古诗词

江城子·密州出猎

苏轼

老夫聊发少年狂,左牵黄,右擎苍。lǎo fū liáo fā shǎo nián kuáng,zuǒ qiān huáng,yòu qíng cāng。
锦帽貂裘,千骑卷平冈。jǐn mào diāo qiú,qiān qí juǎn píng gāng。
为报倾城随太守,亲射虎,看孙郎。wèi bào qīng chéng suí tài shǒu,qīn shè hǔ,kàn sūn láng。
酒酣胸胆尚开张,鬓微霜,又何妨。jiǔ hān xiōng dǎn shàng kāi zhāng,bìn wēi shuāng,yòu hé fáng。
持节云中,何日遣冯唐?会挽雕弓如满月,西北望,射天狼。chí jié yún zhōng,hé rì qiǎn féng táng?huì wǎn diāo gōng rú mǎn yuè,xī běi wàng,shè tiān láng。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

池上二首

苏轼

小池新凿会天雨,一部鼓吹从何来。xiǎo chí xīn záo huì tiān yǔ,yī bù gǔ chuī cóng hé lái。
有蟾正碧乱草色,时泅出没东南隈。yǒu chán zhèng bì luàn cǎo sè,shí qiú chū méi dōng nán wēi。
井干跳梁亦足乐,洞庭鱼龙何有哉。jǐng gàn tiào liáng yì zú lè,dòng tíng yú lóng hé yǒu zāi。
能歌德声莫入月,清池与尔俱忘回。néng gē dé shēng mò rù yuè,qīng chí yǔ ěr jù wàng huí。

池上二首

苏轼

不作太白梦日边,还同乐天赋池上。bù zuò tài bái mèng rì biān,hái tóng lè tiān fù chí shàng。
池上新年有荷叶,细雨鱼儿噞轻浪。chí shàng xīn nián yǒu hé yè,xì yǔ yú ér yǎn qīng làng。
男儿学易不应举,幽人一友吾得尚。nán ér xué yì bù yīng jǔ,yōu rén yī yǒu wú dé shàng。
此池便可当长江,欲榜茅斋来荡漾。cǐ chí biàn kě dāng zhǎng jiāng,yù bǎng máo zhāi lái dàng yàng。

骊山

苏轼

君门如天深几重,君王如帝坐法宫。jūn mén rú tiān shēn jǐ zhòng,jūn wáng rú dì zuò fǎ gōng。
人生难处是安稳,何为来此骊山中?rén shēng nán chù shì ān wěn,hé wèi lái cǐ lí shān zhōng?
复道凌云接金阙,楼观隐烟横翠空。fù dào líng yún jiē jīn quē,lóu guān yǐn yān héng cuì kōng。
林深雾暗迷八骏,朝东暮西劳六龙。lín shēn wù àn mí bā jùn,cháo dōng mù xī láo liù lóng。
六龙西幸峨眉栈,悲风便入华清院。liù lóng xī xìng é méi zhàn,bēi fēng biàn rù huá qīng yuàn。
霓裳萧散羽衣空,麋鹿来游猿鹤怨。ní shang xiāo sàn yǔ yī kōng,mí lù lái yóu yuán hè yuàn。
我上朝元春半老,满地落花无人扫。wǒ shàng cháo yuán chūn bàn lǎo,mǎn dì luò huā wú rén sǎo。
羯鼓楼高挂夕阳,长生殿古生青草。jié gǔ lóu gāo guà xī yáng,zhǎng shēng diàn gǔ shēng qīng cǎo。
可怜吴楚两醯鸡,筑台未就已堪悲。kě lián wú chǔ liǎng xī jī,zhù tái wèi jiù yǐ kān bēi。
长杨、五柞汉幸免,江都楼成隋自迷。zhǎng yáng wǔ zhà hàn xìng miǎn,jiāng dōu lóu chéng suí zì mí。
由来留连多丧国,宴安鸩毒因奢惑。yóu lái liú lián duō sàng guó,yàn ān zhèn dú yīn shē huò。
三风十愆古所戒,不必骊山可亡国。sān fēng shí qiān gǔ suǒ jiè,bù bì lí shān kě wáng guó。

