古诗词

醉义歌

耶律楚材

晓来雨霁日苍凉,枕帏摇曳西风香。xiǎo lái yǔ jì rì cāng liáng,zhěn wéi yáo yè xī fēng xiāng。
困眠未足正展转,儿童来报今重阳。kùn mián wèi zú zhèng zhǎn zhuǎn,ér tóng lái bào jīn zhòng yáng。
吟儿苍苍浑塞色,容怀衮衮皆吾乡。yín ér cāng cāng hún sāi sè,róng huái gǔn gǔn jiē wú xiāng。
敛衾默坐思往事,天涯三载空悲伤。liǎn qīn mò zuò sī wǎng shì,tiān yá sān zài kōng bēi shāng。
正是幽人叹幽独,东邻携酒来茅屋。zhèng shì yōu rén tàn yōu dú,dōng lín xié jiǔ lái máo wū。
怜予病窜伶仃愁,自言新酿秋泉曲。lián yǔ bìng cuàn líng dīng chóu,zì yán xīn niàng qiū quán qū。
凌晨未盥三两卮,旋酌连斟折栏菊。líng chén wèi guàn sān liǎng zhī,xuán zhuó lián zhēn zhé lán jú。
我本清癯酒户低,羁怀开拓何其速。wǒ běn qīng qú jiǔ hù dī,jī huái kāi tuò hé qí sù。
愁肠解结千万重,高谈几笑吟秋风。chóu cháng jiě jié qiān wàn zhòng,gāo tán jǐ xiào yín qiū fēng。
遥望无何风色好,飘飘渐远尘寰中。yáo wàng wú hé fēng sè hǎo,piāo piāo jiàn yuǎn chén huán zhōng。
渊明笑问斥逐事,谪仙遥指华胥宫。yuān míng xiào wèn chì zhú shì,zhé xiān yáo zhǐ huá xū gōng。
华胥咫尺尚未及,人间万事纷纷空。huá xū zhǐ chǐ shàng wèi jí,rén jiān wàn shì fēn fēn kōng。
一器才空开一器,宿酲未解人先醉。yī qì cái kōng kāi yī qì,sù chéng wèi jiě rén xiān zuì。
携樽挈榼近花前,折花顾影聊相戏。xié zūn qiè kē jìn huā qián,zhé huā gù yǐng liáo xiāng xì。
生平岂无同道徒,海角天涯我遐弃。shēng píng qǐ wú tóng dào tú,hǎi jiǎo tiān yá wǒ xiá qì。
我爱南村农丈人,山溪幽隐潜修真。wǒ ài nán cūn nóng zhàng rén,shān xī yōu yǐn qián xiū zhēn。
老病犹耽黑甜味,古风清远途犹迍。lǎo bìng yóu dān hēi tián wèi,gǔ fēng qīng yuǎn tú yóu zhūn。
喧嚣避遁岩麓僻,幽闲放旷云泉滨。xuān xiāo bì dùn yán lù pì,yōu xián fàng kuàng yún quán bīn。
旋舂新黍爨香饭,一樽浊酒呼予频。xuán chōng xīn shǔ cuàn xiāng fàn,yī zūn zhuó jiǔ hū yǔ pín。
欣然命驾匆匆去,漠漠霜天行古路。xīn rán mìng jià cōng cōng qù,mò mò shuāng tiān xíng gǔ lù。
穿村迤逦入中门,老幼仓忙不宁处。chuān cūn yí lǐ rù zhōng mén,lǎo yòu cāng máng bù níng chù。
丈人迎立瓦杯寒,老母自供山果醋。zhàng rén yíng lì wǎ bēi hán,lǎo mǔ zì gōng shān guǒ cù。
扶携齐唱雅声清,酬酢温语如甘澍。fú xié qí chàng yǎ shēng qīng,chóu cù wēn yǔ rú gān shù。
谓予绿鬓犹可需,谢渠黄发勤相谕。wèi yǔ lǜ bìn yóu kě xū,xiè qú huáng fā qín xiāng yù。
随分穷秋摇酒卮,席边篱畔花无数。suí fēn qióng qiū yáo jiǔ zhī,xí biān lí pàn huā wú shù。
巨觥深斝新词催,闲诗古语玄关开。jù gōng shēn jiǎ xīn cí cuī,xián shī gǔ yǔ xuán guān kāi。
开怀嘱酒谢予意,村家不弃来相陪。kāi huái zhǔ jiǔ xiè yǔ yì,cūn jiā bù qì lái xiāng péi。
适遇今年东鄙阜,黍稷馨香栖畎亩。shì yù jīn nián dōng bǐ fù,shǔ jì xīn xiāng qī quǎn mǔ。
相邀斗酒不浃旬,爱君萧散真良友。xiāng yāo dòu jiǔ bù jiā xún,ài jūn xiāo sàn zhēn liáng yǒu。
我酬一语白丈人,解释羁愁感黄耇。wǒ chóu yī yǔ bái zhàng rén,jiě shì jī chóu gǎn huáng gǒu。
