古诗词

狄明府

杜甫

梁公曾孙我姨弟,不见十年官济济。liáng gōng céng sūn wǒ yí dì,bù jiàn shí nián guān jì jì。
大贤之后竟陵迟,浩荡古今同一体。dà xián zhī hòu jìng líng chí,hào dàng gǔ jīn tóng yī tǐ。
比看叔伯四十人,有才无命百寮底。bǐ kàn shū bó sì shí rén,yǒu cái wú mìng bǎi liáo dǐ。
今者兄弟一百人,几人卓绝秉周礼。jīn zhě xiōng dì yī bǎi rén,jǐ rén zhuó jué bǐng zhōu lǐ。
在汝更用文章为,长兄白眉复天启。zài rǔ gèng yòng wén zhāng wèi,zhǎng xiōng bái méi fù tiān qǐ。
汝门请从曾翁说,太后当朝多巧诋。rǔ mén qǐng cóng céng wēng shuō,tài hòu dāng cháo duō qiǎo dǐ。
狄公执政在末年,浊河终不污清济。dí gōng zhí zhèng zài mò nián,zhuó hé zhōng bù wū qīng jì。
国嗣初将付诸武,公独廷诤守丹陛。guó sì chū jiāng fù zhū wǔ,gōng dú tíng zhèng shǒu dān bì。
禁中决册请房陵,前朝长老皆流涕。jìn zhōng jué cè qǐng fáng líng,qián cháo zhǎng lǎo jiē liú tì。
太宗社稷一朝正,汉宫威仪重昭洗。tài zōng shè jì yī cháo zhèng,hàn gōng wēi yí zhòng zhāo xǐ。
时危始识不世才,谁谓荼苦甘如荠。shí wēi shǐ shí bù shì cái,shuí wèi tú kǔ gān rú jì。
汝曹又宜列土食,身使门户多旌棨。rǔ cáo yòu yí liè tǔ shí,shēn shǐ mén hù duō jīng qǐ。
胡为漂泊岷汉间,干谒王侯颇历抵。hú wèi piāo pō mín hàn jiān,gàn yè wáng hóu pǒ lì dǐ。
况乃山高水有波,秋风萧萧露泥泥。kuàng nǎi shān gāo shuǐ yǒu bō,qiū fēng xiāo xiāo lù ní ní。
虎之饥,下巉岩。hǔ zhī jī,xià chán yán。
蛟之横,出清泚。jiāo zhī héng,chū qīng cǐ。
早归来,黄土泥衣眼易眯。zǎo guī lái,huáng tǔ ní yī yǎn yì mī。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

黄鱼

杜甫

日见巴东峡,黄鱼出浪新。rì jiàn bā dōng xiá,huáng yú chū làng xīn。
脂膏兼饲犬,长大不容身。zhī gāo jiān sì quǎn,zhǎng dà bù róng shēn。
筒桶相沿久,风雷肯为神。tǒng tǒng xiāng yán jiǔ,fēng léi kěn wèi shén。
泥沙卷涎沫,回首怪龙鳞。ní shā juǎn xián mò,huí shǒu guài lóng lín。

白小

杜甫

白小群分命,天然二寸鱼。bái xiǎo qún fēn mìng,tiān rán èr cùn yú。
细微沾水族,风俗当园蔬。xì wēi zhān shuǐ zú,fēng sú dāng yuán shū。
入肆银花乱,倾箱雪片虚。rù sì yín huā luàn,qīng xiāng xuě piàn xū。
生成犹拾卵,尽取义何如。shēng chéng yóu shí luǎn,jǐn qǔ yì hé rú。

杜甫

永与清溪别,蒙将玉馔俱。yǒng yǔ qīng xī bié,méng jiāng yù zhuàn jù。
无才逐仙隐,不敢恨庖厨。wú cái zhú xiān yǐn,bù gǎn hèn páo chú。
乱世轻全物,微声及祸枢。luàn shì qīng quán wù,wēi shēng jí huò shū。
衣冠兼盗贼,饕餮用斯须。yī guān jiān dào zéi,tāo tiè yòng sī xū。

杜甫

纪德名标五,初鸣度必三。jì dé míng biāo wǔ,chū míng dù bì sān。
殊方听有异,失次晓无惭。shū fāng tīng yǒu yì,shī cì xiǎo wú cán。
问俗人情似,充庖尔辈堪。wèn sú rén qíng shì,chōng páo ěr bèi kān。
气交亭育际,巫峡漏司南。qì jiāo tíng yù jì,wū xiá lòu sī nán。

玉腕骝

杜甫

闻说荆南马,尚书玉腕骝。wén shuō jīng nán mǎ,shàng shū yù wàn liú。
顿骖飘赤汗,局蹐顾长楸。dùn cān piāo chì hàn,jú jí gù zhǎng qiū。
胡虏三年入,乾坤一战收。hú lǔ sān nián rù,qián kūn yī zhàn shōu。
举鞭如有问,欲伴习池游。jǔ biān rú yǒu wèn,yù bàn xí chí yóu。

人日两篇(其一)

