古诗词

拟行路难(其七)

南北朝 鲍照

愁思忽而至,跨马出北门。chóu sī hū ér zhì,kuà mǎ chū běi mén。
举头四顾望,但见松柏荆棘郁樽樽。jǔ tóu sì gù wàng,dàn jiàn sōng bǎi jīng jí yù zūn zūn。
中有一鸟名杜鹃,言是古时蜀帝魂。zhōng yǒu yī niǎo míng dù juān,yán shì gǔ shí shǔ dì hún。
声音哀苦鸣不息,羽毛憔悴似人髠。shēng yīn āi kǔ míng bù xī,yǔ máo qiáo cuì shì rén kūn。
飞走树间啄虫蚁,岂忆往日天子尊。fēi zǒu shù jiān zhuó chóng yǐ,qǐ yì wǎng rì tiān zi zūn。
念此死生变化非常理,中心恻怆不能言。niàn cǐ sǐ shēng biàn huà fēi cháng lǐ,zhōng xīn cè chuàng bù néng yán。
鲍照

鲍照

鲍照(约415年~466年)南朝宋文学家,与颜延之、谢灵运合称“元嘉三大家”。字明远,汉族,祖籍东海(治所在今山东郯城西南,辖区包括今江苏涟水,久居建康(今南京)。家世贫贱,临海王刘子顼镇荆州时,任前军参军。刘子顼作乱,照为乱兵所杀。他长于乐府诗,其七言诗对唐代诗歌的发展起了很重要的作用。有《鲍参军集》。 鲍照的作品>>

猜您喜欢

拟行路难(其三)

南北朝 鲍照

璇闺玉墀上椒阁,文窗绣户垂罗幕。xuán guī yù chí shàng jiāo gé,wén chuāng xiù hù chuí luó mù。
中有一人字金兰,被服纤罗蕴芳藿。zhōng yǒu yī rén zì jīn lán,bèi fú xiān luó yùn fāng huò。
春燕差池风散梅,开帏对景弄禽雀。chūn yàn chà chí fēng sàn méi,kāi wéi duì jǐng nòng qín què。
含歌揽涕恒抱愁,人生几时得为乐。hán gē lǎn tì héng bào chóu,rén shēng jǐ shí dé wèi lè。
宁作野中之双凫,不愿云间之别鹤。níng zuò yě zhōng zhī shuāng fú,bù yuàn yún jiān zhī bié hè。

拟行路难(其五)

南北朝 鲍照

君不见河边草,冬时枯死春满道。jūn bù jiàn hé biān cǎo,dōng shí kū sǐ chūn mǎn dào。
君不见城上日,今暝没尽去,明朝复更出。jūn bù jiàn chéng shàng rì,jīn míng méi jǐn qù,míng cháo fù gèng chū。
今我何时当然得,一去永灭入黄泉。jīn wǒ hé shí dāng rán dé,yī qù yǒng miè rù huáng quán。
人生苦多欢乐少,意气敷腴在盛年。rén shēng kǔ duō huān lè shǎo,yì qì fū yú zài shèng nián。
且愿得志数相就,床头恒有沽酒钱。qiě yuàn dé zhì shù xiāng jiù,chuáng tóu héng yǒu gū jiǔ qián。
功名竹帛非我事,存亡贵贱付皇天。gōng míng zhú bó fēi wǒ shì,cún wáng guì jiàn fù huáng tiān。

拟行路难(其八)

南北朝 鲍照

中庭五株桃,一株先作花。zhōng tíng wǔ zhū táo,yī zhū xiān zuò huā。
阳春妖冶二三月,从风簸荡落西家。yáng chūn yāo yě èr sān yuè,cóng fēng bǒ dàng luò xī jiā。
西家思妇见悲惋,零泪沾衣抚心叹。xī jiā sī fù jiàn bēi wǎn,líng lèi zhān yī fǔ xīn tàn。
初送我君出户时,何言淹留节回换。chū sòng wǒ jūn chū hù shí,hé yán yān liú jié huí huàn。
床席生尘明镜垢,纤腰瘦削发蓬乱。chuáng xí shēng chén míng jìng gòu,xiān yāo shòu xuē fā péng luàn。
人生不得恒称悲,惆怅徙倚至夜半。rén shēng bù dé héng chēng bēi,chóu chàng xǐ yǐ zhì yè bàn。

拟行路难(其九)

