古诗词

耕读堂辞

唐桂芳

蹇予生此遐陬兮,块资质其窳惰。jiǎn yǔ shēng cǐ xiá zōu xī,kuài zī zhì qí yǔ duò。
曰学道其未明兮,念躬耕而不可。yuē xué dào qí wèi míng xī,niàn gōng gēng ér bù kě。
以人情而为田兮,滋雨露而润之。yǐ rén qíng ér wèi tián xī,zī yǔ lù ér rùn zhī。
薙稂莠以害苗兮,恐荒秽而不治。tì láng yǒu yǐ hài miáo xī,kǒng huāng huì ér bù zhì。
跂历山以叫虞舜兮,吊伊尹于莘野。qí lì shān yǐ jiào yú shùn xī,diào yī yǐn yú shēn yě。
苟舍己以芸人兮,宁长歌于牛下。gǒu shě jǐ yǐ yún rén xī,níng zhǎng gē yú niú xià。
朝驰骛于艺圃兮,夕翱翔于书林。cháo chí wù yú yì pǔ xī,xī áo xiáng yú shū lín。
羌岁月其川逝兮,孰有察予之初心。qiāng suì yuè qí chuān shì xī,shú yǒu chá yǔ zhī chū xīn。
嗟鲁圣与邹贤兮,尚遑遑其求索。jiē lǔ shèng yǔ zōu xián xī,shàng huáng huáng qí qiú suǒ。
矧吾侪之玩愒兮宜分阴而爱惜。shěn wú chái zhī wán kài xī yí fēn yīn ér ài xī。
谓世代之既远兮,亦有睹其庶几。wèi shì dài zhī jì yuǎn xī,yì yǒu dǔ qí shù jǐ。
纷美人之肥遁兮,表耕读以自怡。fēn měi rén zhī féi dùn xī,biǎo gēng dú yǐ zì yí。
树嘉谷之穰穰兮,俟丰稔吾将刈。shù jiā gǔ zhī ráng ráng xī,qí fēng rěn wú jiāng yì。
沛仁义之充足兮,敢始勤而终弃。pèi rén yì zhī chōng zú xī,gǎn shǐ qín ér zhōng qì。
非其力不食兮,偭众理而肯为。fēi qí lì bù shí xī,miǎn zhòng lǐ ér kěn wèi。
指古人以为则兮,视今之人何其。zhǐ gǔ rén yǐ wèi zé xī,shì jīn zhī rén hé qí。

唐桂芳

元明间歙县人,一名仲,字仲实,号白云,又号三峰。唐元子。少从洪焱祖学。元至正中,授崇安县教谕,南雄路学正。以忧归。朱元璋定徽州,召出仕,辞不就。寻摄紫阳书院山长。卒年七十有三。有《白云集》等。 唐桂芳的作品>>

猜您喜欢

五月十六夜汲扬子江心泉煮武夷茶戏成一绝

唐桂芳

三更无寐坐官航,澹月朦胧色似霜。sān gèng wú mèi zuò guān háng,dàn yuè méng lóng sè shì shuāng。
扬子江心泉第一,何妨为煮建茶香。yáng zi jiāng xīn quán dì yī,hé fáng wèi zhǔ jiàn chá xiāng。

谩兴七首

唐桂芳

平生自许有志客,到老返无家可栖。píng shēng zì xǔ yǒu zhì kè,dào lǎo fǎn wú jiā kě qī。
多赖晓风相慰藉,乱抛云气过前溪。duō lài xiǎo fēng xiāng wèi jí,luàn pāo yún qì guò qián xī。

谩兴七首

唐桂芳

青青荠菜和云瘦,白白梅花亚雪开。qīng qīng jì cài hé yún shòu,bái bái méi huā yà xuě kāi。
怪底江鸥野心性,窥鱼照影去还来。guài dǐ jiāng ōu yě xīn xìng,kuī yú zhào yǐng qù hái lái。

谩兴七首

唐桂芳

山路阽危可数里,野桥横度恰三家。shān lù diàn wēi kě shù lǐ,yě qiáo héng dù qià sān jiā。
健如昨日有文卖,贫到今年无酒赊。jiàn rú zuó rì yǒu wén mài,pín dào jīn nián wú jiǔ shē。

