古诗词

讼魃

黄溍

皇亶正直兮冒下惟仁。huáng dǎn zhèng zhí xī mào xià wéi rén。
肇毓嘉种兮诞生烝人。zhào yù jiā zhǒng xī dàn shēng zhēng rén。
胡汝魃之暴亢兮盗威柄以自神。hú rǔ bá zhī bào kàng xī dào wēi bǐng yǐ zì shén。
祸凶是司兮俾阏厥伸。huò xiōng shì sī xī bǐ è jué shēn。
穷千里以逞毒兮岂此土为匪民。qióng qiān lǐ yǐ chěng dú xī qǐ cǐ tǔ wèi fěi mín。
岁丁未而孕孽兮俶九厄之遘凶。suì dīng wèi ér yùn niè xī chù jiǔ è zhī gòu xiōng。
乘阳窃出兮霍霍隆隆。chéng yáng qiè chū xī huò huò lóng lóng。
斥弃舆马兮谓肥?其犹龙。chì qì yú mǎ xī wèi féi wèi qí yóu lóng。
绛㠾彤靷兮疾走如风。jiàng yuān tóng yǐn xī jí zǒu rú fēng。
扬氛壒于浍涂兮瞻我野其童童。yáng fēn ài yú huì tú xī zhān wǒ yě qí tóng tóng。
糇粮殚于草木兮搏块砾之不可食。hóu liáng dān yú cǎo mù xī bó kuài lì zhī bù kě shí。
旄倪僵尸兮强敚死力。máo ní jiāng shī xī qiáng duó sǐ lì。
首丘而弗遑兮胡悯隶之可得。shǒu qiū ér fú huáng xī hú mǐn lì zhī kě dé。
狐狸饱而跳踉兮腐胔纵横。hú lí bǎo ér tiào liáng xī fǔ zì zòng héng。
藜藿出户兮室无哭声。lí huò chū hù xī shì wú kū shēng。
野蓁蓁其谁辟兮磷火煜其宵行。yě zhēn zhēn qí shuí pì xī lín huǒ yù qí xiāo xíng。
皇保下人兮曷椓丧而极斯。huáng bǎo xià rén xī hé zhuó sàng ér jí sī。
乐人之死兮职魃所为。lè rén zhī sǐ xī zhí bá suǒ wèi。
耗贼大和兮遏玄泽于既施。hào zéi dà hé xī è xuán zé yú jì shī。
朋殃友厉兮出入敖娭。péng yāng yǒu lì xī chū rù áo āi。
仰九关而往愬兮予踆踆其屡止。yǎng jiǔ guān ér wǎng sù xī yǔ cūn cūn qí lǚ zhǐ。
曰无往而勿复兮其悔祸之汝俟。yuē wú wǎng ér wù fù xī qí huǐ huò zhī rǔ qí。
胡披猖而荐肆兮将穷菑乎今兹。hú pī chāng ér jiàn sì xī jiāng qióng zāi hū jīn zī。
扇虐燄于荧荧兮导伯强使先之。shàn nüè yàn yú yíng yíng xī dǎo bó qiáng shǐ xiān zhī。
怒气㶿其如饙兮憯薄人之四肢。nù qì bó qí rú fēn xī cǎn báo rén zhī sì zhī。
挺刃歘至兮狼顾睽睽。tǐng rèn chuā zhì xī láng gù kuí kuí。
曾遗民其几何兮矧有秋以为期。céng yí mín qí jǐ hé xī shěn yǒu qiū yǐ wèi qī。
咨汝魃兮诚忮忍而险愎。zī rǔ bá xī chéng zhì rěn ér xiǎn bì。
凭妖矜孽兮畔戾圣则。píng yāo jīn niè xī pàn lì shèng zé。
谓吾莫汝烛兮何裸身顶目而辟易。wèi wú mò rǔ zhú xī hé luǒ shēn dǐng mù ér pì yì。
有赫临汝兮顾微臣其何力。yǒu hè lín rǔ xī gù wēi chén qí hé lì。
命不可久斁兮威不可久乘。mìng bù kě jiǔ yì xī wēi bù kě jiǔ chéng。
孰怙终而稔毒兮能自逭于天刑。shú hù zhōng ér rěn dú xī néng zì huàn yú tiān xíng。
皇斯震怒兮叱咤雷霆。huáng sī zhèn nù xī chì zhà léi tíng。
斧钺孔利兮百神效灵。fǔ yuè kǒng lì xī bǎi shén xiào líng。
害戕屏绝兮鬯嘉生于百龄。hài qiāng píng jué xī chàng jiā shēng yú bǎi líng。
磔弃妖膂兮沈溺清泠。zhé qì yāo lǚ xī shěn nì qīng líng。
嗟魃弗悛兮后虽悔其何惩。jiē bá fú quān xī hòu suī huǐ qí hé chéng。

