古诗词

江神子·湖上与张先同赋时闻弹筝

苏轼

凤凰山下雨初晴,水风清,晚霞明。fèng huáng shān xià yǔ chū qíng,shuǐ fēng qīng,wǎn xiá míng。
一朵芙蕖,开过尚盈盈。yī duǒ fú qú,kāi guò shàng yíng yíng。
何处飞来双白鹭,如有意,慕娉婷。hé chù fēi lái shuāng bái lù,rú yǒu yì,mù pīng tíng。
忽闻江上弄哀筝,苦含情,遣谁听?烟敛云收,依约是湘灵。hū wén jiāng shàng nòng āi zhēng,kǔ hán qíng,qiǎn shuí tīng?yān liǎn yún shōu,yī yuē shì xiāng líng。
欲待曲终寻问取,人不见,数峰青。yù dài qū zhōng xún wèn qǔ,rén bù jiàn,shù fēng qīng。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

次韵曹子方龙山真觉院瑞香花

苏轼

幽香结浅紫,来自孤云岑。yōu xiāng jié qiǎn zǐ,lái zì gū yún cén。
骨香不自知,色浅意殊深。gǔ xiāng bù zì zhī,sè qiǎn yì shū shēn。
移栽青莲宇,遂冠薝卜林。yí zāi qīng lián yǔ,suì guān zhān bo lín。
纫为楚臣佩,散落天女襟。rèn wèi chǔ chén pèi,sàn luò tiān nǚ jīn。
君持风霜节,耳冷歌笑音。jūn chí fēng shuāng jié,ěr lěng gē xiào yīn。
一逢兰蕙质,稍回铁石心。yī féng lán huì zhì,shāo huí tiě shí xīn。
置酒要妍暖,养花须晏阴。zhì jiǔ yào yán nuǎn,yǎng huā xū yàn yīn。
及此阴晴间,恐致悭啬霖。jí cǐ yīn qíng jiān,kǒng zhì qiān sè lín。
彩云知易散,鷤䳏忧先吟。cǎi yún zhī yì sàn,tí guì yōu xiān yín。
明朝便陈迹,试著丹青临。míng cháo biàn chén jì,shì zhù dān qīng lín。

书《浑令公燕鱼朝恩图》

苏轼

咸宁英气似汾阳,夜饮军容出红妆。xián níng yīng qì shì fén yáng,yè yǐn jūn róng chū hóng zhuāng。
不须缠头万匹锦,知君未办作吕强。bù xū chán tóu wàn pǐ jǐn,zhī jūn wèi bàn zuò lǚ qiáng。

留别蹇道士拱辰

苏轼

黑月在浊水,何曾不清明。hēi yuè zài zhuó shuǐ,hé céng bù qīng míng。
寸田满荆棘,梨枣无从生。cùn tián mǎn jīng jí,lí zǎo wú cóng shēng。
何时返吾真,岁月今峥嵘。hé shí fǎn wú zhēn,suì yuè jīn zhēng róng。
屡接方外士,早知俗缘轻。lǚ jiē fāng wài shì,zǎo zhī sú yuán qīng。
庚桑托鸡鹄,未肯化南荣。gēng sāng tuō jī gǔ,wèi kěn huà nán róng。
晚识此道师,似有宿世情。wǎn shí cǐ dào shī,shì yǒu sù shì qíng。
笑指北山云,诃我不归耕。xiào zhǐ běi shān yún,hē wǒ bù guī gēng。
仙人汉阴、马,微服方地行。xiān rén hàn yīn mǎ,wēi fú fāng dì xíng。
咫尺不往见,烦子通姓名。zhǐ chǐ bù wǎng jiàn,fán zi tōng xìng míng。
愿持空手去,独控横江鲸。yuàn chí kōng shǒu qù,dú kòng héng jiāng jīng。

破琴诗,并叙

苏轼

破琴虽未修,中有琴意足。pò qín suī wèi xiū,zhōng yǒu qín yì zú。
谁云十三弦,音节如佩玉。shuí yún shí sān xián,yīn jié rú pèi yù。
新琴空高张,丝声不附木。xīn qín kōng gāo zhāng,sī shēng bù fù mù。
宛然七弦筝,动与世好逐。wǎn rán qī xián zhēng,dòng yǔ shì hǎo zhú。
陋矣房次律,因循堕流俗。lòu yǐ fáng cì lǜ,yīn xún duò liú sú。
悬知董庭兰,不识无弦曲。xuán zhī dǒng tíng lán,bù shí wú xián qū。

