古诗词

幅巾杖屦晚游南北山间兴赋

叶颙

南峰翠凝黛,北巘青堆蓝。nán fēng cuì níng dài,běi yǎn qīng duī lán。
横空青翠色,照眼覆玉环。héng kōng qīng cuì sè,zhào yǎn fù yù huán。
峨峨金芙蓉,迥出两屿间。é é jīn fú róng,jiǒng chū liǎng yǔ jiān。
层峦挺奇秀,怪石蹲坚顽。céng luán tǐng qí xiù,guài shí dūn jiān wán。
孤高处士容,窈窕佳人颜。gū gāo chù shì róng,yǎo tiǎo jiā rén yán。
处士气节刚,佳人体态闲。chù shì qì jié gāng,jiā rén tǐ tài xián。
峣岧几千尺,绝顶难跻攀。yáo tiáo jǐ qiān chǐ,jué dǐng nán jī pān。
俯视众山小,下列臣妾班。fǔ shì zhòng shān xiǎo,xià liè chén qiè bān。
尊重朝诸侯,峻险服百蛮。zūn zhòng cháo zhū hóu,jùn xiǎn fú bǎi mán。
桧柏崇岗巅,荪芷浅涧湾。guì bǎi chóng gǎng diān,sūn zhǐ qiǎn jiàn wān。
松风度长林,玉佩鸣珊珊。sōng fēng dù zhǎng lín,yù pèi míng shān shān。
寒泉漱石齿,琴瑟声潺潺。hán quán shù shí chǐ,qín sè shēng chán chán。
下有猿猱飞,上有云往还。xià yǒu yuán náo fēi,shàng yǒu yún wǎng hái。
老翁居其中,霜眉鬓斓斑。lǎo wēng jū qí zhōng,shuāng méi bìn lán bān。
野服白接䍦,丝绦青玉环。yě fú bái jiē lí,sī tāo qīng yù huán。
林泉日徜徉,杖策时盘桓。lín quán rì cháng yáng,zhàng cè shí pán huán。
幽寻乐有馀,清赏兴不悭。yōu xún lè yǒu yú,qīng shǎng xīng bù qiān。
壶觞杂尊俎,谈笑生馀欢。hú shāng zá zūn zǔ,tán xiào shēng yú huān。
游心天地外,无复思尘寰。yóu xīn tiān dì wài,wú fù sī chén huán。
宁忧宦海深,岂畏世路艰。níng yōu huàn hǎi shēn,qǐ wèi shì lù jiān。
风林尘虑空,云榻诗梦残。fēng lín chén lǜ kōng,yún tà shī mèng cán。
起视万松顶,素月流寒山。qǐ shì wàn sōng dǐng,sù yuè liú hán shān。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

初夕暑退生凉

叶颙

溽暑初收生暮凉,风将秋信入虚堂。rù shǔ chū shōu shēng mù liáng,fēng jiāng qiū xìn rù xū táng。
芙蓉峰顶夜来雨,溪水新添二尺强。fú róng fēng dǐng yè lái yǔ,xī shuǐ xīn tiān èr chǐ qiáng。

霜天晓角

叶颙

耿耿星河曙欲流,角声悲壮起层楼。gěng gěng xīng hé shǔ yù liú,jiǎo shēng bēi zhuàng qǐ céng lóu。
满江明月青霜重,人与梅花一样愁。mǎn jiāng míng yuè qīng shuāng zhòng,rén yǔ méi huā yī yàng chóu。

梅花分韵得诗字

叶颙

木萼霜葩带雪枝,月中香影最清奇。mù è shuāng pā dài xuě zhī,yuè zhōng xiāng yǐng zuì qīng qí。
林逋去后东坡死,近日江南未有诗。lín bū qù hòu dōng pō sǐ,jìn rì jiāng nán wèi yǒu shī。

读宋徽宗北狩龙沙赋忍听羌笛吹落梅花乐府

叶颙

一声羌笛咽龙沙,万里燕云独梦家。yī shēng qiāng dí yàn lóng shā,wàn lǐ yàn yún dú mèng jiā。
吹入中原都是恨,如何只怕《落梅花》。chuī rù zhōng yuán dōu shì hèn,rú hé zhǐ pà luò méi huā。

