古诗词

拟咏怀诗二十七首

南北朝 庾信

【其一】
步兵未饮酒,中散未弹琴。bù bīng wèi yǐn jiǔ,zhōng sàn wèi dàn qín。
索索无真气,昏昏有俗心。suǒ suǒ wú zhēn qì,hūn hūn yǒu sú xīn。
涸鲋常思水,惊飞每失林。hé fù cháng sī shuǐ,jīng fēi měi shī lín。
风云能变色,松竹且悲吟。fēng yún néng biàn sè,sōng zhú qiě bēi yín。
由来不得意,何必往长岑。yóu lái bù dé yì,hé bì wǎng zhǎng cén。
【其二】
赭衣居傅岩,垂纶在渭川。zhě yī jū fù yán,chuí lún zài wèi chuān。
乘舟能上月,飞幰欲扪天。chéng zhōu néng shàng yuè,fēi xiǎn yù mén tiān。
谁知志不就,空有直如弦。shuí zhī zhì bù jiù,kōng yǒu zhí rú xián。
洛阳苏季子,连衡遂不连。luò yáng sū jì zi,lián héng suì bù lián。
既无六国印,翻思二顷田。jì wú liù guó yìn,fān sī èr qǐng tián。
【其三】
俎豆非所习,帷幄复无谋。zǔ dòu fēi suǒ xí,wéi wò fù wú móu。
不言班定远,应为万里侯。bù yán bān dìng yuǎn,yīng wèi wàn lǐ hóu。
燕客思辽水,秦人望陇头。yàn kè sī liáo shuǐ,qín rén wàng lǒng tóu。
倡家遭强娉,质子值仍留。chàng jiā zāo qiáng pīng,zhì zi zhí réng liú。
自怜才智尽,空伤年鬓秋。zì lián cái zhì jǐn,kōng shāng nián bìn qiū。
【其四】
楚材称晋用,秦臣即赵冠。chǔ cái chēng jìn yòng,qín chén jí zhào guān。
离宫延子产,羁旅接陈完。lí gōng yán zi chǎn,jī lǚ jiē chén wán。
寓卫非所寓,安齐独未安。yù wèi fēi suǒ yù,ān qí dú wèi ān。
雪泣悲去鲁,凄然忆相韩。xuě qì bēi qù lǔ,qī rán yì xiāng hán。
唯彼穷途恸,知余行路难。wéi bǐ qióng tú tòng,zhī yú xíng lù nán。
【其五】
惟忠且惟孝,为子复为臣。wéi zhōng qiě wéi xiào,wèi zi fù wèi chén。
一朝人事尽,身名不足亲。yī cháo rén shì jǐn,shēn míng bù zú qīn。
吴起常辞魏,韩非遂入秦。wú qǐ cháng cí wèi,hán fēi suì rù qín。
壮情已消歇,雄图不复申。zhuàng qíng yǐ xiāo xiē,xióng tú bù fù shēn。
移住华阴下,终为关外人。yí zhù huá yīn xià,zhōng wèi guān wài rén。
【其六】
畴昔国士遇,生平知己恩。chóu xī guó shì yù,shēng píng zhī jǐ ēn。
直言珠可吐,宁知炭可吞。zhí yán zhū kě tǔ,níng zhī tàn kě tūn。
一顾重尺璧,千金轻一言。yī gù zhòng chǐ bì,qiān jīn qīng yī yán。
悲伤刘孺子,凄怆史皇孙。bēi shāng liú rú zi,qī chuàng shǐ huáng sūn。
无因同武骑,归守灞陵园。wú yīn tóng wǔ qí,guī shǒu bà líng yuán。
【其七】
榆关断音信,汉使绝经过。yú guān duàn yīn xìn,hàn shǐ jué jīng guò。
胡笳落泪曲,羌笛断肠歌。hú jiā luò lèi qū,qiāng dí duàn cháng gē。
纤腰减束素,别泪损横波。xiān yāo jiǎn shù sù,bié lèi sǔn héng bō。
恨心终不歇,红颜无复多。hèn xīn zhōng bù xiē,hóng yán wú fù duō。
枯木期填海,青山望断河。kū mù qī tián hǎi,qīng shān wàng duàn hé。