次韵谢子高读《渊明传》

苏轼

枯木嵌空微黯淡,古器虽在无古弦。kū mù qiàn kōng wēi àn dàn,gǔ qì suī zài wú gǔ xián。
袖中正有南风手,谁能听之谁为弹。xiù zhōng zhèng yǒu nán fēng shǒu,shuí néng tīng zhī shuí wèi dàn。
风流岂落正始后,甲子不数义熙前。fēng liú qǐ luò zhèng shǐ hòu,jiǎ zi bù shù yì xī qián。
一山黄菊平生事,无酒令人意缺然。yī shān huáng jú píng shēng shì,wú jiǔ lìng rén yì quē rán。

再过泗上二首

苏轼

眼明初见淮南树,十客相逢九吴语。yǎn míng chū jiàn huái nán shù,shí kè xiāng féng jiǔ wú yǔ。
旅程已付夜帆风,客睡不妨背船雨。lǚ chéng yǐ fù yè fān fēng,kè shuì bù fáng bèi chuán yǔ。
黄甘紫蟹见江海,红稻白鱼饱儿女。huáng gān zǐ xiè jiàn jiāng hǎi,hóng dào bái yú bǎo ér nǚ。
殷勤买酒谢船师,千里劳君勤转橹。yīn qín mǎi jiǔ xiè chuán shī,qiān lǐ láo jūn qín zhuǎn lǔ。

再过泗上二首

苏轼

系舟淮北雨折轴,系舟淮南风断桥。xì zhōu huái běi yǔ zhé zhóu,xì zhōu huái nán fēng duàn qiáo。
客行有期日月疾,岁事欲晚霜雪骄。kè xíng yǒu qī rì yuè jí,suì shì yù wǎn shuāng xuě jiāo。
山根浪头作雷吼,缩手敢试舟师篙。shān gēn làng tóu zuò léi hǒu,suō shǒu gǎn shì zhōu shī gāo。
不用然犀照幽怪,要须拔剑斩长蛟。bù yòng rán xī zhào yōu guài,yào xū bá jiàn zhǎn zhǎng jiāo。

沧洲亭怀古

苏轼

湘水悠悠天际来,夹江古木抱山回。xiāng shuǐ yōu yōu tiān jì lái,jiā jiāng gǔ mù bào shān huí。
城中人物若可数,日晏市散多苍苔。chéng zhōng rén wù ruò kě shù,rì yàn shì sàn duō cāng tái。
九疑巉天古云埋,遥想帝子龙车回。jiǔ yí chán tiān gǔ yún mái,yáo xiǎng dì zi lóng chē huí。
心衰目极何可望,九歌寂寂令人哀。xīn shuāi mù jí hé kě wàng,jiǔ gē jì jì lìng rén āi。

戏咏子舟画两竹两鸲鹆

苏轼

风晴日暖摇双竹,竹间对语双鸲鹆。fēng qíng rì nuǎn yáo shuāng zhú,zhú jiān duì yǔ shuāng qú yù。
鸲鹆之肉不可食,人生不才果为福。qú yù zhī ròu bù kě shí,rén shēng bù cái guǒ wèi fú。
子舟之笔利如锥,千变万化皆天机。zi zhōu zhī bǐ lì rú zhuī,qiān biàn wàn huà jiē tiān jī。
未知笔下鸲鹆语,何似梦中蝴蝶飞。wèi zhī bǐ xià qú yù yǔ,hé shì mèng zhōng hú dié fēi。

