古诗词

题本竹观

杜光庭

楼阁层层冠此山,雕轩朱槛一跻攀。lóu gé céng céng guān cǐ shān,diāo xuān zhū kǎn yī jī pān。
碑刊古篆龙蛇动,洞接诸天日月闲。bēi kān gǔ zhuàn lóng shé dòng,dòng jiē zhū tiān rì yuè xián。
帝子影堂香漠漠,真人丹涧水潺潺。dì zi yǐng táng xiāng mò mò,zhēn rén dān jiàn shuǐ chán chán。
扫空双竹今何在,只恐投波去不还。sǎo kōng shuāng zhú jīn hé zài,zhǐ kǒng tóu bō qù bù hái。
杜光庭

杜光庭

杜光庭(850—933),字圣宾,号东瀛子,缙云人。唐懿宗时,考进士未中,后到天台山入道。晚年辞官隐居四川青城山。一生著作颇多,有《道德真经广圣义》、《道门科范大全集》、《广成集》、《洞天福地岳渎名山记》、《青城山记》、《武夷山记》、《西湖古迹事实》等。古代著名传奇小说《虬髯客传》相传系他所作。杜光庭注重对道教教义、斋醮科范、修道方术等多方面的研究和整理,对后世道教影响很大。一些著作亡佚于元初,无法见其原貌。研究杜光庭的专著有《唐代老学研究——以成玄英、李荣、唐玄宗、杜光庭《道德经》注疏为个案》等。 杜光庭的作品>>

猜您喜欢

题剑门

杜光庭

谁运乾坤陶冶功,铸为双剑倚苍穹。shuí yùn qián kūn táo yě gōng,zhù wèi shuāng jiàn yǐ cāng qióng。
题诗曾驻三天驾,碍日长含八海风。tí shī céng zhù sān tiān jià,ài rì zhǎng hán bā hǎi fēng。

题龙鹄山

杜光庭

抽得闲身伴瘦筇,乱敲青碧唤蛟龙。chōu dé xián shēn bàn shòu qióng,luàn qiāo qīng bì huàn jiāo lóng。
道人扫径收松子,缺月初圆天柱峰。dào rén sǎo jìng shōu sōng zi,quē yuè chū yuán tiān zhù fēng。

纪道德

杜光庭

道,德。dào,dé。
清虚,玄默。qīng xū,xuán mò。
生帝先,为圣则。shēng dì xiān,wèi shèng zé。
听之不闻,抟之不得。tīng zhī bù wén,tuán zhī bù dé。
至德本无为,人中多自惑。zhì dé běn wú wèi,rén zhōng duō zì huò。
在洗心而息虑,亦知白而守黑。zài xǐ xīn ér xī lǜ,yì zhī bái ér shǒu hēi。
百姓日用而不知,上士勤行而必克。bǎi xìng rì yòng ér bù zhī,shàng shì qín xíng ér bì kè。
既鼓铸于乾坤品物,信充仞乎东西南北。jì gǔ zhù yú qián kūn pǐn wù,xìn chōng rèn hū dōng xī nán běi。
三皇高拱兮任以自然,五帝垂衣兮修之不忒。sān huáng gāo gǒng xī rèn yǐ zì rán,wǔ dì chuí yī xī xiū zhī bù tè。
以心体之者为四海之主,以身弯之者为万夫之特。yǐ xīn tǐ zhī zhě wèi sì hǎi zhī zhǔ,yǐ shēn wān zhī zhě wèi wàn fū zhī tè。
有皓齿青娥者为伐命之斧,蕴奇谋广智者为盗国之贼。yǒu hào chǐ qīng é zhě wèi fá mìng zhī fǔ,yùn qí móu guǎng zhì zhě wèi dào guó zhī zéi。
曾未若轩后顺风兮清静自化,曾未若皋陶迈种兮温恭允塞。céng wèi ruò xuān hòu shùn fēng xī qīng jìng zì huà,céng wèi ruò gāo táo mài zhǒng xī wēn gōng yǔn sāi。
故可以越圆清方浊兮不始不终,何止乎居九流五常兮理家理国。gù kě yǐ yuè yuán qīng fāng zhuó xī bù shǐ bù zhōng,hé zhǐ hū jū jiǔ liú wǔ cháng xī lǐ jiā lǐ guó。
岂不闻乎天地于道德也无以清宁,岂不闻乎道德于天地也有逾绳墨。qǐ bù wén hū tiān dì yú dào dé yě wú yǐ qīng níng,qǐ bù wén hū dào dé yú tiān dì yě yǒu yú shéng mò。
语不云乎仲尼有言朝闻道夕死可矣,所以垂万古历百王不敢离之于顷刻。yǔ bù yún hū zhòng ní yǒu yán cháo wén dào xī sǐ kě yǐ,suǒ yǐ chuí wàn gǔ lì bǎi wáng bù gǎn lí zhī yú qǐng kè。

怀古今

杜光庭

古,今。gǔ,jīn。
感事,伤心。gǎn shì,shāng xīn。
惊得丧,叹浮沉。jīng dé sàng,tàn fú chén。
风驱寒暑,川注光阴。fēng qū hán shǔ,chuān zhù guāng yīn。
始炫朱颜丽,俄悲白发侵。shǐ xuàn zhū yán lì,é bēi bái fā qīn。
嗟四豪之不返,痛七贵以难寻。jiē sì háo zhī bù fǎn,tòng qī guì yǐ nán xún。
夸父兴怀于落照,田文起怨于鸣琴。kuā fù xīng huái yú luò zhào,tián wén qǐ yuàn yú míng qín。
雁足凄凉兮传恨绪,凤台寂寞兮有遗音。yàn zú qī liáng xī chuán hèn xù,fèng tái jì mò xī yǒu yí yīn。
朔漠幽囚兮天长地久,潇湘隔别兮水阔烟深。shuò mò yōu qiú xī tiān zhǎng dì jiǔ,xiāo xiāng gé bié xī shuǐ kuò yān shēn。
谁能绝圣韬贤餐芝饵术,谁能含光遁世鍊石烧金。shuí néng jué shèng tāo xián cān zhī ěr shù,shuí néng hán guāng dùn shì liàn shí shāo jīn。
君不见屈大夫纫兰而发谏,君不见贾太傅忌鵩而愁吟。jūn bù jiàn qū dà fū rèn lán ér fā jiàn,jūn bù jiàn jiǎ tài fù jì fú ér chóu yín。
君不见四皓避秦峨峨恋商岭,君不见二疏辞汉飘飘归故林。jūn bù jiàn sì hào bì qín é é liàn shāng lǐng,jūn bù jiàn èr shū cí hàn piāo piāo guī gù lín。
胡为乎冒进贪名践危途与倾辙,胡为乎怙权恃宠顾华饰与雕簪。hú wèi hū mào jìn tān míng jiàn wēi tú yǔ qīng zhé,hú wèi hū hù quán shì chǒng gù huá shì yǔ diāo zān。
吾所以思抗迹忘机用虚无为师范,吾所以思去奢灭欲保道德为规箴。wú suǒ yǐ sī kàng jì wàng jī yòng xū wú wèi shī fàn,wú suǒ yǐ sī qù shē miè yù bǎo dào dé wèi guī zhēn。
不能劳神效苏子张生兮于时而纵辩,不能劳神效杨朱墨翟兮挥涕以沾襟。bù néng láo shén xiào sū zi zhāng shēng xī yú shí ér zòng biàn,bù néng láo shén xiào yáng zhū mò dí xī huī tì yǐ zhān jīn。
1912