古诗词

江神子·湖上与张先同赋时闻弹筝

苏轼

凤凰山下雨初晴,水风清,晚霞明。fèng huáng shān xià yǔ chū qíng,shuǐ fēng qīng,wǎn xiá míng。
一朵芙蕖,开过尚盈盈。yī duǒ fú qú,kāi guò shàng yíng yíng。
何处飞来双白鹭,如有意,慕娉婷。hé chù fēi lái shuāng bái lù,rú yǒu yì,mù pīng tíng。
忽闻江上弄哀筝,苦含情,遣谁听?烟敛云收,依约是湘灵。hū wén jiāng shàng nòng āi zhēng,kǔ hán qíng,qiǎn shuí tīng?yān liǎn yún shōu,yī yuē shì xiāng líng。
欲待曲终寻问取,人不见,数峰青。yù dài qū zhōng xún wèn qǔ,rén bù jiàn,shù fēng qīng。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

廉泉

苏轼

水性故自清,不清或挠之。shuǐ xìng gù zì qīng,bù qīng huò náo zhī。
君看此廉泉,五色烂麾尼。jūn kàn cǐ lián quán,wǔ sè làn huī ní。
廉者为我廉,何以此名为。lián zhě wèi wǒ lián,hé yǐ cǐ míng wèi。
有廉则有贪,有慧则有痴。yǒu lián zé yǒu tān,yǒu huì zé yǒu chī。
谁为柳宗元,孰是吴隐之?shuí wèi liǔ zōng yuán,shú shì wú yǐn zhī?
渔父足岂洁,许由耳何淄。yú fù zú qǐ jié,xǔ yóu ěr hé zī。
纷然立名字,此水了不知。fēn rán lì míng zì,cǐ shuǐ le bù zhī。
毁誉有时尽,不知无尽时。huǐ yù yǒu shí jǐn,bù zhī wú jǐn shí。
朅来廉泉上,捋须看鬓眉。qiè lái lián quán shàng,lǚ xū kàn bìn méi。
好在水中人,到处相娱嬉。hǎo zài shuǐ zhōng rén,dào chù xiāng yú xī。

尘外亭

苏轼

楚山澹无姿,赣水清可厉。chǔ shān dàn wú zī,gàn shuǐ qīng kě lì。
散策尘外游,麾手谢此世。sàn cè chén wài yóu,huī shǒu xiè cǐ shì。
山高惜人力,十步辄一憩。shān gāo xī rén lì,shí bù zhé yī qì。
却立浮云端,俯视万井丽。què lì fú yún duān,fǔ shì wàn jǐng lì。
幽人宴坐处,龙虎为斩薙。yōu rén yàn zuò chù,lóng hǔ wèi zhǎn tì。
马驹独何疑,岂堕山鬼计。mǎ jū dú hé yí,qǐ duò shān guǐ jì。
夜垣非助我,谬敬欲其逝。yè yuán fēi zhù wǒ,miù jìng yù qí shì。
戏留一转语,千载起攘袂。xì liú yī zhuǎn yǔ,qiān zài qǐ rǎng mèi。

过大庾岭

苏轼

一念失垢污,身心洞清净。yī niàn shī gòu wū,shēn xīn dòng qīng jìng。
浩然天地间,惟我独也正。hào rán tiān dì jiān,wéi wǒ dú yě zhèng。
今日岭上行,身世永相忘。jīn rì lǐng shàng xíng,shēn shì yǒng xiāng wàng。
仙人拊我顶,结发受长生。xiān rén fǔ wǒ dǐng,jié fā shòu zhǎng shēng。

