古诗词

元正二日喜雪走笔示诸侄

岑安卿

天花夜逐东风来,千山万山白皑皑。tiān huā yè zhú dōng fēng lái,qiān shān wàn shān bái ái ái。
三阳献瑞后土泽,六出呈巧冯夷裁。sān yáng xiàn ruì hòu tǔ zé,liù chū chéng qiǎo féng yí cái。
漫空冥冥柳絮起,匝地漠漠梨花开。màn kōng míng míng liǔ xù qǐ,zā dì mò mò lí huā kāi。
玉龙群飞银海涌,缟鹤万舞琼林摧。yù lóng qún fēi yín hǎi yǒng,gǎo hè wàn wǔ qióng lín cuī。
广寒羽衣离素阙,姑射仙子升瑶台。guǎng hán yǔ yī lí sù quē,gū shè xiān zi shēng yáo tái。
苏卿啮毡心壮烈,王恭披氅身毰毸。sū qīng niè zhān xīn zhuàng liè,wáng gōng pī chǎng shēn péi sāi。
山阴返棹迷处所,东郭破履行徘徊。shān yīn fǎn zhào mí chù suǒ,dōng guō pò lǚ xíng pái huái。
悬弧鹅鸣误击柝,灞桥驴冻疑衔枚。xuán hú é míng wù jī tuò,bà qiáo lǘ dòng yí xián méi。
山僧有时闻折竹,野客无处寻真梅。shān sēng yǒu shí wén zhé zhú,yě kè wú chù xún zhēn méi。
枯枝点缀生蓓蕾,宿麦盖覆埋根荄。kū zhī diǎn zhuì shēng bèi lěi,sù mài gài fù mái gēn gāi。
气凌市井贵白堕,光粲城郭无黄埃。qì líng shì jǐng guì bái duò,guāng càn chéng guō wú huáng āi。
翰林石鼎月团片,太尉金帐羊羔醅。hàn lín shí dǐng yuè tuán piàn,tài wèi jīn zhàng yáng gāo pēi。
重裀群饮绣帷底,一蓑独钓寒江隈。zhòng yīn qún yǐn xiù wéi dǐ,yī suō dú diào hán jiāng wēi。
谁怜高士僵欲死,坐觉大地春先回。shuí lián gāo shì jiāng yù sǐ,zuò jué dà dì chūn xiān huí。
欧公白战不持铁,效颦自愧非其材。ōu gōng bái zhàn bù chí tiě,xiào pín zì kuì fēi qí cái。
寒窗一笑呵冻笔,谁能为我贻琼瑰。hán chuāng yī xiào hē dòng bǐ,shuí néng wèi wǒ yí qióng guī。
东皇夜驾云车来,缟衣两盖光皑皑。dōng huáng yè jià yún chē lái,gǎo yī liǎng gài guāng ái ái。
平明散作万花落,幻出天巧非人裁。píng míng sàn zuò wàn huā luò,huàn chū tiān qiǎo fēi rén cái。
初疑蜚廉怒驱海,倒卷万叠银山摧。chū yí fēi lián nù qū hǎi,dào juǎn wàn dié yín shān cuī。
又疑中秋十五夜,月色冷浸玻瓈台。yòu yí zhōng qiū shí wǔ yè,yuè sè lěng jìn bō lí tái。
恍如天女乘白鹤,曼陀落手轻毰毸。huǎng rú tiān nǚ chéng bái hè,màn tuó luò shǒu qīng péi sāi。
又如杨花傍帘幕,垂垂欲下还徘徊。yòu rú yáng huā bàng lián mù,chuí chuí yù xià hái pái huái。
鸟飞无影人迹灭,瘦马僵缩难加枚。niǎo fēi wú yǐng rén jì miè,shòu mǎ jiāng suō nán jiā méi。
晓云无路空有梦,暗香不度终非梅。xiǎo yún wú lù kōng yǒu mèng,àn xiāng bù dù zhōng fēi méi。
色欺山矾玉屑蕊,冻屈庭草黄金荄。sè qī shān fán yù xiè ruǐ,dòng qū tíng cǎo huáng jīn gāi。
寒威透肌起圆粟,冷艳夺目无纤埃。hán wēi tòu jī qǐ yuán sù,lěng yàn duó mù wú xiān āi。
呵冰濡我紫毫笔,暖汤热我真珠醅。hē bīng rú wǒ zǐ háo bǐ,nuǎn tāng rè wǒ zhēn zhū pēi。
梁园胜赏犹想像,缤纷不辨隩与隈。liáng yuán shèng shǎng yóu xiǎng xiàng,bīn fēn bù biàn ào yǔ wēi。
邹枚司马不可见,妍辞秘思堪抽回。zōu méi sī mǎ bù kě jiàn,yán cí mì sī kān chōu huí。
谢公作赋千载后,只今谁复摅奇材。xiè gōng zuò fù qiān zài hòu,zhǐ jīn shuí fù shū qí cái。
我言诸子毋自缩,荆山俯拾皆玫瑰。wǒ yán zhū zi wú zì suō,jīng shān fǔ shí jiē méi guī。

