古诗词

韦讽录事宅观曹将军画马图

杜甫

国初已来画鞍马,神妙独数江都王。guó chū yǐ lái huà ān mǎ,shén miào dú shù jiāng dōu wáng。
将军得名三十载,人间又见真乘黄。jiāng jūn dé míng sān shí zài,rén jiān yòu jiàn zhēn chéng huáng。
曾貌先帝照夜白,龙池十日飞霹雳。céng mào xiān dì zhào yè bái,lóng chí shí rì fēi pī lì。
内府殷红玛瑙盘,婕妤传诏才人索。nèi fǔ yīn hóng mǎ nǎo pán,jié yú chuán zhào cái rén suǒ。
盘赐将军拜舞归,轻纨细绮相追飞。pán cì jiāng jūn bài wǔ guī,qīng wán xì qǐ xiāng zhuī fēi。
贵戚权门得笔迹,始觉屏障生光辉。guì qī quán mén dé bǐ jì,shǐ jué píng zhàng shēng guāng huī。
昔日太宗拳毛騧,近时郭家狮子花。xī rì tài zōng quán máo guā,jìn shí guō jiā shī zi huā。
今之新图有二马,复令识者久叹嗟。jīn zhī xīn tú yǒu èr mǎ,fù lìng shí zhě jiǔ tàn jiē。
此皆骑战一敌万,缟素漠漠开风沙。cǐ jiē qí zhàn yī dí wàn,gǎo sù mò mò kāi fēng shā。
其馀七匹亦殊绝,迥若寒空动烟雪。qí yú qī pǐ yì shū jué,jiǒng ruò hán kōng dòng yān xuě。
霜蹄蹴踏长揪间,马官厮养森成列。shuāng tí cù tà zhǎng jiū jiān,mǎ guān sī yǎng sēn chéng liè。
可怜九马争神骏,顾视清高气深稳。kě lián jiǔ mǎ zhēng shén jùn,gù shì qīng gāo qì shēn wěn。
借问苦心爱者谁,后有韦讽前支遁。jiè wèn kǔ xīn ài zhě shuí,hòu yǒu wéi fěng qián zhī dùn。
忆昔巡幸新丰宫,翠华拂天来向东。yì xī xún xìng xīn fēng gōng,cuì huá fú tiān lái xiàng dōng。
腾骧磊落三万匹,皆与此图筋骨同。téng xiāng lěi luò sān wàn pǐ,jiē yǔ cǐ tú jīn gǔ tóng。
自从献宝朝河宗,无复射蛟江水中。zì cóng xiàn bǎo cháo hé zōng,wú fù shè jiāo jiāng shuǐ zhōng。
君不见金粟堆前松柏里,jūn bù jiàn jīn sù duī qián sōng bǎi lǐ,
龙媒去尽鸟呼风。lóng méi qù jǐn niǎo hū fēng。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

积草岭

杜甫

连峰积长阴,白日递隐见。lián fēng jī zhǎng yīn,bái rì dì yǐn jiàn。
飕飕林响交,惨惨石壮变。sōu sōu lín xiǎng jiāo,cǎn cǎn shí zhuàng biàn。
山分积草岭,路异明水县。shān fēn jī cǎo lǐng,lù yì míng shuǐ xiàn。
旅泊吾道穷,衰年岁时倦。lǚ pō wú dào qióng,shuāi nián suì shí juàn。
卜居尚百里,休驾投诸彦。bo jū shàng bǎi lǐ,xiū jià tóu zhū yàn。
邑有佳主人,情如已会面。yì yǒu jiā zhǔ rén,qíng rú yǐ huì miàn。
来书语绝妙,远客惊深眷。lái shū yǔ jué miào,yuǎn kè jīng shēn juàn。
食蕨不愿馀,茅茨眼中见。shí jué bù yuàn yú,máo cí yǎn zhōng jiàn。

泥功

杜甫

朝行青泥上,暮在青泥中。cháo xíng qīng ní shàng,mù zài qīng ní zhōng。
泥泞非一时,版筑劳人功。ní nìng fēi yī shí,bǎn zhù láo rén gōng。
不畏道途永,乃将汨没同。bù wèi dào tú yǒng,nǎi jiāng mì méi tóng。
白马为铁骊,小儿成老翁。bái mǎ wèi tiě lí,xiǎo ér chéng lǎo wēng。
哀猿透却坠,死鹿力所穷。āi yuán tòu què zhuì,sǐ lù lì suǒ qióng。
寄语北来人,后来莫匆匆。jì yǔ běi lái rén,hòu lái mò cōng cōng。

