì kuì bù rú jūn,gǎn yǐ xuán yán dú suǒ wén。
有道居尘何异俗,无心入兽不惊群。yǒu dào jū chén hé yì sú,wú xīn rù shòu bù jīng qún。
重玄消息无多子,半纸功名值几文。zhòng xuán xiāo xī wú duō zi,bàn zhǐ gōng míng zhí jǐ wén。
回首死生犹是幻,自馀何足更云云。huí shǒu sǐ shēng yóu shì huàn,zì yú hé zú gèng yún yún。

和景贤十一首

耶律楚材

十年不遇一相知,恰识龙冈恨见迟。shí nián bù yù yī xiāng zhī,qià shí lóng gāng hèn jiàn chí。
常爱箕山能洗耳,何堪邻舍效颦眉。cháng ài jī shān néng xǐ ěr,hé kān lín shě xiào pín méi。
荣枯贵贱难逃数,用舍行藏自有时。róng kū guì jiàn nán táo shù,yòng shě xíng cáng zì yǒu shí。
心事纷纷无处说,援毫闲和景贤诗。xīn shì fēn fēn wú chù shuō,yuán háo xián hé jǐng xián shī。

和景贤十一首

耶律楚材

万里西来过月氏,初离故国思迟迟。wàn lǐ xī lái guò yuè shì,chū lí gù guó sī chí chí。
人情惭愧三须面,人世梳妆半额眉。rén qíng cán kuì sān xū miàn,rén shì shū zhuāng bàn é méi。
田上野夫空叹凤,泽边渔父不伤时。tián shàng yě fū kōng tàn fèng,zé biān yú fù bù shāng shí。
龙冈本具英雄眼,几倩东风寄我诗。lóng gāng běn jù yīng xióng yǎn,jǐ qiàn dōng fēng jì wǒ shī。

和景贤十一首

耶律楚材

林甫滔天圣不知,三郎深恨识卿迟。lín fǔ tāo tiān shèng bù zhī,sān láng shēn hèn shí qīng chí。
尘中妃子春罗袜,钱上开元指甲眉。chén zhōng fēi zi chūn luó wà,qián shàng kāi yuán zhǐ jiǎ méi。
七夕殿中祈巧夜,三秋原上摘瓜时。qī xī diàn zhōng qí qiǎo yè,sān qiū yuán shàng zhāi guā shí。
长天忽见飞来雁,垂泪空吟李峤诗。zhǎng tiān hū jiàn fēi lái yàn,chuí lèi kōng yín lǐ jiào shī。

和景贤十一首

耶律楚材

李杨相继领台司,兵起渔阳祸已迟。lǐ yáng xiāng jì lǐng tái sī,bīng qǐ yú yáng huò yǐ chí。
向昔正怜花解语,而今空忆柳如眉。xiàng xī zhèng lián huā jiě yǔ,ér jīn kōng yì liǔ rú méi。
心伤桃李初开夜,肠断梧桐半落时。xīn shāng táo lǐ chū kāi yè,cháng duàn wú tóng bàn luò shí。
试问宫中谁第一,三郎犹记谪仙诗。shì wèn gōng zhōng shuí dì yī,sān láng yóu jì zhé xiān shī。

和景贤十一首

耶律楚材

往来寒暑暗推移,下手修行犹太迟。wǎng lái hán shǔ àn tuī yí,xià shǒu xiū xíng yóu tài chí。
迷后徒劳常捏目,悟来何必更扬眉。mí hòu tú láo cháng niē mù,wù lái hé bì gèng yáng méi。
宗门淘汰宜穷理,道眼因缘贵识时。zōng mén táo tài yí qióng lǐ,dào yǎn yīn yuán guì shí shí。
只为龙冈心猛利,湛然刚写不言诗。zhǐ wèi lóng gāng xīn měng lì,zhàn rán gāng xiě bù yán shī。

和景贤十一首

耶律楚材

龙冈医隐本知机,薰莸同盘辨者稀。lóng gāng yī yǐn běn zhī jī,xūn yóu tóng pán biàn zhě xī。
廊庙虚名无意恋,林泉夙愿与心违。láng miào xū míng wú yì liàn,lín quán sù yuàn yǔ xīn wéi。
羡君绰绰有馀裕,笑我皇皇无所归。xiàn jūn chuò chuò yǒu yú yù,xiào wǒ huáng huáng wú suǒ guī。
尚忆当年垂钓处,一江烟雨静霏霏。shàng yì dāng nián chuí diào chù,yī jiāng yān yǔ jìng fēi fēi。

过青冢用先君文献公韵

耶律楚材

汉室空成一土丘,至今仍未雪前羞。hàn shì kōng chéng yī tǔ qiū,zhì jīn réng wèi xuě qián xiū。
不禁出塞涉沙碛,最恨临轩辞冕旒。bù jìn chū sāi shè shā qì,zuì hèn lín xuān cí miǎn liú。
幽怨半和青冢月,闲云常锁黑河秋。yōu yuàn bàn hé qīng zhǒng yuè,xián yún cháng suǒ hēi hé qiū。
滔滔天堑东流水,不尽明妃万古愁。tāo tāo tiān qiàn dōng liú shuǐ,bù jǐn míng fēi wàn gǔ chóu。