古诗词

赠卫八处士

杜甫

人生不相见,动如参与商。rén shēng bù xiāng jiàn,dòng rú cān yǔ shāng。
今夕复何夕,共此灯烛光。jīn xī fù hé xī,gòng cǐ dēng zhú guāng。
少壮能几时,鬓发各已苍。shǎo zhuàng néng jǐ shí,bìn fā gè yǐ cāng。
访旧半为鬼,惊呼热中肠。fǎng jiù bàn wèi guǐ,jīng hū rè zhōng cháng。
焉知二十载,重上君子堂。yān zhī èr shí zài,zhòng shàng jūn zi táng。
昔别君未婚,儿女忽成行。xī bié jūn wèi hūn,ér nǚ hū chéng xíng。
怡然敬父执,问我来何方。yí rán jìng fù zhí,wèn wǒ lái hé fāng。
问答乃未已,驱儿罗酒浆。wèn dá nǎi wèi yǐ,qū ér luó jiǔ jiāng。
夜雨剪春韭,新炊间黄粱。yè yǔ jiǎn chūn jiǔ,xīn chuī jiān huáng liáng。
主称会面难,一举累十觞。zhǔ chēng huì miàn nán,yī jǔ lèi shí shāng。
十觞亦不醉,感子故意长。shí shāng yì bù zuì,gǎn zi gù yì zhǎng。
明日隔山岳,世事两茫茫。míng rì gé shān yuè,shì shì liǎng máng máng。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

秋雨叹三首

杜甫

长安布衣谁比数,反锁衡门守环堵。zhǎng ān bù yī shuí bǐ shù,fǎn suǒ héng mén shǒu huán dǔ。
老夫不出长蓬蒿,稚子无忧走风雨。lǎo fū bù chū zhǎng péng hāo,zhì zi wú yōu zǒu fēng yǔ。
雨声飕飕催早寒,胡雁翅湿高飞难。yǔ shēng sōu sōu cuī zǎo hán,hú yàn chì shī gāo fēi nán。
秋来未曾见白日,泥污后土何时乾。qiū lái wèi céng jiàn bái rì,ní wū hòu tǔ hé shí qián。

叹庭前甘菊花

杜甫

檐前甘菊移时晚,青蕊重阳不堪摘。yán qián gān jú yí shí wǎn,qīng ruǐ zhòng yáng bù kān zhāi。
明日萧条醉尽醒,残花烂熳开何益。míng rì xiāo tiáo zuì jǐn xǐng,cán huā làn màn kāi hé yì。
篱边野外多众芳,采撷细琐升中堂。lí biān yě wài duō zhòng fāng,cǎi xié xì suǒ shēng zhōng táng。
念兹空长大枝叶,结根失所缠风霜。niàn zī kōng zhǎng dà zhī yè,jié gēn shī suǒ chán fēng shuāng。

醉时歌

杜甫

诸公衮衮登台省,广文先生官独冷。zhū gōng gǔn gǔn dēng tái shěng,guǎng wén xiān shēng guān dú lěng。
甲第纷纷厌粱肉,广文先生饭不足。jiǎ dì fēn fēn yàn liáng ròu,guǎng wén xiān shēng fàn bù zú。
先生有道出羲皇,先生有才过屈宋。xiān shēng yǒu dào chū xī huáng,xiān shēng yǒu cái guò qū sòng。
德尊一代常轗轲,名垂万古知何用。dé zūn yī dài cháng kǎn kē,míng chuí wàn gǔ zhī hé yòng。
杜陵野客人更嗤,被褐短窄鬓如丝。dù líng yě kè rén gèng chī,bèi hè duǎn zhǎi bìn rú sī。
日籴太仓五升米,时赴郑老同襟期。rì dí tài cāng wǔ shēng mǐ,shí fù zhèng lǎo tóng jīn qī。
得钱即相觅,沽酒不复疑。dé qián jí xiāng mì,gū jiǔ bù fù yí。
忘形到尔汝,痛饮真吾师。wàng xíng dào ěr rǔ,tòng yǐn zhēn wú shī。
清夜沈沈动春酌,灯前细雨檐花落。qīng yè shěn shěn dòng chūn zhuó,dēng qián xì yǔ yán huā luò。
但觉高歌有鬼神,焉知饿死填沟壑。dàn jué gāo gē yǒu guǐ shén,yān zhī è sǐ tián gōu hè。
相如逸才亲涤器,子云识字终投阁。xiāng rú yì cái qīn dí qì,zi yún shí zì zhōng tóu gé。
先生早赋归去来,石田茅屋荒苍苔。xiān shēng zǎo fù guī qù lái,shí tián máo wū huāng cāng tái。
儒术于我何有哉,孔丘盗蹠俱尘埃。rú shù yú wǒ hé yǒu zāi,kǒng qiū dào zhí jù chén āi。
不须闻此意惨怆,生前相遇且衔杯。bù xū wén cǐ yì cǎn chuàng,shēng qián xiāng yù qiě xián bēi。