凤凰台

杜甫

亭亭凤凰台,北对西康州。tíng tíng fèng huáng tái,běi duì xī kāng zhōu。
西伯今寂寞,凰声亦悠悠。xī bó jīn jì mò,huáng shēng yì yōu yōu。
山峻路绝踪,石林气高浮。shān jùn lù jué zōng,shí lín qì gāo fú。
安得万丈梯,为君上上头。ān dé wàn zhàng tī,wèi jūn shàng shàng tóu。
恐有无母雏,饥寒日啾啾。kǒng yǒu wú mǔ chú,jī hán rì jiū jiū。
我能剖心出,饮啄慰孤愁。wǒ néng pōu xīn chū,yǐn zhuó wèi gū chóu。
心以当竹实,炯然无外求。xīn yǐ dāng zhú shí,jiǒng rán wú wài qiú。
血以当醴泉,岂徒比清流。xuè yǐ dāng lǐ quán,qǐ tú bǐ qīng liú。
所贵王者瑞,敢辞微命休。suǒ guì wáng zhě ruì,gǎn cí wēi mìng xiū。
坐看彩翮长,举意八极周。zuò kàn cǎi hé zhǎng,jǔ yì bā jí zhōu。
自天衔瑞图,飞下十二楼。zì tiān xián ruì tú,fēi xià shí èr lóu。
图以奉至尊,凤以垂鸿猷。tú yǐ fèng zhì zūn,fèng yǐ chuí hóng yóu。
再光中兴业,一洗苍生忧。zài guāng zhōng xīng yè,yī xǐ cāng shēng yōu。
深衷正为此,群盗何淹留。shēn zhōng zhèng wèi cǐ,qún dào hé yān liú。

乾元中寓居同谷县作歌七首(其一)

杜甫

有客有客字子美,白头乱发垂过耳。yǒu kè yǒu kè zì zi měi,bái tóu luàn fā chuí guò ěr。
岁拾橡栗随狙公,天寒日暮山谷里。suì shí xiàng lì suí jū gōng,tiān hán rì mù shān gǔ lǐ。
中原无书归不得,手脚冻皴皮肉死。zhōng yuán wú shū guī bù dé,shǒu jiǎo dòng cūn pí ròu sǐ。
呜呼一歌兮歌已哀,悲风为我从天来。wū hū yī gē xī gē yǐ āi,bēi fēng wèi wǒ cóng tiān lái。

乾元中寓居同谷县作歌七首(其二)

杜甫

长镵长镵白木柄,我生托子以为命。zhǎng chán zhǎng chán bái mù bǐng,wǒ shēng tuō zi yǐ wèi mìng。
黄精无苗山雪盛,短衣数挽不掩胫。huáng jīng wú miáo shān xuě shèng,duǎn yī shù wǎn bù yǎn jìng。
此时与子空归来,男呻女吟四壁静。cǐ shí yǔ zi kōng guī lái,nán shēn nǚ yín sì bì jìng。
呜呼二歌兮歌始放,邻里为我色惆怅。wū hū èr gē xī gē shǐ fàng,lín lǐ wèi wǒ sè chóu chàng。

乾元中寓居同谷县作歌七首(其三)

杜甫

有弟有弟在远方,三人各瘦何人强。yǒu dì yǒu dì zài yuǎn fāng,sān rén gè shòu hé rén qiáng。
生别展转不相见,胡尘暗天道路长。shēng bié zhǎn zhuǎn bù xiāng jiàn,hú chén àn tiān dào lù zhǎng。
东飞鴐鹅后鹙鸧,安得送我置汝旁。dōng fēi gē é hòu qiū cāng,ān dé sòng wǒ zhì rǔ páng。
呜呼三歌兮歌三发,汝归何处收兄骨。wū hū sān gē xī gē sān fā,rǔ guī hé chù shōu xiōng gǔ。

乾元中寓居同谷县作歌七首(其四)