南北朝 鲍照

锉蘖染黄丝,黄丝历乱不可治。cuò niè rǎn huáng sī,huáng sī lì luàn bù kě zhì。
昔我与君始相值,尔时自谓可君意。xī wǒ yǔ jūn shǐ xiāng zhí,ěr shí zì wèi kě jūn yì。
结带与我言,死生好恶不相置。jié dài yǔ wǒ yán,sǐ shēng hǎo è bù xiāng zhì。
今日见我颜色衰,意中索寞与先异。jīn rì jiàn wǒ yán sè shuāi,yì zhōng suǒ mò yǔ xiān yì。
还君金钗瑇瑁簪,不忍见之益愁思。hái jūn jīn chāi dài mào zān,bù rěn jiàn zhī yì chóu sī。

拟行路难(其十)

南北朝 鲍照

君不见蕣华不终朝,须臾淹冉零落销。jūn bù jiàn shùn huá bù zhōng cháo,xū yú yān rǎn líng luò xiāo。
盛年妖艳浮华辈,不久亦当诣冢头。shèng nián yāo yàn fú huá bèi,bù jiǔ yì dāng yì zhǒng tóu。
一去无还期,千秋万岁无音词。yī qù wú hái qī,qiān qiū wàn suì wú yīn cí。
孤魂茕茕空陇间,独魄徘徊绕坟基。gū hún qióng qióng kōng lǒng jiān,dú pò pái huái rào fén jī。
但闻风声野鸟吟,岂忆平生盛年时。dàn wén fēng shēng yě niǎo yín,qǐ yì píng shēng shèng nián shí。
为此令人多悲悒,君当纵意自熙怡。wèi cǐ lìng rén duō bēi yì,jūn dāng zòng yì zì xī yí。

拟行路难(其十一)

南北朝 鲍照

君不见枯箨走阶庭,何时复青着故茎。jūn bù jiàn kū tuò zǒu jiē tíng,hé shí fù qīng zhe gù jīng。
君不见亡灵蒙享祀,何时倾杯竭壶罂。jūn bù jiàn wáng líng méng xiǎng sì,hé shí qīng bēi jié hú yīng。
君当见此起忧思,宁及得与时人争。jūn dāng jiàn cǐ qǐ yōu sī,níng jí dé yǔ shí rén zhēng。
人生倏忽如绝电,华年盛德几时见。rén shēng shū hū rú jué diàn,huá nián shèng dé jǐ shí jiàn。
但令纵意存高尚,旨酒嘉肴相胥燕。dàn lìng zòng yì cún gāo shàng,zhǐ jiǔ jiā yáo xiāng xū yàn。
持此从朝竟夕暮,差得亡忧消愁怖。chí cǐ cóng cháo jìng xī mù,chà dé wáng yōu xiāo chóu bù。
胡为惆怅不得已,难尽此曲令君忤。hú wèi chóu chàng bù dé yǐ,nán jǐn cǐ qū lìng jūn wǔ。

拟行路难(其十二)

南北朝 鲍照

今年阳初花满林,明年冬末雪盈岑。jīn nián yáng chū huā mǎn lín,míng nián dōng mò xuě yíng cén。
推移代谢纷交转,我君边戍独稽沉。tuī yí dài xiè fēn jiāo zhuǎn,wǒ jūn biān shù dú jī chén。
执袂分别已三载,迩来寂淹无分音。zhí mèi fēn bié yǐ sān zài,ěr lái jì yān wú fēn yīn。
朝悲惨惨遂成滴,暮思绕绕最伤心。cháo bēi cǎn cǎn suì chéng dī,mù sī rào rào zuì shāng xīn。
膏沐芳余久不御,蓬首乱鬖不设簪。gāo mù fāng yú jiǔ bù yù,péng shǒu luàn sān bù shè zān。
徒飞轻埃舞空帷,粉筐黛器靡复遗。tú fēi qīng āi wǔ kōng wéi,fěn kuāng dài qì mí fù yí。
自生留世苦不幸,心中惕惕恒怀悲。zì shēng liú shì kǔ bù xìng,xīn zhōng tì tì héng huái bēi。

拟行路难(其十三)

