古诗词

摸鱼儿·记年时人人何处

何梦桂

记年时、人人何处,长亭曾共杯酒。jì nián shí rén rén hé chù,zhǎng tíng céng gòng bēi jiǔ。
酒阑归去行人远,折不尽长亭柳。jiǔ lán guī qù xíng rén yuǎn,zhé bù jǐn zhǎng tíng liǔ。
渐白首。jiàn bái shǒu。
待把酒送君,恰又清明后。dài bǎ jiǔ sòng jūn,qià yòu qīng míng hòu。
青条似旧,问江北江南,离愁如我,还更有人否。qīng tiáo shì jiù,wèn jiāng běi jiāng nán,lí chóu rú wǒ,hái gèng yǒu rén fǒu。
留不住,强把蔬盘瀹韭。liú bù zhù,qiáng bǎ shū pán yuè jiǔ。
行舟又报潮候。xíng zhōu yòu bào cháo hòu。
风急岸花飞尽也,一曲啼红满袖。fēng jí àn huā fēi jǐn yě,yī qū tí hóng mǎn xiù。
春波皱。chūn bō zhòu。
青草外、人间此恨年年有。qīng cǎo wài rén jiān cǐ hèn nián nián yǒu。
留连握手。liú lián wò shǒu。
数人世相逢,百年欢笑,能得几回又。shù rén shì xiāng féng,bǎi nián huān xiào,néng dé jǐ huí yòu。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

鹃啼曲

何梦桂

蚕丛鳖灵两丘土,玉垒灵关一荒莽。cán cóng biē líng liǎng qiū tǔ,yù lěi líng guān yī huāng mǎng。
杜鹃衔哀诉千古,万里游魂腥血污。dù juān xián āi sù qiān gǔ,wàn lǐ yóu hún xīng xuè wū。
冤声无路叫天公,吻血洒地花为红。yuān shēng wú lù jiào tiān gōng,wěn xuè sǎ dì huā wèi hóng。
巴江东下流无极,目断巴山归不得。bā jiāng dōng xià liú wú jí,mù duàn bā shān guī bù dé。
此身岂是无羽翰,天梯石栈云漫漫。cǐ shēn qǐ shì wú yǔ hàn,tiān tī shí zhàn yún màn màn。
落花冉冉江城暮,年年客梦乡关路。luò huā rǎn rǎn jiāng chéng mù,nián nián kè mèng xiāng guān lù。
丈夫志气笑沐猴,安知狐死还首丘。zhàng fū zhì qì xiào mù hóu,ān zhī hú sǐ hái shǒu qiū。
沛公击筑歌汤沐,钱王锦衣衣林木。pèi gōng jī zhù gē tāng mù,qián wáng jǐn yī yī lín mù。
寄巢生子傍他谁,众鸟虽怜只自悲。jì cháo shēng zi bàng tā shuí,zhòng niǎo suī lián zhǐ zì bēi。
哀号力尽飞不归,老尽遗民城郭非。āi hào lì jǐn fēi bù guī,lǎo jǐn yí mín chéng guō fēi。