杜甫

有妹有妹在钟离,良人早殁诸孤痴。yǒu mèi yǒu mèi zài zhōng lí,liáng rén zǎo mò zhū gū chī。
长淮浪高蛟龙怒,十年不见来何时。zhǎng huái làng gāo jiāo lóng nù,shí nián bù jiàn lái hé shí。
扁舟欲往箭满眼,杳杳南国多旌旗。biǎn zhōu yù wǎng jiàn mǎn yǎn,yǎo yǎo nán guó duō jīng qí。
呜呼四歌兮歌四奏,林猿为我啼清昼。wū hū sì gē xī gē sì zòu,lín yuán wèi wǒ tí qīng zhòu。

乾元中寓居同谷县作歌七首(其五)

杜甫

四山多风溪水急,寒雨飒飒枯树湿。sì shān duō fēng xī shuǐ jí,hán yǔ sà sà kū shù shī。
黄蒿古城云不开,白狐跳梁黄狐立。huáng hāo gǔ chéng yún bù kāi,bái hú tiào liáng huáng hú lì。
我生何为在穷谷,中夜起坐万感集。wǒ shēng hé wèi zài qióng gǔ,zhōng yè qǐ zuò wàn gǎn jí。
呜呼五歌兮歌正长,魂招不来归故乡。wū hū wǔ gē xī gē zhèng zhǎng,hún zhāo bù lái guī gù xiāng。

乾元中寓居同谷县作歌七首(其六)

杜甫

南有龙兮在山湫,古木巃嵷枝相樛。nán yǒu lóng xī zài shān jiǎo,gǔ mù lóng sǒng zhī xiāng jiū。
木叶黄落龙正蛰,蝮蛇东来水上游。mù yè huáng luò lóng zhèng zhé,fù shé dōng lái shuǐ shàng yóu。
我行怪此安敢出,拔剑欲斩且复休。wǒ xíng guài cǐ ān gǎn chū,bá jiàn yù zhǎn qiě fù xiū。
呜呼六歌兮歌思迟,溪壑为我回春姿。wū hū liù gē xī gē sī chí,xī hè wèi wǒ huí chūn zī。

乾元中寓居同谷县作歌七首(其七)

杜甫

男儿生不成名身已老,三年饥走荒山道。nán ér shēng bù chéng míng shēn yǐ lǎo,sān nián jī zǒu huāng shān dào。
长安卿相多少年,富贵应须致身早。zhǎng ān qīng xiāng duō shǎo nián,fù guì yīng xū zhì shēn zǎo。
山中儒生旧相识,但话宿昔伤怀抱。shān zhōng rú shēng jiù xiāng shí,dàn huà sù xī shāng huái bào。
呜呼七歌兮悄终曲,仰视皇天白日速。wū hū qī gē xī qiāo zhōng qū,yǎng shì huáng tiān bái rì sù。

发同谷县

杜甫

贤有不黔突,圣有不暖席。xián yǒu bù qián tū,shèng yǒu bù nuǎn xí。
况我饥愚人,焉能尚安宅。kuàng wǒ jī yú rén,yān néng shàng ān zhái。
始来兹山中,休驾喜地僻。shǐ lái zī shān zhōng,xiū jià xǐ dì pì。
奈何迫物累,一岁四行役。nài hé pò wù lèi,yī suì sì xíng yì。
忡忡去绝境,杳杳更远适。chōng chōng qù jué jìng,yǎo yǎo gèng yuǎn shì。
停骖龙潭云,回首白崖石。tíng cān lóng tán yún,huí shǒu bái yá shí。
临岐别数子,握手泪再滴。lín qí bié shù zi,wò shǒu lèi zài dī。
交情无旧深,穷老多惨戚。jiāo qíng wú jiù shēn,qióng lǎo duō cǎn qī。
平生懒拙意,偶值栖遁迹。píng shēng lǎn zhuō yì,ǒu zhí qī dùn jì。
去住与愿违,仰惭林间翮。qù zhù yǔ yuàn wéi,yǎng cán lín jiān hé。

