古诗词

念奴娇·赤壁怀古

苏轼

大江东去,浪淘尽、千古风流人物。dà jiāng dōng qù,làng táo jǐn qiān gǔ fēng liú rén wù。
故垒西边,人道是、三国周郎赤壁。gù lěi xī biān,rén dào shì sān guó zhōu láng chì bì。
乱石穿空,惊涛拍岸,卷起千堆雪。luàn shí chuān kōng,jīng tāo pāi àn,juǎn qǐ qiān duī xuě。
江山如画,一时多少豪杰。jiāng shān rú huà,yī shí duō shǎo háo jié。
遥想公瑾当年,小乔初嫁了,雄姿英发。yáo xiǎng gōng jǐn dāng nián,xiǎo qiáo chū jià le,xióng zī yīng fā。
羽扇纶巾,谈笑间,樯橹灰飞烟灭。yǔ shàn lún jīn,tán xiào jiān,qiáng lǔ huī fēi yān miè。
故国神游,多情应笑我,早生华发。gù guó shén yóu,duō qíng yīng xiào wǒ,zǎo shēng huá fā。
人生如梦,一尊还酹江月。rén shēng rú mèng,yī zūn hái lèi jiāng yuè。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

雨中花慢

苏轼

今岁花时深院,尽日东风,轻扬茶烟。jīn suì huā shí shēn yuàn,jǐn rì dōng fēng,qīng yáng chá yān。
但有绿苔芳草,柳絮榆钱。dàn yǒu lǜ tái fāng cǎo,liǔ xù yú qián。
闻道城西,长廊古寺,甲第名园。wén dào chéng xī,zhǎng láng gǔ sì,jiǎ dì míng yuán。
有国艳带酒,天香染袂,为我留连。yǒu guó yàn dài jiǔ,tiān xiāng rǎn mèi,wèi wǒ liú lián。
清明过了,残红无处,对此泪洒尊前。qīng míng guò le,cán hóng wú chù,duì cǐ lèi sǎ zūn qián。
秋向晚、一枝何事,向我依然。qiū xiàng wǎn yī zhī hé shì,xiàng wǒ yī rán。
高会聊追短景,清商不假馀妍。gāo huì liáo zhuī duǎn jǐng,qīng shāng bù jiǎ yú yán。
不如留取,十分春态,付与明年。bù rú liú qǔ,shí fēn chūn tài,fù yǔ míng nián。

鹊桥仙·七夕送陈令举

苏轼

缑山仙子,高情云渺,不学痴牛騃女。gōu shān xiān zi,gāo qíng yún miǎo,bù xué chī niú ái nǚ。
凤箫声断月明中,举手谢时人欲去。fèng xiāo shēng duàn yuè míng zhōng,jǔ shǒu xiè shí rén yù qù。
客槎曾犯,银河波浪,尚带天风海雨。kè chá céng fàn,yín hé bō làng,shàng dài tiān fēng hǎi yǔ。
相逢一醉是前缘,风雨散、飘然何处?xiāng féng yī zuì shì qián yuán,fēng yǔ sàn piāo rán hé chù?

满庭芳·元丰七年四月一日,余将自黄移汝,留别雪堂邻曲二三君子,会李仲览自江东来别,遂书以遗之

苏轼

归去来兮,吾归何处?万里家在岷峨。guī qù lái xī,wú guī hé chù?wàn lǐ jiā zài mín é。
百年强半,来日苦无多。bǎi nián qiáng bàn,lái rì kǔ wú duō。
坐见黄州再闰,儿童尽楚语吴歌。zuò jiàn huáng zhōu zài rùn,ér tóng jǐn chǔ yǔ wú gē。
山中友,鸡豚社飲,相劝老东坡。shān zhōng yǒu,jī tún shè yǐn,xiāng quàn lǎo dōng pō。
云何,当此去,人生底事,来往如梭。yún hé,dāng cǐ qù,rén shēng dǐ shì,lái wǎng rú suō。
待闲看秋风,洛水清波。dài xián kàn qiū fēng,luò shuǐ qīng bō。
好在堂前细柳,应念我,莫剪柔柯。hǎo zài táng qián xì liǔ,yīng niàn wǒ,mò jiǎn róu kē。
仍传语,江南父老,时与晒渔蓑。réng chuán yǔ,jiāng nán fù lǎo,shí yǔ shài yú suō。