黄溍

溍字晋卿,婺州义乌人。生而俊异,学为文,顷刻数百言。弱冠西游钱塘,得见遗老钜工宿学,益闻近世文献之详。还从隐者方韶父游,为歌诗相唱和,绝无仕进意。延祐开科登进士,授宁海丞。至顺初,以马祖常荐,入应奉翰林文字,转国子博士,出提举浙江等处儒学。亟请侍亲归,俄以秘书少监致仕。至正七年,起翰林直学士,知制诰同修国史。擢兼经筵官,升侍讲学士同知经筵事,累章乞休,不俟报而行。遣使追及。十年夏,得请还南。七岁而卒,年八十一。赠江西行省参知政事,追封江夏郡公,谥文献。所著有《日损斋稿》三十三卷、笔记一卷。宋景濂曰:先生素行挺立,贵而能贫。遇佳山水则觞咏其间,终日忘去。雅善真草书,为文布置谨严,援据精切,俯仰雍容,不大声色。譬之澄湖不波,一碧万顷,鱼鳖蛟龙,潜伏不动,而渊然之色,自不可犯。世之议者,谓先生为人高介类陈履常,文辞温醇类欧阳永叔,笔札俊逸类薛嗣通,历事五朝,嶷然以斯文之重为己任。与临川虞集、豫章揭傒斯、同郡柳贯齐名,号儒林四杰,合而观之,待制之才雄肆,而侍讲之思峻洁,一时才士如王祎、宋濂辈,并出黄、柳之门,而汇为一代文章之盛。殆亦气运使然者矣。 黄溍的作品>>

猜您喜欢

予与江阴何鼎叔铉别三十六年乃相见于钱唐感旧述情谩成四韵

黄溍

月寒霜树久相依,春去风花各自飞。yuè hán shuāng shù jiǔ xiāng yī,chūn qù fēng huā gè zì fēi。
远信已随潮水断,故交浑若晓星稀。yuǎn xìn yǐ suí cháo shuǐ duàn,gù jiāo hún ruò xiǎo xīng xī。
绨袍可恋知谁在,青镜频看叹昨非。tí páo kě liàn zhī shuí zài,qīng jìng pín kàn tàn zuó fēi。
正欲从君共倾倒,莫言兴尽便须归。zhèng yù cóng jūn gòng qīng dào,mò yán xīng jǐn biàn xū guī。

送内史府孙知事还京

黄溍

春风朱邸雪初消,野宿貔貅静不骄。chūn fēng zhū dǐ xuě chū xiāo,yě sù pí xiū jìng bù jiāo。
绿水芙蓉分上幕,青云騕袅度轻轺。lǜ shuǐ fú róng fēn shàng mù,qīng yún yǎo niǎo dù qīng yáo。
龙庭会祭包茅贡,豹尾宸居佩玉朝。lóng tíng huì jì bāo máo gòng,bào wěi chén jū pèi yù cháo。
下土微臣今老矣,淹留敢望小山招。xià tǔ wēi chén jīn lǎo yǐ,yān liú gǎn wàng xiǎo shān zhāo。

感旧

黄溍

华屋山丘不可期,岘峰依旧绿参差。huá wū shān qiū bù kě qī,xiàn fēng yī jiù lǜ cān chà。
空怀下榻延徐孺,无复乘舟访戴逵。kōng huái xià tà yán xú rú,wú fù chéng zhōu fǎng dài kuí。
日暮更闻邻舍笛,岁寒赖有角弓诗。rì mù gèng wén lín shě dí,suì hán lài yǒu jiǎo gōng shī。
旧游寂寞成今古,冷石秋花处处悲。jiù yóu jì mò chéng jīn gǔ,lěng shí qiū huā chù chù bēi。

