古诗词

八哀诗·赠左仆射郑国公严公武

杜甫

郑公瑚琏器,华岳金天晶。zhèng gōng hú liǎn qì,huá yuè jīn tiān jīng。
昔在童子日,已闻老成名。xī zài tóng zi rì,yǐ wén lǎo chéng míng。
嶷然大贤后,复见秀骨清。yí rán dà xián hòu,fù jiàn xiù gǔ qīng。
开口取将相,小心事友生。kāi kǒu qǔ jiāng xiāng,xiǎo xīn shì yǒu shēng。
阅书百纸尽,落笔四座惊。yuè shū bǎi zhǐ jǐn,luò bǐ sì zuò jīng。
历识匪父任,嫉邪常力争。lì shí fěi fù rèn,jí xié cháng lì zhēng。
汉议尚整肃,胡骑忽纵横。hàn yì shàng zhěng sù,hú qí hū zòng héng。
飞传自河陇,逢人问公卿。fēi chuán zì hé lǒng,féng rén wèn gōng qīng。
不知万乘出,雪涕风悲鸣。bù zhī wàn chéng chū,xuě tì fēng bēi míng。
受词剑阁道,谒帝萧关城。shòu cí jiàn gé dào,yè dì xiāo guān chéng。
寂寞云台仗,飘飖沙塞旌。jì mò yún tái zhàng,piāo yáo shā sāi jīng。
江山少使者,笳鼓凝皇情。jiāng shān shǎo shǐ zhě,jiā gǔ níng huáng qíng。
壮士血相视,忠臣气不平。zhuàng shì xuè xiāng shì,zhōng chén qì bù píng。
密论贞观体,挥发岐阳征。mì lùn zhēn guān tǐ,huī fā qí yáng zhēng。
感激动四极,联翩收二京。gǎn jī dòng sì jí,lián piān shōu èr jīng。
西郊牛酒再,原庙丹青明。xī jiāo niú jiǔ zài,yuán miào dān qīng míng。
匡汲俄宠辱,卫霍竟哀荣。kuāng jí é chǒng rǔ,wèi huò jìng āi róng。
四登会府地,三掌华阳兵。sì dēng huì fǔ dì,sān zhǎng huá yáng bīng。
京兆空柳色,尚书无履声。jīng zhào kōng liǔ sè,shàng shū wú lǚ shēng。
群乌自朝夕,白马休横行。qún wū zì cháo xī,bái mǎ xiū héng xíng。
诸葛蜀人爱,文翁儒化成。zhū gé shǔ rén ài,wén wēng rú huà chéng。
公来雪山重,公去雪山轻。gōng lái xuě shān zhòng,gōng qù xuě shān qīng。
记室得何逊,韬钤延子荆。jì shì dé hé xùn,tāo qián yán zi jīng。
四郊失壁垒,虚馆开逢迎。sì jiāo shī bì lěi,xū guǎn kāi féng yíng。
堂上指图画,军中吹玉笙。táng shàng zhǐ tú huà,jūn zhōng chuī yù shēng。
岂无成都酒,忧国只细倾。qǐ wú chéng dōu jiǔ,yōu guó zhǐ xì qīng。
时观锦水钓,问俗终相并。shí guān jǐn shuǐ diào,wèn sú zhōng xiāng bìng。
意待犬戎灭,人藏红粟盈。yì dài quǎn róng miè,rén cáng hóng sù yíng。
以兹报主愿,庶或裨世程。yǐ zī bào zhǔ yuàn,shù huò bì shì chéng。
炯炯一心在,沈沈二竖婴。jiǒng jiǒng yī xīn zài,shěn shěn èr shù yīng。
颜回竟短折,贾谊徒忠贞。yán huí jìng duǎn zhé,jiǎ yì tú zhōng zhēn。
飞旐出江汉,孤舟轻荆衡。fēi zhào chū jiāng hàn,gū zhōu qīng jīng héng。
虚无马融笛,怅望龙骧茔。xū wú mǎ róng dí,chàng wàng lóng xiāng yíng。
空馀老宾客,身上愧簪缨。kōng yú lǎo bīn kè,shēn shàng kuì zān yīng。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