【其八】
白马向清波,乘冰始渡河。bái mǎ xiàng qīng bō,chéng bīng shǐ dù hé。
置兵须近水,移营喜灶多。zhì bīng xū jìn shuǐ,yí yíng xǐ zào duō。
长坂初垂翼,鸿沟遂倒戈。zhǎng bǎn chū chuí yì,hóng gōu suì dào gē。
的颅于此去,虞兮奈若何。de lú yú cǐ qù,yú xī nài ruò hé。
空营卫青冢,徒听田横歌。kōng yíng wèi qīng zhǒng,tú tīng tián héng gē。
【其九】
北临玄菟郡,南戍朱鸢城。běi lín xuán tú jùn,nán shù zhū yuān chéng。
共此无期别,俱知万里情。gòng cǐ wú qī bié,jù zhī wàn lǐ qíng。
昔尝游令尹,今时事客卿。xī cháng yóu lìng yǐn,jīn shí shì kè qīng。
不特贫谢富,安知死羡生。bù tè pín xiè fù,ān zhī sǐ xiàn shēng。
怀秋独悲此,平生何谓平。huái qiū dú bēi cǐ,píng shēng hé wèi píng。
【其十】
悲歌度燕水,弭节出阳关。bēi gē dù yàn shuǐ,mǐ jié chū yáng guān。
李陵从此去,荆卿不复还。lǐ líng cóng cǐ qù,jīng qīng bù fù hái。
故人形影灭,音书两俱绝。gù rén xíng yǐng miè,yīn shū liǎng jù jué。
遥看塞北云,悬想关山雪。yáo kàn sāi běi yún,xuán xiǎng guān shān xuě。
游子河梁上,应将苏武别。yóu zi hé liáng shàng,yīng jiāng sū wǔ bié。
【其十一】
摇落秋为气,凄凉多怨情。yáo luò qiū wèi qì,qī liáng duō yuàn qíng。
啼枯湘水竹,哭坏杞梁城。tí kū xiāng shuǐ zhú,kū huài qǐ liáng chéng。
天亡遭愤战,日蹙值愁兵。tiān wáng zāo fèn zhàn,rì cù zhí chóu bīng。
直虹朝映垒,长星夜落营。zhí hóng cháo yìng lěi,zhǎng xīng yè luò yíng。
楚歌饶恨曲,南风多死声。chǔ gē ráo hèn qū,nán fēng duō sǐ shēng。
眼前一杯酒,谁论身后名。yǎn qián yī bēi jiǔ,shuí lùn shēn hòu míng。
【其十二】
周王逢郑忿,楚后值秦冤。zhōu wáng féng zhèng fèn,chǔ hòu zhí qín yuān。
梯冲已鹤列,冀马忽云屯。tī chōng yǐ hè liè,jì mǎ hū yún tún。
武安檐瓦振,昆阳猛兽奔。wǔ ān yán wǎ zhèn,kūn yáng měng shòu bēn。
流星夕照镜,烽火夜烧原。liú xīng xī zhào jìng,fēng huǒ yè shāo yuán。
古狱饶冤气,空亭多枉魂。gǔ yù ráo yuān qì,kōng tíng duō wǎng hún。
天道或可问,微兮不忍言。tiān dào huò kě wèn,wēi xī bù rěn yán。
【其十三】
横流遘屯慝,上墋结重氛。héng liú gòu tún tè,shàng chěn jié zhòng fēn。
哭市闻妖兽,颓山起怪云。kū shì wén yāo shòu,tuí shān qǐ guài yún。
绿林多散卒,清波有败军。lǜ lín duō sàn zú,qīng bō yǒu bài jūn。
智士今安用,忠臣且未闻。zhì shì jīn ān yòng,zhōng chén qiě wèi wén。
惜无万金产,东求沧海君。xī wú wàn jīn chǎn,dōng qiú cāng hǎi jūn。
【其十四】
吉士长为吉,善人终日善。jí shì zhǎng wèi jí,shàn rén zhōng rì shàn。
大道忽云乖,生民随事蹇。dà dào hū yún guāi,shēng mín suí shì jiǎn。
