古诗词

菩萨蛮·席上和陈令举

苏轼

天怜豪俊腰金晚。tiān lián háo jùn yāo jīn wǎn。
故教月向松江满。gù jiào yuè xiàng sōng jiāng mǎn。
清景为淹留,从君都占秋。qīng jǐng wèi yān liú,cóng jūn dōu zhàn qiū。
身闲惟有酒,试问遨游首。shēn xián wéi yǒu jiǔ,shì wèn áo yóu shǒu。
帝梦已遥思,匆匆归去时。dì mèng yǐ yáo sī,cōng cōng guī qù shí。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

中山松醪寄雄州守王引进

苏轼

郁郁苍髯千岁姿,肯来杯酒作儿嬉。yù yù cāng rán qiān suì zī,kěn lái bēi jiǔ zuò ér xī。
流芳不待龟巢叶,扫白聊烦鹤踏枝。liú fāng bù dài guī cháo yè,sǎo bái liáo fán hè tà zhī。
醉里便成攲雪舞,醒时与作啸风辞。zuì lǐ biàn chéng qī xuě wǔ,xǐng shí yǔ zuò xiào fēng cí。
马军走送非无意,玉帐人闲合有诗。mǎ jūn zǒu sòng fēi wú yì,yù zhàng rén xián hé yǒu shī。

次韵王雄州还朝留别

苏轼

老李威名八十年,壁间精悍见遗颜。lǎo lǐ wēi míng bā shí nián,bì jiān jīng hàn jiàn yí yán。
自闻出守风流似,稍觉承平气象还。zì wén chū shǒu fēng liú shì,shāo jué chéng píng qì xiàng hái。
但遣诗人歌《杕杜》,不妨侍女唱《阳关》。dàn qiǎn shī rén gē dì dù,bù fáng shì nǚ chàng yáng guān。
内朝接武知何日,白发羞归供奉班。nèi cháo jiē wǔ zhī hé rì,bái fā xiū guī gōng fèng bān。

次韵王雄州送侍其泾州

苏轼

威声又数中兴年,二虏行当一矢联。wēi shēng yòu shù zhōng xīng nián,èr lǔ xíng dāng yī shǐ lián。
闻道名城得真将,故应惊羽落空弦。wén dào míng chéng dé zhēn jiāng,gù yīng jīng yǔ luò kōng xián。
追锋归去雄三卫,授钺重来定十连。zhuī fēng guī qù xióng sān wèi,shòu yuè zhòng lái dìng shí lián。
别酒回头便陈迹,号呶端合发初筵。bié jiǔ huí tóu biàn chén jì,hào náo duān hé fā chū yán。

黄河

苏轼

活活何人见混茫,昆仑气脉本来黄。huó huó hé rén jiàn hùn máng,kūn lún qì mài běn lái huáng。
浊流若解污清济,惊浪应须动太行。zhuó liú ruò jiě wū qīng jì,jīng làng yīng xū dòng tài xíng。
帝假一源神禹迹,世流三患梗尧乡。dì jiǎ yī yuán shén yǔ jì,shì liú sān huàn gěng yáo xiāng。
灵槎果有仙家事,试问青天路短长。líng chá guǒ yǒu xiān jiā shì,shì wèn qīng tiān lù duǎn zhǎng。

赠清凉寺和长老

苏轼

代北初辞没马尘,江南来见卧云人。dài běi chū cí méi mǎ chén,jiāng nán lái jiàn wò yún rén。
问禅不契前三语,施佛空留丈六身。wèn chán bù qì qián sān yǔ,shī fú kōng liú zhàng liù shēn。
老去山林徒梦想,雨馀钟鼓更清新。lǎo qù shān lín tú mèng xiǎng,yǔ yú zhōng gǔ gèng qīng xīn。
会须一洗黄茅瘴,未用深藏白㲲巾。huì xū yī xǐ huáng máo zhàng,wèi yòng shēn cáng bái dié jīn。

壶中九华诗,并引

苏轼

清溪电转失云峰,梦里犹惊翠扫空。qīng xī diàn zhuǎn shī yún fēng,mèng lǐ yóu jīng cuì sǎo kōng。
五岭莫愁千嶂外,九华今在一壶中。wǔ lǐng mò chóu qiān zhàng wài,jiǔ huá jīn zài yī hú zhōng。
天池水落层层见,玉女窗虚处处通。tiān chí shuǐ luò céng céng jiàn,yù nǚ chuāng xū chù chù tōng。
念我仇池太孤绝,百金归买碧玲珑。niàn wǒ chóu chí tài gū jué,bǎi jīn guī mǎi bì líng lóng。

八月七日,初入赣,过惶恐滩

苏轼

七千里外二毛人,十八滩头一叶身。qī qiān lǐ wài èr máo rén,shí bā tān tóu yī yè shēn。
山忆喜欢劳远梦,地名惶恐泣孤臣。shān yì xǐ huān láo yuǎn mèng,dì míng huáng kǒng qì gū chén。
长风送客添帆腹,积雨浮舟减石鳞。zhǎng fēng sòng kè tiān fān fù,jī yǔ fú zhōu jiǎn shí lín。
便合与官充水手,此生何止略知津。biàn hé yǔ guān chōng shuǐ shǒu,cǐ shēng hé zhǐ lüè zhī jīn。

