古诗词

龙门

杜甫

龙门横野断,驿树出城来。lóng mén héng yě duàn,yì shù chū chéng lái。
气色皇居近,金银佛寺开。qì sè huáng jū jìn,jīn yín fú sì kāi。
往还时屡改,川水日悠哉。wǎng hái shí lǚ gǎi,chuān shuǐ rì yōu zāi。
相阅征途上,生涯尽几回。xiāng yuè zhēng tú shàng,shēng yá jǐn jǐ huí。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

送樊二十三侍御赴汉中判官

杜甫

威弧不能弦,自尔无宁岁。wēi hú bù néng xián,zì ěr wú níng suì。
川谷血横流,豺狼沸相噬。chuān gǔ xuè héng liú,chái láng fèi xiāng shì。
天子从北来,长驱振凋敝。tiān zi cóng běi lái,zhǎng qū zhèn diāo bì。
顿兵岐梁下,却跨沙漠裔。dùn bīng qí liáng xià,què kuà shā mò yì。
二京陷未收,四极我得制。èr jīng xiàn wèi shōu,sì jí wǒ dé zhì。
萧索汉水清,缅通淮湖税。xiāo suǒ hàn shuǐ qīng,miǎn tōng huái hú shuì。
使者纷星散,王纲尚旒缀。shǐ zhě fēn xīng sàn,wáng gāng shàng liú zhuì。
南伯从事贤,君行立谈际。nán bó cóng shì xián,jūn xíng lì tán jì。
生知七曜历,手画三军势。shēng zhī qī yào lì,shǒu huà sān jūn shì。
冰雪净聪明,雷霆走精锐。bīng xuě jìng cōng míng,léi tíng zǒu jīng ruì。
幕府辍谏官,朝廷无此例。mù fǔ chuò jiàn guān,cháo tíng wú cǐ lì。
至尊方旰食,仗尔布嘉惠。zhì zūn fāng gàn shí,zhàng ěr bù jiā huì。
补阙暮徵入,柱史晨征憩。bǔ quē mù zhēng rù,zhù shǐ chén zhēng qì。
正当艰难时,实藉长久计。zhèng dāng jiān nán shí,shí jí zhǎng jiǔ jì。
回风吹独树,白日照执袂。huí fēng chuī dú shù,bái rì zhào zhí mèi。
恸哭苍烟根,山门万重闭。tòng kū cāng yān gēn,shān mén wàn zhòng bì。
居人莽牢落,游子方迢递。jū rén mǎng láo luò,yóu zi fāng tiáo dì。
裴回悲生离,局促老一世。péi huí bēi shēng lí,jú cù lǎo yī shì。
陶唐歌遗民,后汉更列帝。táo táng gē yí mín,hòu hàn gèng liè dì。
恨无匡复姿,聊欲从此逝。hèn wú kuāng fù zī,liáo yù cóng cǐ shì。