醉歌行

杜甫

陆机二十作文赋,汝更小年能缀文。lù jī èr shí zuò wén fù,rǔ gèng xiǎo nián néng zhuì wén。
总角草书又神速,世上儿子徒纷纷。zǒng jiǎo cǎo shū yòu shén sù,shì shàng ér zi tú fēn fēn。
骅骝作驹已汗血,鸷鸟举翮连青云。huá liú zuò jū yǐ hàn xuè,zhì niǎo jǔ hé lián qīng yún。
词源倒流三峡水,笔阵独扫千人军。cí yuán dào liú sān xiá shuǐ,bǐ zhèn dú sǎo qiān rén jūn。
只今年才十六七,射策军门期第一。zhǐ jīn nián cái shí liù qī,shè cè jūn mén qī dì yī。
旧穿杨叶真自知,暂蹶霜蹄未为失。jiù chuān yáng yè zhēn zì zhī,zàn jué shuāng tí wèi wèi shī。
偶然擢秀非难取,会是排风有毛质。ǒu rán zhuó xiù fēi nán qǔ,huì shì pái fēng yǒu máo zhì。
汝身已见唾成珠,汝伯何由发如漆。rǔ shēn yǐ jiàn tuò chéng zhū,rǔ bó hé yóu fā rú qī。
春光澹沲秦东亭,渚蒲牙白水荇青。chūn guāng dàn tuó qín dōng tíng,zhǔ pú yá bái shuǐ xìng qīng。
风吹客衣日杲杲,树搅离思花冥冥。fēng chuī kè yī rì gǎo gǎo,shù jiǎo lí sī huā míng míng。
酒尽沙头双玉瓶,众宾皆醉我独醒。jiǔ jǐn shā tóu shuāng yù píng,zhòng bīn jiē zuì wǒ dú xǐng。
乃知贫贱别更苦,吞声踯躅涕泪零。nǎi zhī pín jiàn bié gèng kǔ,tūn shēng zhí zhú tì lèi líng。

苦雨奉寄陇西公兼呈王徵士

杜甫

今秋乃淫雨,仲月来寒风。jīn qiū nǎi yín yǔ,zhòng yuè lái hán fēng。
群木水光下,万象云气中。qún mù shuǐ guāng xià,wàn xiàng yún qì zhōng。
所思碍行潦,九里信不通。suǒ sī ài xíng lǎo,jiǔ lǐ xìn bù tōng。
悄悄素浐路,迢迢天汉东。qiāo qiāo sù chǎn lù,tiáo tiáo tiān hàn dōng。
愿腾六尺马,背若孤征鸿。yuàn téng liù chǐ mǎ,bèi ruò gū zhēng hóng。
划见公子面,超然欢笑同。huà jiàn gōng zi miàn,chāo rán huān xiào tóng。
奋飞既胡越,局促伤樊笼。fèn fēi jì hú yuè,jú cù shāng fán lóng。
一饭四五起,凭轩心力穷。yī fàn sì wǔ qǐ,píng xuān xīn lì qióng。
嘉蔬没混浊,时菊碎榛丛。jiā shū méi hùn zhuó,shí jú suì zhēn cóng。
鹰隼亦屈猛,乌鸢何所蒙。yīng sǔn yì qū měng,wū yuān hé suǒ méng。
式瞻北邻居,取适南巷翁。shì zhān běi lín jū,qǔ shì nán xiàng wēng。
挂席钓川涨,焉知清兴终。guà xí diào chuān zhǎng,yān zhī qīng xīng zhōng。

