古诗词

赋秋胡子

唐桂芳

依依陌上桑,婉婉桑间妇。yī yī mò shàng sāng,wǎn wǎn sāng jiān fù。
嫣然红罗襦,采桑湿香雾。yān rán hóng luó rú,cǎi sāng shī xiāng wù。
相逢马上郎,停鞭偶回顾。xiāng féng mǎ shàng láng,tíng biān ǒu huí gù。
重遗买一笑,脉脉此情露。zhòng yí mǎi yī xiào,mài mài cǐ qíng lù。
谁知妇人身,托生胶漆固。shuí zhī fù rén shēn,tuō shēng jiāo qī gù。
本期骨肉亲,反被颜色误。běn qī gǔ ròu qīn,fǎn bèi yán sè wù。
忆当送郎初,徙倚门前树。yì dāng sòng láng chū,xǐ yǐ mén qián shù。
箧笥满征裳,一一裁缯素。qiè sì mǎn zhēng shang,yī yī cái zēng sù。
绣为双鸳鸯,犹惧观者妒。xiù wèi shuāng yuān yāng,yóu jù guān zhě dù。
愿郎早归来,恨不与俱去。yuàn láng zǎo guī lái,hèn bù yǔ jù qù。
尘埃扑床帷,蟏蛸网窗户。chén āi pū chuáng wéi,xiāo shāo wǎng chuāng hù。
惟有白发姑,未忍衷情诉。wéi yǒu bái fā gū,wèi rěn zhōng qíng sù。
可怜不相识,春心挑中路。kě lián bù xiāng shí,chūn xīn tiāo zhōng lù。
苍皇下马时,忽忽意未悟。cāng huáng xià mǎ shí,hū hū yì wèi wù。
洞房扫春蚕,一见应愧负。dòng fáng sǎo chūn cán,yī jiàn yīng kuì fù。
汝妾固可弃,汝亲宁弗慕。rǔ qiè gù kě qì,rǔ qīn níng fú mù。
黄金无亏盈,白璧有点污。huáng jīn wú kuī yíng,bái bì yǒu diǎn wū。
嫁夫恩义乖,何如江水赴。jià fū ēn yì guāi,hé rú jiāng shuǐ fù。
贞姿擅古今,朽骨忘朝暮。zhēn zī shàn gǔ jīn,xiǔ gǔ wàng cháo mù。
悠悠惩怆心,于焉发长喟。yōu yōu chéng chuàng xīn,yú yān fā zhǎng kuì。

唐桂芳

元明间歙县人,一名仲,字仲实,号白云,又号三峰。唐元子。少从洪焱祖学。元至正中,授崇安县教谕,南雄路学正。以忧归。朱元璋定徽州,召出仕,辞不就。寻摄紫阳书院山长。卒年七十有三。有《白云集》等。 唐桂芳的作品>>

猜您喜欢

泊庐山下

唐桂芳

庐山三百六十寺,上有高僧绝世氛。lú shān sān bǎi liù shí sì,shàng yǒu gāo sēng jué shì fēn。
今日饱看真面目,晓风吹散一江云。jīn rì bǎo kàn zhēn miàn mù,xiǎo fēng chuī sàn yī jiāng yún。

鄱阳湖阻风

唐桂芳

杜甫夔州坡广海,南行壮观亦如之。dù fǔ kuí zhōu pō guǎng hǎi,nán xíng zhuàng guān yì rú zhī。
江神不借秋风便,要赋庐山一段奇。jiāng shén bù jiè qiū fēng biàn,yào fù lú shān yī duàn qí。

鄱阳湖阻风

唐桂芳

气豪不受羁栖厄,十日舂撞溯大江。qì háo bù shòu jī qī è,shí rì chōng zhuàng sù dà jiāng。
蟹熟酒香随意饮,卧听风雨打篷窗。xiè shú jiǔ xiāng suí yì yǐn,wò tīng fēng yǔ dǎ péng chuāng。

十月二十又一日奉家君偕镏复叔留藤坑山中因憩涧石有作

唐桂芳

雨馀石髓漏云根,嫩碧粼粼漾浅春。yǔ yú shí suǐ lòu yún gēn,nèn bì lín lín yàng qiǎn chūn。
不是天台石桥路,胡麻饭糁避秦人。bù shì tiān tái shí qiáo lù,hú má fàn sǎn bì qín rén。

