古诗词

赠陈二补阙

杜甫

世儒多汨没,夫子独声名。shì rú duō mì méi,fū zi dú shēng míng。
献纳开东观,君王问长卿。xiàn nà kāi dōng guān,jūn wáng wèn zhǎng qīng。
皂雕寒始急,天马老能行。zào diāo hán shǐ jí,tiān mǎ lǎo néng xíng。
自到青冥里,休看白发生。zì dào qīng míng lǐ,xiū kàn bái fā shēng。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

寄李十二白二十韵

杜甫

昔年有狂客,号尔谪仙人。xī nián yǒu kuáng kè,hào ěr zhé xiān rén。
笔落惊风雨,诗成泣鬼神。bǐ luò jīng fēng yǔ,shī chéng qì guǐ shén。
声名从此大,汩没一朝伸。shēng míng cóng cǐ dà,gǔ méi yī cháo shēn。
文采承殊渥,流传必绝伦。wén cǎi chéng shū wò,liú chuán bì jué lún。
龙舟移棹晚,兽锦夺袍新。lóng zhōu yí zhào wǎn,shòu jǐn duó páo xīn。
白日来深殿,青云满后尘。bái rì lái shēn diàn,qīng yún mǎn hòu chén。
乞归优诏许,遇我宿心亲。qǐ guī yōu zhào xǔ,yù wǒ sù xīn qīn。
未负幽栖志,兼全宠辱身。wèi fù yōu qī zhì,jiān quán chǒng rǔ shēn。
剧谈怜野逸,嗜酒见天真。jù tán lián yě yì,shì jiǔ jiàn tiān zhēn。
醉舞梁园夜,行歌泗水春。zuì wǔ liáng yuán yè,xíng gē sì shuǐ chūn。
才高心不展,道屈善无邻。cái gāo xīn bù zhǎn,dào qū shàn wú lín。
处士祢衡俊,诸生原宪贫。chù shì mí héng jùn,zhū shēng yuán xiàn pín。
稻粱求未足,薏苡谤何频。dào liáng qiú wèi zú,yì yǐ bàng hé pín。
五岭炎蒸地,三危放逐臣。wǔ lǐng yán zhēng dì,sān wēi fàng zhú chén。
几年遭鵩鸟,独泣向麒麟。jǐ nián zāo fú niǎo,dú qì xiàng qí lín。
苏武先还汉,黄公岂事秦。sū wǔ xiān hái hàn,huáng gōng qǐ shì qín。
楚筵辞醴日,梁狱上书辰。chǔ yán cí lǐ rì,liáng yù shàng shū chén。
已用当时法,谁将此义陈。yǐ yòng dāng shí fǎ,shuí jiāng cǐ yì chén。
老吟秋月下,病起暮江滨。lǎo yín qiū yuè xià,bìng qǐ mù jiāng bīn。
莫怪恩波隔,乘槎与问津。mò guài ēn bō gé,chéng chá yǔ wèn jīn。

