古诗词

南歌子·八月十八日观潮

苏轼

海上乘槎侣,仙人萼绿华。hǎi shàng chéng chá lǚ,xiān rén è lǜ huá。
飞升元不用丹砂。fēi shēng yuán bù yòng dān shā。
住在潮头来处、渺天涯。zhù zài cháo tóu lái chù miǎo tiān yá。
雷辊夫差国,云翻海若家。léi gǔn fū chà guó,yún fān hǎi ruò jiā。
坐中安得弄琴牙。zuò zhōng ān dé nòng qín yá。
写取馀声归向、《水仙》夸。xiě qǔ yú shēng guī xiàng shuǐ xiān kuā。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

四十年前元夕,与故人夜游,得此句

苏轼

午夜胧胧淡月黄,梦回犹有暗麈香。wǔ yè lóng lóng dàn yuè huáng,mèng huí yóu yǒu àn zhǔ xiāng。
纵横满地霜槐影,寂寞莲灯半在亡。zòng héng mǎn dì shuāng huái yǐng,jì mò lián dēng bàn zài wáng。

题王维画

苏轼

摩诘本词客,亦自名画师。mó jí běn cí kè,yì zì míng huà shī。
平生出入辋川上,鸟飞鱼泳嫌人知。píng shēng chū rù wǎng chuān shàng,niǎo fēi yú yǒng xián rén zhī。
山光盎盎著眉睫,水声活活流肝脾。shān guāng àng àng zhù méi jié,shuǐ shēng huó huó liú gān pí。
行吟坐咏皆自见,飘然不作世俗辞。xíng yín zuò yǒng jiē zì jiàn,piāo rán bù zuò shì sú cí。
高情不尽落缣素,连山绝涧开重帷。gāo qíng bù jǐn luò jiān sù,lián shān jué jiàn kāi zhòng wéi。
百年流落存一二,锦囊玉轴酬不赀。bǎi nián liú luò cún yī èr,jǐn náng yù zhóu chóu bù zī。
谁令食肉贵公子,不觉祖父驱熊罴。shuí lìng shí ròu guì gōng zi,bù jué zǔ fù qū xióng pí。
细毡净几读文史,落笔璀灿传新时。xì zhān jìng jǐ dú wén shǐ,luò bǐ cuǐ càn chuán xīn shí。
青山长江岂君事,一挥水墨光淋漓。qīng shān zhǎng jiāng qǐ jūn shì,yī huī shuǐ mò guāng lín lí。
手中五尺小横卷,天末万里分毫厘。shǒu zhōng wǔ chǐ xiǎo héng juǎn,tiān mò wàn lǐ fēn háo lí。
谪官南出止均、颍,此心通达无不之。zhé guān nán chū zhǐ jūn yǐng,cǐ xīn tōng dá wú bù zhī。
归来缠裹任纨绮,天马性在终难羁。guī lái chán guǒ rèn wán qǐ,tiān mǎ xìng zài zhōng nán jī。
人言摩诘是初世,欲从顾老痴不痴。rén yán mó jí shì chū shì,yù cóng gù lǎo chī bù chī。
桓公、崔公不可与,但可与我宽衰迟。huán gōng cuī gōng bù kě yǔ,dàn kě yǔ wǒ kuān shuāi chí。

送虢令赵荐

苏轼

嗟我去国久,得君如得归。jiē wǒ qù guó jiǔ,dé jūn rú dé guī。
今君舍我去,从此故人稀。jīn jūn shě wǒ qù,cóng cǐ gù rén xī。
不惜故人稀,但恐晤语非。bù xī gù rén xī,dàn kǒng wù yǔ fēi。
佳人西方子,佩服贝与玑。jiā rén xī fāng zi,pèi fú bèi yǔ jī。
宛兮若处女,未始识户扉。wǎn xī ruò chù nǚ,wèi shǐ shí hù fēi。
何必识户扉,潜玉有光辉。hé bì shí hù fēi,qián yù yǒu guāng huī。

