古诗词

莺啼序

高似孙

青旗报春来了,玉鳞鳞风旎。qīng qí bào chūn lái le,yù lín lín fēng nǐ。
陈瑶席、新奏琳琅,窈窕来荐嘉祉。chén yáo xí xīn zòu lín láng,yǎo tiǎo lái jiàn jiā zhǐ。
桂酒洗琼芳,丽景晖晖,日夜催红紫。guì jiǔ xǐ qióng fāng,lì jǐng huī huī,rì yè cuī hóng zǐ。
湛青阳新沐,人声澹荡花里。zhàn qīng yáng xīn mù,rén shēng dàn dàng huā lǐ。
光泛崇兰,坼遍桃李,把深心料理。guāng fàn chóng lán,chè biàn táo lǐ,bǎ shēn xīn liào lǐ。
共携手、蘅室兰房,奈何新恨如此。gòng xié shǒu héng shì lán fáng,nài hé xīn hèn rú cǐ。
对佳时、芳情脉脉,眉黛蹙、羞搴琼珥。duì jiā shí fāng qíng mài mài,méi dài cù xiū qiān qióng ěr。
折微馨、聊寄相思,莫愁如水。zhé wēi xīn liáo jì xiāng sī,mò chóu rú shuǐ。
青苹再转,淑思菲菲,春又过半矣。qīng píng zài zhuǎn,shū sī fēi fēi,chūn yòu guò bàn yǐ。
细雨湿香尘,未晓又止。xì yǔ shī xiāng chén,wèi xiǎo yòu zhǐ。
莫教一鴂无聊,群芳亹亹。mò jiào yī jué wú liáo,qún fāng wěi wěi。
伤情漠漠,泪痕轻洗。shāng qíng mò mò,lèi hén qīng xǐ。
曲琼桂帐流苏暖,望美人、又是论千里。qū qióng guì zhàng liú sū nuǎn,wàng měi rén yòu shì lùn qiān lǐ。
佳期杳缈,香风不肯为媒,可堪玩此芳芷。jiā qī yǎo miǎo,xiāng fēng bù kěn wèi méi,kě kān wán cǐ fāng zhǐ。
春今渐歇,不忍零花,犹恋馀绮。chūn jīn jiàn xiē,bù rěn líng huā,yóu liàn yú qǐ。
度美曲、造新声,乐莫乐此新知。dù měi qū zào xīn shēng,lè mò lè cǐ xīn zhī。
思美人兮,有花同倚。sī měi rén xī,yǒu huā tóng yǐ。
年华做了,功成如委。nián huá zuò le,gōng chéng rú wěi。
天时相代何日已。tiān shí xiāng dài hé rì yǐ。
怅春功、非与他时比。chàng chūn gōng fēi yǔ tā shí bǐ。
殷勤举酒酬春,春若能留,□还亦喜。yīn qín jǔ jiǔ chóu chūn,chūn ruò néng liú,hái yì xǐ。
高似孙

高似孙

高似孙(1158—1231),字续古,号疏寮,鄞县(今浙江宁波)人(清康熙《鄞县志》卷一○),一说馀姚(今属浙江)人(清光绪《馀姚县志》卷二四)。孝宗淳熙十一年(一一八四)进士,调会稽县主簿,历任校书郎,出知徽州,迁守处州。宁宗庆元六年(一二○○)通判徽州,嘉定十七年(一二二四)为著作佐郎。理宗宝庆元年(一二二五)知处州。晚家于越,为嵊令史安之作《剡录》。有《疏寮小集》、《剡录》、《子略》、《蟹略》、《骚略》、《纬略》等。事见《南宋馆阁续录》卷八、《宋史翼》卷二九。 高似孙的作品>>

猜您喜欢

和居简师韵

高似孙

忆昔相寻处,时今可更么。yì xī xiāng xún chù,shí jīn kě gèng me。
春愁侵磊隗,晚步隔坡陀。chūn chóu qīn lěi kuí,wǎn bù gé pō tuó。
风入唐声妥,山函蜀气多。fēng rù táng shēng tuǒ,shān hán shǔ qì duō。
一春听尽雨,此意与谁歌。yī chūn tīng jǐn yǔ,cǐ yì yǔ shuí gē。

