古诗词

至节即事(并序)

马臻

【其一】
天街晓色瑞烟浓,名纸相传尽贺冬。tiān jiē xiǎo sè ruì yān nóng,míng zhǐ xiāng chuán jǐn hè dōng。
绣幕家家浑不卷,呼卢笑语自从容。xiù mù jiā jiā hún bù juǎn,hū lú xiào yǔ zì cóng róng。
【其二】
昨夜梅花已报春,地瓶移插更精神。zuó yè méi huā yǐ bào chūn,dì píng yí chā gèng jīng shén。
酒酣纤手争来折,鹦鹉回头不敢嗔。jiǔ hān xiān shǒu zhēng lái zhé,yīng wǔ huí tóu bù gǎn chēn。
【其三】
闲看来往坐多时,雨洒香尘土湿微。xián kàn lái wǎng zuò duō shí,yǔ sǎ xiāng chén tǔ shī wēi。
珠翠压头行不稳,娇羞儿女把人衣。zhū cuì yā tóu xíng bù wěn,jiāo xiū ér nǚ bǎ rén yī。
【其四】
已有纱笼照舞儿,喧喧鼓笛自相随。yǐ yǒu shā lóng zhào wǔ ér,xuān xuān gǔ dí zì xiāng suí。
谁家院落来呼唤,门外天明也不知。shuí jiā yuàn luò lái hū huàn,mén wài tiān míng yě bù zhī。
【其五】
帘旌叠叠绣鲛鮹,遮护香风不放消。lián jīng dié dié xiù jiāo shāo,zhē hù xiāng fēng bù fàng xiāo。
却恐酒阑先睡去,预教小玉问明朝。què kǒng jiǔ lán xiān shuì qù,yù jiào xiǎo yù wèn míng cháo。
【其六】
新词听彻思徘徊,侍女擎羹下箸迟。xīn cí tīng chè sī pái huái,shì nǚ qíng gēng xià zhù chí。
红烛有花心暗喜,流苏双挂玉梅枝。hóng zhú yǒu huā xīn àn xǐ,liú sū shuāng guà yù méi zhī。
【其七】
店舍喧哗彻夜开,荧煌灯火映楼台。diàn shě xuān huā chè yè kāi,yíng huáng dēng huǒ yìng lóu tái。
欢游未晓不归去,早有元宵气象来。huān yóu wèi xiǎo bù guī qù,zǎo yǒu yuán xiāo qì xiàng lái。

马臻

元人,字志道,号虚中,钱塘(今属浙江)人。少慕陶弘景之为人,著道士服,隐居西湖之滨。工画花鸟山水。善诗,多豪逸俊迈之气。有《霞外诗集》。 马臻的作品>>

猜您喜欢

题画卷

马臻

翠叠洪蒙色,云凝淡沲春。cuì dié hóng méng sè,yún níng dàn tuó chūn。
高寒不可到,应有采芝人。gāo hán bù kě dào,yīng yǒu cǎi zhī rén。

杂咏三首

马臻

幽芳泣露质,好鸟饮春声。yōu fāng qì lù zhì,hǎo niǎo yǐn chūn shēng。
尽向东风里,悲欢各有情。jǐn xiàng dōng fēng lǐ,bēi huān gè yǒu qíng。

杂咏三首

马臻

荣贵如风花,安得长美好。róng guì rú fēng huā,ān dé zhǎng měi hǎo。
冯唐不解事,却恨发白早。féng táng bù jiě shì,què hèn fā bái zǎo。

杂咏三首

马臻

凉露老荷叶,莲房亦已空。liáng lù lǎo hé yè,lián fáng yì yǐ kōng。
可怜红蓼花,摇摇受西风。kě lián hóng liǎo huā,yáo yáo shòu xī fēng。

竹窗

马臻

竹窗西日晚来明,桂子香中鹤梦清。zhú chuāng xī rì wǎn lái míng,guì zi xiāng zhōng hè mèng qīng。
侍立小童闲不动,萧萧石鼎煮茶声。shì lì xiǎo tóng xián bù dòng,xiāo xiāo shí dǐng zhǔ chá shēng。

题墨竹

马臻

拂云标格岁寒心,墨色分阴重又轻。fú yún biāo gé suì hán xīn,mò sè fēn yīn zhòng yòu qīng。
不似渭川千亩绿,只和风雨作秋声。bù shì wèi chuān qiān mǔ lǜ,zhǐ hé fēng yǔ zuò qiū shēng。

偶成

马臻

昔嫌上界多官府,不道人间足是非。xī xián shàng jiè duō guān fǔ,bù dào rén jiān zú shì fēi。
四十年来悲喜梦,倚阑闲看柳花飞。sì shí nián lái bēi xǐ mèng,yǐ lán xián kàn liǔ huā fēi。

春日幽居

马臻

浅浅春风尚带寒,日斜香篆半烧残。qiǎn qiǎn chūn fēng shàng dài hán,rì xié xiāng zhuàn bàn shāo cán。
杏花一树开如锦,怕触啼莺不倚阑。xìng huā yī shù kāi rú jǐn,pà chù tí yīng bù yǐ lán。

马臻

冷逼街头酒价高,晚来风急更萧骚。lěng bī jiē tóu jiǔ jià gāo,wǎn lái fēng jí gèng xiāo sāo。
青楼醉舞不归去,江上一蓑怜汝曹。qīng lóu zuì wǔ bù guī qù,jiāng shàng yī suō lián rǔ cáo。

宫怨

马臻

多愁多怨怕春天,花外时闻警跸传。duō chóu duō yuàn pà chūn tiān,huā wài shí wén jǐng bì chuán。
金缕绣衣浑不称,馀香犹带御炉烟。jīn lǚ xiù yī hún bù chēng,yú xiāng yóu dài yù lú yān。

释宫怨

马臻

万顷恩波一寸心,玉阶青草断车声。wàn qǐng ēn bō yī cùn xīn,yù jiē qīng cǎo duàn chē shēng。
文章近日无人爱,休把黄金乞长卿。wén zhāng jìn rì wú rén ài,xiū bǎ huáng jīn qǐ zhǎng qīng。

秋日即事

马臻

芙蓉凉浅未全红,稚子拦街斗草虫。fú róng liáng qiǎn wèi quán hóng,zhì zi lán jiē dòu cǎo chóng。
节物变迁风景在,故园心事不言中。jié wù biàn qiān fēng jǐng zài,gù yuán xīn shì bù yán zhōng。

海棠

马臻

殷红含露卧朝寒,疑是春工画未干。yīn hóng hán lù wò cháo hán,yí shì chūn gōng huà wèi gàn。
底事诗人吟不稳,直须烧烛夜深看。dǐ shì shī rén yín bù wěn,zhí xū shāo zhú yè shēn kàn。

春游

马臻

园草浮青入杖藜,莫教孤负好花时。yuán cǎo fú qīng rù zhàng lí,mò jiào gū fù hǎo huā shí。
人生屈指头如雪,消得春风几首诗。rén shēng qū zhǐ tóu rú xuě,xiāo dé chūn fēng jǐ shǒu shī。

卖药翁

马臻

山人本在山中住,偶向城中卖药去。shān rén běn zài shān zhōng zhù,ǒu xiàng chéng zhōng mài yào qù。
不道石潭龙出云,失却朝来下山处。bù dào shí tán lóng chū yún,shī què cháo lái xià shān chù。
82123456