湖天即景

唐桂芳

数株杨柳湖边寺,且系扁舟客莫催。shù zhū yáng liǔ hú biān sì,qiě xì biǎn zhōu kè mò cuī。
万顷波光净如练,一双老鹤忽飞来。wàn qǐng bō guāng jìng rú liàn,yī shuāng lǎo hè hū fēi lái。

湖天即景

唐桂芳

两淮岁事恐全非,湖涨人家没半扉。liǎng huái suì shì kǒng quán fēi,hú zhǎng rén jiā méi bàn fēi。
妇女捕鱼天欲黑,小船载得水牛归。fù nǚ bǔ yú tiān yù hēi,xiǎo chuán zài dé shuǐ niú guī。

题秋日溪居图

唐桂芳

江阁雨晴三尺水,野桥人渡数家村。jiāng gé yǔ qíng sān chǐ shuǐ,yě qiáo rén dù shù jiā cūn。
眼前如此秋光好,自笑先生懒出门。yǎn qián rú cǐ qiū guāng hǎo,zì xiào xiān shēng lǎn chū mén。

遣怀

唐桂芳

十年奔走厌羁栖,书剑无成恨转迷。shí nián bēn zǒu yàn jī qī,shū jiàn wú chéng hèn zhuǎn mí。
独立晚风家万里,隔江烟树是淮西。dú lì wǎn fēng jiā wàn lǐ,gé jiāng yān shù shì huái xī。

遣怀

唐桂芳

繁昌县前白杨树,随处柴门逐水开。fán chāng xiàn qián bái yáng shù,suí chù chái mén zhú shuǐ kāi。
可是夜深风露冷,流萤一个度江来。kě shì yè shēn fēng lù lěng,liú yíng yī gè dù jiāng lái。

遣怀

唐桂芳

今宵壮观驾扁舟,两岸芦风淡欲秋。jīn xiāo zhuàng guān jià biǎn zhōu,liǎng àn lú fēng dàn yù qiū。
谁把琼箫惊客梦,始知五月在池州。shuí bǎ qióng xiāo jīng kè mèng,shǐ zhī wǔ yuè zài chí zhōu。

遣怀

唐桂芳

自爱山居玩化机,雨馀随处觉春归。zì ài shān jū wán huà jī,yǔ yú suí chù jué chūn guī。
满庭花气薰人醉,一个游蜂抱絮飞。mǎn tíng huā qì xūn rén zuì,yī gè yóu fēng bào xù fēi。

和罗善先游武夷

唐桂芳

乘鸾远访洞庭君,瑞气凝成五色云。chéng luán yuǎn fǎng dòng tíng jūn,ruì qì níng chéng wǔ sè yún。
落尽碧桃春似水,紫箫声里立斜曛。luò jǐn bì táo chūn shì shuǐ,zǐ xiāo shēng lǐ lì xié xūn。

题唐马图

唐桂芳

奋迅骄骢不受羁,四蹄躞蹀势如飞。fèn xùn jiāo cōng bù shòu jī,sì tí xiè dié shì rú fēi。
浴川蹙浪寻常事,也待奚官汲水归。yù chuān cù làng xún cháng shì,yě dài xī guān jí shuǐ guī。

槐里偶成

唐桂芳

春来长是病愁中,花信于今第几风。chūn lái zhǎng shì bìng chóu zhōng,huā xìn yú jīn dì jǐ fēng。
晓起忽闻疏雨过,隔窗晴鸟话言工。xiǎo qǐ hū wén shū yǔ guò,gé chuāng qíng niǎo huà yán gōng。

程国宝有诞孙之庆留饮欢洽醉中谩成一绝以谢

唐桂芳

老子婆娑笑脸开,扫除黄叶坐莓苔。lǎo zi pó suō xiào liǎn kāi,sǎo chú huáng yè zuò méi tái。
美人醉后擘江蟹,香雾蒙蒙扑手来。měi rén zuì hòu bāi jiāng xiè,xiāng wù méng méng pū shǒu lái。