月华寺

苏轼

天公胡为不自怜,结土融石为铜山。tiān gōng hú wèi bù zì lián,jié tǔ róng shí wèi tóng shān。
万人采斫富媪泣,只有金帛资豪奸。wàn rén cǎi zhuó fù ǎo qì,zhǐ yǒu jīn bó zī háo jiān。
脱身献佛意可料,一瓦坐待千金还。tuō shēn xiàn fú yì kě liào,yī wǎ zuò dài qiān jīn hái。
月华三火岂天意,至今茇舍依榛菅。yuè huá sān huǒ qǐ tiān yì,zhì jīn bá shě yī zhēn jiān。
僧言此地本龙、象,兴废反掌曾何艰。sēng yán cǐ dì běn lóng xiàng,xīng fèi fǎn zhǎng céng hé jiān。
高岩夜吐金碧气,晓得异石青斓斑。gāo yán yè tǔ jīn bì qì,xiǎo dé yì shí qīng lán bān。
坑流窟发钱涌地,暮施百镒朝千锾。kēng liú kū fā qián yǒng dì,mù shī bǎi yì cháo qiān huán。
此山出宝以自贼,地脉已断天应悭。cǐ shān chū bǎo yǐ zì zéi,dì mài yǐ duàn tiān yīng qiān。
我愿铜山化南亩,烂漫黍麦苏茕鳏。wǒ yuàn tóng shān huà nán mǔ,làn màn shǔ mài sū qióng guān。
道人修道要底物,破铛煮饭茅三间。dào rén xiū dào yào dǐ wù,pò dāng zhǔ fàn máo sān jiān。

南华寺

苏轼

云何见祖师?要识本来面。yún hé jiàn zǔ shī?yào shí běn lái miàn。
亭亭塔中人,问我何所见。tíng tíng tǎ zhōng rén,wèn wǒ hé suǒ jiàn。
可怜明上座,万法了一电。kě lián míng shàng zuò,wàn fǎ le yī diàn。
饮水既自知,指月无复眩。yǐn shuǐ jì zì zhī,zhǐ yuè wú fù xuàn。
我本修行人,三世积精鍊。wǒ běn xiū xíng rén,sān shì jī jīng liàn。
中间一念失,受此百年谴。zhōng jiān yī niàn shī,shòu cǐ bǎi nián qiǎn。
抠衣礼真相,感动泪雨霰。kōu yī lǐ zhēn xiāng,gǎn dòng lèi yǔ xiàn。
借师锡端泉,洗我绮语砚。jiè shī xī duān quán,xǐ wǒ qǐ yǔ yàn。

碧落洞

苏轼

槎牙乱峰合,晃荡绝壁横。chá yá luàn fēng hé,huǎng dàng jué bì héng。
遥知紫翠间,古来仙释并。yáo zhī zǐ cuì jiān,gǔ lái xiān shì bìng。
阳崖射朝日,高处连玉京。yáng yá shè cháo rì,gāo chù lián yù jīng。
阴谷叩白月,梦中游化城。yīn gǔ kòu bái yuè,mèng zhōng yóu huà chéng。
果然石门开,中有银河倾。guǒ rán shí mén kāi,zhōng yǒu yín hé qīng。
幽龛入窈窕,别户穿虚明。yōu kān rù yǎo tiǎo,bié hù chuān xū míng。
泉流下珠琲,乳盖交缦缨。quán liú xià zhū bèi,rǔ gài jiāo màn yīng。
我行畏人知,恐为仙者迎。wǒ xíng wèi rén zhī,kǒng wèi xiān zhě yíng。
小语辄响答,空山白云惊。xiǎo yǔ zhé xiǎng dá,kōng shān bái yún jīng。
策杖归去来,治具烦方平。cè zhàng guī qù lái,zhì jù fán fāng píng。