天竺寺,并引

苏轼

香山居士留遗迹,天竺禅师有故家。xiāng shān jū shì liú yí jì,tiān zhú chán shī yǒu gù jiā。
空咏连珠吟叠璧,已亡飞鸟失惊蛇。kōng yǒng lián zhū yín dié bì,yǐ wáng fēi niǎo shī jīng shé。
林深野桂寒无子,雨浥山姜病有花。lín shēn yě guì hán wú zi,yǔ yì shān jiāng bìng yǒu huā。
四十七年真一梦,天涯流落泪横斜。sì shí qī nián zhēn yī mèng,tiān yá liú luò lèi héng xié。

舟行至清远县,见顾秀才,极谈惠州风物之美

苏轼

到处聚观香案吏,此邦宜著玉堂仙。dào chù jù guān xiāng àn lì,cǐ bāng yí zhù yù táng xiān。
江云漠漠桂花湿,海雨翛翛荔子然。jiāng yún mò mò guì huā shī,hǎi yǔ xiāo xiāo lì zi rán。
闻道黄柑常抵鹊,不容朱橘更论钱。wén dào huáng gān cháng dǐ què,bù róng zhū jú gèng lùn qián。
恰从神武来弘景,便向罗浮觅稚川。qià cóng shén wǔ lái hóng jǐng,biàn xiàng luó fú mì zhì chuān。

广州蒲涧寺

苏轼

不用山僧导我前,自寻云外出山泉。bù yòng shān sēng dǎo wǒ qián,zì xún yún wài chū shān quán。
千章古木临无地,百尺飞涛泻漏天。qiān zhāng gǔ mù lín wú dì,bǎi chǐ fēi tāo xiè lòu tiān。
昔日菖蒲方士宅,后来薝卜祖师禅。xī rì chāng pú fāng shì zhái,hòu lái zhān bo zǔ shī chán。
而今只有花含笑,笑道秦皇欲学仙。ér jīn zhǐ yǒu huā hán xiào,xiào dào qín huáng yù xué xiān。

赠蒲涧信长老

苏轼

优钵昙花岂有花,问师此曲唱谁家。yōu bō tán huā qǐ yǒu huā,wèn shī cǐ qū chàng shuí jiā。
已从子美得桃竹,不向安期觅枣瓜。yǐ cóng zi měi dé táo zhú,bù xiàng ān qī mì zǎo guā。
燕坐林间时有虎,高眠粥后不闻鸦。yàn zuò lín jiān shí yǒu hǔ,gāo mián zhōu hòu bù wén yā。
胜游自古兼支许,为采松肪寄一车。shèng yóu zì gǔ jiān zhī xǔ,wèi cǎi sōng fáng jì yī chē。

浴日亭

苏轼

剑气峥嵘夜插天,瑞光明灭到黄湾。jiàn qì zhēng róng yè chā tiān,ruì guāng míng miè dào huáng wān。
坐看旸谷浮金晕,遥想钱塘涌雪山。zuò kàn yáng gǔ fú jīn yūn,yáo xiǎng qián táng yǒng xuě shān。
已觉苍凉苏病骨,更烦沆瀣洗衰颜。yǐ jué cāng liáng sū bìng gǔ,gèng fán hàng xiè xǐ shuāi yán。
忽惊鸟动行人起,飞上千峰紫翠间。hū jīng niǎo dòng xíng rén qǐ,fēi shàng qiān fēng zǐ cuì jiān。

十月二日初到惠州

苏轼

仿佛曾游岂梦中,欣然鸡犬识新丰。fǎng fú céng yóu qǐ mèng zhōng,xīn rán jī quǎn shí xīn fēng。
吏民惊怪坐何事,父老相携迎此翁。lì mín jīng guài zuò hé shì,fù lǎo xiāng xié yíng cǐ wēng。
苏武岂知还漠北,管宁自欲老辽东。sū wǔ qǐ zhī hái mò běi,guǎn níng zì yù lǎo liáo dōng。
岭南万户皆春色,会有幽人客寓公。lǐng nán wàn hù jiē chūn sè,huì yǒu yōu rén kè yù gōng。

朝云诗,并引

苏轼

不似杨枝别乐天,恰如通德伴伶玄。bù shì yáng zhī bié lè tiān,qià rú tōng dé bàn líng xuán。
阿奴络秀不同老,天女维摩总解禅。ā nú luò xiù bù tóng lǎo,tiān nǚ wéi mó zǒng jiě chán。
经卷药炉新活计,舞衫歌扇旧因缘。jīng juǎn yào lú xīn huó jì,wǔ shān gē shàn jiù yīn yuán。
丹成逐我三山去,不作巫阳云雨仙。dān chéng zhú wǒ sān shān qù,bù zuò wū yáng yún yǔ xiān。

新酿桂酒

苏轼

捣香筛辣入瓶盆,盎盎春溪带雨浑。dǎo xiāng shāi là rù píng pén,àng àng chūn xī dài yǔ hún。
收拾小山藏社瓮,招呼明月到芳樽。shōu shí xiǎo shān cáng shè wèng,zhāo hū míng yuè dào fāng zūn。
酒材已遣门生致,菜把仍叨地主恩。jiǔ cái yǐ qiǎn mén shēng zhì,cài bǎ réng dāo dì zhǔ ēn。
烂煮葵羹斟桂醑,风流可惜在蛮村。làn zhǔ kuí gēng zhēn guì xǔ,fēng liú kě xī zài mán cūn。