请君举盏无言他,与君却唱醉义歌。qǐng jūn jǔ zhǎn wú yán tā,yǔ jūn què chàng zuì yì gē。
风云不与世荣别,石火又异人生何。fēng yún bù yǔ shì róng bié,shí huǒ yòu yì rén shēng hé。
荣利傥来岂苟得,穷通夙定徒奔波。róng lì tǎng lái qǐ gǒu dé,qióng tōng sù dìng tú bēn bō。
梁冀跋扈德何在,仲尼削迹名终多。liáng jì bá hù dé hé zài,zhòng ní xuē jì míng zhōng duō。
古来此事元如是,毕竟思量何怪此。gǔ lái cǐ shì yuán rú shì,bì jìng sī liàng hé guài cǐ。
争如终日且开樽,驾酒乘杯醉乡里。zhēng rú zhōng rì qiě kāi zūn,jià jiǔ chéng bēi zuì xiāng lǐ。
醉中佳趣欲告君,至乐无形难说似。zuì zhōng jiā qù yù gào jūn,zhì lè wú xíng nán shuō shì。
泰山载斫为深杯,长河酿酒斟酌之。tài shān zài zhuó wèi shēn bēi,zhǎng hé niàng jiǔ zhēn zhuó zhī。
迷人愁客世无数,呼来搯耳充罚卮。mí rén chóu kè shì wú shù,hū lái tāo ěr chōng fá zhī。
一杯愁思初消铄,两盏迷魂成勿药。yī bēi chóu sī chū xiāo shuò,liǎng zhǎn mí hún chéng wù yào。
尔后连浇三五卮,千愁万恨风蓬落。ěr hòu lián jiāo sān wǔ zhī,qiān chóu wàn hèn fēng péng luò。
胸中渐得春气和,腮边不觉衰颜却。xiōng zhōng jiàn dé chūn qì hé,sāi biān bù jué shuāi yán què。
四时为驭驰太虚,二曜为轮辗空廓。sì shí wèi yù chí tài xū,èr yào wèi lún niǎn kōng kuò。
须臾纵辔入无何,自然汝我融真乐。xū yú zòng pèi rù wú hé,zì rán rǔ wǒ róng zhēn lè。
陶陶一任玉山颓,藉地为茵天作幕。táo táo yī rèn yù shān tuí,jí dì wèi yīn tiān zuò mù。
丈人我语真非真,真兮此外何足云。zhàng rén wǒ yǔ zhēn fēi zhēn,zhēn xī cǐ wài hé zú yún。
丈人我语君听否,听则利名何足有?问君何事徒劬劳,此何为卑彼岂高。zhàng rén wǒ yǔ jūn tīng fǒu,tīng zé lì míng hé zú yǒu?wèn jūn hé shì tú qú láo,cǐ hé wèi bēi bǐ qǐ gāo。
蜃楼日出寻变灭,云峰风起难坚牢。shèn lóu rì chū xún biàn miè,yún fēng fēng qǐ nán jiān láo。
芥纳须弥亦闲事,谁知大海吞鸿毛。jiè nà xū mí yì xián shì,shuí zhī dà hǎi tūn hóng máo。
梦里蝴蝶勿云假,庄周觉亦非真者。mèng lǐ hú dié wù yún jiǎ,zhuāng zhōu jué yì fēi zhēn zhě。
以指喻指指成虚,马喻马兮马非马。yǐ zhǐ yù zhǐ zhǐ chéng xū,mǎ yù mǎ xī mǎ fēi mǎ。
天地犹一马,万物一指同。tiān dì yóu yī mǎ,wàn wù yī zhǐ tóng。
胡为一指分彼此,胡为一马奔西东。hú wèi yī zhǐ fēn bǐ cǐ,hú wèi yī mǎ bēn xī dōng。
人之富贵我富贵,我之贫困非予穷。rén zhī fù guì wǒ fù guì,wǒ zhī pín kùn fēi yǔ qióng。
三界惟心更无物,世中物我成融通。sān jiè wéi xīn gèng wú wù,shì zhōng wù wǒ chéng róng tōng。
君不见千年之松化仙客,节妇登山身变石。jūn bù jiàn qiān nián zhī sōng huà xiān kè,jié fù dēng shān shēn biàn shí。
木魂石质既我同,有情于我何瑕隙。mù hún shí zhì jì wǒ tóng,yǒu qíng yú wǒ hé xiá xì。
自料吾身非我身,电光兴废重相隔。zì liào wú shēn fēi wǒ shēn,diàn guāng xīng fèi zhòng xiāng gé。
农丈人千头万绪几时休,举觞酩酊忘形迹。nóng zhàng rén qiān tóu wàn xù jǐ shí xiū,jǔ shāng mǐng dīng wàng xíng jì。
耶律楚材