偶题

杜甫

文章千古事,得失寸心知。wén zhāng qiān gǔ shì,dé shī cùn xīn zhī。
作者皆殊列,名声岂浪垂。zuò zhě jiē shū liè,míng shēng qǐ làng chuí。
骚人嗟不见,汉道盛于斯。sāo rén jiē bù jiàn,hàn dào shèng yú sī。
前辈飞腾入,馀波绮丽为。qián bèi fēi téng rù,yú bō qǐ lì wèi。
后贤兼旧列,历代各清规。hòu xián jiān jiù liè,lì dài gè qīng guī。
法自儒家有,心从弱岁疲。fǎ zì rú jiā yǒu,xīn cóng ruò suì pí。
永怀江左逸,多病邺中奇。yǒng huái jiāng zuǒ yì,duō bìng yè zhōng qí。
騄骥皆良马,骐驎带好儿。lù jì jiē liáng mǎ,qí lín dài hǎo ér。
车轮徒已斫,堂构惜仍亏。chē lún tú yǐ zhuó,táng gòu xī réng kuī。
漫作潜夫论,虚传幼妇碑。màn zuò qián fū lùn,xū chuán yòu fù bēi。
缘情慰漂荡,抱疾屡迁移。yuán qíng wèi piāo dàng,bào jí lǚ qiān yí。
经济惭长策,飞栖假一枝。jīng jì cán zhǎng cè,fēi qī jiǎ yī zhī。
尘沙傍蜂虿,江峡绕蛟螭。chén shā bàng fēng chài,jiāng xiá rào jiāo chī。
萧瑟唐虞远,联翩楚汉危。xiāo sè táng yú yuǎn,lián piān chǔ hàn wēi。
圣朝兼盗贼,异俗更喧卑。shèng cháo jiān dào zéi,yì sú gèng xuān bēi。
郁郁星辰剑,苍苍云雨池。yù yù xīng chén jiàn,cāng cāng yún yǔ chí。
两都开幕府,万宇插军麾。liǎng dōu kāi mù fǔ,wàn yǔ chā jūn huī。
南海残铜柱,东风避月支。nán hǎi cán tóng zhù,dōng fēng bì yuè zhī。
音书恨乌鹊,号怒怪熊罴。yīn shū hèn wū què,hào nù guài xióng pí。
稼穑分诗兴,柴荆学土宜。jià sè fēn shī xīng,chái jīng xué tǔ yí。
故山迷白阁,秋水隐黄陂。gù shān mí bái gé,qiū shuǐ yǐn huáng bēi。
不敢要佳句,愁来赋别离。bù gǎn yào jiā jù,chóu lái fù bié lí。

冬日有怀李白

杜甫

寂寞书斋里,终朝独尔思。jì mò shū zhāi lǐ,zhōng cháo dú ěr sī。
更寻嘉树传,不忘角弓诗。gèng xún jiā shù chuán,bù wàng jiǎo gōng shī。
短褐风霜入,还丹日月迟。duǎn hè fēng shuāng rù,hái dān rì yuè chí。
未因乘兴去,空有鹿门期。wèi yīn chéng xīng qù,kōng yǒu lù mén qī。