木皮岭

杜甫

首路栗亭西,尚想凤皇村。shǒu lù lì tíng xī,shàng xiǎng fèng huáng cūn。
季冬携童稚,辛苦赴蜀门。jì dōng xié tóng zhì,xīn kǔ fù shǔ mén。
南登木皮岭,艰险不易论。nán dēng mù pí lǐng,jiān xiǎn bù yì lùn。
汗流被我体,祁寒为之暄。hàn liú bèi wǒ tǐ,qí hán wèi zhī xuān。
远岫争辅佐,千岩自崩奔。yuǎn xiù zhēng fǔ zuǒ,qiān yán zì bēng bēn。
始知五岳外,别有他山尊。shǐ zhī wǔ yuè wài,bié yǒu tā shān zūn。
仰干塞大明,俯入裂厚坤。yǎng gàn sāi dà míng,fǔ rù liè hòu kūn。
再闻虎豹斗,屡局风水昏。zài wén hǔ bào dòu,lǚ jú fēng shuǐ hūn。
高有废阁道,摧折如短辕。gāo yǒu fèi gé dào,cuī zhé rú duǎn yuán。
下有冬青林,石上走长根。xià yǒu dōng qīng lín,shí shàng zǒu zhǎng gēn。
西崖特秀发,焕若灵芝繁。xī yá tè xiù fā,huàn ruò líng zhī fán。
润聚金碧气,清无沙土痕。rùn jù jīn bì qì,qīng wú shā tǔ hén。
忆观昆仑图,目击悬圃存。yì guān kūn lún tú,mù jī xuán pǔ cún。
对此欲何适,默伤垂老魂。duì cǐ yù hé shì,mò shāng chuí lǎo hún。

白沙渡

杜甫

畏途随长江,渡口下绝岸。wèi tú suí zhǎng jiāng,dù kǒu xià jué àn。
差池上舟楫,杳窕入云汉。chà chí shàng zhōu jí,yǎo tiǎo rù yún hàn。
天寒荒野外,日暮中流半。tiān hán huāng yě wài,rì mù zhōng liú bàn。
我马向北嘶,山猿饮相唤。wǒ mǎ xiàng běi sī,shān yuán yǐn xiāng huàn。
水清石礧礧,沙白滩漫漫。shuǐ qīng shí léi léi,shā bái tān màn màn。
迥然洗愁辛,多病一疏散。jiǒng rán xǐ chóu xīn,duō bìng yī shū sàn。
高壁抵嵚崟,洪涛越凌乱。gāo bì dǐ qīn yín,hóng tāo yuè líng luàn。
临风独回首,揽辔复三叹。lín fēng dú huí shǒu,lǎn pèi fù sān tàn。

水会

杜甫

山行有常程,中夜尚未安。shān xíng yǒu cháng chéng,zhōng yè shàng wèi ān。
微月没已久,崖倾路何难。wēi yuè méi yǐ jiǔ,yá qīng lù hé nán。
大江动我前,汹若溟渤宽。dà jiāng dòng wǒ qián,xiōng ruò míng bó kuān。
篙师暗理楫,歌笑轻波澜。gāo shī àn lǐ jí,gē xiào qīng bō lán。
霜浓木石滑,风急手足寒。shuāng nóng mù shí huá,fēng jí shǒu zú hán。
入舟已千忧,陟巘仍万盘。rù zhōu yǐ qiān yōu,zhì yǎn réng wàn pán。
迥眺积水外,始知众星乾。jiǒng tiào jī shuǐ wài,shǐ zhī zhòng xīng qián。
远游令人瘦,衰疾惭加餐。yuǎn yóu lìng rén shòu,shuāi jí cán jiā cān。

飞仙阁

杜甫

土门山行窄,微径缘秋毫。tǔ mén shān xíng zhǎi,wēi jìng yuán qiū háo。
栈云兰干峻,梯石结搆牢。zhàn yún lán gàn jùn,tī shí jié gòu láo。
万壑攲疏林,积阴带奔涛。wàn hè qī shū lín,jī yīn dài bēn tāo。
寒日外澹泊,长风中怒号。hán rì wài dàn pō,zhǎng fēng zhōng nù hào。
歇鞍在地底,始觉所历高。xiē ān zài dì dǐ,shǐ jué suǒ lì gāo。
往来杂坐卧,人马同疲劳。wǎng lái zá zuò wò,rén mǎ tóng pí láo。
浮生有定分,饥饱岂可逃。fú shēng yǒu dìng fēn,jī bǎo qǐ kě táo。
叹息谓妻子,我何随汝曹。tàn xī wèi qī zi,wǒ hé suí rǔ cáo。