古诗词

送从弟亚赴安西

杜甫

南风作秋声,杀气薄炎炽。nán fēng zuò qiū shēng,shā qì báo yán chì。
盛夏鹰隼击,时危异人至。shèng xià yīng sǔn jī,shí wēi yì rén zhì。
令弟草中来,苍然请论事。lìng dì cǎo zhōng lái,cāng rán qǐng lùn shì。
诏书引上殿,奋舌动天意。zhào shū yǐn shàng diàn,fèn shé dòng tiān yì。
兵法五十家,尔腹为箧笥。bīng fǎ wǔ shí jiā,ěr fù wèi qiè sì。
应对如转丸,疏通略文字。yīng duì rú zhuǎn wán,shū tōng lüè wén zì。
经纶皆新语,足以正神器。jīng lún jiē xīn yǔ,zú yǐ zhèng shén qì。
宗庙尚为灰,君臣俱下泪。zōng miào shàng wèi huī,jūn chén jù xià lèi。
崆峒地无轴,青海天轩轾。kōng dòng dì wú zhóu,qīng hǎi tiān xuān zhì。
西极最疮痍,连山暗烽燧。xī jí zuì chuāng yí,lián shān àn fēng suì。
帝曰大布衣,藉卿佐元帅。dì yuē dà bù yī,jí qīng zuǒ yuán shuài。
坐看清流沙,所以子奉使。zuò kàn qīng liú shā,suǒ yǐ zi fèng shǐ。
归当再前席,适远非历试。guī dāng zài qián xí,shì yuǎn fēi lì shì。
须存武威郡,为画长久利。xū cún wǔ wēi jùn,wèi huà zhǎng jiǔ lì。
孤峰石戴驿,快马金缠辔。gū fēng shí dài yì,kuài mǎ jīn chán pèi。
黄羊饫不膻,芦酒多还醉。huáng yáng yù bù shān,lú jiǔ duō hái zuì。
踊跃常人情,惨澹苦士志。yǒng yuè cháng rén qíng,cǎn dàn kǔ shì zhì。
安边敌何有,反正计始遂。ān biān dí hé yǒu,fǎn zhèng jì shǐ suì。
吾闻驾鼓车,不合用骐骥。wú wén jià gǔ chē,bù hé yòng qí jì。
龙吟回其头,夹辅待所致。lóng yín huí qí tóu,jiā fǔ dài suǒ zhì。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

奉济驿重送严公四韵

杜甫

远送从此别,青山空复情。yuǎn sòng cóng cǐ bié,qīng shān kōng fù qíng。
几时杯重把,昨夜月同行。jǐ shí bēi zhòng bǎ,zuó yè yuè tóng xíng。
列郡讴歌惜,三朝出入荣。liè jùn ōu gē xī,sān cháo chū rù róng。
江村独归处,寂寞养残生。jiāng cūn dú guī chù,jì mò yǎng cán shēng。

别房太尉墓

杜甫

他乡复行役,驻马别孤坟。tā xiāng fù xíng yì,zhù mǎ bié gū fén。
近泪无干土,低空有断云。jìn lèi wú gàn tǔ,dī kōng yǒu duàn yún。
对棋陪谢傅,把剑觅徐君。duì qí péi xiè fù,bǎ jiàn mì xú jūn。
唯见林花落,莺啼送客闻。wéi jiàn lín huā luò,yīng tí sòng kè wén。

蜀相

杜甫

丞相祠堂何处寻?锦官城外柏森森。chéng xiāng cí táng hé chù xún?jǐn guān chéng wài bǎi sēn sēn。
映阶碧草自春色,隔叶黄鹂空好音。yìng jiē bì cǎo zì chūn sè,gé yè huáng lí kōng hǎo yīn。
三顾频烦天下计,两朝开济老臣心。sān gù pín fán tiān xià jì,liǎng cháo kāi jì lǎo chén xīn。
出师未捷身先死,长使英雄泪满襟。chū shī wèi jié shēn xiān sǐ,zhǎng shǐ yīng xióng lèi mǎn jīn。

野望

杜甫

西山白雪三城戍,南浦清江万里桥。xī shān bái xuě sān chéng shù,nán pǔ qīng jiāng wàn lǐ qiáo。
海内风尘诸弟隔,天涯涕泪一身遥。hǎi nèi fēng chén zhū dì gé,tiān yá tì lèi yī shēn yáo。
惟将迟暮供多病,未有涓埃答圣朝。wéi jiāng chí mù gōng duō bìng,wèi yǒu juān āi dá shèng cháo。
跨马出郊时极目,不堪人事日萧条。kuà mǎ chū jiāo shí jí mù,bù kān rén shì rì xiāo tiáo。

登楼

杜甫

花近高楼伤客心,万方多难此登临。huā jìn gāo lóu shāng kè xīn,wàn fāng duō nán cǐ dēng lín。
锦江春色来天地,玉垒浮云变古今。jǐn jiāng chūn sè lái tiān dì,yù lěi fú yún biàn gǔ jīn。
北极朝廷终不改,西山寇盗莫相侵。běi jí cháo tíng zhōng bù gǎi,xī shān kòu dào mò xiāng qīn。
可怜后主还祠庙,日暮聊为梁父吟。kě lián hòu zhǔ hái cí miào,rì mù liáo wèi liáng fù yín。