南北朝 鲍照

春禽喈喈旦暮鸣,最伤君子忧思情。chūn qín jiē jiē dàn mù míng,zuì shāng jūn zi yōu sī qíng。
我初辞家从军侨,荣志溢气干云霄。wǒ chū cí jiā cóng jūn qiáo,róng zhì yì qì gàn yún xiāo。
流浪渐冉经三龄,忽有白发素髭生。liú làng jiàn rǎn jīng sān líng,hū yǒu bái fā sù zī shēng。
今暮临水拔已尽,明日对镜复已盈。jīn mù lín shuǐ bá yǐ jǐn,míng rì duì jìng fù yǐ yíng。
但恐羁死为鬼客,客思寄灭生空精。dàn kǒng jī sǐ wèi guǐ kè,kè sī jì miè shēng kōng jīng。
每怀旧乡野,念我旧人多悲声。měi huái jiù xiāng yě,niàn wǒ jiù rén duō bēi shēng。
忽见过客问何我,宁知我家在南城。hū jiàn guò kè wèn hé wǒ,níng zhī wǒ jiā zài nán chéng。
答云我曾居君乡,知君游宦在此城。dá yún wǒ céng jū jūn xiāng,zhī jūn yóu huàn zài cǐ chéng。
我行离邑已万里,今方羁役去远征。wǒ xíng lí yì yǐ wàn lǐ,jīn fāng jī yì qù yuǎn zhēng。
来时闻君妇,闺中孀居独宿有贞名。lái shí wén jūn fù,guī zhōng shuāng jū dú sù yǒu zhēn míng。
亦云悲朝泣闲房,又闻暮思泪沾裳。yì yún bēi cháo qì xián fáng,yòu wén mù sī lèi zhān shang。
形容憔悴非昔悦,蓬鬓衰颜不复妆。xíng róng qiáo cuì fēi xī yuè,péng bìn shuāi yán bù fù zhuāng。
见此令人有余悲,当愿君怀不暂忘。jiàn cǐ lìng rén yǒu yú bēi,dāng yuàn jūn huái bù zàn wàng。

拟行路难(其十五)

南北朝 鲍照

君不见柏梁台,今日丘墟生草莱。jūn bù jiàn bǎi liáng tái,jīn rì qiū xū shēng cǎo lái。
君不见阿房宫,寒云泽雉栖其中。jūn bù jiàn ā fáng gōng,hán yún zé zhì qī qí zhōng。
歌妓舞女今谁在,高坟垒垒满山隅。gē jì wǔ nǚ jīn shuí zài,gāo fén lěi lěi mǎn shān yú。
长袖纷纷徒竞世,非我昔时千金躯。zhǎng xiù fēn fēn tú jìng shì,fēi wǒ xī shí qiān jīn qū。
随酒逐乐任意去,莫令含叹下黄垆。suí jiǔ zhú lè rèn yì qù,mò lìng hán tàn xià huáng lú。

拟行路难(其十六)

南北朝 鲍照

君不见冰上霜,表里阴且寒。jūn bù jiàn bīng shàng shuāng,biǎo lǐ yīn qiě hán。
虽蒙朝日照,信得几时安。suī méng cháo rì zhào,xìn dé jǐ shí ān。
民生故如此,谁令摧折强相看。mín shēng gù rú cǐ,shuí lìng cuī zhé qiáng xiāng kàn。
年去年来自如削,白发零落不胜冠。nián qù nián lái zì rú xuē,bái fā líng luò bù shèng guān。

拟行路难(其十七)

南北朝 鲍照

君不见春鸟初至时,百草含青俱作花。jūn bù jiàn chūn niǎo chū zhì shí,bǎi cǎo hán qīng jù zuò huā。
寒风萧索一旦至,竟得几时保光华。hán fēng xiāo suǒ yī dàn zhì,jìng dé jǐ shí bǎo guāng huá。
日月流迈不相饶,令我愁思怨恨多。rì yuè liú mài bù xiāng ráo,lìng wǒ chóu sī yuàn hèn duō。

拟行路难(其十八)

南北朝 鲍照

诸君莫叹贫,富贵不由人。zhū jūn mò tàn pín,fù guì bù yóu rén。
丈夫四十强而仕,余当二十弱冠辰。zhàng fū sì shí qiáng ér shì,yú dāng èr shí ruò guān chén。
莫言草木委冬雪,会应苏息遇阳春。mò yán cǎo mù wěi dōng xuě,huì yīng sū xī yù yáng chūn。
对酒叙长篇,穷途运命委皇天。duì jiǔ xù zhǎng piān,qióng tú yùn mìng wěi huáng tiān。
但愿樽中九酝满,莫惜床头百个钱。dàn yuàn zūn zhōng jiǔ yùn mǎn,mò xī chuáng tóu bǎi gè qián。
直得优游卒一岁,何劳辛苦事百年。zhí dé yōu yóu zú yī suì,hé láo xīn kǔ shì bǎi nián。