赠山谷子

苏轼

黄童三尺世无双,笔头衮衮悬秋江。huáng tóng sān chǐ shì wú shuāng,bǐ tóu gǔn gǔn xuán qiū jiāng。
不忧老子难为父,平生崛强今心降。bù yōu lǎo zi nán wèi fù,píng shēng jué qiáng jīn xīn jiàng。
我来喜共阿戎语,应敌纵横如急雨。wǒ lái xǐ gòng ā róng yǔ,yīng dí zòng héng rú jí yǔ。
生子还如孙仲谋,豚犬漫多何足数。shēng zi hái rú sūn zhòng móu,tún quǎn màn duō hé zú shù。
黄家小儿名拾得,眉如长松眼如漆。huáng jiā xiǎo ér míng shí dé,méi rú zhǎng sōng yǎn rú qī。
只今数岁已动人,老人留眼看他日。zhǐ jīn shù suì yǐ dòng rén,lǎo rén liú yǎn kàn tā rì。
笑君老蚌生明珠,自笑此物吾家无。xiào jūn lǎo bàng shēng míng zhū,zì xiào cǐ wù wú jiā wú。
君当置酒我当贺,有儿传业更何须。jūn dāng zhì jiǔ wǒ dāng hè,yǒu ér chuán yè gèng hé xū。

昭陵六马,唐文皇战马也,琢石象之,立昭陵前,客有持此石本示予,为赋之

苏轼

天将刬隋乱,帝遣六龙来。tiān jiāng chǎn suí luàn,dì qiǎn liù lóng lái。
森然风云姿,飒爽毛骨开。sēn rán fēng yún zī,sà shuǎng máo gǔ kāi。
飙驰不及视,山川俨莫回。biāo chí bù jí shì,shān chuān yǎn mò huí。
长鸣视八表,扰扰万驽骀。zhǎng míng shì bā biǎo,rǎo rǎo wàn nú dài。
秦王龙凤姿,鲁鸟不足摧。qín wáng lóng fèng zī,lǔ niǎo bù zú cuī。
腰间大白羽,中物如风雷。yāo jiān dà bái yǔ,zhōng wù rú fēng léi。
区区数竖子,搏取若提孩。qū qū shù shù zi,bó qǔ ruò tí hái。
手持扫天帚,六合如尘埃。shǒu chí sǎo tiān zhǒu,liù hé rú chén āi。
艰难济大业,一一非常才。jiān nán jì dà yè,yī yī fēi cháng cái。
维时六骥足,绩与英卫陪。wéi shí liù jì zú,jì yǔ yīng wèi péi。
功成锵八鸾,玉辂行天街。gōng chéng qiāng bā luán,yù lù xíng tiān jiē。
荒凉昭陵阙,古石埋苍苔。huāng liáng zhāo líng quē,gǔ shí mái cāng tái。

题卢鸿一《学士堂图》

苏轼

昔为太室游,卢岩在东麓。xī wèi tài shì yóu,lú yán zài dōng lù。
直上登封坛,一夜茧生足。zhí shàng dēng fēng tán,yī yè jiǎn shēng zú。
径归不复往,峦壑空在目。jìng guī bù fù wǎng,luán hè kōng zài mù。
安知有十志,舒卷不盈辐。ān zhī yǒu shí zhì,shū juǎn bù yíng fú。
一处一卢生,裘褐荫乔木。yī chù yī lú shēng,qiú hè yīn qiáo mù。
方为世外人,行止何烦录。fāng wèi shì wài rén,xíng zhǐ hé fán lù。
百年入箧笥,犬马同一束。bǎi nián rù qiè sì,quǎn mǎ tóng yī shù。
嗟余缚世累,归未有茅屋。jiē yú fù shì lèi,guī wèi yǒu máo wū。
江干百亩田,清泉映修竹。jiāng gàn bǎi mǔ tián,qīng quán yìng xiū zhú。
尚欲逃世名,岂须上图轴。shàng yù táo shì míng,qǐ xū shàng tú zhóu。

