古诗词

八月望夕玩月歌

叶颙

八月望夕天大晴,纤埃散去河汉清。bā yuè wàng xī tiān dà qíng,xiān āi sàn qù hé hàn qīng。
长空皎洁净如洗,四顾寥阒秋无声。zhǎng kōng jiǎo jié jìng rú xǐ,sì gù liáo qù qiū wú shēng。
少焉皓月生沧溟,吴牛乍见喘且惊。shǎo yān hào yuè shēng cāng míng,wú niú zhà jiàn chuǎn qiě jīng。
连宵阴晦不见月,今夜见月倍称情。lián xiāo yīn huì bù jiàn yuè,jīn yè jiàn yuè bèi chēng qíng。
寒芒直射斗牛窟,满庭冰雪银水晶。hán máng zhí shè dòu niú kū,mǎn tíng bīng xuě yín shuǐ jīng。
低徊弄色茅屋上,照我慷慨平生诚。dī huái nòng sè máo wū shàng,zhào wǒ kāng kǎi píng shēng chéng。
乾坤虚廓照万古,再一万古光愈明。qián kūn xū kuò zhào wàn gǔ,zài yī wàn gǔ guāng yù míng。
从兹高照万万古,毫发可容无遁形。cóng zī gāo zhào wàn wàn gǔ,háo fā kě róng wú dùn xíng。
老翁今年七十一,固当与月同亏盈。lǎo wēng jīn nián qī shí yī,gù dāng yǔ yuè tóng kuī yíng。
月能烛幽鉴下土,人能拨乱至太平。yuè néng zhú yōu jiàn xià tǔ,rén néng bō luàn zhì tài píng。
二俱有功于天下,皆足为世之重轻。èr jù yǒu gōng yú tiān xià,jiē zú wèi shì zhī zhòng qīng。
故能发无尽之幽光,垂不朽之令名。gù néng fā wú jǐn zhī yōu guāng,chuí bù xiǔ zhī lìng míng。
云霄有路通蓬瀛,仙人相邀游广庭。yún xiāo yǒu lù tōng péng yíng,xiān rén xiāng yāo yóu guǎng tíng。
朗然晃耀白玉京,钧天乐奏声铿鍧。lǎng rán huǎng yào bái yù jīng,jūn tiān lè zòu shēng kēng hōng。
风吹衣袂虚泠泠,环佩错杂相和鸣。fēng chuī yī mèi xū líng líng,huán pèi cuò zá xiāng hé míng。
团团古铜镜,灿烂天之庭。tuán tuán gǔ tóng jìng,càn làn tiān zhī tíng。
清辉百千丈,神彩何莹莹。qīng huī bǎi qiān zhàng,shén cǎi hé yíng yíng。
金波泻琼液,跃出虾蟆精。jīn bō xiè qióng yè,yuè chū xiā má jīng。
云边白兔知几龄,玉杵舂香药未成。yún biān bái tù zhī jǐ líng,yù chǔ chōng xiāng yào wèi chéng。
丹桂不老常芳荣,西风凉夜秋花馨。dān guì bù lǎo cháng fāng róng,xī fēng liáng yè qiū huā xīn。
姮娥孀居谁与伍,美质不眠长独醒。héng é shuāng jū shuí yǔ wǔ,měi zhì bù mián zhǎng dú xǐng。
贝宫旷阔宁有极,举步欲进足屡停。bèi gōng kuàng kuò níng yǒu jí,jǔ bù yù jìn zú lǚ tíng。
满身风露良久立,依然命驾还青冥。mǎn shēn fēng lù liáng jiǔ lì,yī rán mìng jià hái qīng míng。
黄尘白水三山远,魂梦飘飘回翠辇。huáng chén bái shuǐ sān shān yuǎn,hún mèng piāo piāo huí cuì niǎn。
恍疑身在紫霞峰,影随大地山河转。huǎng yí shēn zài zǐ xiá fēng,yǐng suí dà dì shān hé zhuǎn。
霓裳羽衣不复道,灵丹难驻容长好。ní shang yǔ yī bù fù dào,líng dān nán zhù róng zhǎng hǎo。
君不见万里关山全盛时,有道君王蜀中老。jūn bù jiàn wàn lǐ guān shān quán shèng shí,yǒu dào jūn wáng shǔ zhōng lǎo。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

读荆轲传

叶颙

壮士西游遂不还,英雄千古笑燕丹。zhuàng shì xī yóu suì bù hái,yīng xióng qiān gǔ xiào yàn dān。
至今幽蓟秋风道,依旧萧萧易水寒。zhì jīn yōu jì qiū fēng dào,yī jiù xiāo xiāo yì shuǐ hán。

赠山翁二首

叶颙

草庐深寄夕阳村,世路荣枯久不闻。cǎo lú shēn jì xī yáng cūn,shì lù róng kū jiǔ bù wén。
二亩石田耕垦罢,又骑黄犊入云深。èr mǔ shí tián gēng kěn bà,yòu qí huáng dú rù yún shēn。

