古诗词

高阳台·纸被

王沂孙

霜楮刳皮,冰花擘茧,满腔絮湿湘帘。shuāng chǔ kū pí,bīng huā bāi jiǎn,mǎn qiāng xù shī xiāng lián。
抱瓮工夫,何须待吐吴蚕。bào wèng gōng fū,hé xū dài tǔ wú cán。
水香玉色难裁剪,更绣针、茸线休拈。shuǐ xiāng yù sè nán cái jiǎn,gèng xiù zhēn rōng xiàn xiū niān。
伴梅花,暗卷春风,斗帐孤眠。bàn méi huā,àn juǎn chūn fēng,dòu zhàng gū mián。
篝熏鹊锦熊毡。gōu xūn què jǐn xióng zhān。
任粉融脂涴,犹怯痴寒。rèn fěn róng zhī wò,yóu qiè chī hán。
我睡方浓,笑他欠此清缘。wǒ shuì fāng nóng,xiào tā qiàn cǐ qīng yuán。
揉来细软烘烘暖,尽何妨、挟纩装绵。róu lái xì ruǎn hōng hōng nuǎn,jǐn hé fáng xié kuàng zhuāng mián。
酒魂醒,半榻梨云,起坐诗禅。jiǔ hún xǐng,bàn tà lí yún,qǐ zuò shī chán。
王沂孙

王沂孙

王沂孙,字圣与,号碧山、中仙、玉笥山人。会稽(今浙江绍兴)人,年辈大约与张炎相仿,入元后曾任庆元路学正。有《花外集》,又名《碧山乐府》。 王沂孙的作品>>

猜您喜欢

一萼红·石屋探梅

王沂孙

小庭深。xiǎo tíng shēn。
有苍苔老树,风物似山林。yǒu cāng tái lǎo shù,fēng wù shì shān lín。
侵户清寒,捎池急雨,时听飞过啼禽。qīn hù qīng hán,shāo chí jí yǔ,shí tīng fēi guò tí qín。
扫荒径、残梅似雪,甚过了、人日更多阴。sǎo huāng jìng cán méi shì xuě,shén guò le rén rì gèng duō yīn。
压酒人家,试灯天气,相次登临。yā jiǔ rén jiā,shì dēng tiān qì,xiāng cì dēng lín。
犹记旧游亭馆,正垂杨引缕,嫩草抽簪。yóu jì jiù yóu tíng guǎn,zhèng chuí yáng yǐn lǚ,nèn cǎo chōu zān。
罗带同心,泥金半臂,花畔低唱轻斟。luó dài tóng xīn,ní jīn bàn bì,huā pàn dī chàng qīng zhēn。
又争信、风流一别,念前事、空惹恨沈沈。yòu zhēng xìn fēng liú yī bié,niàn qián shì kōng rě hèn shěn shěn。
野服山筇醉赏,不似如今。yě fú shān qióng zuì shǎng,bù shì rú jīn。

解连环·橄榄

王沂孙

万珠悬碧。wàn zhū xuán bì。
想炎荒树密,□□□□。xiǎng yán huāng shù mì,。
恨绛娣、先整吴帆,政鬟翠逞娇,故林难别。hèn jiàng dì xiān zhěng wú fān,zhèng huán cuì chěng jiāo,gù lín nán bié。
岁晚相逢,荐青子、独夸冰颊。suì wǎn xiāng féng,jiàn qīng zi dú kuā bīng jiá。
点红盐乱落,最是夜寒,酒醒时节。diǎn hóng yán luàn luò,zuì shì yè hán,jiǔ xǐng shí jié。
霜槎猬芒冻裂。shuāng chá wèi máng dòng liè。
把孤花细嚼,时咽芳冽。bǎ gū huā xì jué,shí yàn fāng liè。
断味惜、回涩馀甘,似重省家山,旧游风月。duàn wèi xī huí sè yú gān,shì zhòng shěng jiā shān,jiù yóu fēng yuè。
崖蜜重尝,到了输他清绝。yá mì zhòng cháng,dào le shū tā qīng jué。
更留人、绀丸半颗,素瓯泛雪。gèng liú rén gàn wán bàn kē,sù ōu fàn xuě。

庆清朝榴花

王沂孙

玉局歌残,金陵句绝,年年负却薰风。yù jú gē cán,jīn líng jù jué,nián nián fù què xūn fēng。
西邻窈窕,独怜入户飞红。xī lín yǎo tiǎo,dú lián rù hù fēi hóng。
前度绿阴载酒,枝头色比舞裙同。qián dù lǜ yīn zài jiǔ,zhī tóu sè bǐ wǔ qún tóng。
何须拟,蜡珠作蒂,缃彩成丛。hé xū nǐ,là zhū zuò dì,xiāng cǎi chéng cóng。
谁在旧家殿阁,自太真仙去,扫地春空。shuí zài jiù jiā diàn gé,zì tài zhēn xiān qù,sǎo dì chūn kōng。
朱幡护取,如今应误花工。zhū fān hù qǔ,rú jīn yīng wù huā gōng。
颠倒绛英满径,想无车马到山中。diān dào jiàng yīng mǎn jìng,xiǎng wú chē mǎ dào shān zhōng。
西风后,尚馀数点,还胜春浓。xī fēng hòu,shàng yú shù diǎn,hái shèng chūn nóng。