小阁

高似孙

料理闲如旧,依还略似家。liào lǐ xián rú jiù,yī hái lüè shì jiā。
自添磨砚水,多买入瓶花。zì tiān mó yàn shuǐ,duō mǎi rù píng huā。
有客谈游墅,催奴设赐茶。yǒu kè tán yóu shù,cuī nú shè cì chá。
悠悠江海意,风雪满兼葭。yōu yōu jiāng hǎi yì,fēng xuě mǎn jiān jiā。

宋江都研

高似孙

数寸清纯玉不如,入波陶发冷萧疏。shù cùn qīng chún yù bù rú,rù bō táo fā lěng xiāo shū。
千金烂抵荆山鹊,一璞深刳渭水鱼。qiān jīn làn dǐ jīng shān què,yī pú shēn kū wèi shuǐ yú。
墨带花香临近涧,泓沉灯影了残书。mò dài huā xiāng lín jìn jiàn,hóng chén dēng yǐng le cán shū。
从来端歙难优劣,名下真成士不虚。cóng lái duān shè nán yōu liè,míng xià zhēn chéng shì bù xū。

答宇文文学

高似孙

无能应俗苦皇皇,诗不惊人笔事荒。wú néng yīng sú kǔ huáng huáng,shī bù jīng rén bǐ shì huāng。
天下无山如饭颗,人间有水自沧浪。tiān xià wú shān rú fàn kē,rén jiān yǒu shuǐ zì cāng làng。
左杯右蟹一舟足,早韭晚菘三亩强。zuǒ bēi yòu xiè yī zhōu zú,zǎo jiǔ wǎn sōng sān mǔ qiáng。
莫谓觉来亡可嗜,逢人犹自觅花忙。mò wèi jué lái wáng kě shì,féng rén yóu zì mì huā máng。

燕文贵山水图

高似孙

道山堂上御府画,展卷犹能记老燕。dào shān táng shàng yù fǔ huà,zhǎn juǎn yóu néng jì lǎo yàn。
十日何由办水石,千金乃可分江天。shí rì hé yóu bàn shuǐ shí,qiān jīn nǎi kě fēn jiāng tiān。
楚湘两岸风落木,海岳三秋雁度川。chǔ xiāng liǎng àn fēng luò mù,hǎi yuè sān qiū yàn dù chuān。
大山小山俱好隐,江南梦去曲肱眠。dà shān xiǎo shān jù hǎo yǐn,jiāng nán mèng qù qū gōng mián。

答武昌吴广文

高似孙

平生不识武昌楼,官柳青青好在不。píng shēng bù shí wǔ chāng lóu,guān liǔ qīng qīng hǎo zài bù。
庾亮笛吹黄鹄月,简栖碑驳碧苔秋。yǔ liàng dí chuī huáng gǔ yuè,jiǎn qī bēi bó bì tái qiū。
山横赤壁含情断,水出瞿唐快意流。shān héng chì bì hán qíng duàn,shuǐ chū qú táng kuài yì liú。
何处叫君同一醉,并舟秦女擘箜篌。hé chù jiào jūn tóng yī zuì,bìng zhōu qín nǚ bāi kōng hóu。

四圣观

高似孙

水明一色抱神州,雨压轻尘不敢浮。shuǐ míng yī sè bào shén zhōu,yǔ yā qīng chén bù gǎn fú。
山北山南人唤酒,春前春后客凭楼。shān běi shān nán rén huàn jiǔ,chūn qián chūn hòu kè píng lóu。
射熊馆暗花投扆,下鹄池深柳拂舟。shè xióng guǎn àn huā tóu yǐ,xià gǔ chí shēn liǔ fú zhōu。
白发邦人能道旧,君王曾奉上皇游。bái fā bāng rén néng dào jiù,jūn wáng céng fèng shàng huáng yóu。