送从弟亚赴安西

杜甫

南风作秋声,杀气薄炎炽。nán fēng zuò qiū shēng,shā qì báo yán chì。
盛夏鹰隼击,时危异人至。shèng xià yīng sǔn jī,shí wēi yì rén zhì。
令弟草中来,苍然请论事。lìng dì cǎo zhōng lái,cāng rán qǐng lùn shì。
诏书引上殿,奋舌动天意。zhào shū yǐn shàng diàn,fèn shé dòng tiān yì。
兵法五十家,尔腹为箧笥。bīng fǎ wǔ shí jiā,ěr fù wèi qiè sì。
应对如转丸,疏通略文字。yīng duì rú zhuǎn wán,shū tōng lüè wén zì。
经纶皆新语,足以正神器。jīng lún jiē xīn yǔ,zú yǐ zhèng shén qì。
宗庙尚为灰,君臣俱下泪。zōng miào shàng wèi huī,jūn chén jù xià lèi。
崆峒地无轴,青海天轩轾。kōng dòng dì wú zhóu,qīng hǎi tiān xuān zhì。
西极最疮痍,连山暗烽燧。xī jí zuì chuāng yí,lián shān àn fēng suì。
帝曰大布衣,藉卿佐元帅。dì yuē dà bù yī,jí qīng zuǒ yuán shuài。
坐看清流沙,所以子奉使。zuò kàn qīng liú shā,suǒ yǐ zi fèng shǐ。
归当再前席,适远非历试。guī dāng zài qián xí,shì yuǎn fēi lì shì。
须存武威郡,为画长久利。xū cún wǔ wēi jùn,wèi huà zhǎng jiǔ lì。
孤峰石戴驿,快马金缠辔。gū fēng shí dài yì,kuài mǎ jīn chán pèi。
黄羊饫不膻,芦酒多还醉。huáng yáng yù bù shān,lú jiǔ duō hái zuì。
踊跃常人情,惨澹苦士志。yǒng yuè cháng rén qíng,cǎn dàn kǔ shì zhì。
安边敌何有,反正计始遂。ān biān dí hé yǒu,fǎn zhèng jì shǐ suì。
吾闻驾鼓车,不合用骐骥。wú wén jià gǔ chē,bù hé yòng qí jì。
龙吟回其头,夹辅待所致。lóng yín huí qí tóu,jiā fǔ dài suǒ zhì。

送韦十六评事充同谷郡防御判官

杜甫

昔没贼中时,潜与子同游。xī méi zéi zhōng shí,qián yǔ zi tóng yóu。
今归行在所,王事有去留。jīn guī xíng zài suǒ,wáng shì yǒu qù liú。
偪侧兵马间,主忧急良筹。bī cè bīng mǎ jiān,zhǔ yōu jí liáng chóu。
子虽躯干小,老气横九州。zi suī qū gàn xiǎo,lǎo qì héng jiǔ zhōu。
挺身艰难际,张目视寇雠。tǐng shēn jiān nán jì,zhāng mù shì kòu chóu。
朝廷壮其节,奉诏令参谋。cháo tíng zhuàng qí jié,fèng zhào lìng cān móu。
銮舆驻凤翔,同谷为咽喉。luán yú zhù fèng xiáng,tóng gǔ wèi yàn hóu。
西扼弱水道,南镇枹罕陬。xī è ruò shuǐ dào,nán zhèn bāo hǎn zōu。
此邦承平日,剽劫吏所羞。cǐ bāng chéng píng rì,piāo jié lì suǒ xiū。
况乃胡未灭,控带莽悠悠。kuàng nǎi hú wèi miè,kòng dài mǎng yōu yōu。
府中韦使君,道足示怀柔。fǔ zhōng wéi shǐ jūn,dào zú shì huái róu。
令侄才俊茂,二美又何求。lìng zhí cái jùn mào,èr měi yòu hé qiú。
受词太白脚,走马仇池头。shòu cí tài bái jiǎo,zǒu mǎ chóu chí tóu。
古色沙土裂,积阴雪云稠。gǔ sè shā tǔ liè,jī yīn xuě yún chóu。
羌父豪猪靴,羌儿青兕裘。qiāng fù háo zhū xuē,qiāng ér qīng sì qiú。
吹角向月窟,苍山旌旆愁。chuī jiǎo xiàng yuè kū,cāng shān jīng pèi chóu。
鸟惊出死树,龙怒拔老湫。niǎo jīng chū sǐ shù,lóng nù bá lǎo jiǎo。
古来无人境,今代横戈矛。gǔ lái wú rén jìng,jīn dài héng gē máo。
伤哉文儒士,愤激驰林丘。shāng zāi wén rú shì,fèn jī chí lín qiū。
中原正格斗,后会何缘由。zhōng yuán zhèng gé dòu,hòu huì hé yuán yóu。
百年赋命定,岂料沈与浮。bǎi nián fù mìng dìng,qǐ liào shěn yǔ fú。
且复恋良友,握手步道周。qiě fù liàn liáng yǒu,wò shǒu bù dào zhōu。
论兵远壑净,亦可纵冥搜。lùn bīng yuǎn hè jìng,yì kě zòng míng sōu。
题诗得秀句,札翰时相投。tí shī dé xiù jù,zhá hàn shí xiāng tóu。