季秋苏五弟缨江楼夜宴崔十三评事韦少府侄三首

杜甫

峡险江惊急,楼高月迥明。xiá xiǎn jiāng jīng jí,lóu gāo yuè jiǒng míng。
一时今夕会,万里故乡情。yī shí jīn xī huì,wàn lǐ gù xiāng qíng。
星落黄姑渚,秋辞白帝城。xīng luò huáng gū zhǔ,qiū cí bái dì chéng。
老人因酒病,坚坐看君倾。lǎo rén yīn jiǔ bìng,jiān zuò kàn jūn qīng。

季秋苏五弟缨江楼夜宴崔十三评事韦少府侄三首

杜甫

明月生长好,浮云薄渐遮。míng yuè shēng zhǎng hǎo,fú yún báo jiàn zhē。
悠悠照边塞,悄悄忆京华。yōu yōu zhào biān sāi,qiāo qiāo yì jīng huá。
清动杯中物,高随海上查。qīng dòng bēi zhōng wù,gāo suí hǎi shàng chá。
不眠瞻白兔,百过落乌纱。bù mián zhān bái tù,bǎi guò luò wū shā。

季秋苏五弟缨江楼夜宴崔十三评事韦少府侄三首

杜甫

对月那无酒,登楼况有江。duì yuè nà wú jiǔ,dēng lóu kuàng yǒu jiāng。
听歌惊白鬓,笑舞拓秋窗。tīng gē jīng bái bìn,xiào wǔ tuò qiū chuāng。
尊蚁添相续,沙鸥并一双。zūn yǐ tiān xiāng xù,shā ōu bìng yī shuāng。
尽怜君醉倒,更觉片心降。jǐn lián jūn zuì dào,gèng jué piàn xīn jiàng。

九月一日过孟十二仓曹十四主簿兄弟

杜甫

藜杖侵寒露,蓬门启曙烟。lí zhàng qīn hán lù,péng mén qǐ shǔ yān。
力稀经树歇,老困拨书眠。lì xī jīng shù xiē,lǎo kùn bō shū mián。
秋觉追随尽,来因孝友偏。qiū jué zhuī suí jǐn,lái yīn xiào yǒu piān。
清谈见滋味,尔辈可忘年。qīng tán jiàn zī wèi,ěr bèi kě wàng nián。

过客相寻

杜甫

穷老真无事,江山已定居。qióng lǎo zhēn wú shì,jiāng shān yǐ dìng jū。
地幽忘盥栉,客至罢琴书。dì yōu wàng guàn zhì,kè zhì bà qín shū。
挂壁移筐果,呼儿问煮鱼。guà bì yí kuāng guǒ,hū ér wèn zhǔ yú。
时闻系舟楫,及此问吾庐。shí wén xì zhōu jí,jí cǐ wèn wú lú。

孟仓曹步趾领新酒酱二物满器见遗老夫

杜甫

楚岸通秋屐,胡床面夕畦。chǔ àn tōng qiū jī,hú chuáng miàn xī qí。
藉糟分汁滓,瓮酱落提携。jí zāo fēn zhī zǐ,wèng jiàng luò tí xié。
饭粝添香味,朋来有醉泥。fàn lì tiān xiāng wèi,péng lái yǒu zuì ní。
理生那免俗,方法报山妻。lǐ shēng nà miǎn sú,fāng fǎ bào shān qī。

题柏大兄弟山居屋壁二首

杜甫

叔父朱门贵,郎君玉树高。shū fù zhū mén guì,láng jūn yù shù gāo。
山居精典籍,文雅涉风骚。shān jū jīng diǎn jí,wén yǎ shè fēng sāo。
江汉终吾老,云林得尔曹。jiāng hàn zhōng wú lǎo,yún lín dé ěr cáo。
哀弦绕白雪,未与俗人操。āi xián rào bái xuě,wèi yǔ sú rén cāo。