答友人

黄溍

芝掌峰前一杯酒,别离岁晚递相望。zhī zhǎng fēng qián yī bēi jiǔ,bié lí suì wǎn dì xiāng wàng。
野梅如雪遥入眼,晓雁连天寒叫霜。yě méi rú xuě yáo rù yǎn,xiǎo yàn lián tiān hán jiào shuāng。
闭门穷巷灯火冷,回首苍山云树长。bì mén qióng xiàng dēng huǒ lěng,huí shǒu cāng shān yún shù zhǎng。
几时抱被却同宿,愧尔诗筒远送将。jǐ shí bào bèi què tóng sù,kuì ěr shī tǒng yuǎn sòng jiāng。

客夜偶书

黄溍

历历疏萤度眼明,独支高枕数残更。lì lì shū yíng dù yǎn míng,dú zhī gāo zhěn shù cán gèng。
薄游已倦新弹铗,旧业犹馀未弃檠。báo yóu yǐ juàn xīn dàn jiá,jiù yè yóu yú wèi qì qíng。
一雨送晴初月色,百虫专夜故秋声。yī yǔ sòng qíng chū yuè sè,bǎi chóng zhuān yè gù qiū shēng。
情知三十非年少,已觉人间有后生。qíng zhī sān shí fēi nián shǎo,yǐ jué rén jiān yǒu hòu shēng。

送孙君文判官

黄溍

笑语匆匆似梦中,衣裳俄复判西风。xiào yǔ cōng cōng shì mèng zhōng,yī shang é fù pàn xī fēng。
残蝉落日那堪别,瘦马长途喜未穷。cán chán luò rì nà kān bié,shòu mǎ zhǎng tú xǐ wèi qióng。
岁事已空南亩稼,归期应老故山桐。suì shì yǐ kōng nán mǔ jià,guī qī yīng lǎo gù shān tóng。
兴来尚有平生棹,载酒何时觅钓翁。xīng lái shàng yǒu píng shēng zhào,zài jiǔ hé shí mì diào wēng。

寄陈君采

黄溍

江淹文采碧云消,潘岳才华玉树雕。jiāng yān wén cǎi bì yún xiāo,pān yuè cái huá yù shù diāo。
后尔千年开捷钥,森然作者见风标。hòu ěr qiān nián kāi jié yào,sēn rán zuò zhě jiàn fēng biāo。
琪花夕日辉相并,金匮名山路未遥。qí huā xī rì huī xiāng bìng,jīn kuì míng shān lù wèi yáo。
剩欲倾心数还往,高期无使竟萧条。shèng yù qīng xīn shù hái wǎng,gāo qī wú shǐ jìng xiāo tiáo。

次韵答吴正传

黄溍

诸老雕零半九原,后来英发见苍然。zhū lǎo diāo líng bàn jiǔ yuán,hòu lái yīng fā jiàn cāng rán。
高标能复居人下,缓步犹须出我前。gāo biāo néng fù jū rén xià,huǎn bù yóu xū chū wǒ qián。
天马为谁生月窟,仙禽有日到芝田。tiān mǎ wèi shuí shēng yuè kū,xiān qín yǒu rì dào zhī tián。
论心待取同倾盖,可使空回雪夜船。lùn xīn dài qǔ tóng qīng gài,kě shǐ kōng huí xuě yè chuán。

寄叶审言

黄溍

千里相思黄叶初,喜传消息慰离居。qiān lǐ xiāng sī huáng yè chū,xǐ chuán xiāo xī wèi lí jū。
姓名漫入山公启,怀袖元无贾谊书。xìng míng màn rù shān gōng qǐ,huái xiù yuán wú jiǎ yì shū。
已分耕芸供赋敛,胡令汲引到樵渔。yǐ fēn gēng yún gōng fù liǎn,hú lìng jí yǐn dào qiáo yú。
临歧踯躅频回首,风雨萧萧雁正疏。lín qí zhí zhú pín huí shǒu,fēng yǔ xiāo xiāo yàn zhèng shū。