谩兴七首

唐桂芳

日上半阶犹有雪,风生老树却无云。rì shàng bàn jiē yóu yǒu xuě,fēng shēng lǎo shù què wú yún。
多情不及双坑水,流到桥西未肯分。duō qíng bù jí shuāng kēng shuǐ,liú dào qiáo xī wèi kěn fēn。

谩兴七首

唐桂芳

杜门十日坐风雨,声到松梢转竹梢。dù mén shí rì zuò fēng yǔ,shēng dào sōng shāo zhuǎn zhú shāo。
却似家居方广寺,一湾流水石为桥。què shì jiā jū fāng guǎng sì,yī wān liú shuǐ shí wèi qiáo。

谩兴七首

唐桂芳

老子行年五十馀,面纹百摺发萧疏。lǎo zi xíng nián wǔ shí yú,miàn wén bǎi zhé fā xiāo shū。
黄金散尽无遗物,犹有胸中半卷书。huáng jīn sàn jǐn wú yí wù,yóu yǒu xiōng zhōng bàn juǎn shū。

谩兴七首

唐桂芳

病来意态愈龙钟,历尽关河千万重。bìng lái yì tài yù lóng zhōng,lì jǐn guān hé qiān wàn zhòng。
说与诸公休强起,容吾饱看雪山松。shuō yǔ zhū gōng xiū qiáng qǐ,róng wú bǎo kàn xuě shān sōng。

题姚雪谷墨竹

唐桂芳

道人胸次著琅玕,破墨淋漓作雨寒。dào rén xiōng cì zhù láng gān,pò mò lín lí zuò yǔ hán。
万丈晓风吹欲暮,误疑翠佩响珊珊。wàn zhàng xiǎo fēng chuī yù mù,wù yí cuì pèi xiǎng shān shān。

题姚雪谷墨竹

唐桂芳

每忆东坡道上归,女奴执烛立多时。měi yì dōng pō dào shàng guī,nǚ nú zhí zhú lì duō shí。
毫端欲写无穷态,得似清风一两枝。háo duān yù xiě wú qióng tài,dé shì qīng fēng yī liǎng zhī。

题姚雪谷墨竹

唐桂芳

肯虑人间寒暑侵,风霜饱受碧沈沈。kěn lǜ rén jiān hán shǔ qīn,fēng shuāng bǎo shòu bì shěn shěn。
仙家描得枯梢影,曾听鸾凰月下吟。xiān jiā miáo dé kū shāo yǐng,céng tīng luán huáng yuè xià yín。

题姚雪谷墨竹

唐桂芳

江南四月见新梢,嫩箨初抛粉未消。jiāng nán sì yuè jiàn xīn shāo,nèn tuò chū pāo fěn wèi xiāo。
却要薰风相爱护,直教个个拂云霄。què yào xūn fēng xiāng ài hù,zhí jiào gè gè fú yún xiāo。

题姚雪谷梅图

唐桂芳

天荒地老春长在,斗落参横夜未央。tiān huāng dì lǎo chūn zhǎng zài,dòu luò cān héng yè wèi yāng。
每忆臞仙姚雪谷,毫端自有返魂香。měi yì qú xiān yáo xuě gǔ,háo duān zì yǒu fǎn hún xiāng。

偶成

唐桂芳

春来十日九风雨,何事东君不放晴。chūn lái shí rì jiǔ fēng yǔ,hé shì dōng jūn bù fàng qíng。
门外两株好桃李,花开准拟作清明。mén wài liǎng zhū hǎo táo lǐ,huā kāi zhǔn nǐ zuò qīng míng。

偶成

唐桂芳

小小山家白竹扉,因君旋启客来稀。xiǎo xiǎo shān jiā bái zhú fēi,yīn jūn xuán qǐ kè lái xī。
眼前拍塞皆生意,燕唼青虫故故飞。yǎn qián pāi sāi jiē shēng yì,yàn shà qīng chóng gù gù fēi。