宿府

杜甫

清秋幕府井梧寒,独宿江城蜡炬残。qīng qiū mù fǔ jǐng wú hán,dú sù jiāng chéng là jù cán。
永夜角声悲自语,中庭月色好谁看。yǒng yè jiǎo shēng bēi zì yǔ,zhōng tíng yuè sè hǎo shuí kàn。
风尘荏苒音书绝,关塞萧条行路难。fēng chén rěn rǎn yīn shū jué,guān sāi xiāo tiáo xíng lù nán。
已忍伶俜十年事,强移栖息一枝安。yǐ rěn líng pīng shí nián shì,qiáng yí qī xī yī zhī ān。

阁夜

杜甫

岁暮阴阳催短景,天涯霜雪霁寒宵。suì mù yīn yáng cuī duǎn jǐng,tiān yá shuāng xuě jì hán xiāo。
五更鼓角声悲壮,三峡星河影动摇。wǔ gèng gǔ jiǎo shēng bēi zhuàng,sān xiá xīng hé yǐng dòng yáo。
野哭千家闻战伐,夷歌数处起渔樵。yě kū qiān jiā wén zhàn fá,yí gē shù chù qǐ yú qiáo。
卧龙跃马终黄土,人事音书漫寂寥。wò lóng yuè mǎ zhōng huáng tǔ,rén shì yīn shū màn jì liáo。

咏怀古迹(其一)

杜甫

支离东北风尘际,飘泊西南天地间。zhī lí dōng běi fēng chén jì,piāo pō xī nán tiān dì jiān。
三峡楼台淹日月,五溪衣服共云山。sān xiá lóu tái yān rì yuè,wǔ xī yī fú gòng yún shān。
羯胡事主终无赖,词客哀时且未还。jié hú shì zhǔ zhōng wú lài,cí kè āi shí qiě wèi hái。
庾信平生最萧瑟,暮年诗赋动江关。yǔ xìn píng shēng zuì xiāo sè,mù nián shī fù dòng jiāng guān。

咏怀古迹(其二)

杜甫

摇落深知宋玉悲,风流儒雅亦吾师。yáo luò shēn zhī sòng yù bēi,fēng liú rú yǎ yì wú shī。
怅望千秋一洒泪,萧条异代不同时。chàng wàng qiān qiū yī sǎ lèi,xiāo tiáo yì dài bù tóng shí。
江山故宅空文藻,云雨荒台岂梦思。jiāng shān gù zhái kōng wén zǎo,yún yǔ huāng tái qǐ mèng sī。
最是楚宫俱泯灭,舟人指点到今疑。zuì shì chǔ gōng jù mǐn miè,zhōu rén zhǐ diǎn dào jīn yí。

咏怀古迹(其三)

杜甫

群山万壑赴荆门,生长明妃尚有村。qún shān wàn hè fù jīng mén,shēng zhǎng míng fēi shàng yǒu cūn。
一去紫台连朔漠,独留青冢向黄昏。yī qù zǐ tái lián shuò mò,dú liú qīng zhǒng xiàng huáng hūn。
画图省识春风面,环佩空归夜月魂。huà tú shěng shí chūn fēng miàn,huán pèi kōng guī yè yuè hún。
千载琵琶作胡语,分明怨恨曲中论。qiān zài pí pá zuò hú yǔ,fēn míng yuàn hèn qū zhōng lùn。

咏怀古迹(其四)

杜甫

蜀主窥吴幸三峡,崩年亦在永安宫。shǔ zhǔ kuī wú xìng sān xiá,bēng nián yì zài yǒng ān gōng。
翠华想象空山里,玉殿虚无野寺中。cuì huá xiǎng xiàng kōng shān lǐ,yù diàn xū wú yě sì zhōng。
古庙杉松巢水鹤,岁时伏腊走村翁。gǔ miào shān sōng cháo shuǐ hè,suì shí fú là zǒu cūn wēng。
武侯祠屋常邻近,一体君臣祭祀同。wǔ hóu cí wū cháng lín jìn,yī tǐ jūn chén jì sì tóng。

咏怀古迹(其五)

杜甫

诸葛大名垂宇宙,宗臣遗像肃清高。zhū gé dà míng chuí yǔ zhòu,zōng chén yí xiàng sù qīng gāo。
三分割据纡筹策,万古云霄一羽毛。sān fēn gē jù yū chóu cè,wàn gǔ yún xiāo yī yǔ máo。
伯仲之间见伊吕,指挥若定失萧曹。bó zhòng zhī jiān jiàn yī lǚ,zhǐ huī ruò dìng shī xiāo cáo。
运移汉祚终难复,志决身歼军务劳。yùn yí hàn zuò zhōng nán fù,zhì jué shēn jiān jūn wù láo。

绝句二首(其一)

杜甫

迟日江山丽,春风花草香。chí rì jiāng shān lì,chūn fēng huā cǎo xiāng。
泥融飞燕子,沙暖睡鸳鸯。ní róng fēi yàn zi,shā nuǎn shuì yuān yāng。

绝句二首(其二)

杜甫

江碧鸟逾白,山青花欲燃。jiāng bì niǎo yú bái,shān qīng huā yù rán。
今春看又过,何日是归年?jīn chūn kàn yòu guò,hé rì shì guī nián?

绝句四首(其一)

杜甫

堂西长笋别开门,堑北行椒却背村。táng xī zhǎng sǔn bié kāi mén,qiàn běi xíng jiāo què bèi cūn。
梅熟许同朱老吃,松高拟对阮生论。méi shú xǔ tóng zhū lǎo chī,sōng gāo nǐ duì ruǎn shēng lùn。
13571234567»