题柏大兄弟山居屋壁二首

杜甫

野屋流寒水,山篱带薄云。yě wū liú hán shuǐ,shān lí dài báo yún。
静应连虎穴,喧已去人群。jìng yīng lián hǔ xué,xuān yǐ qù rén qún。
笔架沾窗雨,书签映隙曛。bǐ jià zhān chuāng yǔ,shū qiān yìng xì xūn。
萧萧千里足,个个五花文。xiāo xiāo qiān lǐ zú,gè gè wǔ huā wén。

戏寄崔评事表侄苏五表弟韦大少府诸侄

杜甫

隐豹深愁雨,潜龙故起云。yǐn bào shēn chóu yǔ,qián lóng gù qǐ yún。
泥多仍径曲,心醉阻贤群。ní duō réng jìng qū,xīn zuì zǔ xián qún。
忍待江山丽,还披鲍谢文。rěn dài jiāng shān lì,hái pī bào xiè wén。
高楼忆疏豁,秋兴坐氛氲。gāo lóu yì shū huō,qiū xīng zuò fēn yūn。

秋日寄题郑监湖上亭三首

杜甫

碧草逢春意,沅湘万里秋。bì cǎo féng chūn yì,yuán xiāng wàn lǐ qiū。
池要山简马,月净庾公楼。chí yào shān jiǎn mǎ,yuè jìng yǔ gōng lóu。
磨灭馀篇翰,平生一钓舟。mó miè yú piān hàn,píng shēng yī diào zhōu。
高唐寒浪减,仿佛识昭丘。gāo táng hán làng jiǎn,fǎng fú shí zhāo qiū。

秋日寄题郑监湖上亭三首

杜甫

新作湖边宅,还闻宾客过。xīn zuò hú biān zhái,hái wén bīn kè guò。
自须开竹径,谁道避云萝。zì xū kāi zhú jìng,shuí dào bì yún luó。
官序潘生拙,才名贾傅多。guān xù pān shēng zhuō,cái míng jiǎ fù duō。
舍舟应转地,邻接意如何。shě zhōu yīng zhuǎn dì,lín jiē yì rú hé。

秋日寄题郑监湖上亭三首

杜甫

暂阻蓬莱阁,终为江海人。zàn zǔ péng lái gé,zhōng wèi jiāng hǎi rén。
挥金应物理,拖玉岂吾身。huī jīn yīng wù lǐ,tuō yù qǐ wú shēn。
羹煮秋莼滑,杯迎露菊新。gēng zhǔ qiū chún huá,bēi yíng lù jú xīn。
赋诗分气象,佳句莫频频。fù shī fēn qì xiàng,jiā jù mò pín pín。

谒真谛寺禅师

杜甫

兰若山高处,烟霞嶂几重。lán ruò shān gāo chù,yān xiá zhàng jǐ zhòng。
冻泉依细石,晴雪落长松。dòng quán yī xì shí,qíng xuě luò zhǎng sōng。
问法看诗忘,观身向酒慵。wèn fǎ kàn shī wàng,guān shēn xiàng jiǔ yōng。
未能割妻子,卜宅近前峰。wèi néng gē qī zi,bo zhái jìn qián fēng。

别崔潩因寄薛据孟云卿

杜甫

志士惜妄动,知深难固辞。zhì shì xī wàng dòng,zhī shēn nán gù cí。
如何久磨砺,但取不磷缁。rú hé jiǔ mó lì,dàn qǔ bù lín zī。
夙夜听忧主,飞腾急济时。sù yè tīng yōu zhǔ,fēi téng jí jì shí。
荆州过薛孟,为报欲论诗。jīng zhōu guò xuē mèng,wèi bào yù lùn shī。

巫峡敝庐奉赠侍御四舅别之澧朗

杜甫

江城秋日落,山鬼闭门中。jiāng chéng qiū rì luò,shān guǐ bì mén zhōng。
行李淹吾舅,诛茅问老翁。xíng lǐ yān wú jiù,zhū máo wèn lǎo wēng。
赤眉犹世乱,青眼只途穷。chì méi yóu shì luàn,qīng yǎn zhǐ tú qióng。
传语桃源客,人今出处同。chuán yǔ táo yuán kè,rén jīn chū chù tóng。