九日

黄溍

独立凭高发兴新,霜清露白复佳辰。dú lì píng gāo fā xīng xīn,shuāng qīng lù bái fù jiā chén。
绿樽到手不解醉,黄花满头应笑人。lǜ zūn dào shǒu bù jiě zuì,huáng huā mǎn tóu yīng xiào rén。
梼边老僧幽期失,岩南诗客新句频。táo biān lǎo sēng yōu qī shī,yán nán shī kè xīn jù pín。
秋犬此日并回首,鹅雁寄书愁未因。qiū quǎn cǐ rì bìng huí shǒu,é yàn jì shū chóu wèi yīn。

次韵山南先生遣兴其二

黄溍

蒲团兀坐久忘机,何暇重寻是与非。pú tuán wù zuò jiǔ wàng jī,hé xiá zhòng xún shì yǔ fēi。
老雁长云天渺渺,晚花寒蝶思依依。lǎo yàn zhǎng yún tiān miǎo miǎo,wǎn huā hán dié sī yī yī。
起看丹灶春无恙,欲试青鞋雪未晞。qǐ kàn dān zào chūn wú yàng,yù shì qīng xié xuě wèi xī。
鹏鴳逍遥端可耳,玉堂何必愧柴扉。péng yàn xiāo yáo duān kě ěr,yù táng hé bì kuì chái fēi。

寄仇仁父先生

黄溍

一官十载尚沉沦,门巷萧萧白屋贫。yī guān shí zài shàng chén lún,mén xiàng xiāo xiāo bái wū pín。
自有陶公为社友,从呼杜老作诗人。zì yǒu táo gōng wèi shè yǒu,cóng hū dù lǎo zuò shī rén。
儿曹故复轻前辈,俊步谁当出后尘。ér cáo gù fù qīng qián bèi,jùn bù shuí dāng chū hòu chén。
招隐诗成无处寄,莫云凝碧坐愁神。zhāo yǐn shī chéng wú chù jì,mò yún níng bì zuò chóu shén。

寄朱十八丈判官

黄溍

金榜凄凉已十年,风流文采故依然。jīn bǎng qī liáng yǐ shí nián,fēng liú wén cǎi gù yī rán。
香山老去谁同社,栗里归来尚有田。xiāng shān lǎo qù shuí tóng shè,lì lǐ guī lái shàng yǒu tián。
怀古坐看西日落,得春宁问北枝偏。huái gǔ zuò kàn xī rì luò,dé chūn níng wèn běi zhī piān。
清泉白石多深趣,千载心期入近篇。qīng quán bái shí duō shēn qù,qiān zài xīn qī rù jìn piān。

寄友人

黄溍

系舟一别云水乡,暮川葭菼空苍苍。xì zhōu yī bié yún shuǐ xiāng,mù chuān jiā tǎn kōng cāng cāng。
漳滨卧病它年忆,渭北题诗春日长。zhāng bīn wò bìng tā nián yì,wèi běi tí shī chūn rì zhǎng。
芜菁作花已烂漫,杨柳飞絮苦颠狂。wú jīng zuò huā yǐ làn màn,yáng liǔ fēi xù kǔ diān kuáng。
闻道茯苓已堪斸,迟子青鞋经涧冈。wén dào fú líng yǐ kān zhǔ,chí zi qīng xié jīng jiàn gāng。

送友人之京

黄溍

偶缘送远接清游,烟雨东城晚树幽。ǒu yuán sòng yuǎn jiē qīng yóu,yān yǔ dōng chéng wǎn shù yōu。
离别自应多感慨,笑谈未害各风流。lí bié zì yīng duō gǎn kǎi,xiào tán wèi hài gè fēng liú。
百年芳草频频合,万事孤云故故浮。bǎi nián fāng cǎo pín pín hé,wàn shì gū yún gù gù fú。
大华黄河入回首,春风愁绝李膺舟。dà huá huáng hé rù huí shǒu,chūn fēng chóu jué lǐ yīng zhōu。