耶律楚材

金元间义州弘政人,字晋卿,号湛然居士。契丹族。耶律履子。博极群书,旁通天文、地理、律历、术数及释老、医卜之说。金末辟为左右司员外郎。元太祖定燕,召见,处之左右。呼为长髯人(蒙语:吾图撒合里),每征讨,必命之卜。太宗即位,命为主管汉人文书之必阇赤,汉称中书令,事无巨细,皆先白之。定君臣礼仪;反对以汉地为牧场之议,立燕京等十路征收课税使,建立赋税制度;请军民分治,州县长吏治民事,万户府理军政,课税所管钱谷。太宗五年入汴时,请废“攻城不降,矢石一发即屠城”之制。九年,定以经义、词赋、策论取士之制。乃马真后称制时,渐失信任,抑郁而死。卒谥文正。有《湛然居士集》等。 耶律楚材的作品>>

猜您喜欢

和景贤韵三首其二

耶律楚材

摩抚疮痍正似医,微君孰肯拯时危。mó fǔ chuāng yí zhèng shì yī,wēi jūn shú kěn zhěng shí wēi。
万金良策悟明主,厚德深仁四海施。wàn jīn liáng cè wù míng zhǔ,hòu dé shēn rén sì hǎi shī。

用昭禅师韵二首其二

耶律楚材

圣德洋洋雨露零,虫鱼草木总欢荣。shèng dé yáng yáng yǔ lù líng,chóng yú cǎo mù zǒng huān róng。
妖氛敛祸尧风扇,外道消声佛日明。yāo fēn liǎn huò yáo fēng shàn,wài dào xiāo shēng fú rì míng。

才卿外郎五年止惠一书

耶律楚材

羡人得志能如虎,笑我乏才粗效鸡。xiàn rén dé zhì néng rú hǔ,xiào wǒ fá cái cū xiào jī。
伫看天兵旋北阙,从今不用玉关泥。zhù kàn tiān bīng xuán běi quē,cóng jīn bù yòng yù guān ní。

梦中偶得

耶律楚材

昔年钩隐索幽奇,只向纵横枝上觅。xī nián gōu yǐn suǒ yōu qí,zhǐ xiàng zòng héng zhī shàng mì。
而今拍手笑呵呵,九九元来九十一。ér jīn pāi shǒu xiào hē hē,jiǔ jiǔ yuán lái jiǔ shí yī。