满庭芳·有王长官者,弃官黄州三十三年,黄人谓之王先生。因送陈慥来过余,因为赋此

苏轼

三十三年,今谁存者?算只君与长江。sān shí sān nián,jīn shuí cún zhě?suàn zhǐ jūn yǔ zhǎng jiāng。
凛然苍桧,霜干苦难双。lǐn rán cāng guì,shuāng gàn kǔ nán shuāng。
闻道司州古县,云溪上、竹坞松窗。wén dào sī zhōu gǔ xiàn,yún xī shàng zhú wù sōng chuāng。
江南岸,不因送子,宁肯过吾邦?jiāng nán àn,bù yīn sòng zi,níng kěn guò wú bāng?
樅樅,疏雨过,风林舞破,烟盖云幢。cōng cōng,shū yǔ guò,fēng lín wǔ pò,yān gài yún chuáng。
愿持此邀君,一饮空缸。yuàn chí cǐ yāo jūn,yī yǐn kōng gāng。
居士先生老矣,真梦里、相对残釭。jū shì xiān shēng lǎo yǐ,zhēn mèng lǐ xiāng duì cán gāng。
歌声断,行人未起,船鼓已逢逢。gē shēng duàn,xíng rén wèi qǐ,chuán gǔ yǐ féng féng。

点绛唇·红杏飘香

苏轼

红杏飘香,柳含烟翠拖轻缕。hóng xìng piāo xiāng,liǔ hán yān cuì tuō qīng lǚ。
水边朱户,尽卷黄昏雨。shuǐ biān zhū hù,jǐn juǎn huáng hūn yǔ。
烛影摇风,一枕伤春绪。zhú yǐng yáo fēng,yī zhěn shāng chūn xù。
归不去,凤楼何处,芳草迷归路。guī bù qù,fèng lóu hé chù,fāng cǎo mí guī lù。

满江红·寄子由

苏轼

清颍东流,愁目断、孤帆明灭。qīng yǐng dōng liú,chóu mù duàn gū fān míng miè。
宦游处、青山白浪,万里千叠。huàn yóu chù qīng shān bái làng,wàn lǐ qiān dié。
孤负当年林下意,对床夜雨听萧瑟。gū fù dāng nián lín xià yì,duì chuáng yè yǔ tīng xiāo sè。
恨此生、长向别离中,添华发。hèn cǐ shēng zhǎng xiàng bié lí zhōng,tiān huá fā。
一樽酒,黄河侧。yī zūn jiǔ,huáng hé cè。
无限事,从头说。wú xiàn shì,cóng tóu shuō。
相看恍如梦,许多年月。xiāng kàn huǎng rú mèng,xǔ duō nián yuè。
衣上旧痕馀苦泪,眉间喜气添黄色。yī shàng jiù hén yú kǔ lèi,méi jiān xǐ qì tiān huáng sè。
便与君、池上觅残春,花如雪。biàn yǔ jūn chí shàng mì cán chūn,huā rú xuě。

定风波·送元素

苏轼

千古风流阮步兵,平生游宦爱东平。qiān gǔ fēng liú ruǎn bù bīng,píng shēng yóu huàn ài dōng píng。
千里远来还不住,归去。qiān lǐ yuǎn lái hái bù zhù,guī qù。
空留风韵照人清。kōng liú fēng yùn zhào rén qīng。
红粉尊前深懊恼,休道,怎生留得许多情。hóng fěn zūn qián shēn ào nǎo,xiū dào,zěn shēng liú dé xǔ duō qíng。
记得明年花絮乱,须看,泛西湖是断肠声。jì dé míng nián huā xù luàn,xū kàn,fàn xī hú shì duàn cháng shēng。

南歌子·云鬓裁新绿

苏轼

云鬓裁新绿,霞衣曳晓红。yún bìn cái xīn lǜ,xiá yī yè xiǎo hóng。
待歌凝立翠筵中,一朵彩云何事、下巫峰。dài gē níng lì cuì yán zhōng,yī duǒ cǎi yún hé shì xià wū fēng。
趁拍鸾飞镜,回身燕漾空。chèn pāi luán fēi jìng,huí shēn yàn yàng kōng。
莫翻红袖过帘栊,怕被杨花勾引、嫁东风。mò fān hóng xiù guò lián lóng,pà bèi yáng huā gōu yǐn jià dōng fēng。

醉落魄·述怀

苏轼

醉醒醒醉,凭君会取这滋味。zuì xǐng xǐng zuì,píng jūn huì qǔ zhè zī wèi。
浓斟琥珀香浮蚁,一到愁肠,别有阳春意。nóng zhēn hǔ pò xiāng fú yǐ,yī dào chóu cháng,bié yǒu yáng chūn yì。
须将幕席为天地,歌前起舞花前睡。xū jiāng mù xí wèi tiān dì,gē qián qǐ wǔ huā qián shuì。
从他落魄陶陶里,犹胜醒醒,惹得闲憔悴。cóng tā luò pò táo táo lǐ,yóu shèng xǐng xǐng,rě dé xián qiáo cuì。