代放歌行

南北朝 鲍照

蓼虫避葵堇,习苦不言非。liǎo chóng bì kuí jǐn,xí kǔ bù yán fēi。
小人自龌龊,安知旷士怀。xiǎo rén zì wò chuò,ān zhī kuàng shì huái。
鸡鸣洛城里,禁门平旦开。jī míng luò chéng lǐ,jìn mén píng dàn kāi。
冠盖纵横至,车骑四方来。guān gài zòng héng zhì,chē qí sì fāng lái。
素带曳长飙,华缨结远埃。sù dài yè zhǎng biāo,huá yīng jié yuǎn āi。
日中安能止,钟鸣犹未归。rì zhōng ān néng zhǐ,zhōng míng yóu wèi guī。
夷世不可逢,贤君信爱才。yí shì bù kě féng,xián jūn xìn ài cái。
明虑自天断,不受外嫌猜。míng lǜ zì tiān duàn,bù shòu wài xián cāi。
一言分珪爵,片善辞草莱。yī yán fēn guī jué,piàn shàn cí cǎo lái。
岂伊白璧赐,将起黄金台。qǐ yī bái bì cì,jiāng qǐ huáng jīn tái。
今君有何疾,临路独迟回。jīn jūn yǒu hé jí,lín lù dú chí huí。

采菱歌七首

南北朝 鲍照

【其一】
骛舲驰桂浦,息棹偃椒潭。wù líng chí guì pǔ,xī zhào yǎn jiāo tán。
箫弄澄湘北,菱歌清汉南。xiāo nòng chéng xiāng běi,líng gē qīng hàn nán。
【其二】
弭榜搴蕙荑,停唱纫薰若。mǐ bǎng qiān huì tí,tíng chàng rèn xūn ruò。
含伤拾泉花,萦念采云萼。hán shāng shí quán huā,yíng niàn cǎi yún è。
【其三】
暌阔逢暄新,凄怨值妍华。kuí kuò féng xuān xīn,qī yuàn zhí yán huá。
愁心不可荡,春思乱如麻。chóu xīn bù kě dàng,chūn sī luàn rú má。
【其四】
要艳双屿里,望美两洲间。yào yàn shuāng yǔ lǐ,wàng měi liǎng zhōu jiān。
褭褭风出浦,容容日向山。niǎo niǎo fēng chū pǔ,róng róng rì xiàng shān。
【其五】
烟曀越嶂深,箭迅楚江急。yān yì yuè zhàng shēn,jiàn xùn chǔ jiāng jí。
空抱琴中悲,徒望近关泣。kōng bào qín zhōng bēi,tú wàng jìn guān qì。
【其六】
缄叹凌珠渊,收慨上金堤。jiān tàn líng zhū yuān,shōu kǎi shàng jīn dī。
春芳行歇落,是人方未齐。chūn fāng xíng xiē luò,shì rén fāng wèi qí。
【其七】
思今怀近忆,望古怀远识。sī jīn huái jìn yì,wàng gǔ huái yuǎn shí。
怀古复怀今,长怀无终极。huái gǔ fù huái jīn,zhǎng huái wú zhōng jí。

门有车马客行

南北朝 鲍照

门有车马客,问君何乡士。mén yǒu chē mǎ kè,wèn jūn hé xiāng shì。
捷步往相讯,果得旧邻里。jié bù wǎng xiāng xùn,guǒ dé jiù lín lǐ。
凄凄声中情,慊慊增下俚。qī qī shēng zhōng qíng,qiàn qiàn zēng xià lǐ。
语昔有故悲,论今无新喜。yǔ xī yǒu gù bēi,lùn jīn wú xīn xǐ。
清晨相访慰,日暮不能已。qīng chén xiāng fǎng wèi,rì mù bù néng yǐ。
欢戚竞寻叙,谈调何终止。huān qī jìng xún xù,tán diào hé zhōng zhǐ。
辞端竟未究,忽唱分途始。cí duān jìng wèi jiū,hū chàng fēn tú shǐ。
前悲尚未弭,后戚方复起。qián bēi shàng wèi mǐ,hòu qī fāng fù qǐ。
嘶声盈我口,谈言在我耳。sī shēng yíng wǒ kǒu,tán yán zài wǒ ěr。
“手迹可传心,愿尔笃行李。shǒu jì kě chuán xīn,yuàn ěr dǔ xíng lǐ。

44123