古诗词

菩萨蛮·席上和陈令举

苏轼

天怜豪俊腰金晚。tiān lián háo jùn yāo jīn wǎn。
故教月向松江满。gù jiào yuè xiàng sōng jiāng mǎn。
清景为淹留,从君都占秋。qīng jǐng wèi yān liú,cóng jūn dōu zhàn qiū。
身闲惟有酒,试问遨游首。shēn xián wéi yǒu jiǔ,shì wèn áo yóu shǒu。
帝梦已遥思,匆匆归去时。dì mèng yǐ yáo sī,cōng cōng guī qù shí。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

赠蔡茂先

苏轼

京城三日雨留人,吴市门前访子真。jīng chéng sān rì yǔ liú rén,wú shì mén qián fǎng zi zhēn。
赤脚长须俱好事,新诗软语坐生春。chì jiǎo zhǎng xū jù hǎo shì,xīn shī ruǎn yǔ zuò shēng chūn。
邺侯久有牙签富,太史犹探禹穴新。yè hóu jiǔ yǒu yá qiān fù,tài shǐ yóu tàn yǔ xué xīn。
不惜为君挥尺素,却忧善守备三邻。bù xī wèi jūn huī chǐ sù,què yōu shàn shǒu bèi sān lín。

次韵柳子玉见寄

苏轼

薄雷轻雨晓晴初,陌上春泥未溅裾。báo léi qīng yǔ xiǎo qíng chū,mò shàng chūn ní wèi jiàn jū。
行乐及时虽有酒,出门无侣漫看书。xíng lè jí shí suī yǒu jiǔ,chū mén wú lǚ màn kàn shū。
遥知寒食催归骑,定把鸱夷载后车。yáo zhī hán shí cuī guī qí,dìng bǎ chī yí zài hòu chē。
他日见邀须强起,不应辞病似相如。tā rì jiàn yāo xū qiáng qǐ,bù yīng cí bìng shì xiāng rú。

次韵王诲夜坐

苏轼

爱君东阁能延客,顾我闲官不计员。ài jūn dōng gé néng yán kè,gù wǒ xián guān bù jì yuán。
策杖频过知未厌,卜居相近岂辞迁。cè zhàng pín guò zhī wèi yàn,bo jū xiāng jìn qǐ cí qiān。
莫将诗句惊摇落,渐喜樽罍省扑缘。mò jiāng shī jù jīng yáo luò,jiàn xǐ zūn léi shěng pū yuán。
待约月明池上宿,夜深同看水中天。dài yuē yuè míng chí shàng sù,yè shēn tóng kàn shuǐ zhōng tiān。

宋叔达家听琵琶

苏轼

数弦已品龙香拨,半面犹遮凤尾槽。shù xián yǐ pǐn lóng xiāng bō,bàn miàn yóu zhē fèng wěi cáo。
新曲从翻《玉连锁》,旧声终爱郁轮袍。xīn qū cóng fān yù lián suǒ,jiù shēng zhōng ài yù lún páo。
梦回只记归舟字,赋罢双垂紫锦绦。mèng huí zhǐ jì guī zhōu zì,fù bà shuāng chuí zǐ jǐn tāo。
何异乌孙送公主,碧天无际雁行高。hé yì wū sūn sòng gōng zhǔ,bì tiān wú jì yàn xíng gāo。

傅尧俞济源草堂

苏轼

微官共有田园兴,老罢方寻隐退庐。wēi guān gòng yǒu tián yuán xīng,lǎo bà fāng xún yǐn tuì lú。
栽种成阴十年事,仓黄求买百金无。zāi zhǒng chéng yīn shí nián shì,cāng huáng qiú mǎi bǎi jīn wú。
先生卜筑临清济,乔木如今似画图。xiān shēng bo zhù lín qīng jì,qiáo mù rú jīn shì huà tú。
邻里亦知偏爱竹,春来相与护龙雏。lín lǐ yì zhī piān ài zhú,chūn lái xiāng yǔ hù lóng chú。

陆龙图诜挽词

苏轼

挺然直节庇峨岷,谋道从来不计身。tǐng rán zhí jié bì é mín,móu dào cóng lái bù jì shēn。
属纩家无十金产,过车巷哭六州民。shǔ kuàng jiā wú shí jīn chǎn,guò chē xiàng kū liù zhōu mín。
尘埃辇寺三年别,樽俎岐阳一梦新。chén āi niǎn sì sān nián bié,zūn zǔ qí yáng yī mèng xīn。
他日思贤见遗像,不论宿草更沾巾。tā rì sī xián jiàn yí xiàng,bù lùn sù cǎo gèng zhān jīn。

胡完夫母周夫人挽词

苏轼

柏舟高节冠乡邻,绛帐清风耸搢绅。bǎi zhōu gāo jié guān xiāng lín,jiàng zhàng qīng fēng sǒng jìn shēn。
岂似凡人但慈母,能令孝子作忠臣。qǐ shì fán rén dàn cí mǔ,néng lìng xiào zi zuò zhōng chén。
当年织屦随方进,晚节称觞见伯仁。dāng nián zhī jù suí fāng jìn,wǎn jié chēng shāng jiàn bó rén。
回首悲凉便陈迹,凯风吹尽棘成薪。huí shǒu bēi liáng biàn chén jì,kǎi fēng chuī jǐn jí chéng xīn。

