古诗词

题爱柏轩古风

叶颙

轩前古柏颜色苍,郁如车盖当两厢。xuān qián gǔ bǎi yán sè cāng,yù rú chē gài dāng liǎng xiāng。
霜皮虽无四十围,老干似有千尺强。shuāng pí suī wú sì shí wéi,lǎo gàn shì yǒu qiān chǐ qiáng。
云梢已足庇猿鹤,月树或能栖凤皇。yún shāo yǐ zú bì yuán hè,yuè shù huò néng qī fèng huáng。
孔明庙前曾识面,饱沾雨露凌雪霜。kǒng míng miào qián céng shí miàn,bǎo zhān yǔ lù líng xuě shuāng。
清阴时作长蛟舞,壮气每学苍龙翔。qīng yīn shí zuò zhǎng jiāo wǔ,zhuàng qì měi xué cāng lóng xiáng。
虬枝直上九万里,荫覆天下为清凉。qiú zhī zhí shàng jiǔ wàn lǐ,yīn fù tiān xià wèi qīng liáng。
常疑半夜风雨响,怒潮驾浪翻钱塘。cháng yí bàn yè fēng yǔ xiǎng,nù cháo jià làng fān qián táng。
少焉女娲奏笙簧,仙人环佩朝玉皇。shǎo yān nǚ wā zòu shēng huáng,xiān rén huán pèi cháo yù huáng。
岿然俯瞰君子室,鸾台凤阁遥相望。kuī rán fǔ kàn jūn zi shì,luán tái fèng gé yáo xiāng wàng。
连甍接栋眩青碧,雕楹刻桷施铅黄。lián méng jiē dòng xuàn qīng bì,diāo yíng kè jué shī qiān huáng。
往来吟啸谢樵牧,冠盖络绎多金章。wǎng lái yín xiào xiè qiáo mù,guān gài luò yì duō jīn zhāng。
娇鞍俊马势豪逸,弭貂鸣玉声铿锵。jiāo ān jùn mǎ shì háo yì,mǐ diāo míng yù shēng kēng qiāng。
内中有人貌异常,峨冠大带美且臧。nèi zhōng yǒu rén mào yì cháng,é guān dà dài měi qiě zāng。
紫霞之佩云锦裳,当轩危坐轩中央。zǐ xiá zhī pèi yún jǐn shang,dāng xuān wēi zuò xuān zhōng yāng。
手弄瑶琴音琅琅,耳边雅调流宫商。shǒu nòng yáo qín yīn láng láng,ěr biān yǎ diào liú gōng shāng。
金盘承露倾天浆,忽然饮我琼琚觞。jīn pán chéng lù qīng tiān jiāng,hū rán yǐn wǒ qióng jū shāng。
柏兮特立阶砌下,岁晚相对操愈刚。bǎi xī tè lì jiē qì xià,suì wǎn xiāng duì cāo yù gāng。
岂无朱阑护文杏,下视不啻儿女行。qǐ wú zhū lán hù wén xìng,xià shì bù chì ér nǚ xíng。
奇才偃蹇不世出,声价岂减楩楠樟。qí cái yǎn jiǎn bù shì chū,shēng jià qǐ jiǎn pián nán zhāng。
吁嗟尔柏后必昌,大匠遇之未易量。xū jiē ěr bǎi hòu bì chāng,dà jiàng yù zhī wèi yì liàng。
或为柱石或栋梁,岂可久客卿相傍。huò wèi zhù shí huò dòng liáng,qǐ kě jiǔ kè qīng xiāng bàng。
慎勿搆作祖龙宅,骊山突兀之阿房。shèn wù gòu zuò zǔ lóng zhái,lí shān tū wù zhī ā fáng。
慎勿搆作黄金屋,茂陵秋风之刘郎。shèn wù gòu zuò huáng jīn wū,mào líng qiū fēng zhī liú láng。
惟帡珍禽贮奇兽,多蓄美婘闲娇嫱。wéi píng zhēn qín zhù qí shòu,duō xù měi quán xián jiāo qiáng。
宁当架为幽人庐,三重茅屋山之阳。níng dāng jià wèi yōu rén lú,sān zhòng máo wū shān zhī yáng。
虽无精金乏良玉,瓶储斗粟书满床。suī wú jīng jīn fá liáng yù,píng chǔ dòu sù shū mǎn chuáng。
床头常留酒一缸,壁上高悬琴一张。chuáng tóu cháng liú jiǔ yī gāng,bì shàng gāo xuán qín yī zhāng。
读书弹琴饮醇酎,醉卧不梦封侯王。dú shū dàn qín yǐn chún zhòu,zuì wò bù mèng fēng hóu wáng。
死生无可无不可,身无富贵名字香。sǐ shēng wú kě wú bù kě,shēn wú fù guì míng zì xiāng。
达则营建天子堂,不倾不倚安四方。dá zé yíng jiàn tiān zi táng,bù qīng bù yǐ ān sì fāng。
招延英杰纳俊良,致君尧舜弼禹汤。zhāo yán yīng jié nà jùn liáng,zhì jūn yáo shùn bì yǔ tāng。
群后欢呼趋庙廊,要令华夏歌虞唐。qún hòu huān hū qū miào láng,yào lìng huá xià gē yú táng。
海宇雍熙万姓康,天锡百福寿命长。hǎi yǔ yōng xī wàn xìng kāng,tiān xī bǎi fú shòu mìng zhǎng。
子孙持此传无疆,柏兮女与有耿光。zi sūn chí cǐ chuán wú jiāng,bǎi xī nǚ yǔ yǒu gěng guāng。
再三语柏柏无语,愿言终久毋相忘。zài sān yǔ bǎi bǎi wú yǔ,yuàn yán zhōng jiǔ wú xiāng wàng。

