古诗词

行路难

南北朝 吴均

洞庭水上一株桐,经霜触浪困严风。dòng tíng shuǐ shàng yī zhū tóng,jīng shuāng chù làng kùn yán fēng。
昔时抽心耀白日,今旦卧死黄沙中。xī shí chōu xīn yào bái rì,jīn dàn wò sǐ huáng shā zhōng。
洛阳名工见咨嗟,一剪一刻作琵琶。luò yáng míng gōng jiàn zī jiē,yī jiǎn yī kè zuò pí pá。
白璧规心学明月,珊瑚映面作风花。bái bì guī xīn xué míng yuè,shān hú yìng miàn zuò fēng huā。
帝王见赏不见忘,提携把握登建章。dì wáng jiàn shǎng bù jiàn wàng,tí xié bǎ wò dēng jiàn zhāng。
掩抑摧藏张女弹,殷勤促柱楚明光。yǎn yì cuī cáng zhāng nǚ dàn,yīn qín cù zhù chǔ míng guāng。
年年月月对君子,遥遥夜夜宿未央。nián nián yuè yuè duì jūn zi,yáo yáo yè yè sù wèi yāng。
未央采女弃鸣篪,争先拂拭生光仪。wèi yāng cǎi nǚ qì míng chí,zhēng xiān fú shì shēng guāng yí。
茱萸锦衣玉作匣,安念昔日枯树枝。zhū yú jǐn yī yù zuò xiá,ān niàn xī rì kū shù zhī。
不学衡山南岭桂,至今千载犹未知。bù xué héng shān nán lǐng guì,zhì jīn qiān zài yóu wèi zhī。
吴均

吴均

吴均(469年-520年),字叔庠。南朝梁史学家,文学家,时官吴兴主簿。明人辑有《吴朝清集》。 吴均的作品>>

猜您喜欢

赠杜容成诗

南北朝 吴均

一燕海上来,一燕高堂息。yī yàn hǎi shàng lái,yī yàn gāo táng xī。
一朝相逢遇,依然旧相识。yī cháo xiāng féng yù,yī rán jiù xiāng shí。
问余来何迟,山川几纡直。wèn yú lái hé chí,shān chuān jǐ yū zhí。
答言海路长,风驶飞无力。dá yán hǎi lù zhǎng,fēng shǐ fēi wú lì。
昔别缝罗衣,春风初入帏。xī bié fèng luó yī,chūn fēng chū rù wéi。
今来夏欲晚,桑扈薄树飞。jīn lái xià yù wǎn,sāng hù báo shù fēi。

登二妃庙诗

南北朝 吴均

朝云乱入目,帝女湘川宿。cháo yún luàn rù mù,dì nǚ xiāng chuān sù。
折菡巫山下,采荇洞庭腹。zhé hàn wū shān xià,cǎi xìng dòng tíng fù。
故以轻薄好,千里命舻舳。gù yǐ qīng báo hǎo,qiān lǐ mìng lú zhú。
何事非相思,江上葳蕤竹。hé shì fēi xiāng sī,jiāng shàng wēi ruí zhú。

萍诗

南北朝 吴均

可怜池里萍,葐蒀紫复青。kě lián chí lǐ píng,pén yūn zǐ fù qīng。
工随浪开合,能逐水低平。gōng suí làng kāi hé,néng zhú shuǐ dī píng。
微根无所缀,细叶讵须茎。wēi gēn wú suǒ zhuì,xì yè jù xū jīng。
飘荡终难测,流连如有情。piāo dàng zhōng nán cè,liú lián rú yǒu qíng。

送归曲

南北朝 吴均

送子独南归,揽衣空闵默。sòng zi dú nán guī,lǎn yī kōng mǐn mò。
关山昼欲暗,河冰夜向塞。guān shān zhòu yù àn,hé bīng yè xiàng sāi。
燕至他人乡,雁云还谁国。yàn zhì tā rén xiāng,yàn yún hái shuí guó。
寄子两行书,分明达济北。jì zi liǎng xíng shū,fēn míng dá jì běi。
1912