岑安卿

元馀姚人,字静能。号栲栳山人。尝作三哀诗吊宋遗民之在里中者。沦落不偶。有《栲栳山人集》。 岑安卿的作品>>

猜您喜欢

盆兰

岑安卿

猗猗紫兰花,素秉岩穴趣。yī yī zǐ lán huā,sù bǐng yán xué qù。
移栽碧盆中,似为香所误。yí zāi bì pén zhōng,shì wèi xiāng suǒ wù。
吐舌终不言,畏此尘垢污。tǔ shé zhōng bù yán,wèi cǐ chén gòu wū。
岂无高节士,幽深共情素。qǐ wú gāo jié shì,yōu shēn gòng qíng sù。
俯首若有思,清风飒庭户。fǔ shǒu ruò yǒu sī,qīng fēng sà tíng hù。

为题庆元路太守雍吉刺氏传家录书答郑景尹

岑安卿

东风坠云翰,陋室生光辉。dōng fēng zhuì yún hàn,lòu shì shēng guāng huī。
重沐一开缄,慰我久别思。zhòng mù yī kāi jiān,wèi wǒ jiǔ bié sī。
为言乐道善,速我褒贤诗。wèi yán lè dào shàn,sù wǒ bāo xián shī。
恭惟侍读翁,忠孝世所知。gōng wéi shì dú wēng,zhōng xiào shì suǒ zhī。
清容人中彦,草庐天下师。qīng róng rén zhōng yàn,cǎo lú tiān xià shī。
二老既有作,我焉敢措词。èr lǎo jì yǒu zuò,wǒ yān gǎn cuò cí。
及观家乘叙,潜德良无遗。jí guān jiā chéng xù,qián dé liáng wú yí。
自揆非巧匠,缩手惟嗟咨。zì kuí fēi qiǎo jiàng,suō shǒu wéi jiē zī。
吾闻许文正,道德开皇基。wú wén xǔ wén zhèng,dào dé kāi huáng jī。
文明耀中土,四裔犹蚩蚩。wén míng yào zhōng tǔ,sì yì yóu chī chī。
译经入国语,训迪良在兹。yì jīng rù guó yǔ,xùn dí liáng zài zī。
所以化庭贵,抚字皆伦彝。suǒ yǐ huà tíng guì,fǔ zì jiē lún yí。
野堂嗣爵秩,来守甬水湄。yě táng sì jué zhì,lái shǒu yǒng shuǐ méi。
濊泽被民庶,懋德隆本支。huì zé bèi mín shù,mào dé lóng běn zhī。
择配贰帝室,万国瞻母仪。zé pèi èr dì shì,wàn guó zhān mǔ yí。
王正肇厥始,诸公咏重熙。wáng zhèng zhào jué shǐ,zhū gōng yǒng zhòng xī。
大哉圣人道,终古常如斯。dà zāi shèng rén dào,zhōng gǔ cháng rú sī。