有情何可豁,忘怀固难遣。yǒu qíng hé kě huō,wàng huái gù nán qiǎn。
麟穷季氏罝,虎振周王圈。lín qióng jì shì jū,hǔ zhèn zhōu wáng quān。
平生几种意,一旦冲风卷。píng shēng jǐ zhǒng yì,yī dàn chōng fēng juǎn。
【其十五】
六国始咆哮,纵横未定交。liù guó shǐ páo xiāo,zòng héng wèi dìng jiāo。
欲竞连城玉,翻徵缩酒茅。yù jìng lián chéng yù,fān zhēng suō jiǔ máo。
折骸犹换子,登爨已悬巢。zhé hái yóu huàn zi,dēng cuàn yǐ xuán cháo。
壮冰初开地,盲风正折胶。zhuàng bīng chū kāi dì,máng fēng zhèng zhé jiāo。
轻云飘马足,明月动弓弰。qīng yún piāo mǎ zú,míng yuè dòng gōng shāo。
楚师正围巩,秦兵未下崤。chǔ shī zhèng wéi gǒng,qín bīng wèi xià xiáo。
始知千载内,无复有申包。shǐ zhī qiān zài nèi,wú fù yǒu shēn bāo。
【其十六】
横石三五片,长松一两株。héng shí sān wǔ piàn,zhǎng sōng yī liǎng zhū。
对君俗人眼,真兴理当无。duì jūn sú rén yǎn,zhēn xīng lǐ dāng wú。
野老披荷叶,家童扫栗跗。yě lǎo pī hé yè,jiā tóng sǎo lì fū。
竹林千户封,甘橘万头奴。zhú lín qiān hù fēng,gān jú wàn tóu nú。
君见愚公谷,真言此谷愚。jūn jiàn yú gōng gǔ,zhēn yán cǐ gǔ yú。
【其十七】
日晚荒城上,苍茫馀落晖。rì wǎn huāng chéng shàng,cāng máng yú luò huī。
都护楼兰返,将军疏勒归。dōu hù lóu lán fǎn,jiāng jūn shū lēi guī。
马有风尘气,人多关塞衣。mǎ yǒu fēng chén qì,rén duō guān sāi yī。
阵云平不动,秋蓬卷欲飞。zhèn yún píng bù dòng,qiū péng juǎn yù fēi。
闻道楼船战,今年不解围。wén dào lóu chuán zhàn,jīn nián bù jiě wéi。
【其十八】
寻思万户侯,中夜忽然愁。xún sī wàn hù hóu,zhōng yè hū rán chóu。
琴声遍屋里,书卷满床头。qín shēng biàn wū lǐ,shū juǎn mǎn chuáng tóu。
虽言梦蝴蝶,定自非庄周。suī yán mèng hú dié,dìng zì fēi zhuāng zhōu。
残月如初月,新秋似旧秋。cán yuè rú chū yuè,xīn qiū shì jiù qiū。
露泣连珠下,萤飘碎火流。lù qì lián zhū xià,yíng piāo suì huǒ liú。
乐天乃知命,何时能不忧。lè tiān nǎi zhī mìng,hé shí néng bù yōu。
【其十九】
愦愦天公晓,精神殊乏少。kuì kuì tiān gōng xiǎo,jīng shén shū fá shǎo。
一郡催曙鸡,数处惊眠鸟。yī jùn cuī shǔ jī,shù chù jīng mián niǎo。
其觉乃于于,其忧惟悄悄。qí jué nǎi yú yú,qí yōu wéi qiāo qiāo。
张仪称行薄,管仲称器小。zhāng yí chēng xíng báo,guǎn zhòng chēng qì xiǎo。
天下有情人,居然性灵夭。tiān xià yǒu qíng rén,jū rán xìng líng yāo。
【其二十】
在死犹可忍,为辱岂不宽。zài sǐ yóu kě rěn,wèi rǔ qǐ bù kuān。
古人持此性,遂有不能安。gǔ rén chí cǐ xìng,suì yǒu bù néng ān。
其面虽可热,其心长自寒。qí miàn suī kě rè,qí xīn zhǎng zì hán。