陪郑广文游何将军山林十首

杜甫

【其一】
不识南塘路,今知第五桥。bù shí nán táng lù,jīn zhī dì wǔ qiáo。
名园依绿水,野竹上青霄。míng yuán yī lǜ shuǐ,yě zhú shàng qīng xiāo。
谷口旧相得,濠梁同见招。gǔ kǒu jiù xiāng dé,háo liáng tóng jiàn zhāo。
平生为幽兴,未惜马蹄遥。píng shēng wèi yōu xīng,wèi xī mǎ tí yáo。
【其二】
百顷风潭上,千章夏木清。bǎi qǐng fēng tán shàng,qiān zhāng xià mù qīng。
卑枝低结子,接叶暗巢莺。bēi zhī dī jié zi,jiē yè àn cháo yīng。
鲜鲫银丝脍,香芹碧涧羹。xiān jì yín sī kuài,xiāng qín bì jiàn gēng。
翻疑柁楼底,晚饭越中行。fān yí duò lóu dǐ,wǎn fàn yuè zhōng xíng。
【其三】
万里戎王子,何年别月支?wàn lǐ róng wáng zi,hé nián bié yuè zhī?
异花开绝域,滋蔓匝清池。yì huā kāi jué yù,zī màn zā qīng chí。
汉使徒空到,神农竟不知。hàn shǐ tú kōng dào,shén nóng jìng bù zhī。
露翻兼雨打,开坼渐离披。lù fān jiān yǔ dǎ,kāi chè jiàn lí pī。
【其四】
旁舍连高竹,疏篱带晚花。páng shě lián gāo zhú,shū lí dài wǎn huā。
碾涡深没马,藤蔓曲藏蛇。niǎn wō shēn méi mǎ,téng màn qū cáng shé。
词赋工无益,山林迹未赊。cí fù gōng wú yì,shān lín jì wèi shē。
尽捻书籍卖,来问尔东家。jǐn niǎn shū jí mài,lái wèn ěr dōng jiā。
【其五】
剩水沧江破,残山碣石开。shèng shuǐ cāng jiāng pò,cán shān jié shí kāi。
绿垂风折笋,红绽雨肥梅。lǜ chuí fēng zhé sǔn,hóng zhàn yǔ féi méi。
银甲弹筝用,金鱼换酒来。yín jiǎ dàn zhēng yòng,jīn yú huàn jiǔ lái。
兴移无洒扫,随意坐莓苔。xīng yí wú sǎ sǎo,suí yì zuò méi tái。
【其六】
风磴吹阴雪,云门吼瀑泉。fēng dèng chuī yīn xuě,yún mén hǒu pù quán。
酒醒思卧簟,衣冷欲装绵。jiǔ xǐng sī wò diàn,yī lěng yù zhuāng mián。
野老来看客,河鱼不取钱。yě lǎo lái kàn kè,hé yú bù qǔ qián。
只疑淳朴处,自有一山川。zhǐ yí chún pǔ chù,zì yǒu yī shān chuān。
【其七】
棘树寒云色,茵蔯春藕香。jí shù hán yún sè,yīn chén chūn ǒu xiāng。
脆添生菜美,阴益食单凉。cuì tiān shēng cài měi,yīn yì shí dān liáng。
野鹤清晨出,山精白日藏。yě hè qīng chén chū,shān jīng bái rì cáng。
石林蟠水府,百里独苍苍。shí lín pán shuǐ fǔ,bǎi lǐ dú cāng cāng。
【其八】
忆过杨柳渚,走马定昆池。yì guò yáng liǔ zhǔ,zǒu mǎ dìng kūn chí。
醉把青荷叶,狂遗白接瞝。zuì bǎ qīng hé yè,kuáng yí bái jiē chī。
刺船思郢客,解水乞吴儿。cì chuán sī yǐng kè,jiě shuǐ qǐ wú ér。
坐对秦山晚,江湖兴颇随。zuò duì qín shān wǎn,jiāng hú xīng pǒ suí。
【其九】
床上书连屋,阶前树拂云。chuáng shàng shū lián wū,jiē qián shù fú yún。
将军不好武,稚子总能文。jiāng jūn bù hǎo wǔ,zhì zi zǒng néng wén。
醒酒微风入,听诗静夜分。xǐng jiǔ wēi fēng rù,tīng shī jìng yè fēn。
絺衣挂萝薜,凉月白纷纷。chī yī guà luó bì,liáng yuè bái fēn fēn。
【其十】
幽意忽不惬,归期无奈何。yōu yì hū bù qiè,guī qī wú nài hé。
出门流水住,回首白云多。chū mén liú shuǐ zhù,huí shǒu bái yún duō。
自笑灯前舞,谁怜醉后歌。zì xiào dēng qián wǔ,shuí lián zuì hòu gē。
只应与朋好,风雨亦来过。zhǐ yīng yǔ péng hǎo,fēng yǔ yì lái guò。

陪诸贵公子丈八沟携妓纳凉晚际遇雨二首

杜甫

【其一】
落日放船好,轻风生浪迟。luò rì fàng chuán hǎo,qīng fēng shēng làng chí。
竹深留客处,荷净纳凉时。zhú shēn liú kè chù,hé jìng nà liáng shí。
公子调冰水,佳人雪藕丝。gōng zi diào bīng shuǐ,jiā rén xuě ǒu sī。
片云头上黑,应是雨催诗。piàn yún tóu shàng hēi,yīng shì yǔ cuī shī。
【其二】
雨来沾席上,风急打船头。yǔ lái zhān xí shàng,fēng jí dǎ chuán tóu。
越女红裙湿,燕姬翠黛愁。yuè nǚ hóng qún shī,yàn jī cuì dài chóu。
缆侵堤柳系,幔宛浪花浮。lǎn qīn dī liǔ xì,màn wǎn làng huā fú。
归路翻萧飒,陂塘五月秋。guī lù fān xiāo sà,bēi táng wǔ yuè qiū。

杜位宅守岁

杜甫

守岁阿戎家,椒盘已颂花。shǒu suì ā róng jiā,jiāo pán yǐ sòng huā。
盍簪喧枥马,列炬散林鸦。hé zān xuān lì mǎ,liè jù sàn lín yā。
四十明朝过,飞腾暮景斜。sì shí míng cháo guò,fēi téng mù jǐng xié。
谁能更拘束,烂醉是生涯。shuí néng gèng jū shù,làn zuì shì shēng yá。