述古四章送范瑞卿回越

岑安卿

陶朱五湖客,相业霸于越。táo zhū wǔ hú kè,xiāng yè bà yú yuè。
十年思复仇,一举强国灭。shí nián sī fù chóu,yī jǔ qiáng guó miè。
扁舟烟水间,千载仰遗烈。biǎn zhōu yān shuǐ jiān,qiān zài yǎng yí liè。
子今居是邦,景慕有前辙。zi jīn jū shì bāng,jǐng mù yǒu qián zhé。
试吏固云始,时至亦宏达。shì lì gù yún shǐ,shí zhì yì hóng dá。

述古四章送范瑞卿回越

岑安卿

莱芜汉佳士,游宦不厌贫。lái wú hàn jiā shì,yóu huàn bù yàn pín。
辞友太尉府,甑釜生鱼尘。cí yǒu tài wèi fǔ,zèng fǔ shēng yú chén。
缅惟清俭操,千载闻一人。miǎn wéi qīng jiǎn cāo,qiān zài wén yī rén。
子今举无玷,得禄思养亲。zi jīn jǔ wú diàn,dé lù sī yǎng qīn。
尝闻饘粥绝,升斗谋诸邻。cháng wén zhān zhōu jué,shēng dòu móu zhū lín。

述古四章送范瑞卿回越

岑安卿

司隶百世士,揽辔思澄清。sī lì bǎi shì shì,lǎn pèi sī chéng qīng。
生罹党锢祸,殁有盖世名。shēng lí dǎng gù huò,mò yǒu gài shì míng。
善类既销歇,汉祚亦云倾。shàn lèi jì xiāo xiē,hàn zuò yì yún qīng。
子材固不逮,识此已足称。zi cái gù bù dǎi,shí cǐ yǐ zú chēng。
善人不可见,千载思云礽。shàn rén bù kě jiàn,qiān zài sī yún réng。

述古四章送范瑞卿回越

岑安卿

文正将相才,忧国还忧民。wén zhèng jiāng xiāng cái,yōu guó hái yōu mín。
大开天章阁,奸邪日逡巡。dà kāi tiān zhāng gé,jiān xié rì qūn xún。
至今姑苏田,利泽及后人。zhì jīn gū sū tián,lì zé jí hòu rén。
试吏计资算,积累犹涓尘。shì lì jì zī suàn,jī lèi yóu juān chén。
功名苟树立,富贵何足云。gōng míng gǒu shù lì,fù guì hé zú yún。

题王氏三芗图

岑安卿

春风桃李花,秋雨梧桐树。chūn fēng táo lǐ huā,qiū yǔ wú tóng shù。
人心自悲喜,草木那知故。rén xīn zì bēi xǐ,cǎo mù nà zhī gù。
三香各根柢,气色偶一类。sān xiāng gè gēn dǐ,qì sè ǒu yī lèi。
凄凉冰雪魂,夐绝霜月趣。qī liáng bīng xuě hún,xiòng jué shuāng yuè qù。
人惟知其然,遂有兄弟喻。rén wéi zhī qí rán,suì yǒu xiōng dì yù。
花岂识友于,人自生好恶。huā qǐ shí yǒu yú,rén zì shēng hǎo è。
吾闻登徒子,好色耽伛偻。wú wén dēng tú zi,hǎo sè dān yǔ lóu。
又闻海上翁,逐臭慕腥腐。yòu wén hǎi shàng wēng,zhú chòu mù xīng fǔ。
世人溺嗜好,颠倒死不悟。shì rén nì shì hǎo,diān dào sǐ bù wù。
君今眷兹香,志意实清苦。jūn jīn juàn zī xiāng,zhì yì shí qīng kǔ。
流芳当无穷,万古复万古。liú fāng dāng wú qióng,wàn gǔ fù wàn gǔ。

