古诗词

刘九法曹郑瑕丘石门宴集

杜甫

秋水清无底,萧然静客心。qiū shuǐ qīng wú dǐ,xiāo rán jìng kè xīn。
掾曹乘逸兴,鞍马去相寻。yuàn cáo chéng yì xīng,ān mǎ qù xiāng xún。
能吏逢联璧,华筵直一金。néng lì féng lián bì,huá yán zhí yī jīn。
晚来横吹好,泓下亦龙吟。wǎn lái héng chuī hǎo,hóng xià yì lóng yín。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

柴门

杜甫

孤舟登瀼西,回首望两崖。gū zhōu dēng ráng xī,huí shǒu wàng liǎng yá。
东城乾旱天,其气如焚柴。dōng chéng qián hàn tiān,qí qì rú fén chái。
长影没窈窕,馀光散唅呀。zhǎng yǐng méi yǎo tiǎo,yú guāng sàn hán ya。
大江蟠嵌根,归海成一家。dà jiāng pán qiàn gēn,guī hǎi chéng yī jiā。
下冲割坤轴,竦壁攒镆铘。xià chōng gē kūn zhóu,sǒng bì zǎn mò yé。
萧飒洒秋色,氛昏霾日车。xiāo sà sǎ qiū sè,fēn hūn mái rì chē。
峡门自此始,最窄容浮查。xiá mén zì cǐ shǐ,zuì zhǎi róng fú chá。
禹功翊造化,疏凿就攲斜。yǔ gōng yì zào huà,shū záo jiù qī xié。
巨渠决太古,众水为长蛇。jù qú jué tài gǔ,zhòng shuǐ wèi zhǎng shé。
风烟渺吴蜀,舟楫通盐麻。fēng yān miǎo wú shǔ,zhōu jí tōng yán má。
我今远游子,飘转混泥沙。wǒ jīn yuǎn yóu zi,piāo zhuǎn hùn ní shā。
万物附本性,约身不愿奢。wàn wù fù běn xìng,yuē shēn bù yuàn shē。
茅栋盖一床,清池有馀花。máo dòng gài yī chuáng,qīng chí yǒu yú huā。
浊醪与脱粟,在眼无咨嗟。zhuó láo yǔ tuō sù,zài yǎn wú zī jiē。
山荒人民少,地僻日夕佳。shān huāng rén mín shǎo,dì pì rì xī jiā。
贫病固其常,富贵任生涯。pín bìng gù qí cháng,fù guì rèn shēng yá。
老于干戈际,宅幸蓬荜遮。lǎo yú gàn gē jì,zhái xìng péng bì zhē。
石乱上云气,杉清延月华。shí luàn shàng yún qì,shān qīng yán yuè huá。
赏妍又分外,理惬夫何夸。shǎng yán yòu fēn wài,lǐ qiè fū hé kuā。
足了垂白年,敢居高士差。zú le chuí bái nián,gǎn jū gāo shì chà。
书此豁平昔,回首犹暮霞。shū cǐ huō píng xī,huí shǒu yóu mù xiá。

