古诗词

春江十咏

黄元实

熟睡晴沙爱暖曦,鸬鹚鸂鶒莫相疑。shú shuì qíng shā ài nuǎn xī,lú cí xī chì mò xiāng yí。
江花江草春将遍,我亦忘机总不知。jiāng huā jiāng cǎo chūn jiāng biàn,wǒ yì wàng jī zǒng bù zhī。

黄元实

元泰宁人,字廷美,少时力学,寡言语。文宗天历初中乡试,授郡文学,不就归。后死于兵乱。 黄元实的作品>>

猜您喜欢

濉阳八景洋背春烟

黄元实

沈沈绀宇据城阜,屹屹云楼挹星斗。shěn shěn gàn yǔ jù chéng fù,yì yì yún lóu yì xīng dòu。
画廊风静木鱼闲,青山日出华鲸吼。huà láng fēng jìng mù yú xián,qīng shān rì chū huá jīng hǒu。
蒲山蒲谷俱闻声,随叩随应何容情。pú shān pú gǔ jù wén shēng,suí kòu suí yīng hé róng qíng。
唤回迷途有归客,一滩月色浮空明。huàn huí mí tú yǒu guī kè,yī tān yuè sè fú kōng míng。

濉阳八景洋背春烟

黄元实

凤山胜绝三不见,竹木苍苍隔台殿。fèng shān shèng jué sān bù jiàn,zhú mù cāng cāng gé tái diàn。
仙宫云构接丹梯,清昼璆声袅香篆。xiān gōng yún gòu jiē dān tī,qīng zhòu qiú shēng niǎo xiāng zhuàn。
步虚讽彻瑶草凉,朝真斋罢紫芝香。bù xū fěng chè yáo cǎo liáng,cháo zhēn zhāi bà zǐ zhī xiāng。
侍宸白日骑鹤去,雷符绕壁馀神光。shì chén bái rì qí hè qù,léi fú rào bì yú shén guāng。
1712