峡山寺

苏轼

天开清远峡,地转凝碧湾。tiān kāi qīng yuǎn xiá,dì zhuǎn níng bì wān。
我行无迟速,摄衣步孱颜。wǒ xíng wú chí sù,shè yī bù càn yán。
山僧本幽独,乞食况未还。shān sēng běn yōu dú,qǐ shí kuàng wèi hái。
云碓水自舂,松门风为关。yún duì shuǐ zì chōng,sōng mén fēng wèi guān。
石泉解娱客,琴筑鸣空山。shí quán jiě yú kè,qín zhù míng kōng shān。
佳人剑翁孙,游戏暂人间。jiā rén jiàn wēng sūn,yóu xì zàn rén jiān。
忽忆啸云侣,赋诗留玉环。hū yì xiào yún lǚ,fù shī liú yù huán。
林深不可见,雾雨霾髻鬟。lín shēn bù kě jiàn,wù yǔ mái jì huán。

游罗浮山一首示儿子过

苏轼

人间有此白玉京,罗浮见日鸡一鸣。rén jiān yǒu cǐ bái yù jīng,luó fú jiàn rì jī yī míng。
南楼未必齐日观,郁仪自欲朝朱明。nán lóu wèi bì qí rì guān,yù yí zì yù cháo zhū míng。
东坡之师抱朴老,真契久已交前生。dōng pō zhī shī bào pǔ lǎo,zhēn qì jiǔ yǐ jiāo qián shēng。
玉堂金马久流落,寸田尺宅今谁耕。yù táng jīn mǎ jiǔ liú luò,cùn tián chǐ zhái jīn shuí gēng。
道华亦尝啖一枣,契虚正欲仇三彭。dào huá yì cháng dàn yī zǎo,qì xū zhèng yù chóu sān péng。
铁桥石柱连空横,杖藜欲趁飞猱轻。tiě qiáo shí zhù lián kōng héng,zhàng lí yù chèn fēi náo qīng。
云溪夜逢喑虎伏,斗坛昼出铜龙狞。yún xī yè féng yīn hǔ fú,dòu tán zhòu chū tóng lóng níng。
小儿少年有奇志,中宵起坐存黄庭。xiǎo ér shǎo nián yǒu qí zhì,zhōng xiāo qǐ zuò cún huáng tíng。
近者戏作凌云赋,笔势仿佛《离骚经》。jìn zhě xì zuò líng yún fù,bǐ shì fǎng fú lí sāo jīng。
负书从我盍归去,群仙正草《新宫铭》。fù shū cóng wǒ hé guī qù,qún xiān zhèng cǎo xīn gōng míng。
汝应奴隶蔡少霞,我亦季孟山玄卿。rǔ yīng nú lì cài shǎo xiá,wǒ yì jì mèng shān xuán qīng。
还须略报老同叔,赢粮万里寻初平。hái xū lüè bào lǎo tóng shū,yíng liáng wàn lǐ xún chū píng。

寓居合江楼

苏轼

海山葱昽气佳哉,二江合处朱楼开。hǎi shān cōng lóng qì jiā zāi,èr jiāng hé chù zhū lóu kāi。
蓬莱方丈应不远,肯为苏子浮江来。péng lái fāng zhàng yīng bù yuǎn,kěn wèi sū zi fú jiāng lái。
江风初凉睡正美,楼上啼鸦呼我起。jiāng fēng chū liáng shuì zhèng měi,lóu shàng tí yā hū wǒ qǐ。
我今身世两相违,西流白日东流水。wǒ jīn shēn shì liǎng xiāng wéi,xī liú bái rì dōng liú shuǐ。
楼中老人日清新,天上岂有痴仙人。lóu zhōng lǎo rén rì qīng xīn,tiān shàng qǐ yǒu chī xiān rén。
三山咫尺不归去,一杯付与罗浮春。sān shān zhǐ chǐ bù guī qù,yī bēi fù yǔ luó fú chūn。

试笔

苏轼

子石如琢玉,远烟真削黳。zi shí rú zuó yù,yuǎn yān zhēn xuē yī。
入我病风手,玄云渰萋萋。rù wǒ bìng fēng shǒu,xuán yún yǎn qī qī。
是中有何好,而我喜欲迷。shì zhōng yǒu hé hǎo,ér wǒ xǐ yù mí。
既似蜡屐阮,又如锻柳嵇。jì shì là jī ruǎn,yòu rú duàn liǔ jī。
醉笔得天全,宛宛天投蜺。zuì bǐ dé tiān quán,wǎn wǎn tiān tóu ní。
多谢中书君,伴我此幽栖。duō xiè zhōng shū jūn,bàn wǒ cǐ yōu qī。

