古诗词

莺啼序·其三赵宜可以余讥其韵,苦心改为之,复和之

刘辰翁

愁人更堪秋日,长似岁难度。chóu rén gèng kān qiū rì,zhǎng shì suì nán dù。
相携去、晼晚登高,高极正犯愁处。xiāng xié qù wǎn wǎn dēng gāo,gāo jí zhèng fàn chóu chù。
常是恨、古人无计,看今人痴绝如许。cháng shì hèn gǔ rén wú jì,kàn jīn rén chī jué rú xǔ。
但东篱半醉,残灯自修菊谱。dàn dōng lí bàn zuì,cán dēng zì xiū jú pǔ。
归去来兮,怨调又苦。guī qù lái xī,yuàn diào yòu kǔ。
有寒螀余赋。yǒu hán jiāng yú fù。
湖山外、风笛阑干,胡床夜月谁据。hú shān wài fēng dí lán gàn,hú chuáng yè yuè shuí jù。
恨当时、青云跌宕,天路断、险艰如许。hèn dāng shí qīng yún diē dàng,tiān lù duàn xiǎn jiān rú xǔ。
便桥边,卖镜重圆,断肠无数。biàn qiáo biān,mài jìng zhòng yuán,duàn cháng wú shù。
是谁玉斧,惊堕团团,失上界楼宇。shì shuí yù fǔ,jīng duò tuán tuán,shī shàng jiè lóu yǔ。
甚天误、婵娟余误。shén tiān wù chán juān yú wù。
悔却初念,不合梦他,霓裳楚楚。huǐ què chū niàn,bù hé mèng tā,ní shang chǔ chǔ。
而今安在,枫林关塞,回头忆著神仙处,漫断魂飞过湖江去。ér jīn ān zài,fēng lín guān sāi,huí tóu yì zhù shén xiān chù,màn duàn hún fēi guò hú jiāng qù。
时时说与,地上群儿,青琐瑶台,阆风悬圃。shí shí shuō yǔ,dì shàng qún ér,qīng suǒ yáo tái,láng fēng xuán pǔ。
琵琶往往,凭鞍劝酒,千载能胡语。pí pá wǎng wǎng,píng ān quàn jiǔ,qiān zài néng hú yǔ。
叹自古、宫花薄命,汉月无情,战地难青,故人成土。tàn zì gǔ gōng huā báo mìng,hàn yuè wú qíng,zhàn dì nán qīng,gù rén chéng tǔ。
江南憔悴,荒村流落,伤心自失梨园部,渺空江、泪隔芦花雨。jiāng nán qiáo cuì,huāng cūn liú luò,shāng xīn zì shī lí yuán bù,miǎo kōng jiāng lèi gé lú huā yǔ。
相逢司马风流,湿尽青衫,欲归无路。xiāng féng sī mǎ fēng liú,shī jǐn qīng shān,yù guī wú lù。
刘辰翁

刘辰翁

刘辰翁(1233.2.4—1297.2.12),字会孟,别号须溪。庐陵灌溪(今江西省吉安市吉安县梅塘乡小灌村)人。南宋末年著名的爱国诗人。 景定三年(1262)登进士第。他一生一生致力于文学创作和文学批评活动,为后人留下了可贵的丰厚文化遗产,遗著由子刘将孙编为《须溪先生全集》,《宋史·艺文志》著录为一百卷,已佚。 刘辰翁的作品>>

猜您喜欢

戏题

刘辰翁

无人知坦腹,水影半帘苔。wú rén zhī tǎn fù,shuǐ yǐng bàn lián tái。
惊谓青虫堕,垂丝忽上来。jīng wèi qīng chóng duò,chuí sī hū shàng lái。

题墨竹长卷与汪遂良

刘辰翁

摩诃池上龙千年,化为匹练横曳烟。mó hē chí shàng lóng qiān nián,huà wèi pǐ liàn héng yè yān。
拔石数茎冲苍天,我见其面何必全。bá shí shù jīng chōng cāng tiān,wǒ jiàn qí miàn hé bì quán。

许练师携手求题

刘辰翁

养就金童姹女精,松风萝月寄闲情。yǎng jiù jīn tóng chà nǚ jīng,sōng fēng luó yuè jì xián qíng。
广寒桂树商飙起,咫尺浮黎白玉京。guǎng hán guì shù shāng biāo qǐ,zhǐ chǐ fú lí bái yù jīng。