同诸公登慈恩寺塔

杜甫

高标跨苍天,烈风无时休。gāo biāo kuà cāng tiān,liè fēng wú shí xiū。
自非旷士怀,登兹翻百忧。zì fēi kuàng shì huái,dēng zī fān bǎi yōu。
方知象教力,足可追冥搜。fāng zhī xiàng jiào lì,zú kě zhuī míng sōu。
仰穿龙蛇窟,始出枝撑幽。yǎng chuān lóng shé kū,shǐ chū zhī chēng yōu。
七星在北户,河汉声西流。qī xīng zài běi hù,hé hàn shēng xī liú。
羲和鞭白日,少昊行清秋。xī hé biān bái rì,shǎo hào xíng qīng qiū。
秦山忽破碎,泾渭不可求。qín shān hū pò suì,jīng wèi bù kě qiú。
俯视但一气,焉能辨皇州。fǔ shì dàn yī qì,yān néng biàn huáng zhōu。
回首叫虞舜,苍梧云正愁。huí shǒu jiào yú shùn,cāng wú yún zhèng chóu。
惜哉瑶池饮,日晏昆仑丘。xī zāi yáo chí yǐn,rì yàn kūn lún qiū。
黄鹄去不息,哀鸣何所投。huáng gǔ qù bù xī,āi míng hé suǒ tóu。
君看随阳雁,各有稻粱谋。jūn kàn suí yáng yàn,gè yǒu dào liáng móu。

大云寺赞公房四首其二

杜甫

细软青丝履,光明白氎巾。xì ruǎn qīng sī lǚ,guāng míng bái dié jīn。
深藏供老宿,取用及吾身。shēn cáng gōng lǎo sù,qǔ yòng jí wú shēn。
自顾转无趣,交情何尚新。zì gù zhuǎn wú qù,jiāo qíng hé shàng xīn。
道林才不世,惠远德过人。dào lín cái bù shì,huì yuǎn dé guò rén。
雨泻暮檐竹,风吹青井芹。yǔ xiè mù yán zhú,fēng chuī qīng jǐng qín。
天阴对图画,最觉润龙鳞。tiān yīn duì tú huà,zuì jué rùn lóng lín。

大云寺赞公房四首其二

杜甫

灯影照无睡,心清闻妙香。dēng yǐng zhào wú shuì,xīn qīng wén miào xiāng。
夜深殿突兀,风动金锒铛。yè shēn diàn tū wù,fēng dòng jīn láng dāng。
天黑闭春院,地清栖暗芳。tiān hēi bì chūn yuàn,dì qīng qī àn fāng。
玉绳回断绝,铁凤森翱翔。yù shéng huí duàn jué,tiě fèng sēn áo xiáng。
梵放时出寺,钟残仍殷床。fàn fàng shí chū sì,zhōng cán réng yīn chuáng。
明朝在沃野,苦见尘沙黄。míng cháo zài wò yě,kǔ jiàn chén shā huáng。