塞芦子

杜甫

五城何迢迢,迢迢隔河水。wǔ chéng hé tiáo tiáo,tiáo tiáo gé hé shuǐ。
边兵尽东征,城内空荆杞。biān bīng jǐn dōng zhēng,chéng nèi kōng jīng qǐ。
思明割怀卫,秀岩西未已。sī míng gē huái wèi,xiù yán xī wèi yǐ。
回略大荒来,崤函盖虚尔。huí lüè dà huāng lái,xiáo hán gài xū ěr。
延州秦北户,关防犹可倚。yán zhōu qín běi hù,guān fáng yóu kě yǐ。
焉得一万人,疾驱塞芦子。yān dé yī wàn rén,jí qū sāi lú zi。
岐有薛大夫,旁制山贼起。qí yǒu xuē dà fū,páng zhì shān zéi qǐ。
近闻昆戎徒,为退三百里。jìn wén kūn róng tú,wèi tuì sān bǎi lǐ。
芦关扼两寇,深意实在此。lú guān è liǎng kòu,shēn yì shí zài cǐ。
谁能叫帝阍,胡行速如鬼。shuí néng jiào dì hūn,hú xíng sù rú guǐ。

彭衙行

杜甫

忆昔避贼初,北走经险艰。yì xī bì zéi chū,běi zǒu jīng xiǎn jiān。
夜深彭衙道,月照白水山。yè shēn péng yá dào,yuè zhào bái shuǐ shān。
尽室久徒步,逢人多厚颜。jǐn shì jiǔ tú bù,féng rén duō hòu yán。
参差谷鸟吟,不见游子还。cān chà gǔ niǎo yín,bù jiàn yóu zi hái。
痴女饥咬我,啼畏虎狼闻。chī nǚ jī yǎo wǒ,tí wèi hǔ láng wén。
怀中掩其口,反侧声愈嗔。huái zhōng yǎn qí kǒu,fǎn cè shēng yù chēn。
小儿强解事,故索苦李餐。xiǎo ér qiáng jiě shì,gù suǒ kǔ lǐ cān。
一旬半雷雨,泥泞相牵攀。yī xún bàn léi yǔ,ní nìng xiāng qiān pān。
既无御雨备,径滑衣又寒。jì wú yù yǔ bèi,jìng huá yī yòu hán。
有时经契阔,竟日数里间。yǒu shí jīng qì kuò,jìng rì shù lǐ jiān。
野果充糇粮,卑枝成屋椽。yě guǒ chōng hóu liáng,bēi zhī chéng wū chuán。
早行石上水,暮宿天边烟。zǎo xíng shí shàng shuǐ,mù sù tiān biān yān。
少留周家洼,欲出芦子关。shǎo liú zhōu jiā wā,yù chū lú zi guān。
故人有孙宰,高义薄曾云。gù rén yǒu sūn zǎi,gāo yì báo céng yún。
延客已曛黑,张灯启重门。yán kè yǐ xūn hēi,zhāng dēng qǐ zhòng mén。
暖汤濯我足,剪纸招我魂。nuǎn tāng zhuó wǒ zú,jiǎn zhǐ zhāo wǒ hún。
从此出妻孥,相视涕阑干。cóng cǐ chū qī nú,xiāng shì tì lán gàn。
众雏烂熳睡,唤起沾盘餐。zhòng chú làn màn shuì,huàn qǐ zhān pán cān。
誓将与夫子,永结为弟昆。shì jiāng yǔ fū zi,yǒng jié wèi dì kūn。
遂空所坐堂,安居奉我欢。suì kōng suǒ zuò táng,ān jū fèng wǒ huān。
谁肯艰难际,豁达露心肝。shuí kěn jiān nán jì,huō dá lù xīn gān。
别来岁月周,胡羯仍搆患。bié lái suì yuè zhōu,hú jié réng gòu huàn。
何当有翅翎,飞去堕尔前。hé dāng yǒu chì líng,fēi qù duò ěr qián。