匣中取明镜,披图自照看。xiá zhōng qǔ míng jìng,pī tú zì zhào kàn。
幸无侵饿理,差有犯兵栏。xìng wú qīn è lǐ,chà yǒu fàn bīng lán。
拥节时驱传,乘亭不据鞍。yōng jié shí qū chuán,chéng tíng bù jù ān。
代郡蓬初转,辽阳桑欲干。dài jùn péng chū zhuǎn,liáo yáng sāng yù gàn。
秋云粉絮结,白露水银团。qiū yún fěn xù jié,bái lù shuǐ yín tuán。
一思探禹穴,无用鏖皋兰。yī sī tàn yǔ xué,wú yòng áo gāo lán。
【其二十一】
倏忽市朝变,苍茫人事非。shū hū shì cháo biàn,cāng máng rén shì fēi。
避谗应采葛,忘情遂食薇。bì chán yīng cǎi gé,wàng qíng suì shí wēi。
怀愁正摇落,中心怆有违。huái chóu zhèng yáo luò,zhōng xīn chuàng yǒu wéi。
独怜生意尽,空惊槐树衰。dú lián shēng yì jǐn,kōng jīng huái shù shuāi。
【其二十二】
日色临平乐,风光满上兰。rì sè lín píng lè,fēng guāng mǎn shàng lán。
南国美人去,东家枣树完。nán guó měi rén qù,dōng jiā zǎo shù wán。
抱松伤别鹤,向镜绝孤鸾。bào sōng shāng bié hè,xiàng jìng jué gū luán。
不言登陇首,唯得望长安。bù yán dēng lǒng shǒu,wéi dé wàng zhǎng ān。
【其二十三】
斗麟能食日,战水定惊龙。dòu lín néng shí rì,zhàn shuǐ dìng jīng lóng。
鼓鞞喧七萃,风尘乱九重。gǔ bǐng xuān qī cuì,fēng chén luàn jiǔ zhòng。
鼎湖去无返,苍梧悲不从。dǐng hú qù wú fǎn,cāng wú bēi bù cóng。
徒劳铜雀妓,遥望西陵松。tú láo tóng què jì,yáo wàng xī líng sōng。
【其二十四】
无闷无不闷,有待何可待。wú mèn wú bù mèn,yǒu dài hé kě dài。
昏昏如坐雾,漫漫疑行海。hūn hūn rú zuò wù,màn màn yí xíng hǎi。
千年水未清,一代人先改。qiān nián shuǐ wèi qīng,yī dài rén xiān gǎi。
昔日东陵侯,唯见瓜园在。xī rì dōng líng hóu,wéi jiàn guā yuán zài。
【其二十五】
怀抱独惛惛,平生何所论。huái bào dú hūn hūn,píng shēng hé suǒ lùn。
由来千种意,并是桃花源。yóu lái qiān zhǒng yì,bìng shì táo huā yuán。
榖皮两书帙,壶卢一酒樽。gǔ pí liǎng shū zhì,hú lú yī jiǔ zūn。
自知费天下,也复何足言。zì zhī fèi tiān xià,yě fù hé zú yán。
【其二十六】
萧条亭障远,凄惨风尘多。xiāo tiáo tíng zhàng yuǎn,qī cǎn fēng chén duō。
关门临白狄,城影入黄河。guān mén lín bái dí,chéng yǐng rù huáng hé。
秋风别苏武,寒水送荆轲。qiū fēng bié sū wǔ,hán shuǐ sòng jīng kē。
谁言气盖世,晨起帐中歌。shuí yán qì gài shì,chén qǐ zhàng zhōng gē。
【其二十七】
被甲阳云台,重云久未开。bèi jiǎ yáng yún tái,zhòng yún jiǔ wèi kāi。
鸡鸣楚地尽,鹤唳秦军来。jī míng chǔ dì jǐn,hè lì qín jūn lái。
罗梁犹下礌,杨排久飞灰。luó liáng yóu xià léi,yáng pái jiǔ fēi huī。
出门车轴折,吾王不复回。chū mén chē zhóu zhé,wú wáng bù fù huí。
庾信