贻华阳柳少府

杜甫

系马乔木间,问人野寺门。xì mǎ qiáo mù jiān,wèn rén yě sì mén。
柳侯披衣笑,见我颜色温。liǔ hóu pī yī xiào,jiàn wǒ yán sè wēn。
并坐石下堂,俯视大江奔。bìng zuò shí xià táng,fǔ shì dà jiāng bēn。
火云洗月露,绝壁上朝暾。huǒ yún xǐ yuè lù,jué bì shàng cháo tūn。
自非晓相访,触热生病根。zì fēi xiǎo xiāng fǎng,chù rè shēng bìng gēn。
南方六七月,出入异中原。nán fāng liù qī yuè,chū rù yì zhōng yuán。
老少多暍死,汗逾水浆翻。lǎo shǎo duō yē sǐ,hàn yú shuǐ jiāng fān。
俊才得之子,筋力不辞烦。jùn cái dé zhī zi,jīn lì bù cí fán。
指挥当世事,语及戎马存。zhǐ huī dāng shì shì,yǔ jí róng mǎ cún。
涕泪溅我裳,悲气排帝阍。tì lèi jiàn wǒ shang,bēi qì pái dì hūn。
郁陶抱长策,义仗知者论。yù táo bào zhǎng cè,yì zhàng zhī zhě lùn。
吾衰卧江汉,但愧识玙璠。wú shuāi wò jiāng hàn,dàn kuì shí yú fán。
文章一小技,于道未为尊。wén zhāng yī xiǎo jì,yú dào wèi wèi zūn。
起予幸斑白,因是托子孙。qǐ yǔ xìng bān bái,yīn shì tuō zi sūn。
俱客古信州,结庐依毁垣。jù kè gǔ xìn zhōu,jié lú yī huǐ yuán。
相去四五里,径微山叶繁。xiāng qù sì wǔ lǐ,jìng wēi shān yè fán。
时危挹佳士,况免军旅喧。shí wēi yì jiā shì,kuàng miǎn jūn lǚ xuān。
醉从赵女舞,歌鼓秦人盆。zuì cóng zhào nǚ wǔ,gē gǔ qín rén pén。
子壮顾我伤,我驩兼泪痕。zi zhuàng gù wǒ shāng,wǒ huān jiān lèi hén。
馀生如过鸟,故里今空村。yú shēng rú guò niǎo,gù lǐ jīn kōng cūn。

杜甫

大旱山岳燋,密云复无雨。dà hàn shān yuè jiāo,mì yún fù wú yǔ。
南方瘴疠地,罹此农事苦。nán fāng zhàng lì dì,lí cǐ nóng shì kǔ。
封内必舞雩,峡中喧击鼓。fēng nèi bì wǔ yú,xiá zhōng xuān jī gǔ。
真龙竟寂莫,土梗空俯偻。zhēn lóng jìng jì mò,tǔ gěng kōng fǔ lóu。
吁嗟公私病,税敛缺不补。xū jiē gōng sī bìng,shuì liǎn quē bù bǔ。
故老仰面啼,疮痍向谁数。gù lǎo yǎng miàn tí,chuāng yí xiàng shuí shù。
暴尪或前闻,鞭巫非稽古。bào wāng huò qián wén,biān wū fēi jī gǔ。
请先偃甲兵,处分听人主。qǐng xiān yǎn jiǎ bīng,chù fēn tīng rén zhǔ。
万邦但各业,一物休尽取。wàn bāng dàn gè yè,yī wù xiū jǐn qǔ。
水旱其数然,尧汤免亲睹。shuǐ hàn qí shù rán,yáo tāng miǎn qīn dǔ。
上天铄金石,群盗乱豺虎。shàng tiān shuò jīn shí,qún dào luàn chái hǔ。
二者存一端,愆阳不犹愈。èr zhě cún yī duān,qiān yáng bù yóu yù。
昨宵殷其雷,风过齐万弩。zuó xiāo yīn qí léi,fēng guò qí wàn nǔ。
复吹霾翳散,虚觉神灵聚。fù chuī mái yì sàn,xū jué shén líng jù。
气暍肠胃融,汗滋衣裳污。qì yē cháng wèi róng,hàn zī yī shang wū。
吾衰尤拙计,失望筑场圃。wú shuāi yóu zhuō jì,shī wàng zhù chǎng pǔ。

