古诗词

豫章行

南北朝 薛道衡

荡子从来好留滞,况复关山远迢递。dàng zi cóng lái hǎo liú zhì,kuàng fù guān shān yuǎn tiáo dì。
当学织女嫁牵牛,莫作姮娥叛夫婿。dāng xué zhī nǚ jià qiān niú,mò zuò héng é pàn fū xù。
偏讶思君无限极,欲罢欲忘还复忆。piān yà sī jūn wú xiàn jí,yù bà yù wàng hái fù yì。
愿作王母三青鸟,飞去飞来传消息。yuàn zuò wáng mǔ sān qīng niǎo,fēi qù fēi lái chuán xiāo xī。
丰城双剑昔曾离,经年累月复相随。fēng chéng shuāng jiàn xī céng lí,jīng nián lèi yuè fù xiāng suí。
不畏将军成久别,只恐封侯心更移。bù wèi jiāng jūn chéng jiǔ bié,zhǐ kǒng fēng hóu xīn gèng yí。
薛道衡

薛道衡

薛道衡(540~609) 隋代诗人。字玄卿。汉族,河东汾阴(今山西万荣)人。历仕北齐、北周。隋朝建立后,任内史侍郎,加开府仪同三司。炀帝时,出为番州刺史,改任司隶大夫。他和卢思道齐名,在隋代诗人中艺术成就最高。有集30卷已佚。今存《薛司隶集》1卷。《先秦汉魏晋南北朝诗》录存其诗20余首,《全上古三代秦汉三国六朝文》录存其文 8篇。事迹见《隋书》、《北史》本传。 薛道衡的作品>>

猜您喜欢

梅夏应教诗

南北朝 薛道衡

长廊连紫殿,细雨应黄梅。zhǎng láng lián zǐ diàn,xì yǔ yīng huáng méi。
浮云半空上,清吹隔池来。fú yún bàn kōng shàng,qīng chuī gé chí lái。
集凤桐花散,胜龟莲叶开。jí fèng tóng huā sàn,shèng guī lián yè kāi。
幸逢为善乐,频降济时才。xìng féng wèi shàn lè,pín jiàng jì shí cái。

夏晚诗

南北朝 薛道衡

流火稍西倾,夕影遍曾城。liú huǒ shāo xī qīng,xī yǐng biàn céng chéng。
高天澄远色,秋气入蝉声。gāo tiān chéng yuǎn sè,qiū qì rù chán shēng。

岁穷应教诗

南北朝 薛道衡

故年随夜尽,初春逐晓生。gù nián suí yè jǐn,chū chūn zhú xiǎo shēng。
方验从军乐,饮至入西京。fāng yàn cóng jūn lè,yǐn zhì rù xī jīng。

咏苔纸诗

南北朝 薛道衡

昔时应春色,引渌泛清流。xī shí yīng chūn sè,yǐn lù fàn qīng liú。
今来承玉管,布字改银钩。jīn lái chéng yù guǎn,bù zì gǎi yín gōu。

出塞二首·和杨素·其一

薛道衡

高秋白露团,上将出长安。gāo qiū bái lù tuán,shàng jiāng chū zhǎng ān。
尘沙塞下暗,风月陇头寒。chén shā sāi xià àn,fēng yuè lǒng tóu hán。
转蓬随马足,飞霜落剑端。zhuǎn péng suí mǎ zú,fēi shuāng luò jiàn duān。
凝云迷代郡,流水冻桑干。níng yún mí dài jùn,liú shuǐ dòng sāng gàn。
烽微桔槔远,桥峻辘轳难。fēng wēi jú gāo yuǎn,qiáo jùn lù lú nán。
从军多恶少,召募尽材官。cóng jūn duō è shǎo,zhào mù jǐn cái guān。
伏堤时卧鼓,疑兵乍解鞍。fú dī shí wò gǔ,yí bīng zhà jiě ān。
柳城擒冒顿,长坂纳呼韩。liǔ chéng qín mào dùn,zhǎng bǎn nà hū hán。
受降今更筑,燕然已重刊。shòu jiàng jīn gèng zhù,yàn rán yǐ zhòng kān。
还嗤傅介子,辛苦刺楼兰。hái chī fù jiè zi,xīn kǔ cì lóu lán。

豫章行

薛道衡

江南地远接闽瓯,山东英妙屡经游。jiāng nán dì yuǎn jiē mǐn ōu,shān dōng yīng miào lǚ jīng yóu。
前瞻叠障千重阻,却带惊湍万里流。qián zhān dié zhàng qiān zhòng zǔ,què dài jīng tuān wàn lǐ liú。
枫叶朝飞向京洛,文鱼夜过历吴洲。fēng yè cháo fēi xiàng jīng luò,wén yú yè guò lì wú zhōu。
君行远度茱萸岭,妾住长依明月楼。jūn xíng yuǎn dù zhū yú lǐng,qiè zhù zhǎng yī míng yuè lóu。
楼中愁思不开颦,始复临窗望早春。lóu zhōng chóu sī bù kāi pín,shǐ fù lín chuāng wàng zǎo chūn。
鸳鸯水上萍初合,鸣鹤园中花并新。yuān yāng shuǐ shàng píng chū hé,míng hè yuán zhōng huā bìng xīn。
空忆常时角枕处,无复前日画眉人。kōng yì cháng shí jiǎo zhěn chù,wú fù qián rì huà méi rén。
照骨金环谁用许,见胆明镜自生尘。zhào gǔ jīn huán shuí yòng xǔ,jiàn dǎn míng jìng zì shēng chén。
2112