三姝媚其一次周公谨故京送别韵

王沂孙

兰缸花半绽。lán gāng huā bàn zhàn。
正西窗凄凄,断萤新雁。zhèng xī chuāng qī qī,duàn yíng xīn yàn。
别久逢稀,谩相看华发,共成销黯。bié jiǔ féng xī,mán xiāng kàn huá fā,gòng chéng xiāo àn。
总是飘零,更休赋、梨花秋苑。zǒng shì piāo líng,gèng xiū fù lí huā qiū yuàn。
何况如今,离思难禁,俊才都减。hé kuàng rú jīn,lí sī nán jìn,jùn cái dōu jiǎn。
今夜山高江浅。jīn yè shān gāo jiāng qiǎn。
又月落帆空,酒醒人远。yòu yuè luò fān kōng,jiǔ xǐng rén yuǎn。
彩袖乌纱,解愁人、惟有断歌幽婉。cǎi xiù wū shā,jiě chóu rén wéi yǒu duàn gē yōu wǎn。
一信东风,再约看、红腮青眼。yī xìn dōng fēng,zài yuē kàn hóng sāi qīng yǎn。
只恐扁舟西去,苹花弄晚。zhǐ kǒng biǎn zhōu xī qù,píng huā nòng wǎn。

高阳台·水仙花

王沂孙

明玉擎金,纤罗飘带,为君起舞回雪。míng yù qíng jīn,xiān luó piāo dài,wèi jūn qǐ wǔ huí xuě。
柔影参差,幽芳零乱,翠围腰瘦一捻。róu yǐng cān chà,yōu fāng líng luàn,cuì wéi yāo shòu yī niǎn。
岁华相误,记前度、湘皋怨别。suì huá xiāng wù,jì qián dù xiāng gāo yuàn bié。
哀弦重听,都是凄凉,未须弹彻。āi xián zhòng tīng,dōu shì qī liáng,wèi xū dàn chè。
国香到此谁怜,烟冷沙昏,顿成愁绝。guó xiāng dào cǐ shuí lián,yān lěng shā hūn,dùn chéng chóu jué。
花恼难禁,酒销欲尽,门外冰澌初结。huā nǎo nán jìn,jiǔ xiāo yù jǐn,mén wài bīng sī chū jié。
试招仙魄,怕今夜、瑶簪冻折。shì zhāo xiān pò,pà jīn yè yáo zān dòng zhé。
携盘独出,空想咸阳,故宫落月。xié pán dú chū,kōng xiǎng xián yáng,gù gōng luò yuè。

三姝媚其二樱桃

王沂孙

红缨悬翠葆。hóng yīng xuán cuì bǎo。
渐金铃枝深,瑶阶花少。jiàn jīn líng zhī shēn,yáo jiē huā shǎo。
万颗燕支,赠旧情、争奈弄珠人老。wàn kē yàn zhī,zèng jiù qíng zhēng nài nòng zhū rén lǎo。
扇底清歌,还记得、樊姬娇小。shàn dǐ qīng gē,hái jì dé fán jī jiāo xiǎo。
几度相思,红豆都销,碧丝空袅。jǐ dù xiāng sī,hóng dòu dōu xiāo,bì sī kōng niǎo。
芳意荼开早。fāng yì tú kāi zǎo。
正夜色瑛盘,素蟾低照。zhèng yè sè yīng pán,sù chán dī zhào。
荐笋同时,叹故园春事,已无多了。jiàn sǔn tóng shí,tàn gù yuán chūn shì,yǐ wú duō le。
赠满筠笼,偏暗触、天涯怀抱。zèng mǎn yún lóng,piān àn chù tiān yá huái bào。
谩想青衣初见,花阴梦好。mán xiǎng qīng yī chū jiàn,huā yīn mèng hǎo。

西江月·为赵元父赋雪梅图

王沂孙

褪粉轻盈琼靥,护香重叠冰绡。tuì fěn qīng yíng qióng yè,hù xiāng zhòng dié bīng xiāo。
数枝谁带玉痕描。shù zhī shuí dài yù hén miáo。
夜夜东风不扫。yè yè dōng fēng bù sǎo。
溪上横斜影淡,梦中落莫魂销。xī shàng héng xié yǐng dàn,mèng zhōng luò mò hún xiāo。
峭寒未肯放春娇。qiào hán wèi kěn fàng chūn jiāo。
素被独眠清晓。sù bèi dú mián qīng xiǎo。