杜甫

楚山经月火,大旱则斯举。chǔ shān jīng yuè huǒ,dà hàn zé sī jǔ。
旧俗烧蛟龙,惊惶致雷雨。jiù sú shāo jiāo lóng,jīng huáng zhì léi yǔ。
爆嵌魑魅泣,崩冻岚阴昈。bào qiàn chī mèi qì,bēng dòng lán yīn hù。
罗落沸百泓,根源皆万古。luó luò fèi bǎi hóng,gēn yuán jiē wàn gǔ。
青林一灰烬,云气无处所。qīng lín yī huī jìn,yún qì wú chù suǒ。
入夜殊赫然,新秋照牛女。rù yè shū hè rán,xīn qiū zhào niú nǚ。
风吹巨燄作,河棹腾烟柱。fēng chuī jù yàn zuò,hé zhào téng yān zhù。
势欲焚昆仑,光弥焮洲渚。shì yù fén kūn lún,guāng mí xìn zhōu zhǔ。
腥至焦长蛇,声吼缠猛虎。xīng zhì jiāo zhǎng shé,shēng hǒu chán měng hǔ。
神物已高飞,不见石与土。shén wù yǐ gāo fēi,bù jiàn shí yǔ tǔ。
尔宁要谤讟,凭此近荧侮。ěr níng yào bàng dú,píng cǐ jìn yíng wǔ。
薄关长吏忧,甚昧至精主。báo guān zhǎng lì yōu,shén mèi zhì jīng zhǔ。
远迁谁扑灭,将恐及环堵。yuǎn qiān shuí pū miè,jiāng kǒng jí huán dǔ。
流汗卧江亭,更深气如缕。liú hàn wò jiāng tíng,gèng shēn qì rú lǚ。

七月三日亭午已后较热退晚加小凉稳睡有诗因论壮年乐事戏呈元二十一曹长

杜甫

今兹商用事,馀热亦已末。jīn zī shāng yòng shì,yú rè yì yǐ mò。
衰年旅炎方,生意从此活。shuāi nián lǚ yán fāng,shēng yì cóng cǐ huó。
亭午减汗流,北邻耐人聒。tíng wǔ jiǎn hàn liú,běi lín nài rén guā。
晚风爽乌匼,筋力苏摧折。wǎn fēng shuǎng wū kē,jīn lì sū cuī zhé。
闭目逾十旬,大江不止渴。bì mù yú shí xún,dà jiāng bù zhǐ kě。
退藏恨雨师,健步闻旱魃。tuì cáng hèn yǔ shī,jiàn bù wén hàn bá。
园蔬抱金玉,无以供采掇。yuán shū bào jīn yù,wú yǐ gōng cǎi duō。
密云虽聚散,徂暑终衰歇。mì yún suī jù sàn,cú shǔ zhōng shuāi xiē。
前圣慎焚巫,武王亲救暍。qián shèng shèn fén wū,wǔ wáng qīn jiù yē。
阴阳相主客,时序递回斡。yīn yáng xiāng zhǔ kè,shí xù dì huí wò。
洒落唯清秋,昏霾一空阔。sǎ luò wéi qīng qiū,hūn mái yī kōng kuò。
萧萧紫塞雁,南向欲行列。xiāo xiāo zǐ sāi yàn,nán xiàng yù xíng liè。
歘思红颜日,霜露冻阶闼。chuā sī hóng yán rì,shuāng lù dòng jiē tà。
胡马挟雕弓,鸣弦不虚发。hú mǎ xié diāo gōng,míng xián bù xū fā。
长鈚逐狡兔,突羽当满月。zhǎng pī zhú jiǎo tù,tū yǔ dāng mǎn yuè。
惆怅白头吟,萧条游侠窟。chóu chàng bái tóu yín,xiāo tiáo yóu xiá kū。
临轩望山阁,缥缈安可越。lín xuān wàng shān gé,piāo miǎo ān kě yuè。
高人炼丹砂,未念将朽骨。gāo rén liàn dān shā,wèi niàn jiāng xiǔ gǔ。
少壮迹颇疏,欢乐曾倏忽。shǎo zhuàng jì pǒ shū,huān lè céng shū hū。
杖藜风尘际,老丑难剪拂。zhàng lí fēng chén jì,lǎo chǒu nán jiǎn fú。
吾子得神仙,本是池中物。wú zi dé shén xiān,běn shì chí zhōng wù。
贱夫美一睡,烦促婴词笔。jiàn fū měi yī shuì,fán cù yīng cí bǐ。