杜甫

元日到人日,未有不阴时。yuán rì dào rén rì,wèi yǒu bù yīn shí。
冰雪莺难至,春寒花较迟。bīng xuě yīng nán zhì,chūn hán huā jiào chí。
云随白水落,风振紫山悲。yún suí bái shuǐ luò,fēng zhèn zǐ shān bēi。
蓬鬓稀疏久,无劳比素丝。péng bìn xī shū jiǔ,wú láo bǐ sù sī。

江梅

杜甫

梅蕊腊前破,梅花年后多。méi ruǐ là qián pò,méi huā nián hòu duō。
绝知春意好,最奈客愁何。jué zhī chūn yì hǎo,zuì nài kè chóu hé。
雪树元同色,江风亦自波。xuě shù yuán tóng sè,jiāng fēng yì zì bō。
故园不可见,巫岫郁嵯峨。gù yuán bù kě jiàn,wū xiù yù cuó é。

庭草

杜甫

楚草经寒碧,逢春入眼浓。chǔ cǎo jīng hán bì,féng chūn rù yǎn nóng。
旧低收叶举,新掩卷牙重。jiù dī shōu yè jǔ,xīn yǎn juǎn yá zhòng。
步履宜轻过,开筵得屡供。bù lǚ yí qīng guò,kāi yán dé lǚ gōng。
看花随节序,不敢强为容。kàn huā suí jié xù,bù gǎn qiáng wèi róng。

巫山县汾州唐使君十八弟宴别兼诸公携酒乐相送率题小诗留于屋壁,

杜甫

卧病巴东久,今年强作归。wò bìng bā dōng jiǔ,jīn nián qiáng zuò guī。
故人犹远谪,兹日倍多违。gù rén yóu yuǎn zhé,zī rì bèi duō wéi。
接宴身兼杖,听歌泪满衣。jiē yàn shēn jiān zhàng,tīng gē lèi mǎn yī。
诸公不相弃,拥别惜光辉。zhū gōng bù xiāng qì,yōng bié xī guāng huī。

春夜峡州田侍御长史津亭留宴

杜甫

北斗三更席,西江万里船。běi dòu sān gèng xí,xī jiāng wàn lǐ chuán。
杖藜登水榭,挥翰宿春天。zhàng lí dēng shuǐ xiè,huī hàn sù chūn tiān。
白发烦多酒,明星惜此筵。bái fā fán duō jiǔ,míng xīng xī cǐ yán。
始知云雨峡,忽尽下牢边。shǐ zhī yún yǔ xiá,hū jǐn xià láo biān。

泊松滋江亭

杜甫

沙帽随鸥鸟,扁舟系此亭。shā mào suí ōu niǎo,biǎn zhōu xì cǐ tíng。
江湖深更白,松竹远微青。jiāng hú shēn gèng bái,sōng zhú yuǎn wēi qīng。
一柱全应近,高唐莫再经。yī zhù quán yīng jìn,gāo táng mò zài jīng。
今宵南极外,甘作老人星。jīn xiāo nán jí wài,gān zuò lǎo rén xīng。

乘雨入行军六弟宅

杜甫

曙角凌云罢,春城带雨长。shǔ jiǎo líng yún bà,chūn chéng dài yǔ zhǎng。
水花分堑弱,巢燕得泥忙。shuǐ huā fēn qiàn ruò,cháo yàn dé ní máng。
令弟雄军佐,凡才污省郎。lìng dì xióng jūn zuǒ,fán cái wū shěng láng。
萍漂忍流涕,衰飒近中堂。píng piāo rěn liú tì,shuāi sà jìn zhōng táng。

宴胡侍御书堂

杜甫

江湖春欲暮,墙宇日犹微。jiāng hú chūn yù mù,qiáng yǔ rì yóu wēi。
闇闇春籍满,轻轻花絮飞。àn àn chūn jí mǎn,qīng qīng huā xù fēi。
翰林名有素,墨客兴无违。hàn lín míng yǒu sù,mò kè xīng wú wéi。
今夜文星动,吾侪醉不归。jīn yè wén xīng dòng,wú chái zuì bù guī。

上巳日徐司录林园宴集

杜甫

鬓毛垂领白,花蕊亚枝红。bìn máo chuí lǐng bái,huā ruǐ yà zhī hóng。
欹倒衰年废,招寻令节同。yī dào shuāi nián fèi,zhāo xún lìng jié tóng。
薄衣临积水,吹面受和风。báo yī lín jī shuǐ,chuī miàn shòu hé fēng。
有喜留攀桂,无劳问转蓬。yǒu xǐ liú pān guì,wú láo wèn zhuǎn péng。

暮春陪李尚书李中丞过郑监湖亭泛舟

杜甫

海内文章伯,湖边意绪多。hǎi nèi wén zhāng bó,hú biān yì xù duō。
玉尊移晚兴,桂楫带酣歌。yù zūn yí wǎn xīng,guì jí dài hān gē。
春日繁鱼鸟,江天足芰荷。chūn rì fán yú niǎo,jiāng tiān zú jì hé。
郑庄宾客地,衰白远来过。zhèng zhuāng bīn kè dì,shuāi bái yuǎn lái guò。