喜闻盗贼蕃寇总退口号五首

杜甫

【其一】
萧关陇水入官军,青海黄河卷塞云。xiāo guān lǒng shuǐ rù guān jūn,qīng hǎi huáng hé juǎn sāi yún。
北极转愁龙虎气,西戎休纵犬羊群。běi jí zhuǎn chóu lóng hǔ qì,xī róng xiū zòng quǎn yáng qún。
【其二】
赞普多教使入秦,数通和好止烟尘。zàn pǔ duō jiào shǐ rù qín,shù tōng hé hǎo zhǐ yān chén。
朝廷忽用哥舒将,杀伐虚悲公主亲。cháo tíng hū yòng gē shū jiāng,shā fá xū bēi gōng zhǔ qīn。
【其三】
崆峒西极过昆仑,驼马由来拥国门。kōng dòng xī jí guò kūn lún,tuó mǎ yóu lái yōng guó mén。
逆气数年吹路断,蕃人闻道渐星奔。nì qì shù nián chuī lù duàn,fān rén wén dào jiàn xīng bēn。
【其四】
勃律天西采玉河,坚昆碧碗最来多。bó lǜ tiān xī cǎi yù hé,jiān kūn bì wǎn zuì lái duō。
旧随汉使千堆宝,少答胡王万匹罗。jiù suí hàn shǐ qiān duī bǎo,shǎo dá hú wáng wàn pǐ luó。
【其五】
今春喜气满乾坤,南北东西拱至尊。jīn chūn xǐ qì mǎn qián kūn,nán běi dōng xī gǒng zhì zūn。
大历二年调玉烛,玄元皇帝圣云孙。dà lì èr nián diào yù zhú,xuán yuán huáng dì shèng yún sūn。

渼陂行

杜甫

岑参兄弟皆好奇,携我远来游渼陂。cén cān xiōng dì jiē hǎo qí,xié wǒ yuǎn lái yóu měi bēi。
天地黤惨忽异色,波涛万顷堆琉璃。tiān dì yǎn cǎn hū yì sè,bō tāo wàn qǐng duī liú lí。
琉璃汗漫泛舟入,事殊兴极忧思集。liú lí hàn màn fàn zhōu rù,shì shū xīng jí yōu sī jí。
鼍作鲸吞不复知,恶风白浪何嗟及。tuó zuò jīng tūn bù fù zhī,è fēng bái làng hé jiē jí。
主人锦帆相为开,舟子喜甚无氛埃。zhǔ rén jǐn fān xiāng wèi kāi,zhōu zi xǐ shén wú fēn āi。
凫鹥散乱棹讴发,丝管啁啾空翠来。fú yī sàn luàn zhào ōu fā,sī guǎn zhāo jiū kōng cuì lái。
沈竿续蔓深莫测,菱叶荷花静如拭。shěn gān xù màn shēn mò cè,líng yè hé huā jìng rú shì。
宛在中流渤澥清,下归无极终南黑。wǎn zài zhōng liú bó xiè qīng,xià guī wú jí zhōng nán hēi。
半陂已南纯浸山,动影袅窕冲融间。bàn bēi yǐ nán chún jìn shān,dòng yǐng niǎo tiǎo chōng róng jiān。
船舷暝戛云际寺,水面月出蓝田关。chuán xián míng jiá yún jì sì,shuǐ miàn yuè chū lán tián guān。
此时骊龙亦吐珠,冯夷击鼓群龙趋。cǐ shí lí lóng yì tǔ zhū,féng yí jī gǔ qún lóng qū。
湘妃汉女出歌舞,金支翠旗光有无。xiāng fēi hàn nǚ chū gē wǔ,jīn zhī cuì qí guāng yǒu wú。
咫尺但愁雷雨至,苍茫不晓神灵意。zhǐ chǐ dàn chóu léi yǔ zhì,cāng máng bù xiǎo shén líng yì。
少壮几时奈老何,向来哀乐何其多。shǎo zhuàng jǐ shí nài lǎo hé,xiàng lái āi lè hé qí duō。