李白谪仙诗

苏轼

我居青空里,君隐红埃中。wǒ jū qīng kōng lǐ,jūn yǐn hóng āi zhōng。
声形不相吊,心事难形容。shēng xíng bù xiāng diào,xīn shì nán xíng róng。
欲乘明月光,访君开素怀。yù chéng míng yuè guāng,fǎng jūn kāi sù huái。
天杯饮清露,展翼登蓬莱。tiān bēi yǐn qīng lù,zhǎn yì dēng péng lái。
佳人持玉尺,度君多少才。jiā rén chí yù chǐ,dù jūn duō shǎo cái。
玉尺不可尽,君才无时休。yù chǐ bù kě jǐn,jūn cái wú shí xiū。
对面一笑语,共蹑金鳌头。duì miàn yī xiào yǔ,gòng niè jīn áo tóu。
绛宫楼阙百千仞,霞衣谁与云烟浮。jiàng gōng lóu quē bǎi qiān rèn,xiá yī shuí yǔ yún yān fú。

游山呈通判承议写寄参寥师

苏轼

煌煌世冑馀,夫子非碌碌。huáng huáng shì zhòu yú,fū zi fēi lù lù。
由来有诗书,所以能绝俗。yóu lái yǒu shī shū,suǒ yǐ néng jué sú。
得官本河朔,瓜期未易促。dé guān běn hé shuò,guā qī wèi yì cù。
扁舟下南来,逸驾追鸣鹄。biǎn zhōu xià nán lái,yì jià zhuī míng gǔ。
遇胜即徜徉,风餐兼露宿。yù shèng jí cháng yáng,fēng cān jiān lù sù。
嗟余偶倾盖,一笑外羁束。jiē yú ǒu qīng gài,yī xiào wài jī shù。
杖策每过从,相携访山谷。zhàng cè měi guò cóng,xiāng xié fǎng shān gǔ。
东风披鲜云,绣错出林麓。dōng fēng pī xiān yún,xiù cuò chū lín lù。
松门有时尽,幽景无断续。sōng mén yǒu shí jǐn,yōu jǐng wú duàn xù。
崖转闻钟声,林疏见华屋。yá zhuǎn wén zhōng shēng,lín shū jiàn huá wū。
衔山馀落景,归迹犹踯躅。xián shān yú luò jǐng,guī jì yóu zhí zhú。
谁云邺下欢,往事不可复。shuí yún yè xià huān,wǎng shì bù kě fù。
吾曹二三子,取乐亦云足。wú cáo èr sān zi,qǔ lè yì yún zú。
愿公寄新诗,一一能见录。yuàn gōng jì xīn shī,yī yī néng jiàn lù。
船头行北归,囊橐有美玉。chuán tóu xíng běi guī,náng tuó yǒu měi yù。
尘埃京洛人,亦与洗心目。chén āi jīng luò rén,yì yǔ xǐ xīn mù。

辘轳歌

苏轼

新系青丝百尺绳,心在君家辘轳上。xīn xì qīng sī bǎi chǐ shéng,xīn zài jūn jiā lù lú shàng。
我心皎洁君不知,辘轳一转一惆怅。wǒ xīn jiǎo jié jūn bù zhī,lù lú yī zhuǎn yī chóu chàng。
何处春风吹晓幕,江南绿水通珠阁。hé chù chūn fēng chuī xiǎo mù,jiāng nán lǜ shuǐ tōng zhū gé。
美人二八颜如花,泣向花前畏花落。měi rén èr bā yán rú huā,qì xiàng huā qián wèi huā luò。
临春风,听春鸟。lín chūn fēng,tīng chūn niǎo。
别时多,见时少。bié shí duō,jiàn shí shǎo。
愁人一夜不得眠,瑶井玉绳相对晓。chóu rén yī yè bù dé mián,yáo jǐng yù shéng xiāng duì xiǎo。

饮酒四首

苏轼

我观人间世,无如醉中真。wǒ guān rén jiān shì,wú rú zuì zhōng zhēn。
虚空为销殒,况乃百忧身。xū kōng wèi xiāo yǔn,kuàng nǎi bǎi yōu shēn。
惜哉知此晚,坐令华发新。xī zāi zhī cǐ wǎn,zuò lìng huá fā xīn。
圣人骤难得,日且致贤人。shèng rén zhòu nán dé,rì qiě zhì xián rén。