叶颙

元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云?天民。元末隐居不出,至正中自刻其诗,名《樵云独唱》。入明,举进士,官行人司副。后免官家居,授徒甚众。 叶颙的作品>>

猜您喜欢

次李本存端午见寄韵二首

叶颙

独醒孤坐与谁同,懒把哀颜换酒容。dú xǐng gū zuò yǔ shuí tóng,lǎn bǎ āi yán huàn jiǔ róng。
素负岁寒齐桧柏,不将春色误芙蓉。sù fù suì hán qí guì bǎi,bù jiāng chūn sè wù fú róng。
堂堂阵美谁能犯,整整师严孰敢冲。táng táng zhèn měi shuí néng fàn,zhěng zhěng shī yán shú gǎn chōng。
万里白云风卷尽,蟾光飞上楚烟峰。wàn lǐ bái yún fēng juǎn jǐn,chán guāng fēi shàng chǔ yān fēng。

再和前韵

叶颙

天下关山入战图,异乡为客倍愁吾。tiān xià guān shān rù zhàn tú,yì xiāng wèi kè bèi chóu wú。
江淮远近连烽火,里巷高低长草芜。jiāng huái yuǎn jìn lián fēng huǒ,lǐ xiàng gāo dī zhǎng cǎo wú。
坚卧谩愁兵甲满,独醒宁怕梦魂孤。jiān wò mán chóu bīng jiǎ mǎn,dú xǐng níng pà mèng hún gū。
太平气象犹如旧,痛饮蒲觞醉道途。tài píng qì xiàng yóu rú jiù,tòng yǐn pú shāng zuì dào tú。

再和前韵

叶颙

今年端午去年同,老去闲身转不容。jīn nián duān wǔ qù nián tóng,lǎo qù xián shēn zhuǎn bù róng。
几欲入山穿薜荔,常思浮海采芙蓉。jǐ yù rù shān chuān bì lì,cháng sī fú hǎi cǎi fú róng。
伤时倍觉愁肠结,骂贼徒添怒发冲。shāng shí bèi jué chóu cháng jié,mà zéi tú tiān nù fā chōng。
何日果能忘世事,楚云湘雨小孤峰。hé rì guǒ néng wàng shì shì,chǔ yún xiāng yǔ xiǎo gū fēng。