梦中作

岑安卿

积雨稍开霁,晴川棹孤舟。jī yǔ shāo kāi jì,qíng chuān zhào gū zhōu。
双目豁阴翳,四望馀云收。shuāng mù huō yīn yì,sì wàng yú yún shōu。
轻风生衣袂,洒洒舒烦忧。qīng fēng shēng yī mèi,sǎ sǎ shū fán yōu。
桥横落日迥,水与山俱流。qiáo héng luò rì jiǒng,shuǐ yǔ shān jù liú。
白鸥洲渚凉,黄鸟林塘幽。bái ōu zhōu zhǔ liáng,huáng niǎo lín táng yōu。
十旬九阴雨,兹晴信难求。shí xún jiǔ yīn yǔ,zī qíng xìn nán qiú。
美景与心会,及暮犹迟留。měi jǐng yǔ xīn huì,jí mù yóu chí liú。
宾朋惬清赏,晤语更献酬。bīn péng qiè qīng shǎng,wù yǔ gèng xiàn chóu。
归途见明月,华颠风飕飕。guī tú jiàn míng yuè,huá diān fēng sōu sōu。

送景融侄之浙

岑安卿

宴安人鸩毒,我老嗟无闻。yàn ān rén zhèn dú,wǒ lǎo jiē wú wén。
知汝行有日,送汝宁无言。zhī rǔ xíng yǒu rì,sòng rǔ níng wú yán。
汝父早即世,汝子衣犹斑。rǔ fù zǎo jí shì,rǔ zi yī yóu bān。
汝弟颇知学,且识应门难。rǔ dì pǒ zhī xué,qiě shí yīng mén nán。
别家思自奋,托荫薇花垣。bié jiā sī zì fèn,tuō yīn wēi huā yuán。
王侯近下士,接待礼尤宽。wáng hóu jìn xià shì,jiē dài lǐ yóu kuān。
人观所为主,结交慎扳援。rén guān suǒ wèi zhǔ,jié jiāo shèn bān yuán。
期汝在远大,嘱汝犹殷勤。qī rǔ zài yuǎn dà,zhǔ rǔ yóu yīn qín。
蛟龙蛰深壑,变化斯须间。jiāo lóng zhé shēn hè,biàn huà sī xū jiān。
雕鹗志霄汉,奋迅凌风翰。diāo è zhì xiāo hàn,fèn xùn líng fēng hàn。
钱塘萃佳丽,比屋人烟繁。qián táng cuì jiā lì,bǐ wū rén yān fán。
寝食须自谨,勿蹑春风门。qǐn shí xū zì jǐn,wù niè chūn fēng mén。
酌此一杯酒,我心愈忧烦。zhuó cǐ yī bēi jiǔ,wǒ xīn yù yōu fán。
功名倘相遂,寄我归来篇。gōng míng tǎng xiāng suì,jì wǒ guī lái piān。

谢汪辰良太守祈雨有应

岑安卿

赤日露顶行,步入南雷去。chì rì lù dǐng xíng,bù rù nán léi qù。
归来云雾生,薄暮雨如注。guī lái yún wù shēng,báo mù yǔ rú zhù。
苍苍将槁苗,郁郁色如故。cāng cāng jiāng gǎo miáo,yù yù sè rú gù。
人言太守贤,天意肯相助。rén yán tài shǒu xián,tiān yì kěn xiāng zhù。
不喜亦不惊,太守若无与。bù xǐ yì bù jīng,tài shǒu ruò wú yǔ。
日月行中天,照临及下土。rì yuè xíng zhōng tiān,zhào lín jí xià tǔ。
日月不自功,光明万民睹。rì yuè bù zì gōng,guāng míng wàn mín dǔ。
我知太守心,借此以为喻。wǒ zhī tài shǒu xīn,jiè cǐ yǐ wèi yù。
试问喻者谁,三山老农圃。shì wèn yù zhě shuí,sān shān lǎo nóng pǔ。