得舍弟消息

杜甫

风吹紫荆树,色与春庭暮。fēng chuī zǐ jīng shù,sè yǔ chūn tíng mù。
花落辞故枝,风回返无处。huā luò cí gù zhī,fēng huí fǎn wú chù。
骨肉恩书重,漂泊难相遇。gǔ ròu ēn shū zhòng,piāo pō nán xiāng yù。
犹有泪成河,经天复东注。yóu yǒu lèi chéng hé,jīng tiān fù dōng zhù。

徒步归行

杜甫

明公壮年值时危,经济实藉英雄姿。míng gōng zhuàng nián zhí shí wēi,jīng jì shí jí yīng xióng zī。
国之社稷今若是,武定祸乱非公谁。guó zhī shè jì jīn ruò shì,wǔ dìng huò luàn fēi gōng shuí。
凤翔千官且饱饭,衣马不复能轻肥。fèng xiáng qiān guān qiě bǎo fàn,yī mǎ bù fù néng qīng féi。
青袍朝士最困者,白头拾遗徒步归。qīng páo cháo shì zuì kùn zhě,bái tóu shí yí tú bù guī。
人生交契无老少,论交何必先同调。rén shēng jiāo qì wú lǎo shǎo,lùn jiāo hé bì xiān tóng diào。
妻子山中哭向天,须公枥上追风骠。qī zi shān zhōng kū xiàng tiān,xū gōng lì shàng zhuī fēng biāo。

玉华宫

杜甫

溪回松风长,苍鼠窜古瓦。xī huí sōng fēng zhǎng,cāng shǔ cuàn gǔ wǎ。
不知何王殿,遗构绝壁下。bù zhī hé wáng diàn,yí gòu jué bì xià。
阴房鬼火青,坏道哀湍泻。yīn fáng guǐ huǒ qīng,huài dào āi tuān xiè。
万籁真笙竽,秋色正萧洒。wàn lài zhēn shēng yú,qiū sè zhèng xiāo sǎ。
美人为黄土,况乃粉黛假。měi rén wèi huáng tǔ,kuàng nǎi fěn dài jiǎ。
当时侍金舆,故物独石马。dāng shí shì jīn yú,gù wù dú shí mǎ。
忧来藉草坐,浩歌泪盈把。yōu lái jí cǎo zuò,hào gē lèi yíng bǎ。
冉冉征途间,谁是长年者。rǎn rǎn zhēng tú jiān,shuí shì zhǎng nián zhě。

九成宫

杜甫

苍山入百里,崖断如杵臼。cāng shān rù bǎi lǐ,yá duàn rú chǔ jiù。
曾宫凭风回,岌嶪土囊口。céng gōng píng fēng huí,jí yè tǔ náng kǒu。
立神扶栋梁,凿翠开户牖。lì shén fú dòng liáng,záo cuì kāi hù yǒu。
其阳产灵芝,其阴宿牛斗。qí yáng chǎn líng zhī,qí yīn sù niú dòu。
纷披长松倒,揭?怪石走。fēn pī zhǎng sōng dào,jiē niè guài shí zǒu。
哀猿啼一声,客泪迸林薮。āi yuán tí yī shēng,kè lèi bèng lín sǒu。
荒哉隋家帝,制此今颓朽。huāng zāi suí jiā dì,zhì cǐ jīn tuí xiǔ。
向使国不亡,焉为巨唐有。xiàng shǐ guó bù wáng,yān wèi jù táng yǒu。
虽无新增修,尚置官居守。suī wú xīn zēng xiū,shàng zhì guān jū shǒu。
巡非瑶水远,迹是雕墙后。xún fēi yáo shuǐ yuǎn,jì shì diāo qiáng hòu。
我行属时危,仰望嗟叹久。wǒ xíng shǔ shí wēi,yǎng wàng jiē tàn jiǔ。
天王守太白,驻马更搔首。tiān wáng shǒu tài bái,zhù mǎ gèng sāo shǒu。

