古诗词

孤也不天十有二年矣我先君读书号该博凡平生辛苦而得之者仅见于文辞仕又最晚而位不大显海内器赏不过大参王公继学侍御张公梦臣数人而已呜呼痛哉其忍言诸日者辱养吾先生为题文集五首并序铭一通

唐桂芳

太息传家耻构堂,敢言夜夜德星光。tài xī chuán jiā chǐ gòu táng,gǎn yán yè yè dé xīng guāng。
纵横直辨龟呈洛,徐疾曾明日在房。zòng héng zhí biàn guī chéng luò,xú jí céng míng rì zài fáng。
指李未妨宗老氏,移根还许绍陶唐。zhǐ lǐ wèi fáng zōng lǎo shì,yí gēn hái xǔ shào táo táng。
子孙娓娓鱼成队,兄弟翛翛雁作行。zi sūn wěi wěi yú chéng duì,xiōng dì xiāo xiāo yàn zuò xíng。
平世舟归非薏苡,故山手植只筼筜。píng shì zhōu guī fēi yì yǐ,gù shān shǒu zhí zhǐ yún dāng。
雄谈客到常倾座,问字人来各尽觞。xióng tán kè dào cháng qīng zuò,wèn zì rén lái gè jǐn shāng。
浪迹几年巢燕木,深衷何日乐蚕桑。làng jì jǐ nián cháo yàn mù,shēn zhōng hé rì lè cán sāng。
遂教沦落名偏振,致使揄扬用益彰。suì jiào lún luò míng piān zhèn,zhì shǐ yú yáng yòng yì zhāng。
地位光华称独步,词垣高峻擅三长。dì wèi guāng huá chēng dú bù,cí yuán gāo jùn shàn sān zhǎng。
偶然擢桂知才屈,甚矣穿杨见力强。ǒu rán zhuó guì zhī cái qū,shén yǐ chuān yáng jiàn lì qiáng。
闷里书空宁用怪,醒时非酒亦生狂。mèn lǐ shū kōng níng yòng guài,xǐng shí fēi jiǔ yì shēng kuáng。
便应绵蕝遵周礼,政好纫针补舜裳。biàn yīng mián jué zūn zhōu lǐ,zhèng hǎo rèn zhēn bǔ shùn shang。
尚说钓鳌临汴水,犹思跨鹤上维扬。shàng shuō diào áo lín biàn shuǐ,yóu sī kuà hè shàng wéi yáng。
歌儿银甲传宫谱,贵客冲牙响佩璜。gē ér yín jiǎ chuán gōng pǔ,guì kè chōng yá xiǎng pèi huáng。
琼蕊九秋花正发,兰膏三日舌犹香。qióng ruǐ jiǔ qiū huā zhèng fā,lán gāo sān rì shé yóu xiāng。
朝端慷慨闻多士,幕底风流著此郎。cháo duān kāng kǎi wén duō shì,mù dǐ fēng liú zhù cǐ láng。
月窟骞腾千里骥,岐山翔集九苞凰。yuè kū qiān téng qiān lǐ jì,qí shān xiáng jí jiǔ bāo huáng。
僭贪葭玉依还倚,愿逐云龙颉又颃。jiàn tān jiā yù yī hái yǐ,yuàn zhú yún lóng jié yòu háng。
老去懒残憎髀肉,病来消渴爱天浆。lǎo qù lǎn cán zēng bì ròu,bìng lái xiāo kě ài tiān jiāng。
已觇鬓畔千茎雪,肯信眉间一点黄。yǐ chān bìn pàn qiān jīng xuě,kěn xìn méi jiān yī diǎn huáng。
开辟乾坤归有道,弥茫南北混无央。kāi pì qián kūn guī yǒu dào,mí máng nán běi hùn wú yāng。
催归叫尽千峰暗,布谷催成万顷苍。cuī guī jiào jǐn qiān fēng àn,bù gǔ cuī chéng wàn qǐng cāng。
遗老扳辕那忍别,诸公祖席去相将。yí lǎo bān yuán nà rěn bié,zhū gōng zǔ xí qù xiāng jiāng。
他时相约同林下,进退何嫌一弛张。tā shí xiāng yuē tóng lín xià,jìn tuì hé xián yī chí zhāng。

唐桂芳

元明间歙县人,一名仲,字仲实,号白云,又号三峰。唐元子。少从洪焱祖学。元至正中,授崇安县教谕,南雄路学正。以忧归。朱元璋定徽州,召出仕,辞不就。寻摄紫阳书院山长。卒年七十有三。有《白云集》等。 唐桂芳的作品>>

猜您喜欢

载赓游武夷韵

唐桂芳

大隐屏前叠翠岑,断肠忽听白猿吟。dà yǐn píng qián dié cuì cén,duàn cháng hū tīng bái yuán yín。
读书炉畔残煨火,讲易堂中旧盍簪。dú shū lú pàn cán wēi huǒ,jiǎng yì táng zhōng jiù hé zān。
隔水幽华红步障,穿松小鸟绿衣衿。gé shuǐ yōu huá hóng bù zhàng,chuān sōng xiǎo niǎo lǜ yī jīn。
王生不作谭玄想,谁识先天太极心。wáng shēng bù zuò tán xuán xiǎng,shuí shí xiān tiān tài jí xīn。