十一月二十六日,松风亭下,梅花盛开

苏轼

春风岭上淮南村,昔年梅花曾断魂。chūn fēng lǐng shàng huái nán cūn,xī nián méi huā céng duàn hún。
岂知流落复相见,蛮风蜑雨愁黄昏。qǐ zhī liú luò fù xiāng jiàn,mán fēng dàn yǔ chóu huáng hūn。
长条半落荔支浦,卧树独秀桄榔园。zhǎng tiáo bàn luò lì zhī pǔ,wò shù dú xiù guāng láng yuán。
岂惟幽光留夜色,直恐冷艳排冬温。qǐ wéi yōu guāng liú yè sè,zhí kǒng lěng yàn pái dōng wēn。
松风亭下荆棘里,两株玉蕊明朝暾。sōng fēng tíng xià jīng jí lǐ,liǎng zhū yù ruǐ míng cháo tūn。
海南仙云娇堕砌,月下缟衣来扣门。hǎi nán xiān yún jiāo duò qì,yuè xià gǎo yī lái kòu mén。
酒醒梦觉起绕树,妙意有在终无言。jiǔ xǐng mèng jué qǐ rào shù,miào yì yǒu zài zhōng wú yán。
先生独饮勿叹息,幸有落月窥清樽。xiān shēng dú yǐn wù tàn xī,xìng yǒu luò yuè kuī qīng zūn。

十一月二十六日,松风亭下,梅花盛开

苏轼

罗浮山下梅花村,玉雪为骨冰为魂。luó fú shān xià méi huā cūn,yù xuě wèi gǔ bīng wèi hún。
纷纷初疑月桂树,耿耿独与参横昏。fēn fēn chū yí yuè guì shù,gěng gěng dú yǔ cān héng hūn。
先生索居江海上,悄如病鹤栖荒园。xiān shēng suǒ jū jiāng hǎi shàng,qiāo rú bìng hè qī huāng yuán。
天香国艳肯相顾,知我酒熟诗清温。tiān xiāng guó yàn kěn xiāng gù,zhī wǒ jiǔ shú shī qīng wēn。
蓬莱宫中花鸟使,绿衣倒挂扶桑暾。péng lái gōng zhōng huā niǎo shǐ,lǜ yī dào guà fú sāng tūn。
抱丛窥我方醉卧,故遣啄木先敲门。bào cóng kuī wǒ fāng zuì wò,gù qiǎn zhuó mù xiān qiāo mén。
麻姑过君急扫洒,鸟能歌舞花能言。má gū guò jūn jí sǎo sǎ,niǎo néng gē wǔ huā néng yán。
酒醒人散山寂寂,惟有落蕊黏空樽。jiǔ xǐng rén sàn shān jì jì,wéi yǒu luò ruǐ nián kōng zūn。

花落复次前韵

苏轼

玉妃谪堕烟雨村,先生作诗与招魂。yù fēi zhé duò yān yǔ cūn,xiān shēng zuò shī yǔ zhāo hún。
人间草木非我对,奔月偶桂成幽昏。rén jiān cǎo mù fēi wǒ duì,bēn yuè ǒu guì chéng yōu hūn。
闇香入户寻短梦,青子缀枝留小园。àn xiāng rù hù xún duǎn mèng,qīng zi zhuì zhī liú xiǎo yuán。
披衣连夜唤客饮,雪肤满地聊相温。pī yī lián yè huàn kè yǐn,xuě fū mǎn dì liáo xiāng wēn。
松明照坐愁不睡,井华入腹清而暾。sōng míng zhào zuò chóu bù shuì,jǐng huá rù fù qīng ér tūn。
先生来年六十化,道眼已入不二门。xiān shēng lái nián liù shí huà,dào yǎn yǐ rù bù èr mén。
多情好事馀习气,惜花未忍都无言。duō qíng hǎo shì yú xí qì,xī huā wèi rěn dōu wú yán。
留连一物吾过矣,笑领百罚空罍樽。liú lián yī wù wú guò yǐ,xiào lǐng bǎi fá kōng léi zūn。