重经昭陵

杜甫

草昧英雄起,讴歌历数归。cǎo mèi yīng xióng qǐ,ōu gē lì shù guī。
风尘三尺剑,社稷一戎衣。fēng chén sān chǐ jiàn,shè jì yī róng yī。
翼亮贞文德,丕承戢武威。yì liàng zhēn wén dé,pī chéng jí wǔ wēi。
圣图天广大,宗祀日光辉。shèng tú tiān guǎng dà,zōng sì rì guāng huī。
陵寝盘空曲,熊罴守翠微。líng qǐn pán kōng qū,xióng pí shǒu cuì wēi。
再窥松柏路,还见五云飞。zài kuī sōng bǎi lù,hái jiàn wǔ yún fēi。

存殁口号二首

杜甫

【其一】
席谦不见近弹棋,毕曜仍传旧小诗。xí qiān bù jiàn jìn dàn qí,bì yào réng chuán jiù xiǎo shī。
玉局他年无限笑,白杨今日几人悲。yù jú tā nián wú xiàn xiào,bái yáng jīn rì jǐ rén bēi。
【其二】
郑公粉绘随长夜,曹霸丹青已白头。zhèng gōng fěn huì suí zhǎng yè,cáo bà dān qīng yǐ bái tóu。
天下何曾有山水,人间不解重骅骝。tiān xià hé céng yǒu shān shuǐ,rén jiān bù jiě zhòng huá liú。

乐游园歌

杜甫

乐游古园崒森爽,烟绵碧草萋萋长。lè yóu gǔ yuán zú sēn shuǎng,yān mián bì cǎo qī qī zhǎng。
公子华筵势最高,秦川对酒平如掌。gōng zi huá yán shì zuì gāo,qín chuān duì jiǔ píng rú zhǎng。
长生木瓢示真率,更调鞍马狂欢赏。zhǎng shēng mù piáo shì zhēn lǜ,gèng diào ān mǎ kuáng huān shǎng。
青春波浪芙蓉园,白日雷霆夹城仗。qīng chūn bō làng fú róng yuán,bái rì léi tíng jiā chéng zhàng。
阊阖晴开昳荡荡,曲江翠幕排银榜。chāng hé qíng kāi dié dàng dàng,qū jiāng cuì mù pái yín bǎng。
拂水低徊舞袖翻,缘云清切歌声上。fú shuǐ dī huái wǔ xiù fān,yuán yún qīng qiè gē shēng shàng。
却忆年年人醉时,只今未醉已先悲。què yì nián nián rén zuì shí,zhǐ jīn wèi zuì yǐ xiān bēi。
数茎白发那抛得,百罚深杯亦不辞。shù jīng bái fā nà pāo dé,bǎi fá shēn bēi yì bù cí。
圣朝亦知贱士丑,一物自荷皇天慈。shèng cháo yì zhī jiàn shì chǒu,yī wù zì hé huáng tiān cí。
此身饮罢无归处,独立苍茫自咏诗。cǐ shēn yǐn bà wú guī chù,dú lì cāng máng zì yǒng shī。

九日寄岑参

杜甫

出门复入门,雨脚但仍旧。chū mén fù rù mén,yǔ jiǎo dàn réng jiù。
所向泥活活,思君令人瘦。suǒ xiàng ní huó huó,sī jūn lìng rén shòu。
沉吟坐西轩,饭食错昏昼。chén yín zuò xī xuān,fàn shí cuò hūn zhòu。
寸步曲江头,难为一相就。cùn bù qū jiāng tóu,nán wèi yī xiāng jiù。
吁嗟乎苍生,稼穑不可救!xū jiē hū cāng shēng,jià sè bù kě jiù!
安得诛云师?畴能补天漏?ān dé zhū yún shī?chóu néng bǔ tiān lòu?
大明韬日月,旷野号禽兽。dà míng tāo rì yuè,kuàng yě hào qín shòu。
君子强逶迤,小人困驰骤。jūn zi qiáng wēi yí,xiǎo rén kùn chí zhòu。
维南有崇山,恐与川浸溜。wéi nán yǒu chóng shān,kǒng yǔ chuān jìn liū。
是节东篱菊,纷披为谁秀?shì jié dōng lí jú,fēn pī wèi shuí xiù?
岑生多新语,性亦嗜醇酎。cén shēng duō xīn yǔ,xìng yì shì chún zhòu。
采采黄金花,何由满衣袖?cǎi cǎi huáng jīn huā,hé yóu mǎn yī xiù?

