古诗词

长句十六韵奉寄权都事

唐桂芳

潦倒年逾五十三,树犹如此我何堪。lǎo dào nián yú wǔ shí sān,shù yóu rú cǐ wǒ hé kān。
羞将出处传书简,祗把须眉照石潭。xiū jiāng chū chù chuán shū jiǎn,zhī bǎ xū méi zhào shí tán。
天上有花徒妄想,床头无酒肯沈酣。tiān shàng yǒu huā tú wàng xiǎng,chuáng tóu wú jiǔ kěn shěn hān。
荷衣野制绲为带,竹粉儒冠铁作簪。hé yī yě zhì gǔn wèi dài,zhú fěn rú guān tiě zuò zān。
自分病怀常琐琐,忍听蛮语久諵諵。zì fēn bìng huái cháng suǒ suǒ,rěn tīng mán yǔ jiǔ nán nán。
异端梵典非瞠后,吾道诗书是指南。yì duān fàn diǎn fēi chēng hòu,wú dào shī shū shì zhǐ nán。
此日老夫谁比数,向来多士饱曾参。cǐ rì lǎo fū shuí bǐ shù,xiàng lái duō shì bǎo céng cān。
每添亡国千行泪,敢念慈亲三寸甘。měi tiān wáng guó qiān xíng lèi,gǎn niàn cí qīn sān cùn gān。
散朗沗同嵇绍面,清狂未许阿戎谈。sàn lǎng pāng tóng jī shào miàn,qīng kuáng wèi xǔ ā róng tán。
彩云笔下朝题凤,白苎歌前夜扫蚕。cǎi yún bǐ xià cháo tí fèng,bái zhù gē qián yè sǎo cán。
丞相远闻劳仄席,郎官何事若停骖。chéng xiāng yuǎn wén láo zè xí,láng guān hé shì ruò tíng cān。
手麾敌垒喧翻鼓,威镇长江气吐镡。shǒu huī dí lěi xuān fān gǔ,wēi zhèn zhǎng jiāng qì tǔ chán。
马啮短莎风骀荡,莺啼细柳雨䰐鬖。mǎ niè duǎn shā fēng dài dàng,yīng tí xì liǔ yǔ lán sān。
春生野艇新尝荻,水足圩田好种蚶。chūn shēng yě tǐng xīn cháng dí,shuǐ zú wéi tián hǎo zhǒng hān。
俊伟声名那可并,清高文字未宜探。jùn wěi shēng míng nà kě bìng,qīng gāo wén zì wèi yí tàn。
白头晚节无馀事,只愿兴修礼晦庵。bái tóu wǎn jié wú yú shì,zhǐ yuàn xīng xiū lǐ huì ān。

唐桂芳

元明间歙县人,一名仲,字仲实,号白云,又号三峰。唐元子。少从洪焱祖学。元至正中,授崇安县教谕,南雄路学正。以忧归。朱元璋定徽州,召出仕,辞不就。寻摄紫阳书院山长。卒年七十有三。有《白云集》等。 唐桂芳的作品>>

猜您喜欢

五月十六夜汲扬子江心泉煮武夷茶戏成一绝

唐桂芳

三更无寐坐官航,澹月朦胧色似霜。sān gèng wú mèi zuò guān háng,dàn yuè méng lóng sè shì shuāng。
扬子江心泉第一,何妨为煮建茶香。yáng zi jiāng xīn quán dì yī,hé fáng wèi zhǔ jiàn chá xiāng。

谩兴七首

唐桂芳

平生自许有志客,到老返无家可栖。píng shēng zì xǔ yǒu zhì kè,dào lǎo fǎn wú jiā kě qī。
多赖晓风相慰藉,乱抛云气过前溪。duō lài xiǎo fēng xiāng wèi jí,luàn pāo yún qì guò qián xī。

谩兴七首

唐桂芳

青青荠菜和云瘦,白白梅花亚雪开。qīng qīng jì cài hé yún shòu,bái bái méi huā yà xuě kāi。
怪底江鸥野心性,窥鱼照影去还来。guài dǐ jiāng ōu yě xīn xìng,kuī yú zhào yǐng qù hái lái。