羌村

杜甫

峥嵘赤云西,日脚下平地。zhēng róng chì yún xī,rì jiǎo xià píng dì。
柴门鸟雀噪,归客千里至。chái mén niǎo què zào,guī kè qiān lǐ zhì。
妻孥怪我在,惊定还拭泪。qī nú guài wǒ zài,jīng dìng hái shì lèi。
世乱遭飘荡,生还偶然遂。shì luàn zāo piāo dàng,shēng hái ǒu rán suì。
邻人满墙头,感叹亦歔欷。lín rén mǎn qiáng tóu,gǎn tàn yì xū xī。
夜阑更秉烛,相对如梦寐。yè lán gèng bǐng zhú,xiāng duì rú mèng mèi。

羌村

杜甫

晚岁迫偷生,还家少欢趣。wǎn suì pò tōu shēng,hái jiā shǎo huān qù。
娇儿不离膝,畏我复却去。jiāo ér bù lí xī,wèi wǒ fù què qù。
忆昔好追凉,故绕池边树。yì xī hǎo zhuī liáng,gù rào chí biān shù。
萧萧北风劲,抚事煎百虑。xiāo xiāo běi fēng jìn,fǔ shì jiān bǎi lǜ。
赖知禾黍收,已觉糟床注。lài zhī hé shǔ shōu,yǐ jué zāo chuáng zhù。
如今足斟酌,且用慰迟暮。rú jīn zú zhēn zhuó,qiě yòng wèi chí mù。

偪仄

杜甫

偪仄何偪仄,我居巷南子巷北。bī zè hé bī zè,wǒ jū xiàng nán zi xiàng běi。
可恨邻里间,十日不一见颜色。kě hèn lín lǐ jiān,shí rì bù yī jiàn yán sè。
自从官马送还宫,行路难行涩如棘。zì cóng guān mǎ sòng hái gōng,xíng lù nán xíng sè rú jí。
我贫无乘非无足,昔者相过今不得。wǒ pín wú chéng fēi wú zú,xī zhě xiāng guò jīn bù dé。
实不是爱微躯,又非关足无力。shí bù shì ài wēi qū,yòu fēi guān zú wú lì。
徒步翻愁官长怒,此心炯炯君应识。tú bù fān chóu guān zhǎng nù,cǐ xīn jiǒng jiǒng jūn yīng shí。
晓来急雨春风颠,睡美不闻钟鼓传。xiǎo lái jí yǔ chūn fēng diān,shuì měi bù wén zhōng gǔ chuán。
东家蹇驴许借我,泥滑不敢骑朝天。dōng jiā jiǎn lǘ xǔ jiè wǒ,ní huá bù gǎn qí cháo tiān。
已令请急会通籍,男儿信命绝可怜。yǐ lìng qǐng jí huì tōng jí,nán ér xìn mìng jué kě lián。
焉能终日心拳拳,忆君诵诗神凛然。yān néng zhōng rì xīn quán quán,yì jūn sòng shī shén lǐn rán。
辛夷始花亦已落,况我与子非壮年。xīn yí shǐ huā yì yǐ luò,kuàng wǒ yǔ zi fēi zhuàng nián。
街头酒价常苦贵,方外酒徒稀醉眠。jiē tóu jiǔ jià cháng kǔ guì,fāng wài jiǔ tú xī zuì mián。
速宜相就饮一斗,恰有三百青铜钱。sù yí xiāng jiù yǐn yī dòu,qià yǒu sān bǎi qīng tóng qián。