赠地理钱季实

何梦桂

神仙地理无多诀,未用寻龙先看峡。shén xiān dì lǐ wú duō jué,wèi yòng xún lóng xiān kàn xiá。
次看峡内有明堂,外峡内堂垣气结。cì kàn xiá nèi yǒu míng táng,wài xiá nèi táng yuán qì jié。
交结深时垣气牢,交结浅时垣气泄。jiāo jié shēn shí yuán qì láo,jiāo jié qiǎn shí yuán qì xiè。
回看远障起星峰,认得星峰是祖宗。huí kàn yuǎn zhàng qǐ xīng fēng,rèn dé xīng fēng shì zǔ zōng。
祖宗派下分嫡庶,庶是旁枝嫡正龙。zǔ zōng pài xià fēn dí shù,shù shì páng zhī dí zhèng lóng。
足趾未曾登绝顶,如何辨认嫡庶踪。zú zhǐ wèi céng dēng jué dǐng,rú hé biàn rèn dí shù zōng。
庶是旁枝为外从,嫡子必居堂奥中。shù shì páng zhī wèi wài cóng,dí zi bì jū táng ào zhōng。
此是大法论嫡庶,未是穷源寻极致。cǐ shì dà fǎ lùn dí shù,wèi shì qióng yuán xún jí zhì。
眼前大法既能明,更看嫡枝辨臧否。yǎn qián dà fǎ jì néng míng,gèng kàn dí zhī biàn zāng fǒu。
譬如人家有嫡儿,或贤或否不易知。pì rú rén jiā yǒu dí ér,huò xián huò fǒu bù yì zhī。
贤者起家不肖败,嫡枝还更有妍媸。xián zhě qǐ jiā bù xiào bài,dí zhī hái gèng yǒu yán chī。
到此须是牢着眼,切莫泥取嫡谓奇。dào cǐ xū shì láo zhe yǎn,qiè mò ní qǔ dí wèi qí。
龙到成形方结穴,若不成形总虚设。lóng dào chéng xíng fāng jié xué,ruò bù chéng xíng zǒng xū shè。
倾攲破碎缩肿粗,杂乱摆窜瘦死绝。qīng qī pò suì suō zhǒng cū,zá luàn bǎi cuàn shòu sǐ jué。
凡属此类不劳看,认得正龙成丑拙。fán shǔ cǐ lèi bù láo kàn,rèn dé zhèng lóng chéng chǒu zhuō。
认形既真穴亦真,真形真穴自天成。rèn xíng jì zhēn xué yì zhēn,zhēn xíng zhēn xué zì tiān chéng。
左右必有真缠护,真案真朝无异情。zuǒ yòu bì yǒu zhēn chán hù,zhēn àn zhēn cháo wú yì qíng。
地真气象自然别,山必绸缪水回折。dì zhēn qì xiàng zì rán bié,shān bì chóu móu shuǐ huí zhé。
葱葱郁郁日回环,入眼精神俱焕发。cōng cōng yù yù rì huí huán,rù yǎn jīng shén jù huàn fā。
设从流派问源头,定是祖宗真骨血。shè cóng liú pài wèn yuán tóu,dìng shì zǔ zōng zhēn gǔ xuè。
虽然龙真穴自真,或隐或显多误人。suī rán lóng zhēn xué zì zhēn,huò yǐn huò xiǎn duō wù rén。
正结人人能识得,不识偏颇闪侧情。zhèng jié rén rén néng shí dé,bù shí piān pǒ shǎn cè qíng。
地有怪穴无怪局,认局方知穴法精。dì yǒu guài xué wú guài jú,rèn jú fāng zhī xué fǎ jīng。
毫厘之缪隔千里,万水千山差一指。háo lí zhī móu gé qiān lǐ,wàn shuǐ qiān shān chà yī zhǐ。
横斜直曲跬步间,撼动山川泣神鬼。héng xié zhí qū kuǐ bù jiān,hàn dòng shān chuān qì shén guǐ。
一山入脉百山随,尺寸高低认玄秘。yī shān rù mài bǎi shān suí,chǐ cùn gāo dī rèn xuán mì。
穴真节节自相符,若不相符穴是虚。xué zhēn jié jié zì xiāng fú,ruò bù xiāng fú xué shì xū。
龙真穴假祸福异,误杀世人徒信书。lóng zhēn xué jiǎ huò fú yì,wù shā shì rén tú xìn shū。
眼力不在书纸上,泥书空画葫芦样。yǎn lì bù zài shū zhǐ shàng,ní shū kōng huà hú lú yàng。
扫除万卷总虚谈,收入灵犀一点间。sǎo chú wàn juǎn zǒng xū tán,shōu rù líng xī yī diǎn jiān。