白水山佛迹岩

苏轼

何人守蓬莱,夜半失左股。hé rén shǒu péng lái,yè bàn shī zuǒ gǔ。
浮山若鹏蹲,忽展垂天羽。fú shān ruò péng dūn,hū zhǎn chuí tiān yǔ。
根株互连络,崖峤争吞吐。gēn zhū hù lián luò,yá jiào zhēng tūn tǔ。
神工自炉韝,融液相缀补。shén gōng zì lú gōu,róng yè xiāng zhuì bǔ。
至今馀隙罅,流出千斛乳。zhì jīn yú xì xià,liú chū qiān hú rǔ。
方其欲合时,天匠麾月斧。fāng qí yù hé shí,tiān jiàng huī yuè fǔ。
帝觞分馀沥,山骨醉后土。dì shāng fēn yú lì,shān gǔ zuì hòu tǔ。
峰峦尚开阖,涧谷犹呼舞。fēng luán shàng kāi hé,jiàn gǔ yóu hū wǔ。
海风吹未凝,古佛来布武。hǎi fēng chuī wèi níng,gǔ fú lái bù wǔ。
当时汪罔氏,投足不盖拇。dāng shí wāng wǎng shì,tóu zú bù gài mǔ。
青莲虽不见,千古落花雨。qīng lián suī bù jiàn,qiān gǔ luò huā yǔ。
双溪汇九折,万马腾一鼓。shuāng xī huì jiǔ zhé,wàn mǎ téng yī gǔ。
奔雷溅玉雪,潭洞开水府。bēn léi jiàn yù xuě,tán dòng kāi shuǐ fǔ。
潜鳞有饥蛟,掉尾取渴虎。qián lín yǒu jī jiāo,diào wěi qǔ kě hǔ。
我来方醉后,濯足聊戏侮。wǒ lái fāng zuì hòu,zhuó zú liáo xì wǔ。
回风卷飞雹,掠面过强弩。huí fēng juǎn fēi báo,lüè miàn guò qiáng nǔ。
山灵莫恶剧,微命安足赌。shān líng mò è jù,wēi mìng ān zú dǔ。
此山吾欲老,慎勿厌求取。cǐ shān wú yù lǎo,shèn wù yàn qiú qǔ。
溪流变春酒,与我相宾主。xī liú biàn chūn jiǔ,yǔ wǒ xiāng bīn zhǔ。
当连青竹竿,下灌黄精圃。dāng lián qīng zhú gān,xià guàn huáng jīng pǔ。

咏汤泉

苏轼

积水焚大槐,蓄油灾武库。jī shuǐ fén dà huái,xù yóu zāi wǔ kù。
惊然丞相井,疑浣将军布。jīng rán chéng xiāng jǐng,yí huàn jiāng jūn bù。
自怜耳目隘,未测阴阳故。zì lián ěr mù ài,wèi cè yīn yáng gù。
郁攸火山烈,觱沸汤泉注。yù yōu huǒ shān liè,bì fèi tāng quán zhù。
岂惟渴兽骇,坐使痴儿怖。qǐ wéi kě shòu hài,zuò shǐ chī ér bù。
安能长鱼鳖,仅可燖狐兔。ān néng zhǎng yú biē,jǐn kě xún hú tù。
山中惟木客,户外时芒屦。shān zhōng wéi mù kè,hù wài shí máng jù。
虽无倾城浴,幸免亡国污。suī wú qīng chéng yù,xìng miǎn wáng guó wū。