送司勋子才丈赴梓州

苏轼

别日已苦迫,见日未可期。bié rì yǐ kǔ pò,jiàn rì wèi kě qī。
曷不惜此日,相从把酒卮。hé bù xī cǐ rì,xiāng cóng bǎ jiǔ zhī。
人生初甚乐,譬若枰上棋。rén shēng chū shén lè,pì ruò píng shàng qí。
纵横听汝手,聚散岂吾知。zòng héng tīng rǔ shǒu,jù sàn qǐ wú zhī。
胡为复嗟叹,实恨相识迟。hú wèi fù jiē tàn,shí hèn xiāng shí chí。
念昔非亲旧,闻名自童儿。niàn xī fēi qīn jiù,wén míng zì tóng ér。
不见常隐忧,见之百忧披。bù jiàn cháng yǐn yōu,jiàn zhī bǎi yōu pī。
相从未云几,别泪遽已垂。xiāng cóng wèi yún jǐ,bié lèi jù yǐ chuí。
有如云间鹤,影过落寒池。yǒu rú yún jiān hè,yǐng guò luò hán chí。
举头已千里,可见不可追。jǔ tóu yǐ qiān lǐ,kě jiàn bù kě zhuī。
我本蜀诸生,能言公少时。wǒ běn shǔ zhū shēng,néng yán gōng shǎo shí。
初为成都掾,治狱官苦卑。chū wèi chéng dōu yuàn,zhì yù guān kǔ bēi。
高才绝伦辈,邦伯忘等夷。gāo cái jué lún bèi,bāng bó wàng děng yí。
是时最少年,白皙未有髭。shì shí zuì shǎo nián,bái xī wèi yǒu zī。
风流能痛饮,敏捷好论诗。fēng liú néng tòng yǐn,mǐn jié hǎo lùn shī。
勇于鞲上鹰,不啻囊中锥。yǒng yú gōu shàng yīng,bù chì náng zhōng zhuī。
去蜀曾未久,得县复来眉。qù shǔ céng wèi jiǔ,dé xiàn fù lái méi。
簿书纷满前,指画涣无疑。bù shū fēn mǎn qián,zhǐ huà huàn wú yí。
一年吏已服,渐能省鞭笞。yī nián lì yǐ fú,jiàn néng shěng biān chī。
二年民尽信,不复烦文移。èr nián mín jǐn xìn,bù fù fán wén yí。
三年厌闲寂,终日事桐丝。sān nián yàn xián jì,zhōng rì shì tóng sī。
客来投其辖,醉倒不容辞。kè lái tóu qí xiá,zuì dào bù róng cí。
至今三十年,父老犹嗟咨。zhì jīn sān shí nián,fù lǎo yóu jiē zī。
东川晚乃至,观者塞路岐。dōng chuān wǎn nǎi zhì,guān zhě sāi lù qí。
但见东人喜,不知西人悲。dàn jiàn dōng rén xǐ,bù zhī xī rén bēi。
如今又继往,人事亦可奇。rú jīn yòu jì wǎng,rén shì yì kě qí。
嗟此信偶然,或云数使之。jiē cǐ xìn ǒu rán,huò yún shù shǐ zhī。
王城多高爵,要路人争驰。wáng chéng duō gāo jué,yào lù rén zhēng chí。
公来席未暖,去不淅晨炊。gōng lái xí wèi nuǎn,qù bù xī chén chuī。
屡为蜀人得,毋乃天见私。lǚ wèi shǔ rén dé,wú nǎi tiān jiàn sī。
吾徒本学道,穷达理素推。wú tú běn xué dào,qióng dá lǐ sù tuī。
况为二千石,所至可乐嬉。kuàng wèi èr qiān shí,suǒ zhì kě lè xī。
细思为县日,宾友存者谁。xì sī wèi xiàn rì,bīn yǒu cún zhě shuí。
或终卧茅屋,或去悬金龟。huò zhōng wò máo wū,huò qù xuán jīn guī。
或已登鬼籍,墓木如门楣。huò yǐ dēng guǐ jí,mù mù rú mén méi。
感时何倏忽,抚旧应涕洟。gǎn shí hé shū hū,fǔ jiù yīng tì tì。
紫绶著更好,红颜蔚不衰。zǐ shòu zhù gèng hǎo,hóng yán wèi bù shuāi。
权奇玉勒马,阿那胡琴姬。quán qí yù lēi mǎ,ā nà hú qín jī。
逢人可与乐,慎勿苦相思。féng rén kě yǔ lè,shèn wù kǔ xiāng sī。