苏端薛复筵简薛华醉歌

杜甫

文章有神交有道,端复得之名誉早。wén zhāng yǒu shén jiāo yǒu dào,duān fù dé zhī míng yù zǎo。
爱客满堂尽豪翰,开筵上日思芳草。ài kè mǎn táng jǐn háo hàn,kāi yán shàng rì sī fāng cǎo。
安得健步移远梅,乱插繁花向晴昊。ān dé jiàn bù yí yuǎn méi,luàn chā fán huā xiàng qíng hào。
千里犹残旧冰雪,百壶且试开怀抱。qiān lǐ yóu cán jiù bīng xuě,bǎi hú qiě shì kāi huái bào。
垂老恶闻战鼓悲,急觞为缓忧心捣。chuí lǎo è wén zhàn gǔ bēi,jí shāng wèi huǎn yōu xīn dǎo。
少年努力纵谈笑,看我形容已枯槁。shǎo nián nǔ lì zòng tán xiào,kàn wǒ xíng róng yǐ kū gǎo。
坐中薛华善醉歌,歌辞自作风格老。zuò zhōng xuē huá shàn zuì gē,gē cí zì zuò fēng gé lǎo。
近来海内为长句,汝与山东李白好。jìn lái hǎi nèi wèi zhǎng jù,rǔ yǔ shān dōng lǐ bái hǎo。
何刘沈谢力未工,才兼鲍昭愁绝倒。hé liú shěn xiè lì wèi gōng,cái jiān bào zhāo chóu jué dào。
诸生颇尽新知乐,万事终伤不自保。zhū shēng pǒ jǐn xīn zhī lè,wàn shì zhōng shāng bù zì bǎo。
气酣日落西风来,愿吹野水添金杯。qì hān rì luò xī fēng lái,yuàn chuī yě shuǐ tiān jīn bēi。
如渑之酒常快意,亦知穷愁安在哉。rú miǎn zhī jiǔ cháng kuài yì,yì zhī qióng chóu ān zài zāi。
忽忆雨时秋井塌,古人白骨生青苔,如何不饮令心哀。hū yì yǔ shí qiū jǐng tā,gǔ rén bái gǔ shēng qīng tái,rú hé bù yǐn lìng xīn āi。

晦日寻崔戢李封

杜甫

朝光入瓮牖,尸寝惊敝裘。cháo guāng rù wèng yǒu,shī qǐn jīng bì qiú。
起行视天宇,春气渐和柔。qǐ xíng shì tiān yǔ,chūn qì jiàn hé róu。
兴来不暇懒,今晨梳我头。xīng lái bù xiá lǎn,jīn chén shū wǒ tóu。
出门无所待,徒步觉自由。chū mén wú suǒ dài,tú bù jué zì yóu。
杖藜复恣意,免值公与侯。zhàng lí fù zì yì,miǎn zhí gōng yǔ hóu。
晚定崔李交,会心真罕俦。wǎn dìng cuī lǐ jiāo,huì xīn zhēn hǎn chóu。
每过得酒倾,二宅可淹留。měi guò dé jiǔ qīng,èr zhái kě yān liú。
喜结仁里欢,况因令节求。xǐ jié rén lǐ huān,kuàng yīn lìng jié qiú。
李生园欲荒,旧竹颇修修。lǐ shēng yuán yù huāng,jiù zhú pǒ xiū xiū。
引客看扫除,随时成献酬。yǐn kè kàn sǎo chú,suí shí chéng xiàn chóu。
崔侯初筵色,已畏空尊愁。cuī hóu chū yán sè,yǐ wèi kōng zūn chóu。
未知天下士,至性有此不。wèi zhī tiān xià shì,zhì xìng yǒu cǐ bù。
草牙既青出,蜂声亦暖游。cǎo yá jì qīng chū,fēng shēng yì nuǎn yóu。
思见农器陈,何当甲兵休。sī jiàn nóng qì chén,hé dāng jiǎ bīng xiū。
上古葛天民,不贻黄屋忧。shàng gǔ gé tiān mín,bù yí huáng wū yōu。
至今阮籍等,熟醉为身谋。zhì jīn ruǎn jí děng,shú zuì wèi shēn móu。
威凤高其翔,长鲸吞九洲。wēi fèng gāo qí xiáng,zhǎng jīng tūn jiǔ zhōu。
地轴为之翻,百川昔乱流。dì zhóu wèi zhī fān,bǎi chuān xī luàn liú。
当歌欲一放,泪下恐莫收。dāng gē yù yī fàng,lèi xià kǒng mò shōu。
浊醪有妙理,庶用慰沈浮。zhuó láo yǒu miào lǐ,shù yòng wèi shěn fú。