感旧诗,并叙

苏轼

床头枕驰道,双阙夜未央。chuáng tóu zhěn chí dào,shuāng quē yè wèi yāng。
车毂鸣枕中,客梦安得长。chē gǔ míng zhěn zhōng,kè mèng ān dé zhǎng。
新秋入梧叶,风雨惊洞房。xīn qiū rù wú yè,fēng yǔ jīng dòng fáng。
独行残月影,怅焉感初凉。dú xíng cán yuè yǐng,chàng yān gǎn chū liáng。
筮仕记怀远,谪居念黄冈。shì shì jì huái yuǎn,zhé jū niàn huáng gāng。
一往三十年,此怀未始忘。yī wǎng sān shí nián,cǐ huái wèi shǐ wàng。
扣门呼阿同,安寝已太康。kòu mén hū ā tóng,ān qǐn yǐ tài kāng。
青山映华发,归计三月粮。qīng shān yìng huá fā,guī jì sān yuè liáng。
我欲自汝阴,径上潼江章。wǒ yù zì rǔ yīn,jìng shàng tóng jiāng zhāng。
想见冰盘中,石蜜与柿霜。xiǎng jiàn bīng pán zhōng,shí mì yǔ shì shuāng。
怜子遇明主,忧患已再尝。lián zi yù míng zhǔ,yōu huàn yǐ zài cháng。
报国何时毕,我心久已降。bào guó hé shí bì,wǒ xīn jiǔ yǐ jiàng。

西湖秋涸,东池鱼窘甚,因会客,呼网师迁之西池,为一笑之乐。夜归,被酒不能寐,戏作放鱼一首

苏轼

东池浮萍半黏块,裂碧跳青出鱼背。dōng chí fú píng bàn nián kuài,liè bì tiào qīng chū yú bèi。
西池秋水尚涵空,舞阔摇深吹荇带。xī chí qiū shuǐ shàng hán kōng,wǔ kuò yáo shēn chuī xìng dài。
吾僚有意为迁居,老守纵馋那忍脍。wú liáo yǒu yì wèi qiān jū,lǎo shǒu zòng chán nà rěn kuài。
纵横争看银刀出,瀺灂初惊玉花碎。zòng héng zhēng kàn yín dāo chū,chán zhuó chū jīng yù huā suì。
但愁数罟损鳞鬣,未信长堤隔涛濑。dàn chóu shù gǔ sǔn lín liè,wèi xìn zhǎng dī gé tāo lài。
濊濊发发须臾间,圉圉洋洋寻丈外。huì huì fā fā xū yú jiān,yǔ yǔ yáng yáng xún zhàng wài。
安知中无蛟龙种,尚恐或有风云会。ān zhī zhōng wú jiāo lóng zhǒng,shàng kǒng huò yǒu fēng yún huì。
明年春水涨西湖,好去相忘渺淮海。míng nián chūn shuǐ zhǎng xī hú,hǎo qù xiāng wàng miǎo huái hǎi。

复次放鱼韵答赵承议、陈教授

苏轼

扰扰万生同大块,抢榆不羡培风背。rǎo rǎo wàn shēng tóng dà kuài,qiǎng yú bù xiàn péi fēng bèi。
青丘已吞云梦芥,黄河复缭天门带。qīng qiū yǐ tūn yún mèng jiè,huáng hé fù liáo tiān mén dài。
长讥韩子隘且陋,一饱鲸鲵何足脍。zhǎng jī hán zi ài qiě lòu,yī bǎo jīng ní hé zú kuài。
东坡也是可怜人,披抉泥沙收细碎。dōng pō yě shì kě lián rén,pī jué ní shā shōu xì suì。
逝将归修八节滩,又欲往钓七里濑。shì jiāng guī xiū bā jié tān,yòu yù wǎng diào qī lǐ lài。
正似此鱼逃网中,未与造物游数外。zhèng shì cǐ yú táo wǎng zhōng,wèi yǔ zào wù yóu shù wài。
且将新句调二子,湖上秋高风月会。qiě jiāng xīn jù diào èr zi,hú shàng qiū gāo fēng yuè huì。
为君更唤木肠儿,脚扣两舷歌《小海》。wèi jūn gèng huàn mù cháng ér,jiǎo kòu liǎng xián gē xiǎo hǎi。