过太原南阳镇题紫薇观壁三首其三

耶律楚材

三教根源本自同,愚人迷执强西东。sān jiào gēn yuán běn zì tóng,yú rén mí zhí qiáng xī dōng。
南阳笑倒知音士,反改莲宫作道宫。nán yáng xiào dào zhī yīn shì,fǎn gǎi lián gōng zuò dào gōng。

和松月野衲海上人见寄二诗其二

耶律楚材

小隐居山何太错,居廛大隐绝忧乐。xiǎo yǐn jū shān hé tài cuò,jū chán dà yǐn jué yōu lè。
山林朝市笑呵呵,为报禅人莫动着。shān lín cháo shì xiào hē hē,wèi bào chán rén mò dòng zhe。

和李汉臣韵四首其三

耶律楚材

云中栖隐养雄豪,我爱先生一著高。yún zhōng qī yǐn yǎng xióng háo,wǒ ài xiān shēng yī zhù gāo。
鼓腹诗鸣光圣世,雄文端可继离骚。gǔ fù shī míng guāng shèng shì,xióng wén duān kě jì lí sāo。

和李汉臣韵四首其三

耶律楚材

龙庭十载不知疲,自恨无才出六奇。lóng tíng shí zài bù zhī pí,zì hèn wú cái chū liù qí。
欲著涓埃裨海岳,虚名闲誉畏人知。yù zhù juān āi bì hǎi yuè,xū míng xián yù wèi rén zhī。

谢王巨川惠腊梅因用其韵

耶律楚材

雪里冰姿破冷金,前村篱落暗香侵。xuě lǐ bīng zī pò lěng jīn,qián cūn lí luò àn xiāng qīn。
令人多谢王公子,分惠幽芳寄好音。lìng rén duō xiè wáng gōng zi,fēn huì yōu fāng jì hǎo yīn。

和王巨川题武成王庙

耶律楚材

商辛自底灭亡期,保障全空聚茧丝。shāng xīn zì dǐ miè wáng qī,bǎo zhàng quán kōng jù jiǎn sī。
谁识华山归马日,易于渭水钓鱼时。shuí shí huá shān guī mǎ rì,yì yú wèi shuǐ diào yú shí。

过金山和人韵三绝

耶律楚材

金山突兀翠霞高,清赏浑如享太牢。jīn shān tū wù cuì xiá gāo,qīng shǎng hún rú xiǎng tài láo。
半夜穹庐伏枕卧,乱云深处野猿号。bàn yè qióng lú fú zhěn wò,luàn yún shēn chù yě yuán hào。

过金山和人韵三绝

耶律楚材

金山前畔水西流,一片晴山万里秋。jīn shān qián pàn shuǐ xī liú,yī piàn qíng shān wàn lǐ qiū。
萝月团团上东嶂,翠屏高挂水晶毬。luó yuè tuán tuán shàng dōng zhàng,cuì píng gāo guà shuǐ jīng qiú。

过金山和人韵三绝

耶律楚材

金山万壑斗声清,山气空蒙弄晚晴。jīn shān wàn hè dòu shēng qīng,shān qì kōng méng nòng wǎn qíng。
我爱长天汉家月,照人依旧一轮明。wǒ ài zhǎng tiān hàn jiā yuè,zhào rén yī jiù yī lún míng。

又用韵其一

耶律楚材

不遇知音钟子期,逢人未敢理冰丝。bù yù zhī yīn zhōng zi qī,féng rén wèi gǎn lǐ bīng sī。
年来忘尽悲风操,空忆伤麟叹凤时。nián lái wàng jǐn bēi fēng cāo,kōng yì shāng lín tàn fèng shí。

和景贤七绝

耶律楚材

一曲悲风为子弹,穹庐聊复助清欢。yī qū bēi fēng wèi zi dàn,qióng lú liáo fù zhù qīng huān。
自惭未尽桐君趣,老境方知道愈难。zì cán wèi jǐn tóng jūn qù,lǎo jìng fāng zhī dào yù nán。