军中一彦士少好读书喜谈论文章工拙尤笃意诗学求指南于仆为赋一律以赠之

叶颙

知公雅志喜文章,光燄须观万丈长。zhī gōng yǎ zhì xǐ wén zhāng,guāng yàn xū guān wàn zhàng zhǎng。
太傅辞华宜鉴别,翰林豪放不寻常。tài fù cí huá yí jiàn bié,hàn lín háo fàng bù xún cháng。
笔端妙语诚须识,马上奇功慎勿忘。bǐ duān miào yǔ chéng xū shí,mǎ shàng qí gōng shèn wù wàng。
正是英雄驰骋日,策勋麟阁姓名香。zhèng shì yīng xióng chí chěng rì,cè xūn lín gé xìng míng xiāng。

至正戊戌九日感怀赋

叶颙

吴枫初冷水痕收,塞雁南飞渡远洲。wú fēng chū lěng shuǐ hén shōu,sāi yàn nán fēi dù yuǎn zhōu。
岁月无情天地老,江山不尽古今愁。suì yuè wú qíng tiān dì lǎo,jiāng shān bù jǐn gǔ jīn chóu。
黄华谩引杯中物,白发空惊镜里秋。huáng huá mán yǐn bēi zhōng wù,bái fā kōng jīng jìng lǐ qiū。
却笑桓温清宴后,终然无梦到神州。què xiào huán wēn qīng yàn hòu,zhōng rán wú mèng dào shén zhōu。

至正戊戌九日感怀赋

叶颙

谩多忧思绕东篱,举目江山异昔时。mán duō yōu sī rào dōng lí,jǔ mù jiāng shān yì xī shí。
落日边城悲鼓角,西风天地动旌旗。luò rì biān chéng bēi gǔ jiǎo,xī fēng tiān dì dòng jīng qí。
荒村乱后愁无酒,野老胸中喜有诗。huāng cūn luàn hòu chóu wú jiǔ,yě lǎo xiōng zhōng xǐ yǒu shī。
风景不同人事别,菊花何必上寒枝。fēng jǐng bù tóng rén shì bié,jú huā hé bì shàng hán zhī。

至正戊戌九日感怀赋

叶颙

门掩东篱处士家,每逢佳节惜年华。mén yǎn dōng lí chù shì jiā,měi féng jiā jié xī nián huá。
黄花有恨惊秋老,白发无情对日斜。huáng huā yǒu hèn jīng qiū lǎo,bái fā wú qíng duì rì xié。
杜牧仙游诗寡和,王弘人去酒须赊。dù mù xiān yóu shī guǎ hé,wáng hóng rén qù jiǔ xū shē。
乌纱醉裹西风冷,千古令人忆孟嘉。wū shā zuì guǒ xī fēng lěng,qiān gǔ lìng rén yì mèng jiā。

至正戊戌九日感怀赋

叶颙

谁复携壶上翠微,干戈烂漫酒尊稀。shuí fù xié hú shàng cuì wēi,gàn gē làn màn jiǔ zūn xī。
西风细雨黄花瘦,衰草荒烟白雁飞。xī fēng xì yǔ huáng huā shòu,shuāi cǎo huāng yān bái yàn fēi。
落日有时怀故国,旧居无主锁空扉。luò rì yǒu shí huái gù guó,jiù jū wú zhǔ suǒ kōng fēi。
龙山回首尤非昔,长使英雄泪满衣。lóng shān huí shǒu yóu fēi xī,zhǎng shǐ yīng xióng lèi mǎn yī。

至正戊戌九日感怀赋

叶颙

晚对南山饮浊醪,少舒幽愤醉醄醄。wǎn duì nán shān yǐn zhuó láo,shǎo shū yōu fèn zuì táo táo。
云边黄菊纫芳佩,世上红尘袭敝袍。yún biān huáng jú rèn fāng pèi,shì shàng hóng chén xí bì páo。
陶令官闲身尚健,孟嘉帽落趣殊高。táo lìng guān xián shēn shàng jiàn,mèng jiā mào luò qù shū gāo。
登临我亦秋风客,虚负人呼一世豪。dēng lín wǒ yì qiū fēng kè,xū fù rén hū yī shì háo。