赵嘉甫致松江蟹

高似孙

雁知枫已落松江,催得书来急蟹纲。yàn zhī fēng yǐ luò sōng jiāng,cuī dé shū lái jí xiè gāng。
消一两螯如斫雪,强三百橘未经霜。xiāo yī liǎng áo rú zhuó xuě,qiáng sān bǎi jú wèi jīng shuāng。
无诗莫学天随子,有酒当呼吏部郎。wú shī mò xué tiān suí zi,yǒu jiǔ dāng hū lì bù láng。
不解持经聊戒杀,省嫌无板去烧汤。bù jiě chí jīng liáo jiè shā,shěng xián wú bǎn qù shāo tāng。

誓蟹羹

高似孙

年年作誓蟹为羹,倦不能支略放行。nián nián zuò shì xiè wèi gēng,juàn bù néng zhī lüè fàng xíng。
但是草泥行郭索,莫愁豕腹胀膨亨。dàn shì cǎo ní xíng guō suǒ,mò chóu shǐ fù zhàng péng hēng。
酒今到此都空了,诗亦随渠太瘦生。jiǔ jīn dào cǐ dōu kōng le,shī yì suí qú tài shòu shēng。
吏部一生豪到底,此时得意孰为争。lì bù yī shēng háo dào dǐ,cǐ shí dé yì shú wèi zhēng。

赵嘉父送松江蟹

高似孙

青天肯为蟹飞霜,蟹亦贪诗老更狂。qīng tiān kěn wèi xiè fēi shuāng,xiè yì tān shī lǎo gèng kuáng。
枫叶已随诗共冷,菊花能为酒先忙。fēng yè yǐ suí shī gòng lěng,jú huā néng wèi jiǔ xiān máng。
平生尔雅谁能熟,此去玄经孰敢荒。píng shēng ěr yǎ shuí néng shú,cǐ qù xuán jīng shú gǎn huāng。
剪去吴淞半江水,渔翁不敢叫沧浪。jiǎn qù wú sōng bàn jiāng shuǐ,yú wēng bù gǎn jiào cāng làng。

同父送松江蟹

高似孙

人间宁有几松江,蟹到强时橙也黄。rén jiān níng yǒu jǐ sōng jiāng,xiè dào qiáng shí chéng yě huáng。
非是龟蒙无此隽,自从茂世孰为忙。fēi shì guī méng wú cǐ juàn,zì cóng mào shì shú wèi máng。
乾坤大半渔为宅,雪月从头笔做床。qián kūn dà bàn yú wèi zhái,xuě yuè cóng tóu bǐ zuò chuáng。
不读晋书谁了此,晋书曾读也苍茫。bù dú jìn shū shuí le cǐ,jìn shū céng dú yě cāng máng。

聚景园

高似孙

翠华不向苑中来,可是年年惜露台。cuì huá bù xiàng yuàn zhōng lái,kě shì nián nián xī lù tái。
水际春风寒漠漠,官梅却作野梅开。shuǐ jì chūn fēng hán mò mò,guān méi què zuò yě méi kāi。

石楠

高似孙

自随野意订山行,香浸楠花白水生。zì suí yě yì dìng shān xíng,xiāng jìn nán huā bái shuǐ shēng。
借得风来帆便饱,隔溪新度一声莺。jiè dé fēng lái fān biàn bǎo,gé xī xīn dù yī shēng yīng。

木香

高似孙

下帘深与意商量,无酒何如此夜长。xià lián shēn yǔ yì shāng liàng,wú jiǔ hé rú cǐ yè zhǎng。
一树木丝仙有分,依然只作秘书香。yī shù mù sī xiān yǒu fēn,yī rán zhǐ zuò mì shū xiāng。

高似孙

舍南舍北雪犹存,山外斜阳不到门。shě nán shě běi xuě yóu cún,shān wài xié yáng bù dào mén。
一夜冷香清入梦,野梅千树月明村。yī yè lěng xiāng qīng rù mèng,yě méi qiān shù yuè míng cūn。
981234567