送宋君用游辇下

苏轼

暴雨涨荒溪,尺水生洪流。bào yǔ zhǎng huāng xī,chǐ shuǐ shēng hóng liú。
中有泼泼鲤,泛然方快游。zhōng yǒu pō pō lǐ,fàn rán fāng kuài yóu。
安知赤日烁,沸浪生浮沤。ān zhī chì rì shuò,fèi làng shēng fú ōu。
石密岸狭束,鳞鬣窘若囚。shí mì àn xiá shù,lín liè jiǒng ruò qiú。
一失在藻乐,遂有辙鲋忧。yī shī zài zǎo lè,suì yǒu zhé fù yōu。
誓将泛江湖,雪此喣沫羞。shì jiāng fàn jiāng hú,xuě cǐ xǔ mò xiū。
江湖与荒溪,巨细虽不侔。jiāng hú yǔ huāng xī,jù xì suī bù móu。
此流彼之派,联接讵阻修。cǐ liú bǐ zhī pài,lián jiē jù zǔ xiū。
超然奋跃去,势若鹰离鞲。chāo rán fèn yuè qù,shì ruò yīng lí gōu。
浮沉谢群蛙,窟穴依长洲。fú chén xiè qún wā,kū xué yī zhǎng zhōu。
洗刷沮洳泥,被服白纹裘。xǐ shuā jǔ rù ní,bèi fú bái wén qiú。
谁知岁月久,涌浪生咽喉。shuí zhī suì yuè jiǔ,yǒng làng shēng yàn hóu。
赖尔溪中物,虽困有远谋。lài ěr xī zhōng wù,suī kùn yǒu yuǎn móu。
不似沼沚间,四合狱万鲰。bù shì zhǎo zhǐ jiān,sì hé yù wàn zōu。
纵知有江湖,绵绵隔山丘。zòng zhī yǒu jiāng hú,mián mián gé shān qiū。
人生岂异此,穷达皆有由。rén shēng qǐ yì cǐ,qióng dá jiē yǒu yóu。
吾乡广平君,少与轻薄游。wú xiāng guǎng píng jūn,shǎo yǔ qīng báo yóu。
堆金等屋梁,䆉稏百顷秋。duī jīn děng wū liáng,bà yà bǎi qǐng qiū。
朝廷罗红颜,夜庖炙肥牛。cháo tíng luó hóng yán,yè páo zhì féi niú。
落魄穷书生,多以金帛收。luò pò qióng shū shēng,duō yǐ jīn bó shōu。
高赀一朝尽,里巷谁青眸。gāo zī yī cháo jǐn,lǐ xiàng shuí qīng móu。
儿女号饥寒,亲友寡馈赒。ér nǚ hào jī hán,qīn yǒu guǎ kuì zhōu。
中夜起长叹,慷慨商声讴。zhōng yè qǐ zhǎng tàn,kāng kǎi shāng shēng ōu。
我非田农家,安能事耝耰。wǒ fēi tián nóng jiā,ān néng shì qù yōu。
又非将帅种,不惯挥戈矛。yòu fēi jiāng shuài zhǒng,bù guàn huī gē máo。
平生负壮气,岂可遂尔休。píng shēng fù zhuàng qì,qǐ kě suì ěr xiū。
今我中丞公,位隆职兼优。jīn wǒ zhōng chéng gōng,wèi lóng zhí jiān yōu。
官爵连九族,一门千骅骝。guān jué lián jiǔ zú,yī mén qiān huá liú。
虽云富贵殊,敢以贫贱投。suī yún fù guì shū,gǎn yǐ pín jiàn tóu。
姻戚苦未远,我困岂我魗。yīn qī kǔ wèi yuǎn,wǒ kùn qǐ wǒ chǒu。
八月秋风高,驾言动轻辀。bā yuè qiū fēng gāo,jià yán dòng qīng zhōu。
将行来告别,求赠安敢廋。jiāng xíng lái gào bié,qiú zèng ān gǎn sōu。
嗟子穷已甚,倚伏理亦周。jiē zi qióng yǐ shén,yǐ fú lǐ yì zhōu。
溪鱼解如此,况子知公侯。xī yú jiě rú cǐ,kuàng zi zhī gōng hóu。
马壮仆正健,去去其无留。mǎ zhuàng pū zhèng jiàn,qù qù qí wú liú。