九日杨奉先会白水崔明府

杜甫

今日潘怀县,同时陆浚仪。jīn rì pān huái xiàn,tóng shí lù jùn yí。
坐开桑落酒,来把菊花枝。zuò kāi sāng luò jiǔ,lái bǎ jú huā zhī。
天宇清霜净,公堂宿雾披。tiān yǔ qīng shuāng jìng,gōng táng sù wù pī。
晚酣留客舞,凫舄共差池。wǎn hān liú kè wǔ,fú xì gòng chà chí。

书堂饮,既夜复邀李尚书,下马月下赋绝句

杜甫

湖水林风相与清,残尊下马复同倾。hú shuǐ lín fēng xiāng yǔ qīng,cán zūn xià mǎ fù tóng qīng。
久判野鹤如霜鬓,遮莫邻鸡下五更。jiǔ pàn yě hè rú shuāng bìn,zhē mò lín jī xià wǔ gèng。

可叹

杜甫

天上浮云如白衣,斯须改变如苍狗。tiān shàng fú yún rú bái yī,sī xū gǎi biàn rú cāng gǒu。
古往今来共一时,人生万事无不有。gǔ wǎng jīn lái gòng yī shí,rén shēng wàn shì wú bù yǒu。
近者抉眼去其夫,河东女儿身姓柳。jìn zhě jué yǎn qù qí fū,hé dōng nǚ ér shēn xìng liǔ。
丈夫正色动引经,酆城客子王季友。zhàng fū zhèng sè dòng yǐn jīng,fēng chéng kè zi wáng jì yǒu。
群书万卷常暗诵,孝经一通看在手。qún shū wàn juǎn cháng àn sòng,xiào jīng yī tōng kàn zài shǒu。
贫穷老瘦家卖屐,好事就之为携酒。pín qióng lǎo shòu jiā mài jī,hǎo shì jiù zhī wèi xié jiǔ。
豫章太守高帝孙,引为宾客敬颇久。yù zhāng tài shǒu gāo dì sūn,yǐn wèi bīn kè jìng pǒ jiǔ。
闻道三年未曾语,小心恐惧闭其口。wén dào sān nián wèi céng yǔ,xiǎo xīn kǒng jù bì qí kǒu。
太守得之更不疑,人生反覆看亦丑。tài shǒu dé zhī gèng bù yí,rén shēng fǎn fù kàn yì chǒu。
明月无瑕岂容易,紫气郁郁犹冲斗。míng yuè wú xiá qǐ róng yì,zǐ qì yù yù yóu chōng dòu。
时危可仗真豪俊,二人得置君侧否。shí wēi kě zhàng zhēn háo jùn,èr rén dé zhì jūn cè fǒu。
太守顷者领山南,邦人思之比父母。tài shǒu qǐng zhě lǐng shān nán,bāng rén sī zhī bǐ fù mǔ。
王生早曾拜颜色,高山之外皆培塿。wáng shēng zǎo céng bài yán sè,gāo shān zhī wài jiē péi lǒu。
用为羲和天为成,用平水土地为厚。yòng wèi xī hé tiān wèi chéng,yòng píng shuǐ tǔ dì wèi hòu。
王也论道阻江湖,李也丞疑旷前后。wáng yě lùn dào zǔ jiāng hú,lǐ yě chéng yí kuàng qián hòu。
死为星辰终不灭,致君尧舜焉肯朽。sǐ wèi xīng chén zhōng bù miè,zhì jūn yáo shùn yān kěn xiǔ。
吾辈碌碌饱饭行,风后力牧长回首。wú bèi lù lù bǎo fàn xíng,fēng hòu lì mù zhǎng huí shǒu。