牵牛织女

杜甫

牵牛出河西,织女处其东。qiān niú chū hé xī,zhī nǚ chù qí dōng。
万古永相望,七夕谁见同。wàn gǔ yǒng xiāng wàng,qī xī shuí jiàn tóng。
神光意难候,此事终蒙胧。shén guāng yì nán hòu,cǐ shì zhōng méng lóng。
飒然精灵合,何必秋遂通。sà rán jīng líng hé,hé bì qiū suì tōng。
亭亭新妆立,龙驾具曾空。tíng tíng xīn zhuāng lì,lóng jià jù céng kōng。
世人亦为尔,祈请走儿童。shì rén yì wèi ěr,qí qǐng zǒu ér tóng。
称家随丰俭,白屋达公宫。chēng jiā suí fēng jiǎn,bái wū dá gōng gōng。
膳夫翊堂殿,鸣玉凄房栊。shàn fū yì táng diàn,míng yù qī fáng lóng。
曝衣遍天下,曳月扬微风。pù yī biàn tiān xià,yè yuè yáng wēi fēng。
蛛丝小人态,曲缀瓜果中。zhū sī xiǎo rén tài,qū zhuì guā guǒ zhōng。
初筵裛重露,日出甘所终。chū yán yì zhòng lù,rì chū gān suǒ zhōng。
嗟汝未嫁女,秉心郁忡忡。jiē rǔ wèi jià nǚ,bǐng xīn yù chōng chōng。
防身动如律,竭力机杼中。fáng shēn dòng rú lǜ,jié lì jī zhù zhōng。
虽无姑舅事,敢昧织作功。suī wú gū jiù shì,gǎn mèi zhī zuò gōng。
明明君臣契,咫尺或未容。míng míng jūn chén qì,zhǐ chǐ huò wèi róng。
义无弃礼法,恩始夫妇恭。yì wú qì lǐ fǎ,ēn shǐ fū fù gōng。
小大有佳期,戒之在至公。xiǎo dà yǒu jiā qī,jiè zhī zài zhì gōng。
方圆苟龃龉,丈夫多英雄。fāng yuán gǒu jǔ yǔ,zhàng fū duō yīng xióng。

毒热寄简崔评事十六弟

杜甫

大暑运金气,荆扬不知秋。dà shǔ yùn jīn qì,jīng yáng bù zhī qiū。
林下有塌翼,水中无行舟。lín xià yǒu tā yì,shuǐ zhōng wú xíng zhōu。
千室但扫地,闭关人事休。qiān shì dàn sǎo dì,bì guān rén shì xiū。
老夫转不乐,旅次兼百忧。lǎo fū zhuǎn bù lè,lǚ cì jiān bǎi yōu。
蝮蛇暮偃蹇,空床难暗投。fù shé mù yǎn jiǎn,kōng chuáng nán àn tóu。
炎宵恶明烛,况乃怀旧丘。yán xiāo è míng zhú,kuàng nǎi huái jiù qiū。
开襟仰内弟,执热露白头。kāi jīn yǎng nèi dì,zhí rè lù bái tóu。
束带负芒刺,接居成阻修。shù dài fù máng cì,jiē jū chéng zǔ xiū。
何当清霜飞,会子临江楼。hé dāng qīng shuāng fēi,huì zi lín jiāng lóu。
载闻大易义,讽兴诗家流。zài wén dà yì yì,fěng xīng shī jiā liú。
蕴藉异时辈,检身非苟求。yùn jí yì shí bèi,jiǎn shēn fēi gǒu qiú。
皇皇使臣体,信是德业优。huáng huáng shǐ chén tǐ,xìn shì dé yè yōu。
楚材择杞梓,汉苑归骅骝。chǔ cái zé qǐ zǐ,hàn yuàn guī huá liú。
短章达我心,理为识者筹。duǎn zhāng dá wǒ xīn,lǐ wèi shí zhě chóu。