咏怪石

苏轼

家有粗险石,植之疏竹轩。jiā yǒu cū xiǎn shí,zhí zhī shū zhú xuān。
人皆喜寻玩,吾独思弃捐。rén jiē xǐ xún wán,wú dú sī qì juān。
以其无所用,晓夕空崭然。yǐ qí wú suǒ yòng,xiǎo xī kōng zhǎn rán。
砧础则甲斮,砥砚乃枯顽。zhēn chǔ zé jiǎ cuò,dǐ yàn nǎi kū wán。
于缴不可碆,以碑不可镌。yú jiǎo bù kě bō,yǐ bēi bù kě juān。
凡此六用无一取,令人争免长物观。fán cǐ liù yòng wú yī qǔ,lìng rén zhēng miǎn zhǎng wù guān。
谁知兹石本灵怪,忽从梦中至吾前。shuí zhī zī shí běn líng guài,hū cóng mèng zhōng zhì wú qián。
初来若奇鬼,肩股何孱颜。chū lái ruò qí guǐ,jiān gǔ hé càn yán。
渐闻䃔䃧声,久乃辨其言。jiàn wén hóng lóng shēng,jiǔ nǎi biàn qí yán。
云:「我石之精,愤子辱我欲一宣。yún wǒ shí zhī jīng,fèn zi rǔ wǒ yù yī xuān。
天地之生我,族类广且蕃。tiān dì zhī shēng wǒ,zú lèi guǎng qiě fān。
子向所称用者六,星罗雹布盈溪山。zi xiàng suǒ chēng yòng zhě liù,xīng luó báo bù yíng xī shān。
伤残破碎为世役,虽有小用乌足贤。shāng cán pò suì wèi shì yì,suī yǒu xiǎo yòng wū zú xián。
如我之徒亦甚寡,往往挂名经史间。rú wǒ zhī tú yì shén guǎ,wǎng wǎng guà míng jīng shǐ jiān。
居海岱者充禹贡,雅与铅松相差肩。jū hǎi dài zhě chōng yǔ gòng,yǎ yǔ qiān sōng xiāng chà jiān。
处魏榆者白昼语,意欲警惧骄君悛。chù wèi yú zhě bái zhòu yǔ,yì yù jǐng jù jiāo jūn quān。
或在骊山拒强秦,万牛汗喘力莫牵。huò zài lí shān jù qiáng qín,wàn niú hàn chuǎn lì mò qiān。
或从扬州感卢老,代我问答多雄篇。huò cóng yáng zhōu gǎn lú lǎo,dài wǒ wèn dá duō xióng piān。
子今我得岂无益,震霆凛霜我不迁。zi jīn wǒ dé qǐ wú yì,zhèn tíng lǐn shuāng wǒ bù qiān。
雕不加文磨不莹,子盍节概如我坚。diāo bù jiā wén mó bù yíng,zi hé jié gài rú wǒ jiān。
以是赠子岂不伟,何必责我区区焉。yǐ shì zèng zi qǐ bù wěi,hé bì zé wǒ qū qū yān。
」吾闻石言愧且谢,丑状歘去不可攀。wú wén shí yán kuì qiě xiè,chǒu zhuàng chuā qù bù kě pān。
骇然觉坐想其语,勉书此诗席之端。hài rán jué zuò xiǎng qí yǔ,miǎn shū cǐ shī xí zhī duān。

题双竹堂壁

苏轼

江上樯竿一百尺,山中楼台十二重。jiāng shàng qiáng gān yī bǎi chǐ,shān zhōng lóu tái shí èr zhòng。
山僧楼上望江上,遥指樯竿笑杀侬。shān sēng lóu shàng wàng jiāng shàng,yáo zhǐ qiáng gān xiào shā nóng。