春日午窗睡起

叶颙

日移花影转帘西,风撼松阴落研池。rì yí huā yǐng zhuǎn lián xī,fēng hàn sōng yīn luò yán chí。
好鸟不鸣芳昼寂,午窗清梦醒来时。hǎo niǎo bù míng fāng zhòu jì,wǔ chuāng qīng mèng xǐng lái shí。

春雨晚霁

叶颙

东风吹雨作丝轻,驾勒馀寒放晚晴。dōng fēng chuī yǔ zuò sī qīng,jià lēi yú hán fàng wǎn qíng。
满地湿云收未尽,一帘花影不分明。mǎn dì shī yún shōu wèi jǐn,yī lián huā yǐng bù fēn míng。

幽齐夜坐效山人体

叶颙

一邱一壑白云深,一笛秋风一曲琴。yī qiū yī hè bái yún shēn,yī dí qiū fēng yī qū qín。
夜半一窗明月色,一杯松露洗予心。yè bàn yī chuāng míng yuè sè,yī bēi sōng lù xǐ yǔ xīn。

题石勒参佛图澄手卷六首

叶颙

石勒亡宗怨季龙,虎于冉闵恨何穷。shí lēi wáng zōng yuàn jì lóng,hǔ yú rǎn mǐn hèn hé qióng。
佛图果有仙人见,盍把深机悟二公。fú tú guǒ yǒu xiān rén jiàn,hé bǎ shēn jī wù èr gōng。

题石勒参佛图澄手卷六首

叶颙

刘曜成擒一语中,沤麻老秃亦英雄。liú yào chéng qín yī yǔ zhōng,ōu má lǎo tū yì yīng xióng。
可怜只办平常事,忘却中原逐鹿功。kě lián zhǐ bàn píng cháng shì,wàng què zhōng yuán zhú lù gōng。

题石勒参佛图澄手卷六首

叶颙

何须倾意扣图澄,眼见狂刘一鼓擒。hé xū qīng yì kòu tú chéng,yǎn jiàn kuáng liú yī gǔ qín。
绝胜沤麻池水上,老拳毒手日相寻。jué shèng ōu má chí shuǐ shàng,lǎo quán dú shǒu rì xiāng xún。

题石勒参佛图澄手卷六首

叶颙

推恩忘怨沤麻池,便是刘郎就缚时。tuī ēn wàng yuàn ōu má chí,biàn shì liú láng jiù fù shí。
成败当年人尽识,未应惟有一僧知。chéng bài dāng nián rén jǐn shí,wèi yīng wéi yǒu yī sēng zhī。

题石勒参佛图澄手卷六首

叶颙

擒刘奇策算无遗,石氏存亡必已知。qín liú qí cè suàn wú yí,shí shì cún wáng bì yǐ zhī。
三十六孙同日死,佛图何不预言之。sān shí liù sūn tóng rì sǐ,fú tú hé bù yù yán zhī。

题石勒参佛图澄手卷六首

叶颙

东门倚啸声音远,西域参陪礼义专。dōng mén yǐ xiào shēng yīn yuǎn,xī yù cān péi lǐ yì zhuān。
折节李阳吾未论,并驱光武孰先鞭。zhé jié lǐ yáng wú wèi lùn,bìng qū guāng wǔ shú xiān biān。

晚酌山家即事

叶颙

浊醪初熟正鸡肥,野老冲烟跨犊归。zhuó láo chū shú zhèng jī féi,yě lǎo chōng yān kuà dú guī。
漉酒烹鸡成小酌,醉眠忘却脱蓑衣。lù jiǔ pēng jī chéng xiǎo zhuó,zuì mián wàng què tuō suō yī。

西子捧心图

叶颙

员也捐躯死諌君,越王尝胆恨尤深。yuán yě juān qū sǐ dǒng jūn,yuè wáng cháng dǎn hèn yóu shēn。
西施亦解忧人国,尽日攒眉痛捧心。xī shī yì jiě yōu rén guó,jǐn rì zǎn méi tòng pěng xīn。