次韵柳子玉过陈绝粮二首

苏轼

风雨萧萧夜晦迷,不须鸣叫强知时。fēng yǔ xiāo xiāo yè huì mí,bù xū míng jiào qiáng zhī shí。
多才久被天公怪,阙食惟应爨妇知。duō cái jiǔ bèi tiān gōng guài,quē shí wéi yīng cuàn fù zhī。
杜叟挽衣那及胫,颜公食粥敢言炊。dù sǒu wǎn yī nà jí jìng,yán gōng shí zhōu gǎn yán chuī。
诗人情味真尝遍,试问于今底处亏。shī rén qíng wèi zhēn cháng biàn,shì wèn yú jīn dǐ chù kuī。

次韵柳子玉过陈绝粮二首

苏轼

如我自观犹可厌,非君谁复肯相寻。rú wǒ zì guān yóu kě yàn,fēi jūn shuí fù kěn xiāng xún。
图书跌宕悲年老,灯火青荧语夜深。tú shū diē dàng bēi nián lǎo,dēng huǒ qīng yíng yǔ yè shēn。
早岁便怀齐物志,微官敢有济时心。zǎo suì biàn huái qí wù zhì,wēi guān gǎn yǒu jì shí xīn。
南行千里成何事,一听秋涛万鼓音。nán xíng qiān lǐ chéng hé shì,yī tīng qiū tāo wàn gǔ yīn。

出颍口初见淮山,是日至寿州

苏轼

我行日夜向江海,枫叶芦花秋兴长。wǒ xíng rì yè xiàng jiāng hǎi,fēng yè lú huā qiū xīng zhǎng。
长淮忽迷天远近,青山久与船低昂。zhǎng huái hū mí tiān yuǎn jìn,qīng shān jiǔ yǔ chuán dī áng。
寿州已见白石塔,短棹未转黄茅冈。shòu zhōu yǐ jiàn bái shí tǎ,duǎn zhào wèi zhuǎn huáng máo gāng。
波平风软望不到,故人久立烟苍茫。bō píng fēng ruǎn wàng bù dào,gù rén jiǔ lì yān cāng máng。

寿州李定少卿出钱城东龙潭上

苏轼

山鸦噪处古灵湫,乱沫浮涎绕客舟。shān yā zào chù gǔ líng jiǎo,luàn mò fú xián rào kè zhōu。
未暇燃犀照奇鬼,欲将烧燕出潜虬。wèi xiá rán xī zhào qí guǐ,yù jiāng shāo yàn chū qián qiú。
使君惜别催歌管,村巷惊呼聚玃猴。shǐ jūn xī bié cuī gē guǎn,cūn xiàng jīng hū jù jué hóu。
此地他年颂遗爱,观鱼并记老庄周。cǐ dì tā nián sòng yí ài,guān yú bìng jì lǎo zhuāng zhōu。

龟山

苏轼

我生飘荡去何求,再过龟山岁五周。wǒ shēng piāo dàng qù hé qiú,zài guò guī shān suì wǔ zhōu。
身行万里半天下,僧卧一庵初白头。shēn xíng wàn lǐ bàn tiān xià,sēng wò yī ān chū bái tóu。
地隔中原劳北望,潮连沧海欲东游。dì gé zhōng yuán láo běi wàng,cháo lián cāng hǎi yù dōng yóu。
元嘉旧事无人记,故垒摧颓今在不。yuán jiā jiù shì wú rén jì,gù lěi cuī tuí jīn zài bù。

次韵柳子玉二首地炉

苏轼

细声蚯蚓发银瓶,拥褐横眠天未明。xì shēng qiū yǐn fā yín píng,yōng hè héng mián tiān wèi míng。
衰鬓镊残攲雪领,壮心降尽倒风旌。shuāi bìn niè cán qī xuě lǐng,zhuàng xīn jiàng jǐn dào fēng jīng。
自称丹灶锱铢火,倦听山城长短更。zì chēng dān zào zī zhū huǒ,juàn tīng shān chéng zhǎng duǎn gèng。
闻道床头惟竹几,夫人应不解卿卿。wén dào chuáng tóu wéi zhú jǐ,fū rén yīng bù jiě qīng qīng。

次韵柳子玉二首地炉

苏轼

乱文龟壳细相连,惯卧青绫恐未便。luàn wén guī ké xì xiāng lián,guàn wò qīng líng kǒng wèi biàn。
洁似僧巾白㲲布,暖于蛮帐紫茸毡。jié shì sēng jīn bái dié bù,nuǎn yú mán zhàng zǐ rōng zhān。
锦衾速卷持还客,破屋那愁仰见天。jǐn qīn sù juǎn chí hái kè,pò wū nà chóu yǎng jiàn tiān。
但恐娇儿还恶睡,夜深踏裂不成眠。dàn kǒng jiāo ér hái è shuì,yè shēn tà liè bù chéng mián。

姚屯田挽词

苏轼

京口年来耆旧衰,高人沦丧路人悲。jīng kǒu nián lái qí jiù shuāi,gāo rén lún sàng lù rén bēi。
空闻韦叟一经在,不见恬侯万石时。kōng wén wéi sǒu yī jīng zài,bù jiàn tián hóu wàn shí shí。
贫病只知为善乐,逍遥却恨弃官迟。pín bìng zhǐ zhī wèi shàn lè,xiāo yáo què hèn qì guān chí。
七年一别真如梦,犹记萧然瘦鹤姿。qī nián yī bié zhēn rú mèng,yóu jì xiāo rán shòu hè zī。