殿中杨监见示张旭草书图

杜甫

斯人已云亡,草圣秘难得。sī rén yǐ yún wáng,cǎo shèng mì nán dé。
及兹烦见示,满目一凄恻。jí zī fán jiàn shì,mǎn mù yī qī cè。
悲风生微绡,万里起古色。bēi fēng shēng wēi xiāo,wàn lǐ qǐ gǔ sè。
锵锵鸣玉动,落落群松直。qiāng qiāng míng yù dòng,luò luò qún sōng zhí。
连山蟠其间,溟涨与笔力。lián shān pán qí jiān,míng zhǎng yǔ bǐ lì。
有练实先书,临池真尽墨。yǒu liàn shí xiān shū,lín chí zhēn jǐn mò。
俊拔为之主,暮年思转极。jùn bá wèi zhī zhǔ,mù nián sī zhuǎn jí。
未知张王后,谁并百代则。wèi zhī zhāng wáng hòu,shuí bìng bǎi dài zé。
呜呼东吴精,逸气感清识。wū hū dōng wú jīng,yì qì gǎn qīng shí。
杨公拂箧笥,舒卷忘寝食。yáng gōng fú qiè sì,shū juǎn wàng qǐn shí。
念昔挥毫端,不独观酒德。niàn xī huī háo duān,bù dú guān jiǔ dé。

杨监又出画鹰十二扇

杜甫

近时冯绍正,能画鸷鸟样。jìn shí féng shào zhèng,néng huà zhì niǎo yàng。
明公出此图,无乃传其状。míng gōng chū cǐ tú,wú nǎi chuán qí zhuàng。
殊姿各独立,清绝心有向。shū zī gè dú lì,qīng jué xīn yǒu xiàng。
疾禁千里马,气敌万人将。jí jìn qiān lǐ mǎ,qì dí wàn rén jiāng。
忆昔骊山宫,冬移含元仗。yì xī lí shān gōng,dōng yí hán yuán zhàng。
天寒大羽猎,此物神俱王。tiān hán dà yǔ liè,cǐ wù shén jù wáng。
当时无凡材,百中皆用壮。dāng shí wú fán cái,bǎi zhōng jiē yòng zhuàng。
粉墨形似间,识者一惆怅。fěn mò xíng shì jiān,shí zhě yī chóu chàng。
干戈少暇日,真骨老崖嶂。gàn gē shǎo xiá rì,zhēn gǔ lǎo yá zhàng。
为君除狡兔,会是翻韝上。wèi jūn chú jiǎo tù,huì shì fān gōu shàng。

送殿中杨监赴蜀见相公

杜甫

去水绝还波,泄云无定姿。qù shuǐ jué hái bō,xiè yún wú dìng zī。
人生在世间,聚散亦暂时。rén shēng zài shì jiān,jù sàn yì zàn shí。
离别重相逢,偶然岂定期。lí bié zhòng xiāng féng,ǒu rán qǐ dìng qī。
送子清秋暮,风物长年悲。sòng zi qīng qiū mù,fēng wù zhǎng nián bēi。
豪俊贵勋业,邦家频出师。háo jùn guì xūn yè,bāng jiā pín chū shī。
相公镇梁益,军事无孑遗。xiāng gōng zhèn liáng yì,jūn shì wú jié yí。
解榻再见今,用才复择谁。jiě tà zài jiàn jīn,yòng cái fù zé shuí。
况子已高位,为郡得固辞。kuàng zi yǐ gāo wèi,wèi jùn dé gù cí。
难拒供给费,慎哀渔夺私。nán jù gōng gěi fèi,shèn āi yú duó sī。
干戈未甚息,纪纲正所持。gàn gē wèi shén xī,jì gāng zhèng suǒ chí。
泛舟巨石横,登陆草露滋。fàn zhōu jù shí héng,dēng lù cǎo lù zī。
山门日易久,当念居者思。shān mén rì yì jiǔ,dāng niàn jū zhě sī。