雨过苏端

杜甫

鸡鸣风雨交,久旱云亦好。jī míng fēng yǔ jiāo,jiǔ hàn yún yì hǎo。
杖藜入春泥,无食起我早。zhàng lí rù chūn ní,wú shí qǐ wǒ zǎo。
诸家忆所历,一饭迹便扫。zhū jiā yì suǒ lì,yī fàn jì biàn sǎo。
苏侯得数过,欢喜每倾倒。sū hóu dé shù guò,huān xǐ měi qīng dào。
也复可怜人,呼儿具梨枣。yě fù kě lián rén,hū ér jù lí zǎo。
浊醪必在眼,尽醉摅怀抱。zhuó láo bì zài yǎn,jǐn zuì shū huái bào。
红稠屋角花,碧委墙隅草。hóng chóu wū jiǎo huā,bì wěi qiáng yú cǎo。
亲宾纵谈谑,喧闹畏衰老。qīn bīn zòng tán xuè,xuān nào wèi shuāi lǎo。
况蒙霈泽垂,粮粒或自保。kuàng méng pèi zé chuí,liáng lì huò zì bǎo。
妻孥隔军垒,拨弃不拟道。qī nú gé jūn lěi,bō qì bù nǐ dào。

喜晴

杜甫

皇天久不雨,既雨晴亦佳。huáng tiān jiǔ bù yǔ,jì yǔ qíng yì jiā。
出郭眺西郊,肃肃春增华。chū guō tiào xī jiāo,sù sù chūn zēng huá。
青荧陵陂麦,窈窕桃李花。qīng yíng líng bēi mài,yǎo tiǎo táo lǐ huā。
春夏各有实,我饥岂无涯。chūn xià gè yǒu shí,wǒ jī qǐ wú yá。
干戈虽横放,惨澹斗龙蛇。gàn gē suī héng fàng,cǎn dàn dòu lóng shé。
甘泽不犹愈,且耕今未赊。gān zé bù yóu yù,qiě gēng jīn wèi shē。
丈夫则带甲,妇女终在家。zhàng fū zé dài jiǎ,fù nǚ zhōng zài jiā。
力难及黍稷,得种菜与麻。lì nán jí shǔ jì,dé zhǒng cài yǔ má。
千载商山芝,往者东门瓜。qiān zài shāng shān zhī,wǎng zhě dōng mén guā。
其人骨已朽,此道谁疵瑕。qí rén gǔ yǐ xiǔ,cǐ dào shuí cī xiá。
英贤遇轗轲,远引蟠泥沙。yīng xián yù kǎn kē,yuǎn yǐn pán ní shā。
顾惭昧所适,回首白日斜。gù cán mèi suǒ shì,huí shǒu bái rì xié。
汉阴有鹿门,沧海有灵查。hàn yīn yǒu lù mén,cāng hǎi yǒu líng chá。
焉能学众口,咄咄空咨嗟。yān néng xué zhòng kǒu,duō duō kōng zī jiē。

送率府程录事还乡

杜甫

鄙夫行衰谢,抱病昏妄集。bǐ fū xíng shuāi xiè,bào bìng hūn wàng jí。
当时往还人,记一不识十。dāng shí wǎng hái rén,jì yī bù shí shí。
程侯晚相遇,与语才杰立。chéng hóu wǎn xiāng yù,yǔ yǔ cái jié lì。
熏然耳目开,颇觉聪明人。xūn rán ěr mù kāi,pǒ jué cōng míng rén。
千载得鲍叔,末契有所及。qiān zài dé bào shū,mò qì yǒu suǒ jí。
意钟老柏青,义动修蛇蛰。yì zhōng lǎo bǎi qīng,yì dòng xiū shé zhé。
若人可数见,慰我垂白泣。ruò rén kě shù jiàn,wèi wǒ chuí bái qì。
告别无淹晷,百忧复相袭。gào bié wú yān guǐ,bǎi yōu fù xiāng xí。
内愧突不黔,庶羞以赒给。nèi kuì tū bù qián,shù xiū yǐ zhōu gěi。
素丝挈长鱼,碧酒随玉粒。sù sī qiè zhǎng yú,bì jiǔ suí yù lì。
途穷见交态,世梗悲路涩。tú qióng jiàn jiāo tài,shì gěng bēi lù sè。
东风吹春冰,泱莽后土湿。dōng fēng chuī chūn bīng,yāng mǎng hòu tǔ shī。
念君惜羽翮,既饱更思戢。niàn jūn xī yǔ hé,jì bǎo gèng sī jí。
莫作翻云鹘,闻呼向禽急。mò zuò fān yún gǔ,wén hū xiàng qín jí。