董止庵诗卷

岑安卿

道人名止庵,其实无所止。dào rén míng zhǐ ān,qí shí wú suǒ zhǐ。
不搆草木庐,不斸土石址。bù gòu cǎo mù lú,bù zhǔ tǔ shí zhǐ。
惟于寓居堂,揭扁字盈咫。wéi yú yù jū táng,jiē biǎn zì yíng zhǐ。
伟哉磐石书,古隶遒且美。wěi zāi pán shí shū,gǔ lì qiú qiě měi。
廛市固烦嚣,自得尘外致。chán shì gù fán xiāo,zì dé chén wài zhì。
开扃睨龙泉,岚光动阑几。kāi jiōng nì lóng quán,lán guāng dòng lán jǐ。
中函玉笈文,鳞比积经史。zhōng hán yù jí wén,lín bǐ jī jīng shǐ。
朝翻暮紬绎,刻志究玄理。cháo fān mù chóu yì,kè zhì jiū xuán lǐ。
著书混三教,牵令同一轨。zhù shū hùn sān jiào,qiān lìng tóng yī guǐ。
示予得披阅,愧未参奥旨。shì yǔ dé pī yuè,kuì wèi cān ào zhǐ。
出语如涌泉,辨析至于是。chū yǔ rú yǒng quán,biàn xī zhì yú shì。
性心既超脱,好尚世所异。xìng xīn jì chāo tuō,hǎo shàng shì suǒ yì。
朝行携赤藤,逍遥舜江市。cháo xíng xié chì téng,xiāo yáo shùn jiāng shì。
夜息数清漏,灵台湛秋水。yè xī shù qīng lòu,líng tái zhàn qiū shuǐ。
我尝问道人,请析止之义。wǒ cháng wèn dào rén,qǐng xī zhǐ zhī yì。
仁敬慈孝信,五者孰可已。rén jìng cí xiào xìn,wǔ zhě shú kě yǐ。
道人笑未言,欲答如有拟。dào rén xiào wèi yán,yù dá rú yǒu nǐ。
缗蛮黄鸟声,翛然起岑蔚。mín mán huáng niǎo shēng,xiāo rán qǐ cén wèi。

题月波圭大章先月亭

岑安卿

人必贵虚明,月色爱端正。rén bì guì xū míng,yuè sè ài duān zhèng。
旁死还哉生,以渐至圆净。páng sǐ hái zāi shēng,yǐ jiàn zhì yuán jìng。
谁于既望宵,分此先后景。shuí yú jì wàng xiāo,fēn cǐ xiān hòu jǐng。
亭依水西浒,月出山东岭。tíng yī shuǐ xī hǔ,yuè chū shān dōng lǐng。
孤光一离天,即破亭色暝。gū guāng yī lí tiān,jí pò tíng sè míng。
凭阑对东湖,潋滟一千顷。píng lán duì dōng hú,liàn yàn yī qiān qǐng。
惟怜亭西隅,阴阴尚幽映。wéi lián tíng xī yú,yīn yīn shàng yōu yìng。
一轮固圆明,未尽满月境。yī lún gù yuán míng,wèi jǐn mǎn yuè jìng。
何如到天心,山河了无影。hé rú dào tiān xīn,shān hé le wú yǐng。