九月十五日,观月听琴西湖示坐客

苏轼

白露下众草,碧空卷微云。bái lù xià zhòng cǎo,bì kōng juǎn wēi yún。
孤光为谁来,似为我与君。gū guāng wèi shuí lái,shì wèi wǒ yǔ jūn。
水天浮四座,河汉落酒樽。shuǐ tiān fú sì zuò,hé hàn luò jiǔ zūn。
使我冰雪肠,不受曲檗醺。shǐ wǒ bīng xuě cháng,bù shòu qū bò xūn。
尚恨琴有弦,出鱼乱湖纹。shàng hèn qín yǒu xián,chū yú luàn hú wén。
哀弹奏旧曲,妙耳非昔闻。āi dàn zòu jiù qū,miào ěr fēi xī wén。
良时失俯仰,此见宁朝昏。liáng shí shī fǔ yǎng,cǐ jiàn níng cháo hūn。
悬知一生中,道眼无由浑。xuán zhī yī shēng zhōng,dào yǎn wú yóu hún。

复次韵谢赵景贶、陈履常见和,兼简欧阳叔弼兄弟

苏轼

能诗李长吉,识字扬子云。néng shī lǐ zhǎng jí,shí zì yáng zi yún。
端能望此府,坐啸获两君。duān néng wàng cǐ fǔ,zuò xiào huò liǎng jūn。
逝将江湖去,浮我五石樽。shì jiāng jiāng hú qù,fú wǒ wǔ shí zūn。
眷焉复少留,尚为世所醺。juàn yān fù shǎo liú,shàng wèi shì suǒ xūn。
或劝莫作诗,儿辈工织纹。huò quàn mò zuò shī,ér bèi gōng zhī wén。
朱弦寄三叹,未害俗耳闻。zhū xián jì sān tàn,wèi hài sú ěr wén。
共寻两欧阳,伐薪照黄昏。gòng xún liǎng ōu yáng,fá xīn zhào huáng hūn。
是家有甘井,汲多终不浑。shì jiā yǒu gān jǐng,jí duō zhōng bù hún。

泛颍

苏轼

我性喜临水,得颍意甚奇。wǒ xìng xǐ lín shuǐ,dé yǐng yì shén qí。
到官十日来,九日河之湄。dào guān shí rì lái,jiǔ rì hé zhī méi。
吏民笑相语,使君老而痴。lì mín xiào xiāng yǔ,shǐ jūn lǎo ér chī。
使君实不痴,流水有令姿。shǐ jūn shí bù chī,liú shuǐ yǒu lìng zī。
绕郡十馀里,不驶亦不迟。rào jùn shí yú lǐ,bù shǐ yì bù chí。
上流直而清,下流曲而漪。shàng liú zhí ér qīng,xià liú qū ér yī。
画船俯明镜,笑问汝为谁。huà chuán fǔ míng jìng,xiào wèn rǔ wèi shuí。
忽然生鳞甲,乱我须与眉。hū rán shēng lín jiǎ,luàn wǒ xū yǔ méi。
散为百东坡,顷刻复在兹。sàn wèi bǎi dōng pō,qǐng kè fù zài zī。
此岂水薄相,与我相娱嬉。cǐ qǐ shuǐ báo xiāng,yǔ wǒ xiāng yú xī。
声色与臭味,颠倒眩小儿。shēng sè yǔ chòu wèi,diān dào xuàn xiǎo ér。
等是儿戏物,水中少磷缁。děng shì ér xì wù,shuǐ zhōng shǎo lín zī。
赵、陈两欧阳,同参天人师。zhào chén liǎng ōu yáng,tóng cān tiān rén shī。
观妙各有得,共赋泛颍诗。guān miào gè yǒu dé,gòng fù fàn yǐng shī。

六观堂老人草书

苏轼

物生有象象乃滋,梦、幻无根成斯须。wù shēng yǒu xiàng xiàng nǎi zī,mèng huàn wú gēn chéng sī xū。
方其梦时了非无,泡、影一失俯仰殊。fāng qí mèng shí le fēi wú,pào yǐng yī shī fǔ yǎng shū。
清露未晞电已徂,此灭灭尽乃真吾。qīng lù wèi xī diàn yǐ cú,cǐ miè miè jǐn nǎi zhēn wú。
云如死灰实不枯,逢场作戏三昧俱。yún rú sǐ huī shí bù kū,féng chǎng zuò xì sān mèi jù。
化身为医忘其躯,草书非学聊自娱。huà shēn wèi yī wàng qí qū,cǎo shū fēi xué liáo zì yú。
落笔已唤周越奴,苍鼠奋髯饮松腴,剡藤玉版开雪肤。luò bǐ yǐ huàn zhōu yuè nú,cāng shǔ fèn rán yǐn sōng yú,shàn téng yù bǎn kāi xuě fū。
游龙天飞万人呼,莫作羞涩羊氏姝。yóu lóng tiān fēi wàn rén hū,mò zuò xiū sè yáng shì shū。