述怀一首

杜甫

去年潼关破,妻子隔绝久。qù nián tóng guān pò,qī zi gé jué jiǔ。
今夏草木长,脱身得西走。jīn xià cǎo mù zhǎng,tuō shēn dé xī zǒu。
麻鞋见天子,衣袖露两肘。má xié jiàn tiān zi,yī xiù lù liǎng zhǒu。
朝廷慜生还,亲故伤老丑。cháo tíng mǐn shēng hái,qīn gù shāng lǎo chǒu。
涕泪授拾遗,流离主恩厚。tì lèi shòu shí yí,liú lí zhǔ ēn hòu。
柴门虽得去,未忍即开口。chái mén suī dé qù,wèi rěn jí kāi kǒu。
寄书问三川,不知家在否。jì shū wèn sān chuān,bù zhī jiā zài fǒu。
比闻同罹祸,杀戮到鸡狗。bǐ wén tóng lí huò,shā lù dào jī gǒu。
山中漏茅屋,谁复依户牖。shān zhōng lòu máo wū,shuí fù yī hù yǒu。
摧颓苍松根,地冷骨未朽。cuī tuí cāng sōng gēn,dì lěng gǔ wèi xiǔ。
几人全性命,尽室岂相偶。jǐ rén quán xìng mìng,jǐn shì qǐ xiāng ǒu。
嵚岑猛虎场,郁结回我首。qīn cén měng hǔ chǎng,yù jié huí wǒ shǒu。
自寄一封书,今已十月后。zì jì yī fēng shū,jīn yǐ shí yuè hòu。
反畏消息来,寸心亦何有。fǎn wèi xiāo xī lái,cùn xīn yì hé yǒu。
汉运初中兴,生平老耽酒。hàn yùn chū zhōng xīng,shēng píng lǎo dān jiǔ。
沉思欢会处,恐作穷独叟。chén sī huān huì chù,kǒng zuò qióng dú sǒu。

送长孙九侍御赴武威判官

杜甫

骢马新凿蹄,银鞍被来好。cōng mǎ xīn záo tí,yín ān bèi lái hǎo。
绣衣黄白郎,骑向交河道。xiù yī huáng bái láng,qí xiàng jiāo hé dào。
问君适万里,取别何草草。wèn jūn shì wàn lǐ,qǔ bié hé cǎo cǎo。
天子忧凉州,严程到须早。tiān zi yōu liáng zhōu,yán chéng dào xū zǎo。
去秋群胡反,不得无电扫。qù qiū qún hú fǎn,bù dé wú diàn sǎo。
此行收遗氓,风俗方再造。cǐ xíng shōu yí máng,fēng sú fāng zài zào。
族父领元戎,名声国中老。zú fù lǐng yuán róng,míng shēng guó zhōng lǎo。
夺我同官良,飘飖按城堡。duó wǒ tóng guān liáng,piāo yáo àn chéng bǎo。
使我不能餐,令我恶怀抱。shǐ wǒ bù néng cān,lìng wǒ è huái bào。
若人才思阔,溟涨浸绝岛。ruò rén cái sī kuò,míng zhǎng jìn jué dǎo。
尊前失诗流,塞上得国宝。zūn qián shī shī liú,sāi shàng dé guó bǎo。
皇天悲送远,云雨白浩浩。huáng tiān bēi sòng yuǎn,yún yǔ bái hào hào。
东郊尚烽火,朝野色枯槁。dōng jiāo shàng fēng huǒ,cháo yě sè kū gǎo。
西极柱亦倾,如何正穹昊。xī jí zhù yì qīng,rú hé zhèng qióng hào。