踏莎行·题草窗词卷

王沂孙

白石飞仙,紫霞凄调。bái shí fēi xiān,zǐ xiá qī diào。
断歌人听知音少。duàn gē rén tīng zhī yīn shǎo。
几番幽梦欲回时,旧家池馆生青草。jǐ fān yōu mèng yù huí shí,jiù jiā chí guǎn shēng qīng cǎo。
风月交游,山川怀抱。fēng yuè jiāo yóu,shān chuān huái bào。
凭谁说与春知道。píng shuí shuō yǔ chūn zhī dào。
空留离恨满江南,相思一夜苹花老。kōng liú lí hèn mǎn jiāng nán,xiāng sī yī yè píng huā lǎo。

霜天晓角

王沂孙

翠簟一池秋水,半床露、半床月。cuì diàn yī chí qiū shuǐ,bàn chuáng lù bàn chuáng yuè。

谒金门

王沂孙

恰似断魂江上柳,越春深越瘦。qià shì duàn hún jiāng shàng liǔ,yuè chūn shēn yuè shòu。

醉落魄/一斛珠

王沂孙

小窗银烛。xiǎo chuāng yín zhú。
轻鬟半拥钗横玉。qīng huán bàn yōng chāi héng yù。
数声春调清真曲。shù shēng chūn diào qīng zhēn qū。
拂拂朱帘,残影乱红扑。fú fú zhū lián,cán yǐng luàn hóng pū。
垂杨学画蛾眉绿。chuí yáng xué huà é méi lǜ。
年年芳草迷金谷。nián nián fāng cǎo mí jīn gǔ。
如今休把佳期卜。rú jīn xiū bǎ jiā qī bo。
一掬春情,斜月杏花屋。yī jū chūn qíng,xié yuè xìng huā wū。

醉落魄/一斛珠

王沂孙

揉碎花心,吟碎淡黄雪。róu suì huā xīn,yín suì dàn huáng xuě。

失调名

王沂孙

挑云研雪。tiāo yún yán xuě。

摸鱼儿

王沂孙

洗芳林、夜来风雨。xǐ fāng lín yè lái fēng yǔ。
匆匆还送春去。cōng cōng hái sòng chūn qù。
方才送得春归了,那又送君南浦。fāng cái sòng dé chūn guī le,nà yòu sòng jūn nán pǔ。
君听取。jūn tīng qǔ。
怕此承、春归也过吴中路。pà cǐ chéng chūn guī yě guò wú zhōng lù。
君行到处。jūn xíng dào chù。
便快折湖边,千条翠柳,为我系春住。biàn kuài zhé hú biān,qiān tiáo cuì liǔ,wèi wǒ xì chūn zhù。
春还住。chūn hái zhù。
休索吟春伴侣。xiū suǒ yín chūn bàn lǚ。
残花今已尘土。cán huā jīn yǐ chén tǔ。
姑苏台下烟波远,西子近来何许。gū sū tái xià yān bō yuǎn,xī zi jìn lái hé xǔ。
能唤否。néng huàn fǒu。
又恐怕、残春到了无凭据。yòu kǒng pà cán chūn dào le wú píng jù。
烦君妙语。fán jūn miào yǔ。
更为我将春,连花带柳,写入翠笺句。gèng wèi wǒ jiāng chūn,lián huā dài liǔ,xiě rù cuì jiān jù。

醉蓬莱·归故山

王沂孙

扫西风门径,黄叶凋零,白云萧散。sǎo xī fēng mén jìng,huáng yè diāo líng,bái yún xiāo sàn。
柳换枯阴,赋归来何晚。liǔ huàn kū yīn,fù guī lái hé wǎn。
爽气霏霏,翠蛾眉妩,聊慰登临眼。shuǎng qì fēi fēi,cuì é méi wǔ,liáo wèi dēng lín yǎn。
故国如尘,故人如梦,登高还懒。gù guó rú chén,gù rén rú mèng,dēng gāo hái lǎn。
数点寒英,为谁零落,楚魄难招,暮寒堪揽。shù diǎn hán yīng,wèi shuí líng luò,chǔ pò nán zhāo,mù hán kān lǎn。
步屧荒篱,谁念幽芳远。bù xiè huāng lí,shuí niàn yōu fāng yuǎn。
一室秋灯,一庭秋雨,更一声秋雁。yī shì qiū dēng,yī tíng qiū yǔ,gèng yī shēng qiū yàn。
试引芳樽,不知消得,几多依黯。shì yǐn fāng zūn,bù zhī xiāo dé,jǐ duō yī àn。
581234