谩兴七首

唐桂芳

山路阽危可数里,野桥横度恰三家。shān lù diàn wēi kě shù lǐ,yě qiáo héng dù qià sān jiā。
健如昨日有文卖,贫到今年无酒赊。jiàn rú zuó rì yǒu wén mài,pín dào jīn nián wú jiǔ shē。

谩兴七首

唐桂芳

日上半阶犹有雪,风生老树却无云。rì shàng bàn jiē yóu yǒu xuě,fēng shēng lǎo shù què wú yún。
多情不及双坑水,流到桥西未肯分。duō qíng bù jí shuāng kēng shuǐ,liú dào qiáo xī wèi kěn fēn。

谩兴七首

唐桂芳

杜门十日坐风雨,声到松梢转竹梢。dù mén shí rì zuò fēng yǔ,shēng dào sōng shāo zhuǎn zhú shāo。
却似家居方广寺,一湾流水石为桥。què shì jiā jū fāng guǎng sì,yī wān liú shuǐ shí wèi qiáo。

谩兴七首

唐桂芳

老子行年五十馀,面纹百摺发萧疏。lǎo zi xíng nián wǔ shí yú,miàn wén bǎi zhé fā xiāo shū。
黄金散尽无遗物,犹有胸中半卷书。huáng jīn sàn jǐn wú yí wù,yóu yǒu xiōng zhōng bàn juǎn shū。

谩兴七首

唐桂芳

病来意态愈龙钟,历尽关河千万重。bìng lái yì tài yù lóng zhōng,lì jǐn guān hé qiān wàn zhòng。
说与诸公休强起,容吾饱看雪山松。shuō yǔ zhū gōng xiū qiáng qǐ,róng wú bǎo kàn xuě shān sōng。

题姚雪谷墨竹

唐桂芳

道人胸次著琅玕,破墨淋漓作雨寒。dào rén xiōng cì zhù láng gān,pò mò lín lí zuò yǔ hán。
万丈晓风吹欲暮,误疑翠佩响珊珊。wàn zhàng xiǎo fēng chuī yù mù,wù yí cuì pèi xiǎng shān shān。

题姚雪谷墨竹

唐桂芳

每忆东坡道上归,女奴执烛立多时。měi yì dōng pō dào shàng guī,nǚ nú zhí zhú lì duō shí。
毫端欲写无穷态,得似清风一两枝。háo duān yù xiě wú qióng tài,dé shì qīng fēng yī liǎng zhī。

题姚雪谷墨竹

唐桂芳

肯虑人间寒暑侵,风霜饱受碧沈沈。kěn lǜ rén jiān hán shǔ qīn,fēng shuāng bǎo shòu bì shěn shěn。
仙家描得枯梢影,曾听鸾凰月下吟。xiān jiā miáo dé kū shāo yǐng,céng tīng luán huáng yuè xià yín。

题姚雪谷墨竹

唐桂芳

江南四月见新梢,嫩箨初抛粉未消。jiāng nán sì yuè jiàn xīn shāo,nèn tuò chū pāo fěn wèi xiāo。
却要薰风相爱护,直教个个拂云霄。què yào xūn fēng xiāng ài hù,zhí jiào gè gè fú yún xiāo。

题姚雪谷梅图

唐桂芳

天荒地老春长在,斗落参横夜未央。tiān huāng dì lǎo chūn zhǎng zài,dòu luò cān héng yè wèi yāng。
每忆臞仙姚雪谷,毫端自有返魂香。měi yì qú xiān yáo xuě gǔ,háo duān zì yǒu fǎn hún xiāng。

偶成

唐桂芳

春来十日九风雨,何事东君不放晴。chūn lái shí rì jiǔ fēng yǔ,hé shì dōng jūn bù fàng qíng。
门外两株好桃李,花开准拟作清明。mén wài liǎng zhū hǎo táo lǐ,huā kāi zhǔn nǐ zuò qīng míng。

偶成

唐桂芳

小小山家白竹扉,因君旋启客来稀。xiǎo xiǎo shān jiā bái zhú fēi,yīn jūn xuán qǐ kè lái xī。
眼前拍塞皆生意,燕唼青虫故故飞。yǎn qián pāi sāi jiē shēng yì,yàn shà qīng chóng gù gù fēi。