富阳道中

苏轼

清晨振衣起,起步方池侧。qīng chén zhèn yī qǐ,qǐ bù fāng chí cè。
徘徊俯丹楹,到影见攲仄。pái huái fǔ dān yíng,dào yǐng jiàn qī zè。
不识陶靖节,定非风尘格。bù shí táo jìng jié,dìng fēi fēng chén gé。
遥怀谢灵运,本自林泉客。yáo huái xiè líng yùn,běn zì lín quán kè。
予生忽世事,不以形为役。yǔ shēng hū shì shì,bù yǐ xíng wèi yì。
顾彼冕弁人,冕弁非予适。gù bǐ miǎn biàn rén,miǎn biàn fēi yǔ shì。

鼠须笔

苏轼

太仓失陈红,狡穴得馀腐。tài cāng shī chén hóng,jiǎo xué dé yú fǔ。
既兴丞相叹,又发廷尉怒。jì xīng chéng xiāng tàn,yòu fā tíng wèi nù。
磔肉饲饥猫,分髯杂霜兔。zhé ròu sì jī māo,fēn rán zá shuāng tù。
插架刀槊健,落纸龙蛇骛。chā jià dāo shuò jiàn,luò zhǐ lóng shé wù。
物理未易诘,时来即所遇。wù lǐ wèi yì jí,shí lái jí suǒ yù。
穿墉何卑微,托此得佳誉。chuān yōng hé bēi wēi,tuō cǐ dé jiā yù。

王晋卿得破墨三昧,又尝闻祖师第一义,故画邢和璞、房次律论前生图,以寄其高趣,东坡居士既作《破琴》诗以记异梦矣,复说偈云。

苏轼

前梦后梦真是一,彼幻此幻非有二。qián mèng hòu mèng zhēn shì yī,bǐ huàn cǐ huàn fēi yǒu èr。
正好长松水石间,更忆前生后生事。zhèng hǎo zhǎng sōng shuǐ shí jiān,gèng yì qián shēng hòu shēng shì。

戏赠秀老

苏轼

拆却相公庵,泥却驸马竹。chāi què xiāng gōng ān,ní què fù mǎ zhú。
天下人总知,流入《传灯录》。tiān xià rén zǒng zhī,liú rù chuán dēng lù。

待旦

苏轼

梦破山骨冷,扶桑未放晓。mèng pò shān gǔ lěng,fú sāng wèi fàng xiǎo。
披衣坐虚堂,缺月犹皎皎。pī yī zuò xū táng,quē yuè yóu jiǎo jiǎo。
扬泉漱寒冽,激齿冰雪绕。yáng quán shù hán liè,jī chǐ bīng xuě rào。
百体喜坚壮,万象觉情悄。bǎi tǐ xǐ jiān zhuàng,wàn xiàng jué qíng qiāo。
簪履事朝谒,神魂飞窅渺。zān lǚ shì cháo yè,shén hún fēi yǎo miǎo。
龛灯蚌珠剖,炉穗玉绳袅。kān dēng bàng zhū pōu,lú suì yù shéng niǎo。
浮念恍已消,真庭谅非杳。fú niàn huǎng yǐ xiāo,zhēn tíng liàng fēi yǎo。
须臾霁霞起,赫奕射林表。xū yú jì xiá qǐ,hè yì shè lín biǎo。
高树引凉蝉,深枝啅栖鸟。gāo shù yǐn liáng chán,shēn zhī zhuó qī niǎo。
二虫彼何为,逐动自纷扰。èr chóng bǐ hé wèi,zhú dòng zì fēn rǎo。
悠悠天宇内,岂复论大小。yōu yōu tiān yǔ nèi,qǐ fù lùn dà xiǎo。
覆盎舞醯鸡,浓昏恣飞绕。fù àng wǔ xī jī,nóng hūn zì fēi rào。
定知达观士,方寸常了了。dìng zhī dá guān shì,fāng cùn cháng le le。
世无陶靖节,此乐知者少。shì wú táo jìng jié,cǐ lè zhī zhě shǎo。