赠李十五丈别

杜甫

峡人鸟兽居,其室附层颠。xiá rén niǎo shòu jū,qí shì fù céng diān。
下临不测江,中有万里船。xià lín bù cè jiāng,zhōng yǒu wàn lǐ chuán。
多病纷倚薄,少留改岁年。duō bìng fēn yǐ báo,shǎo liú gǎi suì nián。
绝域谁慰怀,开颜喜名贤。jué yù shuí wèi huái,kāi yán xǐ míng xián。
孤陋忝末亲,等级敢比肩。gū lòu tiǎn mò qīn,děng jí gǎn bǐ jiān。
人生意颇合,相与襟袂连。rén shēng yì pǒ hé,xiāng yǔ jīn mèi lián。
一日两遣仆,三日一共筵。yī rì liǎng qiǎn pū,sān rì yī gòng yán。
扬论展寸心,壮笔过飞泉。yáng lùn zhǎn cùn xīn,zhuàng bǐ guò fēi quán。
玄成美价存,子山旧业传。xuán chéng měi jià cún,zi shān jiù yè chuán。
不闻八尺躯,常受众目怜。bù wén bā chǐ qū,cháng shòu zhòng mù lián。
且为辛苦行,盖被生事牵。qiě wèi xīn kǔ xíng,gài bèi shēng shì qiān。
北回白帝棹,南入黔阳天。běi huí bái dì zhào,nán rù qián yáng tiān。
汧公制方隅,迥出诸侯先。qiān gōng zhì fāng yú,jiǒng chū zhū hóu xiān。
封内如太古,时危独萧然。fēng nèi rú tài gǔ,shí wēi dú xiāo rán。
清高金茎露,正直朱丝弦。qīng gāo jīn jīng lù,zhèng zhí zhū sī xián。
昔在尧四岳,今之黄颍川。xī zài yáo sì yuè,jīn zhī huáng yǐng chuān。
于迈恨不同,所思无由宣。yú mài hèn bù tóng,suǒ sī wú yóu xuān。
山深水增波,解榻秋露悬。shān shēn shuǐ zēng bō,jiě tà qiū lù xuán。
客游虽云久,主要月再圆。kè yóu suī yún jiǔ,zhǔ yào yuè zài yuán。
晨集风渚亭,醉操云峤篇。chén jí fēng zhǔ tíng,zuì cāo yún jiào piān。
丈夫贵知己,欢罢念归旋。zhàng fū guì zhī jǐ,huān bà niàn guī xuán。

西阁曝日

杜甫

凛冽倦玄冬,负暄嗜飞阁。lǐn liè juàn xuán dōng,fù xuān shì fēi gé。
羲和流德泽,颛顼愧倚薄。xī hé liú dé zé,zhuān xū kuì yǐ báo。
毛发具自和,肌肤潜沃若。máo fā jù zì hé,jī fū qián wò ruò。
太阳信深仁,衰气歘有托。tài yáng xìn shēn rén,shuāi qì chuā yǒu tuō。
攲倾烦注眼,容易收病脚。qī qīng fán zhù yǎn,róng yì shōu bìng jiǎo。
流离木杪猿,翩跹山颠鹤。liú lí mù miǎo yuán,piān xiān shān diān hè。
用知苦聚散,哀乐日已作。yòng zhī kǔ jù sàn,āi lè rì yǐ zuò。
即事会赋诗,人生忽如昨。jí shì huì fù shī,rén shēng hū rú zuó。
古来遭丧乱,贤圣尽萧索。gǔ lái zāo sàng luàn,xián shèng jǐn xiāo suǒ。
胡为将暮年,忧世心力弱。hú wèi jiāng mù nián,yōu shì xīn lì ruò。

