古诗词

摸鱼儿

何梦桂

把人间、古今勋业,一时都付杯酒。bǎ rén jiān gǔ jīn xūn yè,yī shí dōu fù bēi jiǔ。
青山行遍人华发,老尽门前青柳。qīng shān xíng biàn rén huá fā,lǎo jǐn mén qián qīng liǔ。
试回首。shì huí shǒu。
记晓雨征衫,又过年时候。jì xiǎo yǔ zhēng shān,yòu guò nián shí hòu。
相逢故旧。xiāng féng gù jiù。
浪说南楼北,亭花纵好、能似少年否。làng shuō nán lóu běi,tíng huā zòng hǎo néng shì shǎo nián fǒu。
还自笑,应是山林厌韭。hái zì xiào,yīng shì shān lín yàn jiǔ。
忘却儿童迎候。wàng què ér tóng yíng hòu。
兴来谩学长沙舞,要舞更无长袖。xīng lái mán xué zhǎng shā wǔ,yào wǔ gèng wú zhǎng xiù。
眉休皱。méi xiū zhòu。
欢笑外,风涛世上时时有。huān xiào wài,fēng tāo shì shàng shí shí yǒu。
共君握手。gòng jūn wò shǒu。
且尽日尊前,相拌一醉,醉后明朝又。qiě jǐn rì zūn qián,xiāng bàn yī zuì,zuì hòu míng cháo yòu。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

寄邵琴山

何梦桂

百岁颓波去不还,谁人能铸铁门关。bǎi suì tuí bō qù bù hái,shuí rén néng zhù tiě mén guān。
世间只有闲中福,不许忙人得自闲。shì jiān zhǐ yǒu xián zhōng fú,bù xǔ máng rén dé zì xián。

偶成

何梦桂

坐定炉烟歇麝煤,落花飞絮自徘徊。zuò dìng lú yān xiē shè méi,luò huā fēi xù zì pái huái。
闭门尽扫无人迹,尚放营巢燕子来。bì mén jǐn sǎo wú rén jì,shàng fàng yíng cháo yàn zi lái。

赠姜墨卿

何梦桂

老尽头颅被墨磨,到头墨更被磨多。lǎo jǐn tóu lú bèi mò mó,dào tóu mò gèng bèi mó duō。
满堂玉玦今磨尽,尚有闲年买石螺。mǎn táng yù jué jīn mó jǐn,shàng yǒu xián nián mǎi shí luó。

赠李梅仙谈命

何梦桂

老树孤根占一坡,雪霜奈此白头何。lǎo shù gū gēn zhàn yī pō,xuě shuāng nài cǐ bái tóu hé。
自怜南北枝先后,更看人间冷暖多。zì lián nán běi zhī xiān hòu,gèng kàn rén jiān lěng nuǎn duō。

入庵偶成

何梦桂

满园桃李手亲栽,开遍东风藉绿苔。mǎn yuán táo lǐ shǒu qīn zāi,kāi biàn dōng fēng jí lǜ tái。
惟有木兰情意重,留花犹待主人来。wéi yǒu mù lán qíng yì zhòng,liú huā yóu dài zhǔ rén lái。

入庵偶成

何梦桂

去年燕到主归迟,今日人来燕亦归。qù nián yàn dào zhǔ guī chí,jīn rì rén lái yàn yì guī。
岁岁成家长孙子,更将短翅傍谁飞。suì suì chéng jiā zhǎng sūn zi,gèng jiāng duǎn chì bàng shuí fēi。

入庵偶成

何梦桂

春色三分过二分,归来触目见山青。chūn sè sān fēn guò èr fēn,guī lái chù mù jiàn shān qīng。
鸣鸠乳燕村村闹,不似山中好细听。míng jiū rǔ yàn cūn cūn nào,bù shì shān zhōng hǎo xì tīng。

入庵偶成

何梦桂

如此春光冉冉何,青山亦笑发皤皤。rú cǐ chūn guāng rǎn rǎn hé,qīng shān yì xiào fā pó pó。
门前修竹独欢舞,今岁儿孙长最多。mén qián xiū zhú dú huān wǔ,jīn suì ér sūn zhǎng zuì duō。

又四闲

何梦桂

世间万事不如山,老入山来得懒闲。shì jiān wàn shì bù rú shān,lǎo rù shān lái dé lǎn xián。
岩日三竿才睡觉,不知山外有人寰。yán rì sān gān cái shuì jué,bù zhī shān wài yǒu rén huán。

四禽吟雁

何梦桂

云水悠悠万里身,芦花明月落江城。yún shuǐ yōu yōu wàn lǐ shēn,lú huā míng yuè luò jiāng chéng。
从来不带苏郎信,莫与人间受浪名。cóng lái bù dài sū láng xìn,mò yǔ rén jiān shòu làng míng。

四禽吟鸥

何梦桂

海边元不为鱼来,力怯江风薄岸回。hǎi biān yuán bù wèi yú lái,lì qiè jiāng fēng báo àn huí。
白水苍烟随分足,连云鸷鸟不须猜。bái shuǐ cāng yān suí fēn zú,lián yún zhì niǎo bù xū cāi。

四禽吟燕

何梦桂

羽翮冲天势转危,衔泥莫笑尔身卑。yǔ hé chōng tiān shì zhuǎn wēi,xián ní mò xiào ěr shēn bēi。
风雕要避云中箭,祇托梁间不用疑。fēng diāo yào bì yún zhōng jiàn,qí tuō liáng jiān bù yòng yí。

四禽吟山鸡

何梦桂

自分皋林饮啄宜,犹怜锦绶锦毛衣。zì fēn gāo lín yǐn zhuó yí,yóu lián jǐn shòu jǐn máo yī。
文华恐被虞罗妒,莫向山前照水飞。wén huá kǒng bèi yú luó dù,mò xiàng shān qián zhào shuǐ fēi。

木兰

何梦桂

木兰元是女郎身,千载香魂落软尘。mù lán yuán shì nǚ láng shēn,qiān zài xiāng hún luò ruǎn chén。
曾学男儿解征战,只今相见似羞人。céng xué nán ér jiě zhēng zhàn,zhǐ jīn xiāng jiàn shì xiū rén。

柬王德甫

何梦桂

自入重云深处深,山寒云出已无心。zì rù zhòng yún shēn chù shēn,shān hán yún chū yǐ wú xīn。
自怜鹤骨今憔悴,欲制颓龄少术参。zì lián hè gǔ jīn qiáo cuì,yù zhì tuí líng shǎo shù cān。