《鸣泉思》,思君子也。君子抱道且殆,而时弗与,民咸思之。鸣泉故基堙圮殆尽,眉山苏轼搔首踟蹰,作《鸣泉思》以思之

苏轼

鸣泉鸣泉,经云而潺湲。míng quán míng quán,jīng yún ér chán yuán。
拔为毛骨者修竹,蒸为云气者霏烟。bá wèi máo gǔ zhě xiū zhú,zhēng wèi yún qì zhě fēi yān。
山夔莫能隐其怪,野翟讵敢藏其奸。shān kuí mò néng yǐn qí guài,yě dí jù gǎn cáng qí jiān。
茅庐肃肃,昔有人焉。máo lú sù sù,xī yǒu rén yān。
其高如山,其清如泉。qí gāo rú shān,qí qīng rú quán。
其心金与玉,其道砥与弦。qí xīn jīn yǔ yù,qí dào dǐ yǔ xián。
执德没世,落月入地,英名皎然,阳曦丽天。zhí dé méi shì,luò yuè rù dì,yīng míng jiǎo rán,yáng xī lì tiān。
旧隐寂寂,新篁娟娟。jiù yǐn jì jì,xīn huáng juān juān。
思彼君子,我心如悬。sī bǐ jūn zi,wǒ xīn rú xuán。
谷鸟在上,岩花炫前。gǔ niǎo zài shàng,yán huā xuàn qián。
鸣泉鸣泉,能使我菀结而华颠。míng quán míng quán,néng shǐ wǒ wǎn jié ér huá diān。

端砚诗

苏轼

披云离北岩,度岭入中夏。pī yún lí běi yán,dù lǐng rù zhōng xià。
重藉剪楚茅,方函斫英槚。zhòng jí jiǎn chǔ máo,fāng hán zhuó yīng jiǎ。
骚坛意莫逆,匠石语○奓。sāo tán yì mò nì,jiàng shí yǔ zhā。
匪垩劳运斤,如带防毁銙。fěi è láo yùn jīn,rú dài fáng huǐ kuǎ。
砺○○○○,观隅整同厦。lì,guān yú zhěng tóng shà。
津津剖马肝,索索模羊觟。jīn jīn pōu mǎ gān,suǒ suǒ mó yáng huà。
气逼松滋豪,烟联雪涛奼。qì bī sōng zī háo,yān lián xuě tāo chà。
登堂却蹒跚,饮水何?閜。dēng táng què pán shān,yǐn shuǐ hé hān xiǎ。
守墨面宜黔,含贞口终哑。shǒu mò miàn yí qián,hán zhēn kǒu zhōng yǎ。
静惟有寿焉,玷尚可磨也。jìng wéi yǒu shòu yān,diàn shàng kě mó yě。
《鲁史》记获麟,晋帖题裹鲊。lǔ shǐ jì huò lín,jìn tiē tí guǒ zhǎ。
供给到唐文,护持等商斝。gōng gěi dào táng wén,hù chí děng shāng jiǎ。
眉形空爱纤,风字仍嫌哆。méi xíng kōng ài xiān,fēng zì réng xián duō。
载观七八评,咸本六一写。zài guān qī bā píng,xián běn liù yī xiě。
退然敢摩肩,信矣俱出跨。tuì rán gǎn mó jiān,xìn yǐ jù chū kuà。
始知尹公他,不媚王孙贾。shǐ zhī yǐn gōng tā,bù mèi wáng sūn jiǎ。
铭诗与器传,篆刻当碑打。míng shī yǔ qì chuán,zhuàn kè dāng bēi dǎ。
严韵拾孑遗,微才任聊且。yán yùn shí jié yí,wēi cái rèn liáo qiě。

醉中题鲛绡诗

苏轼

天地虽虚廓,惟海为最大。tiān dì suī xū kuò,wéi hǎi wèi zuì dà。
圣王皆祀事,位尊河伯拜。shèng wáng jiē sì shì,wèi zūn hé bó bài。
祝融为异号,恍惚聚百怪。zhù róng wèi yì hào,huǎng hū jù bǎi guài。
二气变流光,万里风云快。èr qì biàn liú guāng,wàn lǐ fēng yún kuài。
灵旗摇红纛,赤虬喷滂湃。líng qí yáo hóng dào,chì qiú pēn pāng pài。
家近玉皇楼,彤光照世界。jiā jìn yù huáng lóu,tóng guāng zhào shì jiè。
若得明月珠,可偿逐客债。ruò dé míng yuè zhū,kě cháng zhú kè zhài。