课伐木

杜甫

长夏无所为,客居课奴仆。zhǎng xià wú suǒ wèi,kè jū kè nú pū。
清晨饭其腹,持斧入白谷。qīng chén fàn qí fù,chí fǔ rù bái gǔ。
青冥曾巅后,十里斩阴木。qīng míng céng diān hòu,shí lǐ zhǎn yīn mù。
人肩四根已,亭午下山麓。rén jiān sì gēn yǐ,tíng wǔ xià shān lù。
尚闻丁丁声,功课日各足。shàng wén dīng dīng shēng,gōng kè rì gè zú。
苍皮成委积,素节相照烛。cāng pí chéng wěi jī,sù jié xiāng zhào zhú。
藉汝跨小篱,当仗苦虚竹。jí rǔ kuà xiǎo lí,dāng zhàng kǔ xū zhú。
空荒咆熊罴,乳兽待人肉。kōng huāng páo xióng pí,rǔ shòu dài rén ròu。
不示知禁情,岂惟干戈哭。bù shì zhī jìn qíng,qǐ wéi gàn gē kū。
城中贤府主,处贵如白屋。chéng zhōng xián fǔ zhǔ,chù guì rú bái wū。
萧萧理体净,蜂虿不敢毒。xiāo xiāo lǐ tǐ jìng,fēng chài bù gǎn dú。
虎穴连里闾,堤防旧风俗。hǔ xué lián lǐ lǘ,dī fáng jiù fēng sú。
泊舟沧江岸,久客慎所触。pō zhōu cāng jiāng àn,jiǔ kè shèn suǒ chù。
舍西崖峤壮,雷雨蔚含蓄。shě xī yá jiào zhuàng,léi yǔ wèi hán xù。
墙宇资屡修,衰年怯幽独。qiáng yǔ zī lǚ xiū,shuāi nián qiè yōu dú。
尔曹轻执热,为我忍烦促。ěr cáo qīng zhí rè,wèi wǒ rěn fán cù。
秋光近青岑,季月当泛菊。qiū guāng jìn qīng cén,jì yuè dāng fàn jú。
报之以微寒,共给酒一斛。bào zhī yǐ wēi hán,gòng gěi jiǔ yī hú。

园人送瓜

杜甫

江间虽炎瘴,瓜熟亦不早。jiāng jiān suī yán zhàng,guā shú yì bù zǎo。
柏公镇夔国,滞务兹一扫。bǎi gōng zhèn kuí guó,zhì wù zī yī sǎo。
食新先战士,共少及溪老。shí xīn xiān zhàn shì,gòng shǎo jí xī lǎo。
倾筐蒲鸽青,满眼颜色好。qīng kuāng pú gē qīng,mǎn yǎn yán sè hǎo。
竹竿接嵌窦,引注来鸟道。zhú gān jiē qiàn dòu,yǐn zhù lái niǎo dào。
沈浮乱水玉,爱惜如芝草。shěn fú luàn shuǐ yù,ài xī rú zhī cǎo。
落刃嚼冰霜,开怀慰枯槁。luò rèn jué bīng shuāng,kāi huái wèi kū gǎo。
许以秋蒂除,仍看小童抱。xǔ yǐ qiū dì chú,réng kàn xiǎo tóng bào。
东陵迹芜绝,楚汉休征讨。dōng líng jì wú jué,chǔ hàn xiū zhēng tǎo。
园人非故侯,种此何草草。yuán rén fēi gù hóu,zhǒng cǐ hé cǎo cǎo。

信行远修水筒

杜甫

汝性不茹荤,清静仆夫内。rǔ xìng bù rú hūn,qīng jìng pū fū nèi。
秉心识本源,于事少滞碍。bǐng xīn shí běn yuán,yú shì shǎo zhì ài。
云端水筒坼,林表山石碎。yún duān shuǐ tǒng chè,lín biǎo shān shí suì。
触热藉子修,通流与厨会。chù rè jí zi xiū,tōng liú yǔ chú huì。
往来四十里,荒险崖谷大。wǎng lái sì shí lǐ,huāng xiǎn yá gǔ dà。
日熏惊未餐,貌赤愧相对。rì xūn jīng wèi cān,mào chì kuì xiāng duì。
浮瓜供老病,裂饼尝所爱。fú guā gōng lǎo bìng,liè bǐng cháng suǒ ài。
于斯答恭谨,足以殊殿最。yú sī dá gōng jǐn,zú yǐ shū diàn zuì。
讵要方士符,何假将军盖。jù yào fāng shì fú,hé jiǎ jiāng jūn gài。
行诸直如笔,用意崎岖外。xíng zhū zhí rú bǐ,yòng yì qí qū wài。