古诗词

禹城道中

杜仁杰

自发醯鸡覆,蓬心得少瘳。zì fā xī jī fù,péng xīn dé shǎo chōu。
乾坤一尺棰,今古几全牛。qián kūn yī chǐ chuí,jīn gǔ jǐ quán niú。
岁月怜丹灶,云山笑白头。suì yuè lián dān zào,yún shān xiào bái tóu。
此生真欲上,何地不菟裘。cǐ shēng zhēn yù shàng,hé dì bù tú qiú。
杜仁杰

杜仁杰

杜仁杰(约1201—1282年),原名之元,又名征,字仲梁,号善夫(“夫”也作“甫”),又号止轩。济南长清 (今属山东济南市)人。元代散曲家。《录鬼簿》把他列入“前辈已死名公。”他由金入元,金朝正大中与麻革、张澄隐居内乡山中。元初,屡被征召不出。性善谑,才学宏博。平生与元好问相契,有诗文相酬。元好问曾两次向耶律楚材推荐,但他都“表谢不起,”没有出仕。其子杜元素,任福建闽海道廉访使,由于子贵,他死后得赠翰林承旨、资善大夫,谥号文穆。 杜仁杰的作品>>

猜您喜欢

读前史偶书

杜仁杰

杨彪不著鹿皮冠,元亮还书甲子年。yáng biāo bù zhù lù pí guān,yuán liàng hái shū jiǎ zi nián。
此去乱离何日定,向来名节几人全。cǐ qù luàn lí hé rì dìng,xiàng lái míng jié jǐ rén quán。
中原消息苍茫外,故里山河涕泪边。zhōng yuán xiāo xī cāng máng wài,gù lǐ shān hé tì lèi biān。
六国帝秦天暂醉,鲁连休死海东壖。liù guó dì qín tiān zàn zuì,lǔ lián xiū sǐ hǎi dōng ruán。

解嘲呈元明府

杜仁杰

江气冥冥江雨飞,潜夫四月著冬衣。jiāng qì míng míng jiāng yǔ fēi,qián fū sì yuè zhù dōng yī。
野荼蘼谢蔷薇发,山鹧鸪啼杜宇归。yě tú mí xiè qiáng wēi fā,shān zhè gū tí dù yǔ guī。
青鬓渐随愁共减,素心长与慢相违。qīng bìn jiàn suí chóu gòng jiǎn,sù xīn zhǎng yǔ màn xiāng wéi。
四方糊口非君事,自识飘零有是非。sì fāng hú kǒu fēi jūn shì,zì shí piāo líng yǒu shì fēi。

自遣二首

杜仁杰

少日襟怀悔自豪,暮年志节讵须高。shǎo rì jīn huái huǐ zì háo,mù nián zhì jié jù xū gāo。
敢将议论轻疑孟,闲得工夫细和陶。gǎn jiāng yì lùn qīng yí mèng,xián dé gōng fū xì hé táo。
酒尽枯肠还磊礧,诗成白发转刁骚。jiǔ jǐn kū cháng hái lěi léi,shī chéng bái fā zhuǎn diāo sāo。
皇天汲汲诚何意,也共人生一体劳。huáng tiān jí jí chéng hé yì,yě gòng rén shēng yī tǐ láo。

自遣二首

杜仁杰

畚筑家园手自操,虽无多景足偿劳。běn zhù jiā yuán shǒu zì cāo,suī wú duō jǐng zú cháng láo。
十年种竹翻嫌密,一日栽松恨不高。shí nián zhǒng zhú fān xián mì,yī rì zāi sōng hèn bù gāo。
是处求田消二顷,尚谁有梦到三刀。shì chù qiú tián xiāo èr qǐng,shàng shuí yǒu mèng dào sān dāo。
得名身后良痴计,尽拟浮沉付浊醪。dé míng shēn hòu liáng chī jì,jǐn nǐ fú chén fù zhuó láo。

延津待渡寄仲温参议

杜仁杰

一望河平一慨然,战尘如雾水如天。yī wàng hé píng yī kǎi rán,zhàn chén rú wù shuǐ rú tiān。
要知别后思君处,长在孤城落日边。yào zhī bié hòu sī jūn chù,zhǎng zài gū chéng luò rì biān。

夜宿郓城

杜仁杰

残月和灯照弊帷,疏风乘隙入征衣。cán yuè hé dēng zhào bì wéi,shū fēng chéng xì rù zhēng yī。
恰逢远客思归日,正是家人说梦时。qià féng yuǎn kè sī guī rì,zhèng shì jiā rén shuō mèng shí。

鲁郊

杜仁杰

六十衰翁更莫闲,好将华发映青山。liù shí shuāi wēng gèng mò xián,hǎo jiāng huá fā yìng qīng shān。
穆生自合寻归计,不在区区醴酒间。mù shēng zì hé xún guī jì,bù zài qū qū lǐ jiǔ jiān。

发黄有感

杜仁杰

飘萧中年发,既少何用白。piāo xiāo zhōng nián fā,jì shǎo hé yòng bái。
苍黄未甚丝,明知不更黑。cāng huáng wèi shén sī,míng zhī bù gèng hēi。
妻孥恐生悲,劝我课锄摘。qī nú kǒng shēng bēi,quàn wǒ kè chú zhāi。
眷然抚镜镊,青山堕虚席。juàn rán fǔ jìng niè,qīng shān duò xū xí。

和信之板桥路中古风二首

杜仁杰

岸风坼枯凌,野日明远烧。àn fēng chè kū líng,yě rì míng yuǎn shāo。
山晚云烟深,游子悲崄峭。shān wǎn yún yān shēn,yóu zi bēi xiǎn qiào。
平生文字僻,所历入吟啸。píng shēng wén zì pì,suǒ lì rù yín xiào。
急景不贷人,佳处领其要。jí jǐng bù dài rén,jiā chù lǐng qí yào。

和信之板桥路中古风二首

杜仁杰

木杪来江光,中途憩消摇。mù miǎo lái jiāng guāng,zhōng tú qì xiāo yáo。
佳人在空谷,尺素昔见招。jiā rén zài kōng gǔ,chǐ sù xī jiàn zhāo。
徒老黄尘中,愧尔渔与樵。tú lǎo huáng chén zhōng,kuì ěr yú yǔ qiáo。
永怀《梁父吟》,日暮风萧萧。yǒng huái liáng fù yín,rì mù fēng xiāo xiāo。

长门怨

杜仁杰

天上神仙也别离,人间那得镇相随。tiān shàng shén xiān yě bié lí,rén jiān nà dé zhèn xiāng suí。
不须贵买临邛赋,只想君王未见时。bù xū guì mǎi lín qióng fù,zhǐ xiǎng jūn wáng wèi jiàn shí。
2612