寿王太守

刘辰翁

鳞鳞鸳瓦试新霜,斗帐寒轻夜漏长。lín lín yuān wǎ shì xīn shuāng,dòu zhàng hán qīng yè lòu zhǎng。
天上玉麟来瑞世,梦馀奎壁灿星光。tiān shàng yù lín lái ruì shì,mèng yú kuí bì càn xīng guāng。

寿王太守

刘辰翁

韵华瑞籥应黄钟,六叶阶蓂舞舜风。yùn huá ruì yuè yīng huáng zhōng,liù yè jiē míng wǔ shùn fēng。
袖有西山童子药,清霜夜映玉颜红。xiù yǒu xī shān tóng zi yào,qīng shuāng yè yìng yù yán hóng。

寿王太守

刘辰翁

龙飞天子禹汤明,收拾英才共太平。lóng fēi tiān zi yǔ tāng míng,shōu shí yīng cái gòng tài píng。
寄语吴兴贤太守,亟将霖雨济苍生。jì yǔ wú xīng xián tài shǒu,jí jiāng lín yǔ jì cāng shēng。

寿王太守

刘辰翁

八千秋与八千春,此语繇来未识真。bā qiān qiū yǔ bā qiān chūn,cǐ yǔ yáo lái wèi shí zhēn。
曾共麻姑擗麟脯,笑看沧海几扬尘。céng gòng má gū pǐ lín pú,xiào kàn cāng hǎi jǐ yáng chén。

寿王太守

刘辰翁

月中桂斫夜琅琅,捣就琼花绝粒方。yuè zhōng guì zhuó yè láng láng,dǎo jiù qióng huā jué lì fāng。
繇是蟾宫折云路,愿持云粉荐霞觞。yáo shì chán gōng zhé yún lù,yuàn chí yún fěn jiàn xiá shāng。

题宣和双蟹图卷

刘辰翁

讲馀机暇谏书空,艮岳江湖入眼中。jiǎng yú jī xiá jiàn shū kōng,gěn yuè jiāng hú rù yǎn zhōng。
郭索能令天一笑,画图何必面春风。guō suǒ néng lìng tiān yī xiào,huà tú hé bì miàn chūn fēng。

春晴

刘辰翁

江柳长天草色齐,新晴何物不芳菲。jiāng liǔ zhǎng tiān cǎo sè qí,xīn qíng hé wù bù fāng fēi。
无因化作千蝴蝶,西蜀东吴款款归。wú yīn huà zuò qiān hú dié,xī shǔ dōng wú kuǎn kuǎn guī。

春晴

刘辰翁

新燕池塘绿雨肥,初晴未暖日光微。xīn yàn chí táng lǜ yǔ féi,chū qíng wèi nuǎn rì guāng wēi。
角巾犹带花梢湿,才倚阑干见絮飞。jiǎo jīn yóu dài huā shāo shī,cái yǐ lán gàn jiàn xù fēi。

探梅四绝

刘辰翁

江天欲雪未雪时,绝江探梅驴倒骑。jiāng tiān yù xuě wèi xuě shí,jué jiāng tàn méi lǘ dào qí。
空中著我方成画,乱后逢花且赋诗。kōng zhōng zhù wǒ fāng chéng huà,luàn hòu féng huā qiě fù shī。

探梅四绝

刘辰翁

钧天远远月斜斜,归客迢遥未到家。jūn tiān yuǎn yuǎn yuè xié xié,guī kè tiáo yáo wèi dào jiā。
一色白云天似雪,和衣和雪宿梅花。yī sè bái yún tiān shì xuě,hé yī hé xuě sù méi huā。

探梅四绝

刘辰翁

后五百年无放翁,狂歌醉舞与谁同。hòu wǔ bǎi nián wú fàng wēng,kuáng gē zuì wǔ yǔ shuí tóng。
渔人入得桃花洞,犹有梅花路未通。yú rén rù dé táo huā dòng,yóu yǒu méi huā lù wèi tōng。

探梅四绝

刘辰翁

冷蕊何心识老逋,芳名从此落西湖。lěng ruǐ hé xīn shí lǎo bū,fāng míng cóng cǐ luò xī hú。
风霜未改幽坚操,弟立花前讳玉奴。fēng shuāng wèi gǎi yōu jiān cāo,dì lì huā qián huì yù nú。