赠朱逊之,并引

苏轼

黄花候秋节,远自《夏小正》。huáng huā hòu qiū jié,yuǎn zì xià xiǎo zhèng。
坤裳有正色,鞠衣亦令名。kūn shang yǒu zhèng sè,jū yī yì lìng míng。
一从人伪胜,遂与天力争。yī cóng rén wěi shèng,suì yǔ tiān lì zhēng。
易姓寓非族,改颜随所令。yì xìng yù fēi zú,gǎi yán suí suǒ lìng。
新奇既易售,粹驳宜相倾。xīn qí jì yì shòu,cuì bó yí xiāng qīng。
疾恶逢伯厚,识真似渊明。jí è féng bó hòu,shí zhēn shì yuān míng。
君言我所印,世论谁敢评。jūn yán wǒ suǒ yìn,shì lùn shuí gǎn píng。
愿君为霜风,一扫紫与赪。yuàn jūn wèi shuāng fēng,yī sǎo zǐ yǔ chēng。

次韵赵景贶督两欧阳诗,破陈酒戒

苏轼

商也哀未忘,岁月忽已秋。shāng yě āi wèi wàng,suì yuè hū yǐ qiū。
祥琴虽未调,馀悲不敢留。xiáng qín suī wèi diào,yú bēi bù gǎn liú。
矧此乃韵语,未入金石流。shěn cǐ nǎi yùn yǔ,wèi rù jīn shí liú。
羲之生五子,总角出银沟。xī zhī shēng wǔ zi,zǒng jiǎo chū yín gōu。
吾家有二许,下笔两不休。wú jiā yǒu èr xǔ,xià bǐ liǎng bù xiū。
君言不能诗,此语人信不?jūn yán bù néng shī,cǐ yǔ rén xìn bù?
千钟斯为尧,百榼斯为丘。qiān zhōng sī wèi yáo,bǎi kē sī wèi qiū。
陋矣陶士衡,当以大白浮。lòu yǐ táo shì héng,dāng yǐ dà bái fú。
酒中那有失,醉则不惊鸥。jiǔ zhōng nà yǒu shī,zuì zé bù jīng ōu。
明当罚二子,已洗两玉舟。míng dāng fá èr zi,yǐ xǐ liǎng yù zhōu。

叔弼云,履常不饮,故不作诗,劝履常饮

苏轼

我本畏酒人,临觞未尝诉。wǒ běn wèi jiǔ rén,lín shāng wèi cháng sù。
平生坐诗穷,得句忍不吐。píng shēng zuò shī qióng,dé jù rěn bù tǔ。
吐酒茹好诗,肝胃生滓污。tǔ jiǔ rú hǎo shī,gān wèi shēng zǐ wū。
用此较得丧,天岂不足付。yòng cǐ jiào dé sàng,tiān qǐ bù zú fù。
吾侪非二物,岁月谁与度。wú chái fēi èr wù,suì yuè shuí yǔ dù。
悄然得长愁,为计已大误。qiāo rán dé zhǎng chóu,wèi jì yǐ dà wù。
二欧非无诗,恨子不饮故。èr ōu fēi wú shī,hèn zi bù yǐn gù。
强为釂一酌,将非作愁具。qiáng wèi jiào yī zhuó,jiāng fēi zuò chóu jù。
成言如皎日,援笔当自赋。chéng yán rú jiǎo rì,yuán bǐ dāng zì fù。
他年五君咏,山、王一时数。tā nián wǔ jūn yǒng,shān wáng yī shí shù。

到颍未几,公帑已竭,斋厨索然,戏作

苏轼

我昔在东武,吏方谨新书。wǒ xī zài dōng wǔ,lì fāng jǐn xīn shū。
斋空不知春,客至先愁予。zhāi kōng bù zhī chūn,kè zhì xiān chóu yǔ。
采杞聊自诳,食菊不敢馀。cǎi qǐ liáo zì kuáng,shí jú bù gǎn yú。
岁月今几何,齿发日向疏。suì yuè jīn jǐ hé,chǐ fā rì xiàng shū。
幸此一郡老,依然十年初。xìng cǐ yī jùn lǎo,yī rán shí nián chū。
梦饮本来空,真饱竟亦虚。mèng yǐn běn lái kōng,zhēn bǎo jìng yì xū。
尚有赤脚婢,能烹赪尾鱼。shàng yǒu chì jiǎo bì,néng pēng chēng wěi yú。
心知皆梦耳,慎勿歌归欤。xīn zhī jiē mèng ěr,shèn wù gē guī yú。