古诗词

苦雨叹

叶颙

久雨未便晴,昏烟翳穹昊。jiǔ yǔ wèi biàn qíng,hūn yān yì qióng hào。
出门泥泞步难行,十步九折忧绝倒。chū mén ní nìng bù nán xíng,shí bù jiǔ zhé yōu jué dào。
藓迹杂苔文,侵阶风不扫。xiǎn jì zá tái wén,qīn jiē fēng bù sǎo。
由春至夏百馀朝,雨脚如麻几时了。yóu chūn zhì xià bǎi yú cháo,yǔ jiǎo rú má jǐ shí le。
乐事赏心何暇论,尺薪斗粟无从讨。lè shì shǎng xīn hé xiá lùn,chǐ xīn dòu sù wú cóng tǎo。
纵有高车可出游,湿云遮断繁华道。zòng yǒu gāo chē kě chū yóu,shī yún zhē duàn fán huá dào。
杜陵野老数吞声,床床屋漏吟情恼。dù líng yě lǎo shù tūn shēng,chuáng chuáng wū lòu yín qíng nǎo。
山翁放达不识愁,无端为尔伤怀抱。shān wēng fàng dá bù shí chóu,wú duān wèi ěr shāng huái bào。
南山豆亦荒,北屿松亦老。nán shān dòu yì huāng,běi yǔ sōng yì lǎo。
东园欲语花,西径忘忧草。dōng yuán yù yǔ huā,xī jìng wàng yōu cǎo。
笑脸娇啼腻粉销,檀心懒吐芳香槁。xiào liǎn jiāo tí nì fěn xiāo,tán xīn lǎn tǔ fāng xiāng gǎo。
绿怨红羞既寂寞,蜂慵蝶困庸围绕。lǜ yuàn hóng xiū jì jì mò,fēng yōng dié kùn yōng wéi rào。
千葩万卉总消磨,庭下决明颜色好。qiān pā wàn huì zǒng xiāo mó,tíng xià jué míng yán sè hǎo。
何当散阴霾,放出日皓皓。hé dāng sàn yīn mái,fàng chū rì hào hào。
丽景秾鲜万国明,晴光浩荡千峰晓。lì jǐng nóng xiān wàn guó míng,qíng guāng hào dàng qiān fēng xiǎo。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

读荆轲传

叶颙

壮士西游遂不还,英雄千古笑燕丹。zhuàng shì xī yóu suì bù hái,yīng xióng qiān gǔ xiào yàn dān。
至今幽蓟秋风道,依旧萧萧易水寒。zhì jīn yōu jì qiū fēng dào,yī jiù xiāo xiāo yì shuǐ hán。

赠山翁二首

叶颙

草庐深寄夕阳村,世路荣枯久不闻。cǎo lú shēn jì xī yáng cūn,shì lù róng kū jiǔ bù wén。
二亩石田耕垦罢,又骑黄犊入云深。èr mǔ shí tián gēng kěn bà,yòu qí huáng dú rù yún shēn。

赠山翁二首

叶颙

古貌虬髯鹤发翁,醉吹长笛卧高峰。gǔ mào qiú rán hè fā wēng,zuì chuī zhǎng dí wò gāo fēng。
不知胸次藏何物,鼓舞春风宇宙中。bù zhī xiōng cì cáng hé wù,gǔ wǔ chūn fēng yǔ zhòu zhōng。

题伍子胥传后

叶颙

子胥忠孝两难偕,破楚鞭君谢父奢。zi xū zhōng xiào liǎng nán xié,pò chǔ biān jūn xiè fù shē。
何事危言强諌日,死无贤嗣挞夫差。hé shì wēi yán qiáng dǒng rì,sǐ wú xián sì tà fū chà。

磻溪钓图二首

叶颙

渭水风生两鬓秋,平生意在钓吞舟。wèi shuǐ fēng shēng liǎng bìn qiū,píng shēng yì zài diào tūn zhōu。
如何八百封侯国,也逐鲸鱼竞上钩。rú hé bā bǎi fēng hóu guó,yě zhú jīng yú jìng shàng gōu。

磻溪钓图二首

叶颙

白发荒凉钓渭滨,宅心非是为金鳞。bái fā huāng liáng diào wèi bīn,zhái xīn fēi shì wèi jīn lín。
不知丝线长多少,牵掣江山八百春。bù zhī sī xiàn zhǎng duō shǎo,qiān chè jiāng shān bā bǎi chūn。

唐武则天传

叶颙

天人共愤世皆嫌,垂拱焉能二十年。tiān rén gòng fèn shì jiē xián,chuí gǒng yān néng èr shí nián。
谁信裙钗珠翠侣,反胜冠冕任英贤。shuí xìn qún chāi zhū cuì lǚ,fǎn shèng guān miǎn rèn yīng xián。

题三杰四首萧何之一

叶颙

匹马追亡古道傍,便知韩信世无双。pǐ mǎ zhuī wáng gǔ dào bàng,biàn zhī hán xìn shì wú shuāng。
筑坛不用萧侯语,垓下焉能灭楚王。zhù tán bù yòng xiāo hóu yǔ,gāi xià yān néng miè chǔ wáng。

题三杰四首萧何之一

叶颙

独收相府旧图书,形势高低尽得知。dú shōu xiāng fǔ jiù tú shū,xíng shì gāo dī jǐn dé zhī。
镇抚关中成帝业,沛公马上岂能为。zhèn fǔ guān zhōng chéng dì yè,pèi gōng mǎ shàng qǐ néng wèi。

题三杰四首萧何之一

叶颙

刘项存亡指顾中,君臣未定各称雄。liú xiàng cún wáng zhǐ gù zhōng,jūn chén wèi dìng gè chēng xióng。
早知鸟尽弓无用,未必殷勤谢蒯通。zǎo zhī niǎo jǐn gōng wú yòng,wèi bì yīn qín xiè kuǎi tōng。

题三杰四首萧何之一

叶颙

一击秦车水逆流,当年锐志复韩雠。yī jī qín chē shuǐ nì liú,dāng nián ruì zhì fù hán chóu。
偶因天地风云合,扶立炎刘四百秋。ǒu yīn tiān dì fēng yún hé,fú lì yán liú sì bǎi qiū。

冬景十绝

叶颙

青苔白石鱼鳞腥,尽日独拳寒雨汀。qīng tái bái shí yú lín xīng,jǐn rì dú quán hán yǔ tīng。
疑是晴江沙上雪,黄昏一点不分明。yí shì qíng jiāng shā shàng xuě,huáng hūn yī diǎn bù fēn míng。

冬景十绝

叶颙

扁舟独钓烟茫茫,醉著蓑衣不耐霜。biǎn zhōu dú diào yān máng máng,zuì zhù suō yī bù nài shuāng。
最是月明无伴侣,一声渔笛出沧浪。zuì shì yuè míng wú bàn lǚ,yī shēng yú dí chū cāng làng。

冬景十绝

叶颙

城上征人吹角声,月寒霜重声冥冥。chéng shàng zhēng rén chuī jiǎo shēng,yuè hán shuāng zhòng shēng míng míng。
孤舟万里南迁客,起着衣裳带梦听。gū zhōu wàn lǐ nán qiān kè,qǐ zhe yī shang dài mèng tīng。

冬景十绝

叶颙

漠漠江云路不分,小桥流水夕阳村。mò mò jiāng yún lù bù fēn,xiǎo qiáo liú shuǐ xī yáng cūn。
吟翁马上频回首,一阵东风暗断魂。yín wēng mǎ shàng pín huí shǒu,yī zhèn dōng fēng àn duàn hún。