朝宗进士和韵有怀

唐桂芳

绿绮不传天上谱,白云自是画中诗。lǜ qǐ bù chuán tiān shàng pǔ,bái yún zì shì huà zhōng shī。
苟知处世二宜去,何必操心六出奇。gǒu zhī chù shì èr yí qù,hé bì cāo xīn liù chū qí。
杜甫无家长作客,虞翻多病老如期。dù fǔ wú jiā zhǎng zuò kè,yú fān duō bìng lǎo rú qī。
相思㶁㶁阶前水,流到西湖月上时。xiāng sī guó guó jiē qián shuǐ,liú dào xī hú yuè shàng shí。

和蒋震夫时寓灵山

唐桂芳

诸公天上送将归,处士今占属少微。zhū gōng tiān shàng sòng jiāng guī,chù shì jīn zhàn shǔ shǎo wēi。
路转山亭迷宿雾,水冲村碓捣残晖。lù zhuǎn shān tíng mí sù wù,shuǐ chōng cūn duì dǎo cán huī。
青春贾谊多才达,白发冯唐与世违。qīng chūn jiǎ yì duō cái dá,bái fā féng táng yǔ shì wéi。
遥想石楠花正发,避人时有竹鸡飞。yáo xiǎng shí nán huā zhèng fā,bì rén shí yǒu zhú jī fēi。

国宝先生手疾未愈再用韵以赎疏慢之罪

唐桂芳

先生大笔真燕许,绝学从今得重观。xiān shēng dà bǐ zhēn yàn xǔ,jué xué cóng jīn dé zhòng guān。
钓掣鳌头犹矍铄,杯除蛇影便轻安。diào chè áo tóu yóu jué shuò,bēi chú shé yǐng biàn qīng ān。
刘伶可作尊拳惧,石勒翻思毒手难。liú líng kě zuò zūn quán jù,shí lēi fān sī dú shǒu nán。
往事悠悠付千古,煮茶聊沃渴喉乾。wǎng shì yōu yōu fù qiān gǔ,zhǔ chá liáo wò kě hóu qián。

伏读仲安雅制不觉技痒再用韵以谢

唐桂芳

眼看棠樾只三里,轧轧小车随意行。yǎn kàn táng yuè zhǐ sān lǐ,yà yà xiǎo chē suí yì xíng。
绿树响时疑雨至,青山缺处许云平。lǜ shù xiǎng shí yí yǔ zhì,qīng shān quē chù xǔ yún píng。
新诗大似有声画,老手何妨倒著绷。xīn shī dà shì yǒu shēng huà,lǎo shǒu hé fáng dào zhù bēng。
拂拭菱花照颜面,肯教镊白可怜生。fú shì líng huā zhào yán miàn,kěn jiào niè bái kě lián shēng。

闻仁泽病手诗以代问

唐桂芳

天公爱子凌云气,故使从旁袖手观。tiān gōng ài zi líng yún qì,gù shǐ cóng páng xiù shǒu guān。
好待持螯居泽国,未妨遮日上长安。hǎo dài chí áo jū zé guó,wèi fáng zhē rì shàng zhǎng ān。
始知吾道屈信易,谁信时情反覆难。shǐ zhī wú dào qū xìn yì,shuí xìn shí qíng fǎn fù nán。
澼絖千金有良药,相逢莫放酒杯乾。pì kuàng qiān jīn yǒu liáng yào,xiāng féng mò fàng jiǔ bēi qián。

闻仁泽病手诗以代问

唐桂芳

如君自负经纶手,休戚从来付大观。rú jūn zì fù jīng lún shǒu,xiū qī cóng lái fù dà guān。
每恨有时怜契阔,却教无使报平安。měi hèn yǒu shí lián qì kuò,què jiào wú shǐ bào píng ān。
风流莫惜韝鹰俊,强健何惭举鼎难。fēng liú mò xī gōu yīng jùn,qiáng jiàn hé cán jǔ dǐng nán。
想得画屏围宴坐,一林新笋落花乾。xiǎng dé huà píng wéi yàn zuò,yī lín xīn sǔn luò huā qián。

再用韵酬叔固

唐桂芳

小窗趺坐爱春馀,落尽梨花夜雨初。xiǎo chuāng fū zuò ài chūn yú,luò jǐn lí huā yè yǔ chū。
客里两斟新岁酒,归来频得故人书。kè lǐ liǎng zhēn xīn suì jiǔ,guī lái pín dé gù rén shū。
自知黄绮无时调,不是嵇康与世疏。zì zhī huáng qǐ wú shí diào,bù shì jī kāng yǔ shì shū。
总角论交今长大,清沟惭愧映污渠。zǒng jiǎo lùn jiāo jīn zhǎng dà,qīng gōu cán kuì yìng wū qú。