庾信

庾信(513—581)字子山,小字兰成,北周时期人。南阳新野(今属河南)人。他以聪颖的资质,在梁这个南朝文学的全盛时代积累了很高的文学素养,又来到北方,以其沉痛的生活经历丰富了创作的内容,并多少接受了北方文化的某些因素,从而形成自己的独特面貌。 庾信的作品>>

猜您喜欢

梦入堂内诗

南北朝 庾信

雕梁旧刻杏,香壁本泥椒。diāo liáng jiù kè xìng,xiāng bì běn ní jiāo。
幔绳金麦穗,帘钩银蒜条。màn shéng jīn mài suì,lián gōu yín suàn tiáo。
画眉千度拭,梳头百遍撩。huà méi qiān dù shì,shū tóu bǎi biàn liāo。
小衫裁裹臂,缠弦搯抱腰。xiǎo shān cái guǒ bì,chán xián tāo bào yāo。
日光钗燄动,窗影镜花摇。rì guāng chāi yàn dòng,chuāng yǐng jìng huā yáo。
歌曲风吹韵,笙簧火炙调。gē qū fēng chuī yùn,shēng huáng huǒ zhì diào。
即今须戏去,谁复待明朝。jí jīn xū xì qù,shuí fù dài míng cháo。

奉和山池诗

南北朝 庾信

乐官多暇豫,望苑暂回舆。lè guān duō xiá yù,wàng yuàn zàn huí yú。
鸣笳陵绝限,飞盖历通渠。míng jiā líng jué xiàn,fēi gài lì tōng qú。
桂亭花未落,桐门叶半疏。guì tíng huā wèi luò,tóng mén yè bàn shū。
荷风惊浴鸟,桥影聚行鱼。hé fēng jīng yù niǎo,qiáo yǐng jù xíng yú。
日落含山气,云归带雨馀。rì luò hán shān qì,yún guī dài yǔ yú。

寻周处士弘让诗

南北朝 庾信

试逐赤松游,披林对一丘。shì zhú chì sōng yóu,pī lín duì yī qiū。
梨红大谷晚,桂白小山秋。lí hóng dà gǔ wǎn,guì bái xiǎo shān qiū。
石镜菱花发,桐门琴曲愁。shí jìng líng huā fā,tóng mén qín qū chóu。
泉飞疑度雨,云积似重楼。quán fēi yí dù yǔ,yún jī shì zhòng lóu。
王孙若不去,山中定可留。wáng sūn ruò bù qù,shān zhōng dìng kě liú。

集周公处连句诗

南北朝 庾信

市朝一朝变,兰艾本同焚。shì cháo yī cháo biàn,lán ài běn tóng fén。
故人相借问,平生如所闻。gù rén xiāng jiè wèn,píng shēng rú suǒ wén。

望渭水诗

南北朝 庾信

树似新亭岸,沙如龙尾湾。shù shì xīn tíng àn,shā rú lóng wěi wān。
犹言吟暝浦,应有落帆还。yóu yán yín míng pǔ,yīng yǒu luò fān hái。

和刘仪同臻诗

南北朝 庾信

南登广陵岸,回首落星城。nán dēng guǎng líng àn,huí shǒu luò xīng chéng。
不言临旧浦,烽火照江明。bù yán lín jiù pǔ,fēng huǒ zhào jiāng míng。