送李校书二十六韵

杜甫

代北有豪鹰,生子毛尽赤。dài běi yǒu háo yīng,shēng zi máo jǐn chì。
渥洼骐骥儿,尤异是龙脊。wò wā qí jì ér,yóu yì shì lóng jí。
李舟名父子,清峻流辈伯。lǐ zhōu míng fù zi,qīng jùn liú bèi bó。
人间好少年,不必须白皙。rén jiān hǎo shǎo nián,bù bì xū bái xī。
十五富文史,十八足宾客。shí wǔ fù wén shǐ,shí bā zú bīn kè。
十九授校书,二十声辉赫。shí jiǔ shòu xiào shū,èr shí shēng huī hè。
众中每一见,使我潜动魄。zhòng zhōng měi yī jiàn,shǐ wǒ qián dòng pò。
自恐二男儿,辛勤养无益。zì kǒng èr nán ér,xīn qín yǎng wú yì。
乾元元年春,万姓始安宅。qián yuán yuán nián chūn,wàn xìng shǐ ān zhái。
舟也衣彩衣,告我欲远适。zhōu yě yī cǎi yī,gào wǒ yù yuǎn shì。
倚门固有望,敛衽就行役。yǐ mén gù yǒu wàng,liǎn rèn jiù xíng yì。
南登吟白华,已见楚山碧。nán dēng yín bái huá,yǐ jiàn chǔ shān bì。
蔼蔼咸阳都,冠盖日云积。ǎi ǎi xián yáng dōu,guān gài rì yún jī。
何时太夫人,堂上会亲戚。hé shí tài fū rén,táng shàng huì qīn qī。
汝翁草明光,天子正前席。rǔ wēng cǎo míng guāng,tiān zi zhèng qián xí。
归期岂烂漫,别意终感激。guī qī qǐ làn màn,bié yì zhōng gǎn jī。
顾我蓬屋姿,谬通金闺籍。gù wǒ péng wū zī,miù tōng jīn guī jí。
小来习性懒,晚节慵转剧。xiǎo lái xí xìng lǎn,wǎn jié yōng zhuǎn jù。
每愁悔吝作,如觉天地窄。měi chóu huǐ lìn zuò,rú jué tiān dì zhǎi。
羡君齿发新,行己能夕惕。xiàn jūn chǐ fā xīn,xíng jǐ néng xī tì。
临岐意颇切,对酒不能吃。lín qí yì pǒ qiè,duì jiǔ bù néng chī。
回身视绿野,惨澹如荒泽。huí shēn shì lǜ yě,cǎn dàn rú huāng zé。
老雁春忍饥,哀号待枯麦。lǎo yàn chūn rěn jī,āi hào dài kū mài。
时哉高飞燕,绚练新羽翮。shí zāi gāo fēi yàn,xuàn liàn xīn yǔ hé。
长云湿褒斜,汉水饶巨石。zhǎng yún shī bāo xié,hàn shuǐ ráo jù shí。
无令轩车迟,衰疾悲夙昔。wú lìng xuān chē chí,shuāi jí bēi sù xī。