后山植华有感

唐桂芳

每爱幽居咏考槃,何须飞梦到长安。měi ài yōu jū yǒng kǎo pán,hé xū fēi mèng dào zhǎng ān。
碧藤自起四五尺,紫竹新添三两竿。bì téng zì qǐ sì wǔ chǐ,zǐ zhú xīn tiān sān liǎng gān。
长短鹤凫随物好,方圆枘凿合时难。zhǎng duǎn hè fú suí wù hǎo,fāng yuán ruì záo hé shí nán。
山中道士偏怜我,近寄华㘽满药阑。shān zhōng dào shì piān lián wǒ,jìn jì huá mǎn yào lán。

和子静先生韵答见梅兄希贤侄

唐桂芳

纷纷作者何须数,惟有先生学古心。fēn fēn zuò zhě hé xū shù,wéi yǒu xiān shēng xué gǔ xīn。
寸铁不持嗟往昔,骚坛高耸见当今。cùn tiě bù chí jiē wǎng xī,sāo tán gāo sǒng jiàn dāng jīn。
忍听旧侣山阳笛,宜效诸生洛下吟。rěn tīng jiù lǚ shān yáng dí,yí xiào zhū shēng luò xià yín。
白发吾翁清裁远,凄凉几向梦中寻。bái fā wú wēng qīng cái yuǎn,qī liáng jǐ xiàng mèng zhōng xún。

和子静先生韵答见梅兄希贤侄

唐桂芳

分明李杜虽同世,见面何如直见心。fēn míng lǐ dù suī tóng shì,jiàn miàn hé rú zhí jiàn xīn。
稍稍诗存赋比兴,寥寥人有去来今。shāo shāo shī cún fù bǐ xīng,liáo liáo rén yǒu qù lái jīn。
一身万里长为客,二句三年费苦吟。yī shēn wàn lǐ zhǎng wèi kè,èr jù sān nián fèi kǔ yín。
雨后江村沙路稳,何时骑马定相寻。yǔ hòu jiāng cūn shā lù wěn,hé shí qí mǎ dìng xiāng xún。

叔固有惟恐阇黎饭后钟之句再用韵以解之

唐桂芳

古歙旧闻丞相里,海宁今拜丈人峰。gǔ shè jiù wén chéng xiāng lǐ,hǎi níng jīn bài zhàng rén fēng。
肯教微利蚌持鹬,不使奇才蛇作龙。kěn jiào wēi lì bàng chí yù,bù shǐ qí cái shé zuò lóng。
万里星辰皆北拱,九重宫阙愿东封。wàn lǐ xīng chén jiē běi gǒng,jiǔ zhòng gōng quē yuàn dōng fēng。
如君合是青云器,好把功名上景钟。rú jūn hé shì qīng yún qì,hǎo bǎ gōng míng shàng jǐng zhōng。

和志亨项村留题韵

唐桂芳

不惮黄尘二十里,来穿绿暗两三村。bù dàn huáng chén èr shí lǐ,lái chuān lǜ àn liǎng sān cūn。
愁中每觉羁怀倦,醉里都忘世事繁。chóu zhōng měi jué jī huái juàn,zuì lǐ dōu wàng shì shì fán。
溪女漾纱春雨霁,山翁晒药午蜂喧。xī nǚ yàng shā chūn yǔ jì,shān wēng shài yào wǔ fēng xuān。
早闻此地宜归隐,未信时人许细论。zǎo wén cǐ dì yí guī yǐn,wèi xìn shí rén xǔ xì lùn。

叔固游齐云岩诗以寄之

唐桂芳

离群索居已多日,穿深度密遍几峰。lí qún suǒ jū yǐ duō rì,chuān shēn dù mì biàn jǐ fēng。
草长云中知是术,人行涧底恐非龙。cǎo zhǎng yún zhōng zhī shì shù,rén xíng jiàn dǐ kǒng fēi lóng。
夜斟白酒新开瓮,晓读丹书旋启封。yè zhēn bái jiǔ xīn kāi wèng,xiǎo dú dān shū xuán qǐ fēng。
我欲藤床试春梦,莫教道士误鸣钟。wǒ yù téng chuáng shì chūn mèng,mò jiào dào shì wù míng zhōng。

叔固游齐云岩诗以寄之

唐桂芳

华于春莫偏饶意,诗到休阳最好峰。huá yú chūn mò piān ráo yì,shī dào xiū yáng zuì hǎo fēng。
半夜生风谁弄笛,满天吹雨客呼龙。bàn yè shēng fēng shuí nòng dí,mǎn tiān chuī yǔ kè hū lóng。
时情切莫争蜗角,世事何殊梦蚁封。shí qíng qiè mò zhēng wō jiǎo,shì shì hé shū mèng yǐ fēng。
真武祠前三昧酒,齐云岩畔一声钟。zhēn wǔ cí qián sān mèi jiǔ,qí yún yán pàn yī shēng zhōng。