赠山翁二首

叶颙

古貌虬髯鹤发翁,醉吹长笛卧高峰。gǔ mào qiú rán hè fā wēng,zuì chuī zhǎng dí wò gāo fēng。
不知胸次藏何物,鼓舞春风宇宙中。bù zhī xiōng cì cáng hé wù,gǔ wǔ chūn fēng yǔ zhòu zhōng。

题伍子胥传后

叶颙

子胥忠孝两难偕,破楚鞭君谢父奢。zi xū zhōng xiào liǎng nán xié,pò chǔ biān jūn xiè fù shē。
何事危言强諌日,死无贤嗣挞夫差。hé shì wēi yán qiáng dǒng rì,sǐ wú xián sì tà fū chà。

磻溪钓图二首

叶颙

渭水风生两鬓秋,平生意在钓吞舟。wèi shuǐ fēng shēng liǎng bìn qiū,píng shēng yì zài diào tūn zhōu。
如何八百封侯国,也逐鲸鱼竞上钩。rú hé bā bǎi fēng hóu guó,yě zhú jīng yú jìng shàng gōu。

磻溪钓图二首

叶颙

白发荒凉钓渭滨,宅心非是为金鳞。bái fā huāng liáng diào wèi bīn,zhái xīn fēi shì wèi jīn lín。
不知丝线长多少,牵掣江山八百春。bù zhī sī xiàn zhǎng duō shǎo,qiān chè jiāng shān bā bǎi chūn。

唐武则天传

叶颙

天人共愤世皆嫌,垂拱焉能二十年。tiān rén gòng fèn shì jiē xián,chuí gǒng yān néng èr shí nián。
谁信裙钗珠翠侣,反胜冠冕任英贤。shuí xìn qún chāi zhū cuì lǚ,fǎn shèng guān miǎn rèn yīng xián。

题三杰四首萧何之一

叶颙

匹马追亡古道傍,便知韩信世无双。pǐ mǎ zhuī wáng gǔ dào bàng,biàn zhī hán xìn shì wú shuāng。
筑坛不用萧侯语,垓下焉能灭楚王。zhù tán bù yòng xiāo hóu yǔ,gāi xià yān néng miè chǔ wáng。

题三杰四首萧何之一

叶颙

独收相府旧图书,形势高低尽得知。dú shōu xiāng fǔ jiù tú shū,xíng shì gāo dī jǐn dé zhī。
镇抚关中成帝业,沛公马上岂能为。zhèn fǔ guān zhōng chéng dì yè,pèi gōng mǎ shàng qǐ néng wèi。

题三杰四首萧何之一

叶颙

刘项存亡指顾中,君臣未定各称雄。liú xiàng cún wáng zhǐ gù zhōng,jūn chén wèi dìng gè chēng xióng。
早知鸟尽弓无用,未必殷勤谢蒯通。zǎo zhī niǎo jǐn gōng wú yòng,wèi bì yīn qín xiè kuǎi tōng。

题三杰四首萧何之一

叶颙

一击秦车水逆流,当年锐志复韩雠。yī jī qín chē shuǐ nì liú,dāng nián ruì zhì fù hán chóu。
偶因天地风云合,扶立炎刘四百秋。ǒu yīn tiān dì fēng yún hé,fú lì yán liú sì bǎi qiū。

冬景十绝

叶颙

青苔白石鱼鳞腥,尽日独拳寒雨汀。qīng tái bái shí yú lín xīng,jǐn rì dú quán hán yǔ tīng。
疑是晴江沙上雪,黄昏一点不分明。yí shì qíng jiāng shā shàng xuě,huáng hūn yī diǎn bù fēn míng。

冬景十绝

叶颙

扁舟独钓烟茫茫,醉著蓑衣不耐霜。biǎn zhōu dú diào yān máng máng,zuì zhù suō yī bù nài shuāng。
最是月明无伴侣,一声渔笛出沧浪。zuì shì yuè míng wú bàn lǚ,yī shēng yú dí chū cāng làng。

冬景十绝

叶颙

城上征人吹角声,月寒霜重声冥冥。chéng shàng zhēng rén chuī jiǎo shēng,yuè hán shuāng zhòng shēng míng míng。
孤舟万里南迁客,起着衣裳带梦听。gū zhōu wàn lǐ nán qiān kè,qǐ zhe yī shang dài mèng tīng。

冬景十绝

叶颙

漠漠江云路不分,小桥流水夕阳村。mò mò jiāng yún lù bù fēn,xiǎo qiáo liú shuǐ xī yáng cūn。
吟翁马上频回首,一阵东风暗断魂。yín wēng mǎ shàng pín huí shǒu,yī zhèn dōng fēng àn duàn hún。