至正戊戌九日感怀赋

叶颙

云锁当年落帽台,满山黄菊为谁开。yún suǒ dāng nián luò mào tái,mǎn shān huáng jú wèi shuí kāi。
久无异士高人识,长有狂蜂妒蝶猜。jiǔ wú yì shì gāo rén shí,zhǎng yǒu kuáng fēng dù dié cāi。
斜日东篱增感慨,西风南国正尘埃。xié rì dōng lí zēng gǎn kǎi,xī fēng nán guó zhèng chén āi。
如何得似承平旧,与客携壶共酒杯。rú hé dé shì chéng píng jiù,yǔ kè xié hú gòng jiǔ bēi。

至正戊戌九日感怀赋

叶颙

慵整东篱贳酒瓶,白衣望断夕阳亭。yōng zhěng dōng lí shì jiǔ píng,bái yī wàng duàn xī yáng tíng。
征鸿北度烟尘冷,战马南嘶草木腥。zhēng hóng běi dù yān chén lěng,zhàn mǎ nán sī cǎo mù xīng。
嫩菊半开香未老,奇峰相对眼终青。nèn jú bàn kāi xiāng wèi lǎo,qí fēng xiāng duì yǎn zhōng qīng。
何当得与渊明约,共醉秋风不愿醒。hé dāng dé yǔ yuān míng yuē,gòng zuì qiū fēng bù yuàn xǐng。

至正戊戌九日感怀赋

叶颙

风急登高野客伤,悲笳声里过重阳。fēng jí dēng gāo yě kè shāng,bēi jiā shēng lǐ guò zhòng yáng。
正须击剑论《孤愤》,何暇携壶举一觞。zhèng xū jī jiàn lùn gū fèn,hé xiá xié hú jǔ yī shāng。
白骨不埋新战恨,黄花空发旧枝香。bái gǔ bù mái xīn zhàn hèn,huáng huā kōng fā jiù zhī xiāng。
寒烟冷日东篱下,西望柴桑路更长。hán yān lěng rì dōng lí xià,xī wàng chái sāng lù gèng zhǎng。

至正戊戌九日感怀赋

叶颙

悠悠江影雁南飞,黄菊飘香蝶满枝。yōu yōu jiāng yǐng yàn nán fēi,huáng jú piāo xiāng dié mǎn zhī。
斜日西风彭泽酒,殊方异国杜陵诗。xié rì xī fēng péng zé jiǔ,shū fāng yì guó dù líng shī。
烟峦惨澹山林暮,霜叶潇疏草木悲。yān luán cǎn dàn shān lín mù,shuāng yè xiāo shū cǎo mù bēi。
醉后不思时节异,半欹乌帽任风吹。zuì hòu bù sī shí jié yì,bàn yī wū mào rèn fēng chuī。

至正戊戌九日感怀赋

叶颙

满城风雨晚凄凄,城北城南尽战车。mǎn chéng fēng yǔ wǎn qī qī,chéng běi chéng nán jǐn zhàn chē。
无药可能医世乱,有钱常欲买山居。wú yào kě néng yī shì luàn,yǒu qián cháng yù mǎi shān jū。
床头小瓮开新酿,屋底明窗读古书。chuáng tóu xiǎo wèng kāi xīn niàng,wū dǐ míng chuāng dú gǔ shū。
园菊岂知吾辈意,清香唯解绕茆庐。yuán jú qǐ zhī wú bèi yì,qīng xiāng wéi jiě rào máo lú。

草堂寺有怀东阳辉老

叶颙

萧寺荒凉绕翠屏,高僧无复定诗盟。xiāo sì huāng liáng rào cuì píng,gāo sēng wú fù dìng shī méng。
雨侵深径苔花冷,风度浮云柳絮轻。yǔ qīn shēn jìng tái huā lěng,fēng dù fú yún liǔ xù qīng。
岩下古碑遗旧迹,亭前流水诉新声。yán xià gǔ bēi yí jiù jì,tíng qián liú shuǐ sù xīn shēng。
昔年高座谭经地,夜夜虚堂贮月明。xī nián gāo zuò tán jīng dì,yè yè xū táng zhù yuè míng。