菩萨蛮·娟娟侵鬓妆痕浅

苏轼

娟娟侵鬓妆痕浅,双颦相媚弯如剪。juān juān qīn bìn zhuāng hén qiǎn,shuāng pín xiāng mèi wān rú jiǎn。
一瞬百般宜,无论笑与啼。yī shùn bǎi bān yí,wú lùn xiào yǔ tí。
酒阑思翠被,特故腾腾地。jiǔ lán sī cuì bèi,tè gù téng téng dì。
生怕促归轮,微波先注人。shēng pà cù guī lún,wēi bō xiān zhù rén。

沁园春·情若连环

苏轼

情若连环,恨如流水,甚时是休。qíng ruò lián huán,hèn rú liú shuǐ,shén shí shì xiū。
也不须惊怪,沈郎易瘦,也不须惊怪,潘鬓先愁。yě bù xū jīng guài,shěn láng yì shòu,yě bù xū jīng guài,pān bìn xiān chóu。
总是难禁,许多魔难,奈好事教人不自由。zǒng shì nán jìn,xǔ duō mó nán,nài hǎo shì jiào rén bù zì yóu。
空追想,念前欢杳杳,后会悠悠。kōng zhuī xiǎng,niàn qián huān yǎo yǎo,hòu huì yōu yōu。
凝眸。níng móu。
悔上层楼。huǐ shàng céng lóu。
谩惹起、新愁与旧愁。mán rě qǐ xīn chóu yǔ jiù chóu。
向彩笺写遍,相思字了,重重封卷,密寄书邮。xiàng cǎi jiān xiě biàn,xiāng sī zì le,zhòng zhòng fēng juǎn,mì jì shū yóu。
料到伊行,时时开看,一看一回和泪收。liào dào yī xíng,shí shí kāi kàn,yī kàn yī huí hé lèi shōu。
须知道,似这般病染,两处心头。xū zhī dào,shì zhè bān bìng rǎn,liǎng chù xīn tóu。

竹枝词

苏轼

自过鬼门关外天,命同人鲊瓮头船。zì guò guǐ mén guān wài tiān,mìng tóng rén zhǎ wèng tóu chuán。
北人堕泪南人笑,青嶂无梯闻杜鹃。běi rén duò lèi nán rén xiào,qīng zhàng wú tī wén dù juān。

浪淘沙·探春

苏轼

昨日出东城,试探春情。zuó rì chū dōng chéng,shì tàn chūn qíng。
墙头红杏暗如倾。qiáng tóu hóng xìng àn rú qīng。
槛内群芳芽未吐,早已回春。kǎn nèi qún fāng yá wèi tǔ,zǎo yǐ huí chūn。
绮陌敛香尘,雪霁前村。qǐ mò liǎn xiāng chén,xuě jì qián cūn。
东君用意不辞辛。dōng jūn yòng yì bù cí xīn。
料想春光先到处,吹绽梅英。liào xiǎng chūn guāng xiān dào chù,chuī zhàn méi yīng。

南歌子·八月十八日观潮

苏轼

海上乘槎侣,仙人萼绿华。hǎi shàng chéng chá lǚ,xiān rén è lǜ huá。
飞升元不用丹砂。fēi shēng yuán bù yòng dān shā。
住在潮头来处、渺天涯。zhù zài cháo tóu lái chù miǎo tiān yá。
雷辊夫差国,云翻海若家。léi gǔn fū chà guó,yún fān hǎi ruò jiā。
坐中安得弄琴牙。zuò zhōng ān dé nòng qín yá。
写取馀声归向、《水仙》夸。xiě qǔ yú shēng guī xiàng shuǐ xiān kuā。

一丛花·初春病起

苏轼

今年春浅腊侵年。jīn nián chūn qiǎn là qīn nián。
冰雪破春妍。bīng xuě pò chūn yán。
东风有信无人见,露微意、柳际花边。dōng fēng yǒu xìn wú rén jiàn,lù wēi yì liǔ jì huā biān。
寒夜纵长,孤衾易暖,钟鼓渐清圆。hán yè zòng zhǎng,gū qīn yì nuǎn,zhōng gǔ jiàn qīng yuán。
朝来初日半含山。cháo lái chū rì bàn hán shān。
楼阁淡疏烟。lóu gé dàn shū yān。
游人便作寻芳计,小桃杏、应已争先。yóu rén biàn zuò xún fāng jì,xiǎo táo xìng yīng yǐ zhēng xiān。
衰病少情,疏慵自放,惟爱日高眠。shuāi bìng shǎo qíng,shū yōng zì fàng,wéi ài rì gāo mián。
3110«2345678»