用韵简休远上人

岑安卿

乾坤散清气,诗文肆呶哇。qián kūn sàn qīng qì,shī wén sì náo wa。
讴吟出天然,岂事攫与拿。ōu yín chū tiān rán,qǐ shì jué yǔ ná。
金銮敝贵幸,玉烛歌调和。jīn luán bì guì xìng,yù zhú gē diào hé。
苏黄与李杜,后继今谁家。sū huáng yǔ lǐ dù,hòu jì jīn shuí jiā。
辉光掩朝蝀,绮丽欺春葩。huī guāng yǎn cháo dōng,qǐ lì qī chūn pā。
温然悦情性,清矣寒齿牙。wēn rán yuè qíng xìng,qīng yǐ hán chǐ yá。
顾予私淑人,景慕空年华。gù yǔ sī shū rén,jǐng mù kōng nián huá。
古来蔬笋林,味此间亦嘉。gǔ lái shū sǔn lín,wèi cǐ jiān yì jiā。
名虽厕俊髦,迹每沈邱阿。míng suī cè jùn máo,jì měi shěn qiū ā。
一斑窥管豹,两部听春蛙。yī bān kuī guǎn bào,liǎng bù tīng chūn wā。
苟无入神趣,徒若缠病疴。gǒu wú rù shén qù,tú ruò chán bìng kē。
禅林得幻悟,学业日以加。chán lín dé huàn wù,xué yè rì yǐ jiā。
线溜溅崖壑,终焉赴洪河。xiàn liū jiàn yá hè,zhōng yān fù hóng hé。
大辂鸣和铃,慎勿较柴车。dà lù míng hé líng,shèn wù jiào chái chē。
前诗举相戏,勿谓语意颇。qián shī jǔ xiāng xì,wù wèi yǔ yì pǒ。
宗门说圆顿,宝偈河沙多。zōng mén shuō yuán dùn,bǎo jì hé shā duō。
师当复悟此,行坐甄叔迦。shī dāng fù wù cǐ,xíng zuò zhēn shū jiā。

樵隐诗为浙东佥事毕公赋

岑安卿

山人隐迹樵空峒,天王赐见明光宫。shān rén yǐn jì qiáo kōng dòng,tiān wáng cì jiàn míng guāng gōng。
执柯伐柯喻为学,兹理讲贯融心胸。zhí kē fá kē yù wèi xué,zī lǐ jiǎng guàn róng xīn xiōng。
侁侁胄子国元气,有命剖析开昏蒙。shēn shēn zhòu zi guó yuán qì,yǒu mìng pōu xī kāi hūn méng。
斧斤斫就栋梁器,欂栌椳楔纷相从。fǔ jīn zhuó jiù dòng liáng qì,bó lú wēi xiē fēn xiāng cóng。
贤能往往布清要,利泽天下山人功。xián néng wǎng wǎng bù qīng yào,lì zé tiān xià shān rén gōng。
功成又复视民俗,绣衣玉斧蓬莱东。gōng chéng yòu fù shì mín sú,xiù yī yù fǔ péng lái dōng。
剪除枳棘毓嘉木,坐听于越歌时雍。jiǎn chú zhǐ jí yù jiā mù,zuò tīng yú yuè gē shí yōng。
会稽秦望尝独往,此心犹羡樵径风。huì jī qín wàng cháng dú wǎng,cǐ xīn yóu xiàn qiáo jìng fēng。

次韩明善题推篷图

岑安卿

青松阴阴间修竹,六月翛然破炎溽。qīng sōng yīn yīn jiān xiū zhú,liù yuè xiāo rán pò yán rù。
梅花一味只宜冬,江上孤舟水边屋。méi huā yī wèi zhǐ yí dōng,jiāng shàng gū zhōu shuǐ biān wū。
笔端春信回孤根,鲛绡浅抹玄霜痕。bǐ duān chūn xìn huí gū gēn,jiāo xiāo qiǎn mǒ xuán shuāng hén。
江南烟雨正愁绝,一枝唤醒罗浮魂。jiāng nán yān yǔ zhèng chóu jué,yī zhī huàn xǐng luó fú hún。
无声诗生有声画,吟咏工夫见挥洒。wú shēng shī shēng yǒu shēng huà,yín yǒng gōng fū jiàn huī sǎ。
坡翁仙去二百春,梦绕松风古亭下。pō wēng xiān qù èr bǎi chūn,mèng rào sōng fēng gǔ tíng xià。
兹花清致谁堪当,孤山题品渊源长。zī huā qīng zhì shuí kān dāng,gū shān tí pǐn yuān yuán zhǎng。
推篷细认心凄凉,鼻端仿佛闻天香。tuī péng xì rèn xīn qī liáng,bí duān fǎng fú wén tiān xiāng。