洗兵马

杜甫

中兴诸将收山东,捷书日报清昼同。zhōng xīng zhū jiāng shōu shān dōng,jié shū rì bào qīng zhòu tóng。
河广传闻一苇过,胡危命在破竹中。hé guǎng chuán wén yī wěi guò,hú wēi mìng zài pò zhú zhōng。
祗残邺城不日得,独任朔方无限功。zhī cán yè chéng bù rì dé,dú rèn shuò fāng wú xiàn gōng。
京师皆骑汗血马,回纥喂肉葡萄宫。jīng shī jiē qí hàn xuè mǎ,huí gē wèi ròu pú táo gōng。
已喜皇威清海岱,常思仙仗过崆峒。yǐ xǐ huáng wēi qīng hǎi dài,cháng sī xiān zhàng guò kōng dòng。
三年笛里关山月,万国兵前草木风。sān nián dí lǐ guān shān yuè,wàn guó bīng qián cǎo mù fēng。
成王功大心转小,郭相谋深古来少。chéng wáng gōng dà xīn zhuǎn xiǎo,guō xiāng móu shēn gǔ lái shǎo。
司徒清鉴悬明镜,尚书气与秋天杳。sī tú qīng jiàn xuán míng jìng,shàng shū qì yǔ qiū tiān yǎo。
二三豪俊为时出,整顿乾坤济时了。èr sān háo jùn wèi shí chū,zhěng dùn qián kūn jì shí le。
东走无复忆鲈鱼,南飞觉有安巢鸟。dōng zǒu wú fù yì lú yú,nán fēi jué yǒu ān cháo niǎo。
青春复随冠冕入,紫禁正耐烟花绕。qīng chūn fù suí guān miǎn rù,zǐ jìn zhèng nài yān huā rào。
鹤禁通霄凤辇备,鸡鸣问寝龙楼晓。hè jìn tōng xiāo fèng niǎn bèi,jī míng wèn qǐn lóng lóu xiǎo。
攀龙附凤势莫当,天下尽化为侯王。pān lóng fù fèng shì mò dāng,tiān xià jǐn huà wèi hóu wáng。
汝等岂知蒙帝力,时来不得夸身强。rǔ děng qǐ zhī méng dì lì,shí lái bù dé kuā shēn qiáng。
关中既留萧丞相,幕下复用张子房。guān zhōng jì liú xiāo chéng xiāng,mù xià fù yòng zhāng zi fáng。
张公一生江海客,身长九尺须眉苍。zhāng gōng yī shēng jiāng hǎi kè,shēn zhǎng jiǔ chǐ xū méi cāng。
徵起适遇风云会,扶颠始知筹策良。zhēng qǐ shì yù fēng yún huì,fú diān shǐ zhī chóu cè liáng。
青袍白马更何有,后汉今周喜再昌。qīng páo bái mǎ gèng hé yǒu,hòu hàn jīn zhōu xǐ zài chāng。
寸地尺天皆入贡,奇祥异瑞争来送。cùn dì chǐ tiān jiē rù gòng,qí xiáng yì ruì zhēng lái sòng。
不知何国致白环,复道诸山得银瓮。bù zhī hé guó zhì bái huán,fù dào zhū shān dé yín wèng。
隐士休歌紫芝曲,词人解撰河清颂。yǐn shì xiū gē zǐ zhī qū,cí rén jiě zhuàn hé qīng sòng。
田家望望惜雨乾,布谷处处催春种。tián jiā wàng wàng xī yǔ qián,bù gǔ chù chù cuī chūn zhǒng。
淇上健儿归莫懒,城南思妇愁多梦。qí shàng jiàn ér guī mò lǎn,chéng nán sī fù chóu duō mèng。
安得壮士挽天河,净洗甲兵长不用。ān dé zhuàng shì wǎn tiān hé,jìng xǐ jiǎ bīng zhǎng bù yòng。

留花门

杜甫

北门天骄子,饱肉气勇决。běi mén tiān jiāo zi,bǎo ròu qì yǒng jué。
高秋马肥健,挟矢射汉月。gāo qiū mǎ féi jiàn,xié shǐ shè hàn yuè。
自古以为患,诗人厌薄伐。zì gǔ yǐ wèi huàn,shī rén yàn báo fá。
修德使其来,羁縻固不绝。xiū dé shǐ qí lái,jī mí gù bù jué。
胡为倾国至,出入暗金阙。hú wèi qīng guó zhì,chū rù àn jīn quē。
中原有驱除,隐忍用此物。zhōng yuán yǒu qū chú,yǐn rěn yòng cǐ wù。
公主歌黄鹄,君王指白日。gōng zhǔ gē huáng gǔ,jūn wáng zhǐ bái rì。
连云屯左辅,百里见积雪。lián yún tún zuǒ fǔ,bǎi lǐ jiàn jī xuě。
长戟鸟休飞,哀笳曙幽咽。zhǎng jǐ niǎo xiū fēi,āi jiā shǔ yōu yàn。
田家最恐惧,麦倒桑枝折。tián jiā zuì kǒng jù,mài dào sāng zhī zhé。
沙苑临清渭,泉香草丰洁。shā yuàn lín qīng wèi,quán xiāng cǎo fēng jié。
渡河不用船,千骑常撇烈。dù hé bù yòng chuán,qiān qí cháng piē liè。
胡尘逾太行,杂种抵京室。hú chén yú tài xíng,zá zhǒng dǐ jīng shì。
花门既须留,原野转萧瑟。huā mén jì xū liú,yuán yě zhuǎn xiāo sè。