秋日诗

南北朝 庾信

苍茫望落景,羁旅对穷秋。cāng máng wàng luò jǐng,jī lǚ duì qióng qiū。
赖有南园菊,残花足解愁。lài yǒu nán yuán jú,cán huā zú jiě chóu。

秋夜望单飞雁

南北朝 庾信

失群寒雁声可怜,夜半单飞在月边。shī qún hán yàn shēng kě lián,yè bàn dān fēi zài yuè biān。
无奈人心复有忆,今暝将渠俱不眠。wú nài rén xīn fù yǒu yì,jīn míng jiāng qú jù bù mián。

燕歌行

南北朝 庾信

代北云气昼昏昏,千里飞蓬无复根。dài běi yún qì zhòu hūn hūn,qiān lǐ fēi péng wú fù gēn。
寒雁丁丁渡辽水,桑叶纷纷落蓟门。hán yàn dīng dīng dù liáo shuǐ,sāng yè fēn fēn luò jì mén。
晋阳山头无箭竹,疏勒城中乏水源。jìn yáng shān tóu wú jiàn zhú,shū lēi chéng zhōng fá shuǐ yuán。
属国征戍久离居,阳关音信绝能疏。shǔ guó zhēng shù jiǔ lí jū,yáng guān yīn xìn jué néng shū。
愿得鲁连飞一箭,持寄思归燕将书。yuàn dé lǔ lián fēi yī jiàn,chí jì sī guī yàn jiāng shū。
渡辽本自有将军,寒风萧萧生水纹。dù liáo běn zì yǒu jiāng jūn,hán fēng xiāo xiāo shēng shuǐ wén。
妾惊甘泉足烽火,君讶渔阳少阵云。qiè jīng gān quán zú fēng huǒ,jūn yà yú yáng shǎo zhèn yún。
自从将军出细柳,荡子空床难独守。zì cóng jiāng jūn chū xì liǔ,dàng zi kōng chuáng nán dú shǒu。
盘龙明镜饷秦嘉,辟恶生香寄韩寿。pán lóng míng jìng xiǎng qín jiā,pì è shēng xiāng jì hán shòu。
春分燕来能几日,二月蚕眠不复久。chūn fēn yàn lái néng jǐ rì,èr yuè cán mián bù fù jiǔ。
洛阳游丝百丈连,黄河春冰千片穿。luò yáng yóu sī bǎi zhàng lián,huáng hé chūn bīng qiān piàn chuān。
桃花颜色好如马,榆荚新开巧似钱。táo huā yán sè hǎo rú mǎ,yú jiá xīn kāi qiǎo shì qián。
蒲桃一杯千日醉,无事九转学神仙。pú táo yī bēi qiān rì zuì,wú shì jiǔ zhuǎn xué shén xiān。
定取金丹作几服,能令华表得千年。dìng qǔ jīn dān zuò jǐ fú,néng lìng huá biǎo dé qiān nián。

春望诗

南北朝 庾信

春望上春台,春窗四面开。chūn wàng shàng chūn tái,chūn chuāng sì miàn kāi。
落花何假拂,风吹会并来。luò huā hé jiǎ fú,fēng chuī huì bìng lái。

对酒歌

南北朝 庾信

春水望桃花,春洲藉芳杜。chūn shuǐ wàng táo huā,chūn zhōu jí fāng dù。
琴从绿珠借,酒就文君取。qín cóng lǜ zhū jiè,jiǔ jiù wén jūn qǔ。
牵马向渭桥,日曝山头脯。qiān mǎ xiàng wèi qiáo,rì pù shān tóu pú。
山简接䍦倒,王戎如意舞。shān jiǎn jiē lí dào,wáng róng rú yì wǔ。
筝鸣金谷园,笛韵平阳坞。zhēng míng jīn gǔ yuán,dí yùn píng yáng wù。
人生一百年,欢笑惟三五。rén shēng yī bǎi nián,huān xiào wéi sān wǔ。
何处觅钱刀,求为洛阳贾。hé chù mì qián dāo,qiú wèi luò yáng jiǎ。
2612